Võ Đạo Đan Tôn

Chương 1053: Thiên minh chương




- Ta còn kém xa lắm đâu, gặp phải phó đảo chủ cùng đảo chủ cũng phải chạy trốn.
Lâm Tiêu lại như vô tình nhắc tới ba vị đầu lĩnh.
Nghe vậy La Lương nói:
- Ba vị đảo chủ và phó đảo chủ ở trong Đảo Mê Thất thời gian quá dài, nắm giữ không gian đạo văn lực nhiều hơn các trưởng lão khác, thực lực đương nhiên mạnh mẽ, với thiên phú của Lâm trưởng lão, muốn đạt tới trình độ như họ chỉ là vấn đề thời gian, nhưng muốn đánh bại họ thật sự khó khăn rất lớn.
- Nga?
Ánh mắt Lâm Tiêu nghi hoặc.
La Lương giải thích:
- Sở dĩ họ có thể trở thành đảo chủ cùng phó đảo chủ, không chỉ vì nguyên nhân nắm giữ nhiều không gian đạo văn lực, theo ta được biết, trên người họ đều có chí bảo cường đại tồn tại, hơn nữa ta nghe nói, trên tay đảo chủ thậm chí còn có một kiện vương giả chi binh.
- Thật hay giả vậy?
Lý Mục mở to mắt nhìn, hắn cũng không hiểu rõ về chuyện của đảo chủ.
- Theo ta được biết có thể là thật sự.
Ngữ khí La Lương thật khẳng định.
Lâm Tiêu gật đầu nói:
- Khi ta mới tới có nghe được tin tức trong Đảo Mê Thất có một vị Vương giả Sinh tử cảnh tiềm tu, nói không chừng đảo chủ chính là người phát ngôn của hắn, có được vương giả chi binh cũng không phải là không khả năng.
- Vương giả Sinh tử cảnh?
La Lương nở nụ cười:
- Đây chỉ là lời nghe nhầm đồn bậy, nếu thật sự có Vương giả Sinh tử cảnh, võ giả Đảo Mê Thất đã sớm đi ra ngoài.
Nói tới đây, ánh mắt La Lương mang theo vẻ chờ đợi nhìn lên hư không:
- Lâm trưởng lão, nghe nói ngươi tới từ Đại lục Thương Khung, nghe nói thiên tài bên ngoài rất nhiều, Vương giả Sinh tử cảnh không ít, đó là thế giới như thế nào ah.
- Phải đó, nếu trong đời này còn cơ hội đi ra ngoài thì tốt rồi.
Lý Mục cũng cảm khái.
Hai người đều sinh trưởng trong Đảo Mê Thất, tràn ngập tò mò với thế giới bên ngoài, trong ấn tượng của họ, võ giả từ ngoài vào đại đa số đều có thiên phú cực kỳ đáng sợ, hơn nữa từ miệng của võ giả bên ngoài cũng biết được cường giả bên ngoài đông đảo, cường giả cấp bậc Vương giả Sinh tử cảnh không ít, làm cho họ không dám tưởng tượng.
- Bên ngoài nào có tốt như trong tưởng tượng, chém giết báo thù không ngừng.
Lâm Tiêu lắc đầu, nghĩ tới mối thù giữa nhân tộc cùng yêu tộc, nhân tộc sinh hoạt trong nước sôi lửa bỏng, áp lực cùng động lực song hành, có lẽ bởi như thế nên mới xuất hiện được nhiều Vương giả Sinh tử cảnh.
- Chuyện báo thù trong Đảo Mê Thất cũng có, đừng xem địa vị trưởng lão chấp pháp điện cao quý, kỳ thật hàng năm vẫn lạc không ít, bên ngoài mới là đại sân khấu, ở trong này vĩnh viễn chỉ là ếch ngồi đáy giếng.
- Lâm trưởng lão, kế tiếp nếu có nguy hiểm gì, toàn bộ đều nhờ vào ngươi.
La Lương cười mở miệng.
Nguy cơ tiêu trừ, đội ngũ tiếp tục khởi hành, toàn bộ ánh mắt mọi người nhìn Lâm Tiêu đều thay đổi, tràn ngập sùng kính cùng kiêng kỵ.
Không bao lâu, đội ngũ đi xuống dưới đáy vực sâu, một mảnh di tích thật lớn xuất hiện trước mặt, bởi vì thường xuyên có võ giả đi vào, cho nên không còn vẻ tang thương cổ xưa như những di tích viễn cổ khác.
Lối vào cổ thành thâm uyên là một động khẩu tối đen, nhìn qua bình thường nhưng không thấy cuối.
- Di, có dấu vết chân nguyên lưu lại, tựa hồ có người đi vào cách đây không lâu.
Lý Mục đi tới trước động khẩu, nhưng cũng không có vẻ gì giật mình.
Điều này thật bình thường, ngoại trừ chấp pháp điện dẫn theo đội ngũ đi vào, một ít hắc thế lực cũng có Nửa Bước Vương Giả, có đủ thực lực đi tới cổ thành thâm uyên, ngoài ra còn có một ít trưởng lão nhàn tản cũng ngẫu nhiên đi vào mạo hiểm.
- Được rồi, nơi này chính là lối vào cổ thành thâm uyên, tới nơi này nhiệm vụ của chúng ta đã hoàn thành xong, từ giờ trở đi các ngươi có ba ngày thời gian, ba ngày sau tập hợp nơi này, chúng ta sẽ mang các ngươi trở về, nếu không đi ra chúng ta xem như các ngươi vẫn lạc bên trong cổ thành, không cần chịu trách nhiệm, nhớ kỹ là ba ngày sau, chúng ta đúng giờ xuất phát.
- Dạ.
- Hiểu được.
Các võ giả đã sớm khẩn cấp, kết bè kết đội xông vào bên trong, tìm kiếm cơ duyên của mình.
- Chúng ta cũng vào đi thôi.
La Lương lên tiếng, trong ba ngày này rất nhiều trưởng lão cũng thích thám hiểm cổ thành thâm uyên.
Cổ thành thâm uyên thật lớn, đi qua thông đạo thật dài là một mảnh thành trì chôn sâu dưới đất, trong này nguy cơ trùng trùng, nơi nơi đều có hải yêu ẩn hiện, rất khó có cơ hội thuận gió xuôi nước, hơn nữa càng đi vào trong nguy hiểm càng lớn, mà những võ giả Quy nguyên cảnh hậu kỳ đi theo ba người Lâm Tiêu tiến vào thường thường chỉ dám thám hiểm ở vòng ngoài.
Là một trong những cấm địa nổi tiếng nhất Đảo Mê Thất, cơ hồ mỗi trưởng lão đều từng đi qua nơi này, theo sự dẫn dắt của La Lương cùng Lý Mục, ba người đi tới trước, đánh chết vài đầu hải yêu bình thường, rất nhanh đi vào sau trong cổ thành.
- La trưởng lão, Lý trưởng lão, không biết các ngươi từng gặp qua vật này trong cổ thành hay không.
Lâm Tiêu lấy ra Phượng Bạch Mỹ Nhân, chỉ vào bảo thạch màu tím hỏi.
- Là Tử Tinh Ly Hỏa Thạch?
La Lương lắc đầu nói:
- Ta có nghe nói qua về bảo thạch tím này, nghe nói sản xuất trong cổ thành, nhưng chưa từng thấy qua.
- Ta từng thấy qua.
Lý Mục nhíu mày trầm tư:
- Ta từng nhìn thấy qua trong một mảnh hoang tàn phía nam cổ thành, nếu Lâm trưởng lão muốn tìm nó, ta có thể mang ngươi đi qua.
- Đi!
Đi theo sự dẫn dắt của Lý Mục, ba người xuyên qua thông đạo, rất nhanh đi tới phía nam cổ thành.
- Lâm trưởng lão, mấy năm trước ta thấy qua Tử Tinh Ly Hỏa Thạch ở trong này.
Phía trước là một con đường trống trải, một mảnh đen nhánh, tận sâu dưới đáy biển sâu, có vẻ âm trầm khủng bố.
Lâm Tiêu nhìn về phía trước.
Ba!
Một cỗ dao động thật nhỏ từ phía trước truyền tới, Lâm Tiêu cảm giác được Cửu U Huyền Tâm Diễm cùng Thiên Ma Phệ Hồn Diễm đồng thời khẽ động.
Lâm Tiêu vui vẻ, quả nhiên là nơi này.
Dọc theo vị trí dao động truyền tới, Lâm Tiêu cẩn thận đi qua.
- Lâm trưởng lão, cẩn thận một chút, phía trước là đoạn đường nguy hiểm trong cổ thành thâm uyên.
La Lương cùng Lý Mục ngưng trọng nói.
Oanh long!
Quả nhiên, Lý Mục vừa dứt lời, mặt đất rung lên thật mạnh, hơn mười xúc tu phóng lên cao, xúc tu màu đỏ điên cuồng quét về hướng ba người.
- Trảm!
La Lương cùng Lý Mục đồng thời hét lớn, ngăn đón xúc tu đánh tới.
Oanh!
Ngay sau đó hai người bay ngược ra ngoài, kình khí mãnh liệt đánh trúng khiến hộ thể chân nguyên của họ dao động không chừng, vài xúc tu màu đỏ từ bốn phương tám hướng bao phủ tới, trên xúc tu phủ kín những ống hút huyết sắc rậm rạp, đường kính mỗi ống hút đều gần một thước, từ bên trong thẩm thấu ra hấp lực cực kỳ cường đại, đem La Lương cùng Lý Mục quấn quanh.
- Không tốt!
- Là Thiên Minh Chương! (Bạch tuộc)
Sắc mặt hai người đại biến, Thiên Minh Chương là bá chủ đáy biển chân chính, là Nửa Bước Hải Yêu Vương cao cấp, thực lực hoàn toàn bao trùm bọn họ, nghe nói năm xưa một ít đội ngũ đi vào cổ thành đều toàn quân bị diệt, là vì gặp phải Thiên Minh Chương cao cấp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.