Võ Đạo Đan Tôn

Chương 216: Bại lộ (1)




Chương 216: Bại lộ. (1)
Muốn không tạo ra động tĩnh thì nhất định phải đánh chết năm người cùng một lúc, nếu không một khi có người phát ra thanh âm, sẽ kinh động toàn bộ sơn trại.
- Làm sao bây giờ?
Nhìn tiểu đội năm người trước mặt, trong lòng Lâm Tiêu tận lực nghĩ cách.
Ngay lúc Lâm Tiêu lẻn vào tàn sát thành viên mã tặc đoàn, trong đại sảnh trên đỉnh cao nhất sơn trại, một đám vũ cơ xinh đẹp đang nhảy múa, trước mặt vũ cơ, ba gã cường giả khí thế phi phàm đang ngồi trên bàn chè chén thực vật rượu ngon chất đầy cả bàn tiệc.
Người ngồi chủ vị là một nam tử mặc huyết bào, khuôn mặt dữ tợn, tai to mặt lớn, thoạt nhìn có chút hung ác lại có vẻ buồn cười, đôi mắt nhỏ hãm sâu, đồng tử lóe lên vẻ giảo hoạt, gian trá lẫn tàn nhẫn.
Người này chính là đoàn trưởng Huyết Ma mã tặc đoàn, Huyết Ma Kiền Lê, không ai nhận ra nam tử có chút béo tròn giống như thương nhân kia lại là một bạo chúa hung tàn.
Một người chừng bốn năm mươi tuổi, hốc mắt hãm sâu, sắc mặt ngăm đen, nhìn qua như hắc vô thường, người còn lại là một lão giả sắc mặt hồng nhuận, có chòm râu dê, vẻ mặt mang theo dáng tươi cười ấm áp, nhưng trong đôi mắt lộ vẻ lạnh lùng cùng cao ngạo.
- Lần này không nghĩ tới là Ngụy Hưng Sơn đại sư cùng Lãnh Chi Kiệt đại nhân đến chỗ của ta, thật làm cho chúng ta cảm thấy vinh hạnh, nào, chúng ta cạn một chén!
Kiền Lê nâng lên chén rượu, nhìn hai người mỉm cười nói, trong giọng nói mang theo vẻ khiêm tốn cùng cung kính.
- Đâu có gì, đâu có gì.
Lão giả khẽ gật đầu, đem chén rượu uống một hơi cạn sạch.
- Hừ, nếu không phải các ngươi đem dược cốc bại lộ ra ngoài, hai chúng ta sẽ vội vã từ Hắc Long trại tới chỗ của ngươi? Chuyện lần này trại chủ vô cùng phẫn nộ, hi vọng các ngươi tự thu xếp ổn thỏa, đừng tái phạm đồng dạng sai lầm.
Nam tử mặt đen hừ lạnh một tiếng.
- Lãnh Chi Kiệt đại nhân giáo huấn rất đúng, lần này là chúng tôi sai lầm, xin đại nhân nói tốt vài câu trước mặt trại chủ.
Kiền Lê bồi cười, nhưng trong lòng tức giận vô cùng.
Nhưng hai người này là cao thủ Hắc Long trại, còn là hóa phàm cảnh, vô luận thân phận, thực lực đều vượt hơn hắn, hắn chỉ có thể nén giận.
Không ai hay biết Huyết Ma mã tặc đoàn kỳ thật đã sớm liên hợp cùng thế lực ngầm Hắc Long trại, ủng hộ chung quanh Hắc Long trại, cùng mưu đại sự.
Võ giả tu luyện cần đan dược, sau khi bị thương cũng cần đan dược trị liệu, là thế lực đối kháng với Tân Vệ thành, thành viên Hắc Long trại nhân số đông đảo, mỗi tháng tiêu hao số lượng đan dược vô cùng kinh người, số lượng khổng lồ như thế Hắc Long trại đương nhiên không thể mua được tại Tân Vệ thành, nếu không sẽ dễ dàng bị phát hiện tung tích, chỉ phải tự mình sản xuất.
Dược cốc của Huyết Ma mã tặc đoàn cũng không phải do bọn hắn trồng trọt, mà là thay Hắc Long trại quản lý, mầm móng linh dược cùng cây non đều do Hắc Long trại thống nhất vận chuyển tới đây, sau đó phái người đi gieo trồng.
Nhiệm vụ của Huyết Ma mã tặc đoàn là phái người chăm sóc linh dược, phòng ngừa bị yêu thú cùng võ giả phá hư, hơn nữa định ngày quản lý. Là một trong những dược điền dưới trướng Hắc Long trại, sở dĩ bọn họ lựa chọn Huyết Ma mã tặc đoàn là vì có quan hệ tới nhị phẩm luyện dược sư phó đoàn trưởng Quý Lạc.
Cách đó không lâu nhận được tin tức do Huyết Ma mã tặc đoàn truyền lại, biết dược cốc bị người phát hiện, phó đoàn trưởng Quý Lạc đuổi theo truy sát nhưng lại mất tích, trại chủ nổi trận lôi đình, phái ra hai cao thủ hóa phàm cảnh Ngụy Hưng Sơn cùng Lãnh Chi Kiệt đến đây xử lý.
Ngụy Hưng Sơn là nhị phẩm luyện dược sư, công việc của hắn chính là hái hơn trăm gốc nhị phẩm linh dược cùng hơn ngàn nhất phẩm linh dược mang về Hắc Long trại.
Yến tiệc vẫn đang tiến hành, mấy người đang ăn uống linh đình chuyện trò vui vẻ.
- Có!
Lúc này đôi mắt Lâm Tiêu chợt sáng ngời, cởi bỏ huyết sắc trường bào trên thi thể mã tặc mặc lên người, sau đó đi ra ngoài.
- Người nào?
Động tác của Lâm Tiêu lập tức kinh động tiểu đội năm người, một người lên tiếng quát, năm đôi mắt sắc bén đều dừng trên người Lâm Tiêu.
- Là ta.
Thần sắc Lâm Tiêu lạnh nhạt đi tới trước mặt năm người, diễn cảm bình tĩnh.
- Ngươi là ai?
Đầu lĩnh tiểu đội nhướng mày, tay phải đặt lên chuôi đao, nhìn thấy trang phục huyết bào trên người Lâm Tiêu mới không động thủ.
- Ta là thủ hạ Mạc La đầu lĩnh, Mạc La đầu lĩnh có việc nên tối nay trở về, phái ta đến thông tri lão đại.
Lâm Tiêu khoát tay, trong tay lập tức xuất hiện huyết sắc lệnh bài, chính là lệnh bài thân phận mà hắn lấy được trên thi thể đám mã tặc.
- Nguyên lai là thủ hạ Mạc La đầu lĩnh.
Nhìn thấy lệnh bài, ánh mắt bốn gã mã tặc khác lập tức dịu đi rất nhiều, nhưng tên đầu lĩnh nhíu mày, trong lòng hắn mơ hồ có một loại cảm giác không thích hợp, nhưng không biết loại cảm giác này từ đâu mà đến.
- Ngươi là thủ hạ Mạc La đầu lĩnh? Sao trước kia ta chưa từng gặp ngươi?
Hắn vừa hỏi xong lời này, trong tim chợt máy động, giờ phút này hắn rốt cục nghĩ ra điểm kỳ lạ ở nơi nào, chính là khuôn mặt người trước mặt quá mức non nớt trẻ tuổi.
Đại đa số mã tặc nơi này đều bởi vì nhiều nguyên nhân bị Tân Vệ thành truy nã, vì vậy mới gia nhập Huyết Ma mã tặc đoàn, những võ giả kia phần lớn ngoài ba mươi tuổi, mà hơn hai mươi đều rất ít, nhưng còn trẻ như Lâm Tiêu hắn thật sự chưa từng gặp qua.
Đáng tiếc hắn nghĩ ra quá muộn, khi hắn vừa định rống lên, Lâm Tiêu đã đột ngột rút đao.
Hô...
Không có ánh đao chói mắt, không có nguyên lực mênh mông, chỉ có một trận gió nhẹ nhàng phất qua thân thể năm người.
Nghênh Phong Nhất Đao Trảm!
Biểu tình năm tên mã tặc nháy mắt đọng lại.
Phốc xuy...
Gió mát phất qua, hơn mười huyết tiễn từ cổ họng cùng tim năm mã tặc cuồng bắn, nháy mắt liền tử vong.
- Thu!
Tay phải Lâm Tiêu vung lên, đem thi thể năm mã tặc thu vào trong Thương Long Tí, lặng yên biến mất trong đêm tối.
Nửa canh giờ sau, bốn đội ngũ mã tặc tuần tra chung quanh sơn trại đều bị Lâm Tiêu dùng cùng một biện pháp giải quyết, bên trong có ba đội ngũ giải quyết dễ dàng, chỉ có một đầu lĩnh thập phần cảnh giác, thiếu chút nữa bị hắn nhìn ra, cũng may lúc ấy Lâm Tiêu đã đi tới trước mặt bọn hắn, dùng Ô Nguyên Toa cùng Nghênh Phong Nhất Đao Trảm lặng yên xử lý mới đem năm người nháy mắt giết chết.
Hô...
Thở ra một hơi dài, ánh mắt Lâm Tiêu nhìn lên đại sảnh đèn đuốc sáng ngời.
Hiện tại đã có hơn bốn mươi mã tặc chết trong tay hắn, trong đó có ba người Liêu Lạc, ba người Mạc La, cùng với Quý Lạc, còn có hai người ở thác nước, hơn mười người canh gác ở bên ngoài cùng hai mươi người đi tuần tra.
- Căn cứ tình báo, số lượng mã tặc trong Huyết Ma mã tặc đoàn khoảng năm sáu chục người, nói cách khác, hiện tại trong đại sảnh có khoảng hai mươi người, trong đó còn có năm chân võ giả tam chuyển.
Trong lòng Lâm Tiêu thầm tính toán.
Thả ra phân thân Toản Địa Giáp, Lâm Tiêu khống chế yêu thú tiến lên từ một phương hướng khác, bản thân hắn tiềm lên kiến trúc trên đỉnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.