Võ Đạo Đan Tôn

Chương 1119: Không đường chạy trốn




Võ Vương Bách Lý Chiến quát to:
- Lâm Tiêu, Thông Thiên Kiếm Vương, các người đi đi, để ta ngăn La Huyền Cơ lại!
Định Thiên Chung xoay tít bao phủ Võ Vương Bách Lý Chiến, một mình gã lao vào chưởng ấn.
- Ha ha ha! Đại địch ngay trước mắt sao có thể chạy trốn?
- Nói đúng, ta rất muốn biết Vương giả Sinh Tử cảnh đệ tam trọng đáng sợ cỡ nào.
- Không đánh mà chạy không phải phong cách của Cuồng Chiến Vương ta!
- Giết!!!
Đám người Thông Thiên Kiếm Vương gầm rống, theo Võ Vương Bách Lý Chiến tấn công.
Keng!
Một thanh trường kiếm rút khỏi vỏ, kiếm khí bắn thẳng lên mây, xé rách khung trời, nhát kiếm chém xuống.
Ầm!
Một cây rìu chiến hiện ra trong không trung. Rìu chiến dâng lên, hỏa quang bắn ra bốn phía, hóa thành nộ long gầm rống gào thét.
Bùm!
Một cây trường thương đóng băng hư không, như rồng ra khỏi vực sâu vọt tới trước.
Thoáng chốc các loại ánh sáng phô thiên cái địa, hoặc quyền ảnh, hoặc chưởng ấn, hoặc thương, hoặc kiếm, hoặc rìu. Lâm Tiêu thi triển Tinh Khung Ấn, ngôi sao to lớn xoay tròn. Các lực lượng hình thành dòng lũ chân nguyên kinh khủng, nơi đi qua xuyên thủng vách tường thiên địa. Định Thiên Chung của Võ Vương Bách Lý Chiến biến thành luồng sáng kết hợp tất cả va chạm với chưởng ấn La Huyền Cơ đánh ra.
Ầm ầm ầm!
Giờ phút này, trời sụp đất nứt, khó thể hình dùng đòn công kích kia đáng sợ cỡ nào. Mấy Vương giả Sinh Tử cảnh đệ nhị trọng đỉnh phong, Vương giả Sinh Tử cảnh đệ nhất trọng đỉnh phong hợp sức đánh ra một kích kinh thiên động địa, không thể địch lại ngăn chặn chưởng ấn La Huyền Cơ vỗ ra. Hai bên va chạm trong không trung, không nhường nhau.
Mọi người mừng thầm:
- Đã chặn lại!
La Huyền Cơ nhếch mép cười trào húng:
- À.
Thanh âm lạnh lùng vang lên:
- Thiêu thân lao đầu vào lửa, tự tìm đường chết.
Chân nguyên trong cơ thể La Huyền Cơ dâng lên, bàn tay trướng to.
Ầm!
Bàn tay rung lắc đập nát đòn công kích mọi người hợp sức, lực lượng cường đại như quả cầu nước nổ tung, bay tứ tán, ập vào cơ thể đám người Lâm Tiêu.
- A!
- Phụt!
Ầm!
Tiếng hét thảm, tiếng nổ, tiếng rên rỉ đau đớn không dứt bên tai. Mọi người như bị sét đánh bay ra ngoài, khắp người phun ra các bãi máu. Thông Thiên Kiếm Vương, Lâm Tiêu còn đỡ chút, đám Vương giả Sinh Tử cảnh đệ nhất trọng đỉnh phong như Cuồng Chiến Vương, Tuyết Lạc Vương thì bộ dạng thảm thiết, không có một chỗ lành lặn.
Một kích của Vương giả Sinh Tử cảnh đệ tam trọng mạnh đến nhường này.
Trong lòng mọi người không còn can đảm chiến đấu nữa. Quá đáng sợ, bọn họ nhiều người cộng lại dốc sức đánh ra một kích nhưng không đỡ được La Huyền Cơ tùy tay vỗ chưởng. Thực lực như thế đã không thể dựa vào số lượng để giành chiến thắng.
Lòng Lâm Tiêu vô cùng rung động. Vương giả Sinh Tử cảnh đệ tam trọng đã lĩnh ngộ áo nghĩa sinh tử, áo nghĩa không gian đến mức độ vô cùng dồi dào, một chọi mười.
- Đi!
Đám người liếc nhìn nhau. Lâm Tiêu, Thông Thiên Kiếm Vương, Cuồng Chiến Vương, Tuyết Lạc Vương, Chỉ Qua Vương trong qua tình bay ngược cùng xé rách hư không chạy tứ tán.
La Huyền Cơ lạnh lùng quát:
- Muốn đi? Có được không? Giam cầm!
Dao động không gian vô hình cuốn thiên địa, khí tức lạnh băng chảy qua đóng băng không gian hơn ngàn dặm. La Huyền Cơ lại đánh ra cú đấm quét hướng đám người Lâm Tiêu.
Vào phút nguy hiểm Võ Vương Bách Lý Chiến rống to:
- Hoàng khí thủ hộ!
Võ Vương Bách Lý Chiến kéo Định Thiên Chung chắn trước mặt La Huyền Cơ. Hoàng khí màu vàng trên Định Thiên Chung chuyển động hóa thành rồng vàng năm móng gầm rống hư không, uy nghiêm bá đạo. Nhưng trước quyền uy của La Huyền Cơ thì rồng vàng năm móng siêu khủng này yếu ớt như miếng đậu hủ, trong khoảnh khắc vỡ nát. Lực lượng trút xuống đánh mạnh vào Định Thiên Chung.
Định Thiên Chung dày thế mà hõm vào dấu nắm tay thật sâu.
- Không gian phong bạo!
Lâm Tiêu thừa dịp Võ Vương Bách Lý Chiến chặn lại La Huyền Cơ thì một quyền xé rách hư không bị giam cầm, biến mất phía chân trời. Đám người Thông Thiên Kiếm Vương cũng bắt chặt cơ hội, ai nấy liều mạng thi triển ra tuyệt học, điên cuồng chạy trốn.
La Huyền Cơ hú dài:
- Đi đâu được?
La Huyền Cơ thò tay chộp hướng Lâm Tiêu biến mất.
Ầm!
Vào phút chỉ mành treo chuông Võ Vương Bách Lý Chiến ngăn lại La Huyền Cơ tấn công. Công kích cường đại khiến Định Thiên Chung rung bần bật, Bách Lý Chiến ở bên trong thì hộc bãi máu, cơ thể rách toạc, máu chảy ròng ròng.
Võ Vương Bách Lý Chiến cắn răng cao giọng quát:
- Muốn giết bọn họ phải hỏi Bách Lý Chiến ta đã!
Mắt Võ Vương Bách Lý Chiến long lên sòng sọc.
La Huyền Cơ bật cười:
- A!
Đáy mắt La Huyền Cơ lóe sát khí đậm đặc:
- Không ngờ qua nhiều năm Bách Lý thị đi ra nhiều thiên tài, thực lực của ngươi cách Vương giả Sinh Tử cảnh đệ tam trọng chỉ có một bước. Tiếc rằng ở trong mắt La Huyền Cơ ta thì còn kém xa, ngươi đã muốn chết vậy ta thành toàn ngươi.
La Huyền Cơ vỗ chưởng:
- Chưởng Diệt Càn Khôn!
Ầm!
Hỗn độn chưởng ấn trực tiếp trấn áp bên trên Định Thiên Chung. Đinh, Định Thiên Chung đẳng cấp binh khí Vương giả bị đè lún xuống. Sức mạnh khủng bố làm Bách Lý Chiến chật vật văng ra ngoài. Chưởng kình mãnh liệt xuyên thấu Định Thiên Chung để lại một cái lỗ to cỡ thau nước trên ngực gã.
La Huyền Cơ vỗ bay Định Thiên Chung, lạnh lùng cười:
- Lực phòng ngự không tệ, thế mà vẫn chưa chết.
La Huyền Cơ bước vào hư không.
Giọng La Huyền Cơ lạnh băng quanh quẩn trong không trung trống trải:
- Kinh Thiên, giao Võ Vương cho ngươi, ta đi giết Lâm Tiêu. Thiên tài như thế không thể để hắn tiếp tục, sống sót!
- Tuân lệnh!
Sau phế tích La Sơn tông, La Kinh Thiên chữa gần hết vết thương đứng dậy, mặt lạnh lùng nhìn Võ Vương Bách Lý Chiến.
- Bách Lý Chiến ơi là Bách Lý Chiến, không ngờ ngươi sẽ có hôm nay đúng không?
Bách Lý Chiến hộc máu, mắt lạnh lùng nói:
- Bằng vào ngươi cũng muốn giết ta?
La Kinh Thiên cười gằn đến gần Bách Lý Chiến:
- Sắp chết đến nơi còn mạnh miệng.
* * *
Lâm Tiêu chạy nhanh trong hư không vô tận. Không gian loạn lưu xẹt nhanh bên người Lâm Tiêu, hắn lao tới trước.
Lâm Tiêu không ngờ đi La Sơn tông báo thù sẽ tạo thành cục diện thế này. La Sơn tông sớm có lòng phản trắc. Nhưng bây giờ không phải lúc suy nghĩ mấy chuyện này, thực lực như Bách Lý Chiến không thể nào chặn lại La Huyền Cơ, nếu chờ khi lão rảnh tay thì Lâm Tiêu sẽ gặp nguy hiểm.
Nghĩ đến đây Lâm Tiêu vận chuyển lực lượng không gian đến cực độ vọt nhanh tới trước.
Đột nhiên luồng lực lượng không gian vô hình giáng xuống bao phủ Lâm Tiêu. Hư không trước mặt Lâm Tiêu như đông lại.
Răng rắc!
Lâm Tiêu biến sắc mặt nói:
- Nguy rồi!
Không gian phong bạo!
Lâm Tiêu một quyền đánh nát hư không đông lại trước mặt, hắn thiêu đốt chân nguyên, tốc độ tăng vọt.
- Lâm Tiêu phải không? Giết nhiều đệ tử của La Sơn tông ta, phá hoại việc lớn La Sơn tông lên kế hoạch ngàn năm, hôm nay cho ngươi trốn thoát thì La Huyền Cơ ta không còn mặt mũi sống trên đời.
Ầm ầm ầm!
Thanh âm ồm ồm phát ra từ đằng sau, một bàn tay khổng lồ xé rách không gian loạn lưu chộp Lâm Tiêu.
- Tam muội chân hỏa, bạo cho ta!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.