Võ Đạo Đan Tôn

Chương 116: Gia nhập Võ Điện (2)




Chương 116: Gia nhập Võ Điện. (2)
Két..!
Đại môn mở ra, Lâm Tiêu liền nhìn thấy một lão giả thân mặc áo bào trắng, giữ lại chòm râu dê đang đứng ở ngoài ở, ở bên cạnh của hắn là một trung niên nhân biểu lộ nghiêm túc, thần sắc cẩn thận tỉ mỉ.
- Ngô Bình tổng quản, các ngươi. . .
Lâm Tiêu nghi hoặc lên tiếng, lão giả râu dê kia lúc hắn ở Võ Giả Liên Minh cũng từng thấy qua, đúng là tổng quản của một thế lực đỉnh phong khác tại Võ Linh Đế Quốc, Nguyên Võ Thánh Địa.
- Sao hả, không mời chúng ta vào ngồi một chút sao?
Ngô Bình đôi mắt nhỏ có chút nhíu lại, cười híp mắt nói.
- Hai vị mời vào.
Lâm Tiêu vội vàng mời hai người vào nhà.
Trong phòng khách, Lâm Tiêu ngồi đối diện với hai người Ngô Bình tổng quản.
- Lâm Tiêu ah, nghe nói ngươi đã tấn cấp Chân Võ giả nhất chuyển, có chuyện này sao?
Ngô Bình tổng quản cười híp mắt nói, hai mắt lại phảng phất như điện quang nhìn về phía Lâm Tiêu.
- Ngô Bình tổng quản, tại hạ vào hai ngày trước đã may mắn đột phá.
Lâm Tiêu hồi đáp.
Ngô Bình gật gật đầu, cẩn thận dò xét Lâm Tiêu, lại không nói lời nào.
- Lâm Tiêu đúng không.
Lúc này, trung niên nhân một mực đi theo bên cạnh Ngô Bình đột nhiên nghiêm mặt nói:
- Trước tự giới thiệu một chút, ta chính là người phụ trách tân tấn võ giả của Nguyên Võ Thánh Địa chi nhánh Tân Vệ Thành, tổng quản chúng ta và ta đến tìm ngươi kỳ thật rất đơn giản, chính là chính thức mời mời ngươi gia nhập Nguyên Võ Thánh Địa chúng ta!
Người phụ trách biểu lộ nghiêm túc nhìn Lâm Tiêu.
- Nguyên Võ Thánh Địa c húng ta là một trong các thế lực cao cấp nhất Võ Linh Đế Quốc, có được đại lượng tài nguyên và đệ tử thiên tài, gia nhập Nguyên Võ Thánh Địa chúng ta đối với phát triển của ngươi sau này sẽ rất có lợi, có thể nói thế này, chỉ cần gia nhập Nguyên Võ Thánh Địa chúng ta liền có thể khiến người có ưu thế rất nhiều so với người khác trên con đường võ đạo.
Trung niên nhân ngữ khí trịnh trọng, cẩn thận tỉ mỉ:
- Ta nơi này có một phần khế ước, ngươi có thể nhìn một chút, chúng ta bây giờ chính thức mời ngươi gia nhập Nguyên Võ Thánh Địa chúng ta.
Trung niên nhân từ trên người xuất ra một phần khế ước và một cây viết, rồi sau đó đưa khế ước đến trước mặt Lâm Tiêu.
- Nếu như không có có vấn đề, ngươi có thể ký tên bên dưới, dùng thiên phú của ngươi, một khi gia nhập Nguyên Võ Thánh Địa chúng ta nhất định sẽ có được đãi ngộ dành cho thiên tài.
Ngô Bình và trung niên nhân đều nhìn Lâm Tiêu.
Lâm Tiêu không xem nội dung khế ước liền đẩy về, lắc đầu nói:
- Thật là có lỗi, ta đã ký khế ước với Võ Điện rồi.
Lông mày Ngô Bình lập tức tựu nhíu lại, trung niên nhân kia lại sững sờ, mắt nhìn Ngô Bình, tựa hồ muốn từ trong ánh mắt của hắn lấy được tin tức gì đó, lại quay đầu nhìn về phía Lâm Tiêu.
- Không có vấn đề gì, theo ta được biết, ngươi còn chưa thông qua xem xét Chân Võ giả nhất chuyển ở Võ Giả Liên Minh, vô luận là thế lực nào ký khế ước với ngươi đều không có hiệu lực, cho nên ngươi hoàn toàn có thể ký khế ước với Nguyên Võ Thánh Địa chúng ta, đến lúc đó nếu như Võ Điện có thuyết pháp gì, Nguyên Võ Thánh Địa chúng ta sẽ tiến hành thương lượng với Võ Điện, không có bất cứ quan hệ nào với ngươi cả. Hơn nữa ngươi yên tâm, coi như cuối cùng chúng ta thương lượng không ổn, Nguyên Võ Thánh Địa chúng ta cũng sẽ thay ngươi trả tiền trái với điều ước cho phía Võ Điện, miễn cho nỗi lo sau này.
Trung niên nhân nghiêm trang, tựa hồ đã tính trước, lại lần nữa đưa khế ước tới trước mặt Lâm Tiêu.
- Cuối cùng ta có thể nói cho ngươi biết một điểm, Nguyên Võ Thánh Địa chúng ta trong phạm vi Hiên Dật Quận vẫn luôn lực áp Võ Điện, gia nhập Nguyên Võ Thánh Địa chúng ta mới là lựa chọn của người thông minh.
- Thật có lỗi.
Lâm Tiêu lắc đầu:
- Nếu ta đã ký khế ước với Võ Điện thì sẽ không lý nào đổi ý, thật là có lỗi.
Ngô Bình nhíu mày càng sâu, mà trung niên nhân tin tưởng tràn đầy cũng khẽ giật mình, hiển nhiên cũng không ngờ rằng lại bị cự tuyệt.
- Lâm Tiêu.
Lúc này Ngô Bình lên tiếng:
- Ta thân là tổng quản Nguyên Võ Thánh Địa ở Tân Vệ Thành, rất coi trọng tương lai của ngươi, cho nên mới tự mình đến đây mời ngươi gia nhập. Ta ở đây cho ngươi hứa hẹn, chỉ cần ngươi có thể một mực phát triển như vậy, chờ ngươi trở thành Chân Võ giả tam chuyển, ta sẽ đề cử ngươi tiến vào phân bộ Nguyên Võ Thánh Địa chúng ta ở Hiên Dật Quận tiến hành đặc huấn, phải biết rằng, có thể tiến vào phân bộ đặc huấn đều là thiên tài cao cấp nhất tại Hiên Dật Quận quận thành và Lục đại vệ thành, cũng không phải người nào cũng có thể gia nhập. Nguyên Võ Thánh Địa chúng ta đã rất có thành ý, gia nhập Nguyên Võ Thánh Địa chúng ta đối với tương lai của ngươi tuyệt đối sẽ có rất nhiều chỗ tốt.
Ngô Bình mỉm cười nhìn qua Lâm Tiêu.
- Không cần, thật là có lỗi.
Lâm Tiêu rất là không có ý tứ nói:
- Thật sự cảm tạ hậu ái của Ngô Bình tổng quản đối với ta, bất quá. . .
Lâm Tiêu lắc đầu.
- Lâm Tiêu, ngươi cần phải suy nghĩ kỹ càng.
Ngô Bình cau mày, sâu trong mắt có một tia bất mãn, tiếp tục nói:
- Ngươi còn trẻ, ta nghĩ ngươi đối với các thế lực lớn cũng không hiểu rõ lắm, nói thật cho ngươi biết, Võ Điện cũng không phải chỗ dừng chân tốt đâu, đại ca ngươi Lâm Hiên lúc trước cũng lựa chọn Võ Điện a, kết quả thì sao, ngươi có lẽ cũng thấy đấy.
- Hừ.
Nói đến đây, Ngô Bình đột nhiên cười lạnh một tiếng:
- Tiểu đội của đại ca ngươi năm đó nhìn như bị yêu thú tập kích, bất quá sự thật ai biết được, nước trong Võ Điện sâu lắm, ngươi cũng đừng lâm vào trong đó giống như đại ca ngươi.
Ngô Bình mỉm cười nhìn qua Lâm Tiêu.
Lâm Tiêu trong nội tâm cả kinh.
- Ngô Bình tổng quản, lời này của ngươi là có ý gì? Ca ta năm đó làm sao?
Lâm Tiêu nhìn chằm chằm vào Ngô Bình, trì hoãn âm thanh hỏi.
Lòng của hắn bang bang nhảy lên, huyết dịch gia tốc lưu động, tuy rằng hắn là kẻ xuyên việt, nhưng linh hồn hai đời đã hoàn toàn dung hợp lại với nhau, cũng không phân biệt lẫn nhau, đối với thành viên gia đình cỗ thân thể này tràn đầy cảm tình, giống như là người nhà của mình vậy.
Giờ chợt nghe được cái chết của đại ca Lâm Hiên năm đó tựa hồ có nội tình gì đó thì cảm xúc Lâm Tiêu không khỏi trở nên kích động.
- Không có gì, chẳng qua là năm đó nghe được một ít tiếng gió không tốt thôi, cũng không biết thật hay giả, ta chỉ không muốn ngươi gia nhập Võ Điện ngộ nhập lạc lối, dù sao ta đối với ngươi vẫn rất coi trọng.
Ngô Bình mỉm cười, sâu trong mắt trong lúc lơ đãng lại xẹt qua một tia xảo trá.
Tâm Lâm Tiêu bỗng nhiên lại chìm xuống.
- Vậy xin cảm ơn hảo ý của Ngô Bình tổng quản, bất quá ta đã đáp ứng Võ Điện thì sẽ không thay đổi đâu.
Lâm Tiêu mỉm cười, rồi sau đó đứng lên:
- Nếu như Ngô Bình tổng quản không còn chuyện gì khác thì thứ cho ta không thể tiếp tục phụng bồi.
Ngô Bình khẽ giật mình.
Lâm Tiêu cử động này hiển nhiên là đang tiễn khách rồi, hắn đường đường là tổng quản Nguyên Võ Thánh Địa tại Tân Vệ Thành, đã khi nào bị một Chân Võ giả nhất chuyển cự tuyệt như vậy chứ?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.