Võ Đạo Đan Tôn

Chương 167: Tinh nguyên quyết (1)




Cứ như vậy, Lâm Tiêu cùng Lâm Nhu tại Ngô Tộ dưới sự dẫn dắt, một bên tại Tàng Thư Các học tập dược lý, dược tính, một bên rồi lại là quan sát các loại linh dược, liên tiếp nửa tháng thời gian, Lâm Tiêu cùng Lâm Nhu đều đắm chìm tại các loại trong tri thức
Trong khi Lâm Tiêu và Lâm Nhu đắm chìm trong luyện dược thì Thánh Nguyên Tiết năm 2214 Chân Võ lịch cũng lặng yên tiến đến.
Toàn bộ Tân Vệ Thành cử hành hoạt động chúc mừng cỡ lớn để chào mừng ngày lễ lớn này.
Trước kia mỗi khi Thánh Nguyên Tiết thì hoàn cảnh trong nhà Lâm Tiêu cũng không được tốt lắm, bởi vì tứ cấp võ giả huân chương mà đại ca Lâm Hiên lưu lại nên chắc chắn sẽ có một ít người ôm các loại tâm tư tới nhà Lâm Tiêu đe dọa, thậm chí còn muốn mạnh mẽ chiếm đoạt.
Bất quá bắt đầu từ Thánh Nguyên Tiết này, Lâm Tiêu gia lại tràn đầy hoan thanh tiếu ngữ, từ sau khi tin tức đại ca Lâm Hiên qua đời truyền về thì năm sáu năm qua đây là lần đầu tiên Lâm gia vượt qua ngày lễ bình yên nhẹ nhõm như thế
Tất cả điều này đều là do Lâm Tiêu tấn cấp võ giả.
Bắt đầu Thánh Nguyên Tiết, một ít bằng hữu có giao hảo với Lâm Tiêu cũng nhao nhao đến chúc tết, Võ Điện cũng đưa đến cho gia đình đệ tử các lễ vật bất đồng, Vương Kiện, Triệu Phi, Vương Võ, Phí Trữ Thần ở cùng một chỗ, rất náo nhiệt.
- Lâm Tiêu, đợi sau khi hai người chúng ta tấn cấp nhất chuyển, cũng gia nhập Võ Điện, đến lúc đó chúng ta sẽ cùng nhau lăn lộn.
Hai người Vương Kiện và Triệu Phi cười ha ha, thần sắc nhẹ nhõm.
Dưới sự chỉ điểm của Lâm Tiêu, thực lực hai người bọn họ tăng lên cực nhanh, vào một tháng trước, hai người cũng đều thông qua được thực chiến khảo hạch và dã ngoại khảo thí chuẩn võ giả, hiện giờ cách Chân Võ giả nhất chuyển chỉ có một bước ngắn, chỉ có điều mở Nguyên Trì là một đại sự trên võ giả chi lộ, Lâm Tiêu khuyên bảo hai người cần làm gì chắc đó, hai người mỗi ngày đều khổ luyện, đoán chừng không đến một tháng, chắc hẳn sẽ đều có thể tấn cấp nhất chuyển rồi.
Mà thực lực Vương Võ trong thời gian này cũng tăng lên không ít, không có may mắn như Lâm Tiêu, Vương Võ trong vòng khiêu chiến thiên tài đệ tử đầu tiên đã bị một gã đệ tử tu luyện nửa năm, đạt đến nhất chuyển hậu kỳ đánh bại, đã mất đi tư cách đệ tử thiên tài.
Hơn nửa tháng qua, hắn khổ luyện võ kỹ, trong nội tâm liều mạng nghẹn lấy một hơi, chuẩn bị sau khi Thánh Nguyên Tiết qua đi sẽ đoạt lại danh tiếng thiên tài đệ tử thuộc về mình.
Phí Thần An và Lâm Tiêu thì lại không quen biết, sau khi trải qua trận chiến nhân vật mới khiêu chiến, hắn bị Lâm Tiêu đánh bại đã cảm ngộ được rất nhiều, sau khi bế quan nửa tháng, rốt cục vào hai ngày trước đã thành công tấn cấp nhị chuyển, cũng trở thành hảo hữu với Lâm Tiêu.
Một đám người vây ngồi một chỗ trao đổi, tán phiếm với nhau, cũng thích ý vạn phần, phi thường náo nhiệt.
Cuộc sống như vậy không được mấy ngày, ngày thứ ba Thánh Nguyên Tiết qua đi, Lâm Tiêu và Lâm Nhu lại lần nữa tới Võ Điện Dược Sư Đường Tàng Thư Các, khổ tâm nghiên cứu.
Trong nội tâm Lâm Tiêu, trận chiến với Ổ Hạo vào nửa năm sau giống như một thanh kiếm sắc bén thủy chung treo ở đỉnh đầu của hắn vậy, khiến hắn không dám có chút lười biếng.
Lại trải qua mấy ngày khổ tu, Lâm Tiêu rốt cục học xong vô số tri thức có quan hệ đến phương diện dược liệu, dược lý.
Hiểu rõ càng nhiều, hắn càng phát hiện được sự bác đại tinh thâm của luyện dược chi đạo. So sánh ra, cơ hồ không hề dưới võ giả chi đạo.
Đến tận đây, trong đầu Lâm Tiêu đột nhiên nhớ tới lời khuyên của Trử Vĩ Thần tổng quản lúc trước. Cũng khó trách lúc trước hắn lại khuyên bảo như vậy, vô luận là võ đạo hay là luyện dược chi đạo, đều vô cùng mênh mông, huyền diệu, mỗi người tinh lực đều có hạn, không ít người cỉ học tập một môn cũng đã cố hết sức, không thể sở trường, nếu có người muốn hai môn đều tu, vậy thì tất nhiên sẽ vì một đạo trong đó mà chậm trễ tu hành một đạo khác, khiến cho cả hai đều không thể có được thành tựu lớn.
Cho đến lúc này, Lâm Tiêu mới thực cảm giác được sự khủng bố của Ổ Hạo, tam chuyển Chân Võ giả, nhất phẩm đỉnh phong Luyện Dược Sư mười chín tuổi, ở Tân Vệ Thành này hắn quả thật có tư cách kiêu ngạo cuồng vọng.
- Lâm Tiêu, môn Tinh Nguyên Quyết này là trụ cột tổng cương của tất cả Luyện Dược Sư, Luyện Dược Sư sở dĩ có thể luyện chế linh dược, hoàn toàn là vì tinh thần lực hơn xa võ giả bình thường, có thể tùy ý lợi dụng nguyên lực trong cơ thể, thông qua lò đan, tiên hành dung hợp linh dược ẩn chứa nguyên khí trong lò đan, luyện chế, cuối cùng hình thành đan dược có thể khiến võ giả phục dụng. Cho nên đối với một Luyện Dược Sư mà nói, tinh thần lực và khống chế lực mạnh yếu thế nào, là trị số trụ cột nhất để bình phán thực lực Luyện Dược Sư.
Sau khi biết được tiến độ của Lâm Tiêu và Lâm Nhu, Dược đại sư mang một bản bí tịch đưa tới trong tay Lâm Tiêu.
- Bản Tinh Nguyên Quyết này chính là bí tịch trụ cột tu luyện tinh thần lực của Luyện Dược Sư, tốc độ tu luyện Tinh Nguyên Quyết, đại biểu thiên phú của ngươi ở phương diện tu luyện tinh thần lực, cũng có thể nói là điều kiện tiên quyết một gã võ giả có thể trở thành một gã Luyện Dược Sư hay không, chỉ cần có thể thành công luyện thành Tinh Nguyên Quyết vậy thì cũng đại biểu cho ngươi ở phương diện cường độ tinh thần lực và điều khiển đã đạt đến tình trạng nhất phẩm Luyện Dược Sư, bất quá, Tinh Nguyên Quyết mặc dù chỉ là bí tịch trụ cột, nhưng độ khó của nó lại không thấp, chính là công pháp vỡ lòng về tinh thần lực của Luyện Dược Sư, ngươi hảo hảo tu luyện đi.
Dược đại sư mặt sắc mặt ngưng trọng, kỹ càng giảng thuật nội dung bên trong Tinh Nguyên Quyết. Từ sau khi từ chỗ Trử tổng quản biết được tư chất tinh thần lực Lâm Tiêu gấp tám lần người bình thường thì sự chờ mong của Dược đại sư đối với Lâm Tiêu đã thay đổi hoàn toàn.
Tám lần tinh thần lực, coi như là dùng thân phân tôn sư của Dược đại sư trước kia cũng chưa từng nghe qua. Hắn lúc trước khi tấn cấp nhất chuyển, tinh thần lực cũng chỉ ở năm cách, hơn nữa theo hắn đoán chừng, Đan Các thủ tịch đệ tử Ổ Hạo, Luyện Dược Sư thiên tài nhất trong Tân Vệ Thành hiện giờ, lúc tấn cấp nhất chuyển nhiều nhất chỉ chừng sáu cách, tám cách tinh thần lực, khiến hắn rung động quá lớn.
Một bên Lâm Nhu nhìn qua Tinh Nguyên Quyết trong tay Lâm Tiêu, trong đôi mắt tràn đầy vẻ hâm mộ.
Nhìn ánh mắt kia của nàng, Dược đại sư lập tức nhịn cười không được, nói:
- Lâm Nhu, ngươi còn không chưa tấn cấp nhất chuyển, tinh thần lực còn chưa định hình, cho nên không cách nào tu luyện Tinh Nguyên Quyết này, từ hôm nay trở đi, các ngươi có thể đi Tàng Thư Các quan sát bút ký của ta trước kia, chờ lúc nào các ngươi xem xong rồi, ta sẽ dạy các ngươi luyện dược.
Sau khi Dược đại sư rời đi, Lâm Tiêu và Lâm Nhu liền dưới sự dẫn dắt của Ngô Tộ đi tới tầng cao nhất Tàng Thư Các.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.