Võ Đạo Đan Tôn

Chương 1104: Đại trận hộ sơn (2)




Trận pháp như thế có hàng vạn đệ tử La Sơn tông gia cố hèn gì chặn được công kích của đám người La Lương. Tiếc rằng trận pháp mạnh mấy ở trước mặt Lâm Tiêu đều vô dụng.
Lâm Tiêu vận chuyển Cửu Tinh Ngạo Thế quyết:
- Hừ! Chỉ là đại trận hộ sơn mạnh hơn cửu phẩm bình thường mà thôi.
Thoáng chốc mọi thứ trong trận pháp hiện ra trước mắt Lâm Tiêu, bao gồm trận văn, điểm tựa của trận pháp.
Lâm Tiêu chỉ điểm, đám người La Lương lại công kích. Gần trăm Nửa Bước Vương giả cùng oanh kích vào chỗ yếu của trận pháp. Nhóm La Lương không tấn công cùng lúc mà rất có tiết tấu, vị trí công kích cũng không cùng một điểm mà rải rác mỗi điểm trên đại trận hộ sơn.
Thoáng chốc trận pháp tỏa sáng chói lòa, màn sáng mông lung vặn vẹo.
Ầm ầm ầm!
Trận văn bao phủ nguyên ngọn núi to tan vỡ. Đám người La Bá Thiên mặt trắng bệch hộc bãi máu, thụt lùi hơn mười bước mới ổn định lại. Dưới nền đất đá cứng rắn để lại một đống dấu chân sâu hoắm. Các đệ tử bình thường thì gần ngàn người không chịu nổi phun máu, ngất xỉu trên nền đá lạnh lẽo.
Đại trận hộ sơn bị phá, La Sơn tông như nữ nhân trần trụi, các đệ tử, cường giả La Sơn tông lộ ra trước mắt nhóm Lâm Tiêu.
La Bá Thiên rống to:
- Đáng chết, Hỏa Long trận!
Một la bàn xuất hiện trong tay La Bá Thiên, gã thúc giục la bàn tỏa sáng rực rỡ hóa thành cá đốm sao rậm rạp bắn tung, lần nữa bao phủ đám cường giả La Sơn tông.
Khí thế Vương giả khuếch tán từ la bàn. Trên la bàn tỏa sáng, các ảo ảnh rồng bay lượn, có chín con rồng. Gia cố rồng ảo tỏa uy hiếp khủng bố.
Trong Hỏa Long trận, La Bá Thiên truyền âm cổ vũ đám cường giả La Sơn tông sau lưng mình, mắt long lên sòng sọc:
- Mọi người hãy cố kiên trì chút nữa, thái thượng trưởng lão và lão tổ đang bế quan, khi nào biết tin sẽ xuất quan ngay. Khi đó mặc cho đối phương có nhiều cường giả hơn nữa cũng khó thoát chết!
Đám người Lâm Tiêu đến không đúng lúc, nhóm La Kinh Thiên lão tổ đang bế quan, phe Lâm Tiêu thì có gần trăm Nửa Bước Vương giả. La Sơn tông có nhiều cường giả hơn cũng không đánh lại phe Lâm Tiêu, giờ bọn họ chỉ có thể phòng thủ chặt chẽ.
Đám người La Lương lao lên tấn công:
- Giết!!!
Ầm ầm ầm!
Công kích cường đại đánh vào màn sáng, chín con rồng ảo bay lượn xóa tan mọi đòn công kích.
- A? Là chí bảo có ấn ký Vương giả.
- La Sơn tông này là thứ gì, con rùa sao? Cả đám chỉ biết núp trong mai rùa.
- Bà nội nó, ta cứ tưởng tông môn đỉnh cao Đế quốc Võ Linh thì mạnh lắm, hóa ra là chỉ rùa đen rút đầu, trừ dúi mặt xuống đũng quần ra không dám làm chuyện gì khác.
- Không có can đảm địa chiến với chúng ta, nghe đồn xưa kia là hoàng tộc Đế quốc La Sơn gì đó. Hoàng tộc mà hèn thế đế quốc không bị diệt mới lạ.
Đám người La Lương chửi um sùm, bọn họ rất muốn biểu hiện năng lực trước mặt Lâm Tiêu để lại ấn tượng tốt trong lòng đại nhân. Ai ngờ ban đầu giết mấy con chó mèo ra các cường giả La Sơn tông co ro trong đại trận như rùa, đám người La Lương tức học máu.
Nhưng buồn bực nhất là đám người La Bá Thiên. Bọn họ là cường giả đỉnh cao nhất Đế quốc Võ Linh, đã bao giờ chịu nhục nhã thế này? Ai nấy mặt tím bầm, nghiến răng nghiến lợi, trợn mắt râu tóc dnựg đứng, rất muốn liều mạng lao ra. Nhưng nhìn một đống cường giả chực chờ bên ngoài, bọn họ rụt vòi, giả bộ bị điếc, không dám hó hé tiếng nào.
- Nói bọn họ là rùa đúng thật, chúng ta nói đến thế mà không một người phản bác.
Đám người La Lương điên cuồng công kích, đánh vào Hỏa Long trận kêu ầm ầm, trận pháp lắc lư. Nhóm La Lương vừa công kích vừa cười giễu cợt.
Cường giả La Sơn tông làm sao chịu đựng được nhục mạ? Mấy lão già tức hộc máu, miệng gào la:
- A . . . Phụt!
- Tức chết lão phu!
Đám người La Bá Thiên nghiến răng, bực tức thầm rít gào:
- Các ngươi chờ đó! Đợi khi nhóm thái thượng trưởng lão xuất quan thì cả đám các ngươi sẽ không sống nổi!
Ầm ầm ầm!
Đòn công kích của đám người La Lương như mưa sao băng không ngừng rơi xuống. Hỏa Long trận của La Bá Thiên mạnh mấy thì chỉ là chí bảo, bị đám người La Lương dốc sức công kích bắt đầu không chịu nổi. Màn sáng chín con rồng bay lượn gợn sóng trên không trung.
Ầm!
Màn sáng tan vỡ thành đốm sáng đầy trời bay tứ tán.
- Chết đi!
Nhóm La Lương, Lý mục đi đầu cả đội đã nghẹn cục tức trong bụng, đánh thủng màn sáng rồi tung cú đấm vào đám người La Bá Thiên. Ánh sáng rực rỡ như cầu vồng chớp mắt đến gần đám người La Bá Thiên.
Ầm ầm ầm!
Từ ngọn núi La Sơn tông bắn ra luồng sáng, một cường giả toát ra khí thế hùng hồn bay đến che trước đòn công kích của nhóm La Lương. Sóng xung kích đáng sợ làm lòng núi rạn nứt, từng khối đá to từ trên trời đập xuống.
La Bá Thiên mừng như điên kêu lên:
- Thiên Đô, ngươi đến rồi!
Người đến là La Thiên Đô.
La Thiên Đô chặn lại công kích của đám người La Lương cho La Bá Thiên, gã nhìn chằm chằm Lâm Tiêu đứng trong đội. Ánh mắt La Thiên Đô cao cao tại thượng, lạnh băng, tràn ngập tự tin chưa từng có.
Tiếng quát hờ hững vang vọng thiên địa:
- Lâm Tiêu, ngươi dám đánh với ta không?
La Thiên Đô tiến lên một bước nhìn Lâm Tiêu, khóe môi cong lên lạnh lùng.
Nhiều năm không gặp, La Thiên Đô đẹp trai phong độ, không còn bộ dáng sa sút như hồi bị Lâm Tiêu đánh bại. Mắt La Thiên Đô sáng rực, quanh người toát ra dao động không gian đậm đặc. La Thiên Đô nắm giữ bốn lực lượng đạo văn không gian, cách Vương giả Sinh Tử cảnh chỉ có một bước.
Các lực lượng không gian cường đại tràn ngập quanh thân La Thiên Đô, gã không nhìn mọi người, đôi mắt chỉ nhìn chằm chằm vào Lâm Tiêu, mắt toát ra chiến ý vô tận.
Ngày xưa La Thiên Đô bị Lâm Tiêu đánh bại trong Quận Hiên Dật, gã nản lòng một mình rời khỏi Đế quốc Võ Linh. Mấy năm nay La Thiên Đô đi du lịch khắp nơi trên Đại lục Thương Khung, đi qua đế quốc Thần Võ, đế quốc Thiên Huyền, thấy nhiều thiên tài và cao thủ trẻ, phiêu bạt nhiều bí cảnh hiểm ác, ra sống vào chết. Tiềm lực của La Thiên Đô được khai quật hoàn toàn, gã nắm giữ áo nghĩa sinh tử. Tình cờ La Thiên Đô đi qua một bí cảnh không gian, lĩnh ngộ bốn đạo văn không gian, trở thành đệ nhất nhân dưới Sinh Tử cảnh, sau đó gã quay về La Sơn tông.
Mục đích La Thiên Đô trở về chỉ có một, đó là đường đường chính chính đánh bại Lâm Tiêu.
Nhiều năm rèn luyện ra sống vào chết khiến La Thiên Đô không còn hứng thú với danh hiệu đệ nhất thiên tài Đế quốc Võ Linh. Nhưng sỉ nhục hai lần thua Lâm Tiêu vẫn còn đọng trong lòng La Thiên Đô suốt đời khó quên, trở thành tâm ma của gã. La Thiên Đô quay về Đế quốc Võ Linh chỉ có một ý nghĩ, là đánh bại Lâm Tiêu.
Chỉ tiếc khi La Thiên Đô về La Sơn tông thì Lâm Tiêu bặt vô âm tín, nên trong khoảng thời gian này gã bế quan thử trùng kích Sinh Tử cảnh. Mới rồi La Thiên Đô bị tiếng chấn động ầm ĩ đánh thức, kịp lúc chạy ra.
Bốn lực lượng đạo văn không gian, không ngờ vài năm không gặp La Thiên Đô đã tiến bộ đến bước này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.