Võ Đạo Đại Tông Sư

Chương 88: Bái Ta Làm Nửa Sư Phụ





Nghe thấy lão bằng hữu nói như vậy, Đỗ Mục trưởng lão cười phá lên.
"Dù gì đi nữa thì ngươi cũng là một trưởng lão, già như thế mà còn không thèm giữ mặt mũi, lại đi đòi bí tịch của đệ tử, đúng là có mỗi mình ngươi!"Vương Lân trưởng lão dứt khoát mặt dày đến cùng.
"Lão Đỗ à, ngươi cũng không phải không biết, Luyện Khí nhất đạo ở Càn Châu ta vốn khó mà, đâu có giống với đám công pháp và bí tịch võ đạo, phẩm chất Huyền cấp chất thành một đống lớn, vất vả lắm ta mới lấy được một cái, có thể bất động điểm tâm nghĩ mà!"Đương nhiên Đỗ Mục trưởng lão biết lão bằng hữu của mình cũng có chỗ khó xử, nên bèn gật đầu đồng ý.
"Ta giúp ngươi nài nỉ Lâm Huyền một chút, còn về việc có thể thành công hay không thì ta không dám hứa chắc.
""Còn nữa, đừng nên cưỡng cầu!"Vương Lân trưởng lão vui mừng quá đỗi: "Chuyện đó thì đương nhiên rồi, da mặt ta có dày đến đâu thì cũng đâu thể cướp đoạt của người khác được chứ?"Trở lại phòng luyện khí, sắc trời đã tối, Tình Minh thu hồi một bộ phận binh khí bán đi, đã trở về.
Giờ phút này, hắn đang đứng ngay sau lưng Lâm Huyền, trợn mắt há mồm, miệng há lớn đến mức nhanh tay là có thể nhét vào một quả đấm.
Vương Lân trưởng lão vội vàng tiến tới, chỉ thấy Lâm Huyền đã chế tác xong khung kiếm, đổ sắt lỏng vào, đang đặt ở trên lò lửa làm nóng.
"Tình Minh, Lâm Huyền làm gì đó?""Sư phụ! " Tình Minh cà lăm, hắn thật sự không tìm ra từ ngữ nào để hình dung hành động vừa rồi của Lâm Huyền.
"Ài!"Vương Lân trưởng lão thở dài một hơi thật sâu, mình chờ ở Bạch Hổ Đường lâu như vậy, thế mà hắn lại bỏ qua màn biểu diễn luyện khí đặc sắc của Lâm Huyền.
Thấy Vương Lân trưởng lão và Đỗ Mục trưởng lão đã trở về, Lâm Huyền bèn hỏi: "Chuyện lấy thất thải thạch ra sao rồi?""Lấy được rồi, đây!"Tình Minh há miệng to hơn nữa, sư phụ làm gì vậy, vẻ mặt trên mặt này chính là hận không thể đưa ngay luôn thất thải thạch vào tay Lâm Huyền.
Lâm Huyền cũng không khách khí, hắn cầm thất thải thạch trong tay, cẩn thận quan sát.

Hắn sợ hãi kêu lên: "Thất thải thạch tinh khiết quá, không hề có một tia tạp chất.
"Vương Lân trưởng lão cười, nói: "Rèn luyện thất thải thạch cần hỗn hợp mấy loại khoáng thạch đặt biệt, cái này là ta đi lấy! "Hắn đột nhiên im bặt, vốn dĩ Lâm Huyền không nghe hắn nhắc nhở.
Chỉ thấy Lâm Huyền cắn nát ngón tay giữa của chính mình, dùng nguyên khí ép ra ba giọt tinh huyết, nhỏ xuống trên thất thải thạch.
Chuyện thần kỳ xuất hiện, tinh huyết của Lâm Huyền giống như nhỏ xuống tuyên chỉ, lúc này đã bị hấp thụ hoàn toàn.
Ngay sau đó, khoáng thạch có bảy loại sắc thái như giọt mực đỏ nhỏ vào ao nước, lập tức loang ra.
Sau ba hơi thở, cả miếng thất thải thạch đều biến thành một màu đỏ hồng.
Vương Lân trưởng lão trợn mắt há mồm, nói không ra lời.
Lúc trước khi lần đầu tiên Lỗ Húc nói cho hắn biết có thất thải thạch, hắn còn dày công nghiên cứu điển tịch.
Không có bất kỳ một bản điển tích nào có ghi chép về việc thất thải thạch có đặc tính tán huyết.
Hắn dùng sức dụi dụi con mắt, chắc chắn bản thân không hề nhìn lầm.
Vương Lân trưởng lão không nén nổi tò mò, bèn hỏi: "Lâm Huyền, ngươi đang làm gì vậy?"Lâm Huyền giải thích, nói: "Muốn để binh khí tương xứng với võ giả thì biện pháp tốt nhất chính là tán huyết.

"Vương Lân trưởng lão gật nhẹ đầu, sau khi binh khí tán huyết được gọi là bản mệnh binh khí, ngoại trừ võ giả tán huyết, những người khác sử dụng đều không thể phát huy được sức mạnh lớn nhất.
Ngược lại, nếu như bản thân võ giả tán huyết mà sử dụng bản mệnh binh khí, uy lực sẽ tăng lên gấp bội!Thế nhưng! binh khí tán huyết có yêu cầu cực kỳ cao đối với vật liệu rèn đúc, vật liệu có thể tán huyết hiện đã biết trên đại lục, thấp nhất cũng có phẩm chất Địa cấp.
Nói một cách khác, muốn sử dụng bản mệnh binh khí, cảnh giới của bản thân võ giả cũng phải đạt Hóa Nguyên Cảnh.
Nhưng hôm nay Lâm Huyền lại sáng tạo ra một lịch sử mới.
Hắn tìm được một vật liệu tán huyết có thể sử dụng với binh khí Huyền cấp!Thất thải thạch!Vương Lân trưởng lão cảm giác mình sắp điên rồi, nếu như tin tức này truyền đến Hiệp hội Luyện khí, có thể đoán được, giá cả của thất thải thạch sẽ liên tiếp tăng lên, thậm chí gấp bội!Mà người phát hiện ra việc này cũng sẽ nhận được sự khen ngợi của Hiệp hội Luyện khí.
Lâm Huyền vùi thất thải thạch tán huyết vào trong lò lửa.
Thất thải thạch bị luyện chế thành chất lỏng nóng hổi hòa làm một thể cùng với sắt lỏng trong khung kiếm.
Đợi cho sắt lỏng đông đặc một lần nữa, hắn dùng một chậu nước lạnh rót thẳng lên trên!Vương Lân trưởng lão giật mình kêu lên, dùng nước lạnh đổ vào thế này, nếu như chất liệu trong kiếm có một tia không đồng đều thì sẽ xuất hiện khe hở.
"Xoẹt xẹt!"Sương trắng mờ mịt giăng khắp nơi, sau khi sương mù tan ra, một thanh trường kiếm rộng bằng hai ngón tay xuất hiện trước mắt mọi người.
Lâm Huyền không làm một chuôi kiếm hoa lệ, mà chỉ dùng dây gai quấn quanh đầu chuôi, mộc mạc vô thường.

Hắn nhẹ nhàng huơ một kiếm, chỉ nghe tiếng xé gió "vụt" một tiếng, vang vọng cả phòng luyện khí.
Ba người bên cạnh đồng thời sợ hãi than lên.
"Kiếm tốt!"Giọng nói của Vương Lân trưởng lão khẽ run rẩy: "Có thể cho ta! xem một chút được không?"Lâm Huyền không từ chối, đưa kiếm tới.
Vương Lân trưởng lão dùng tay vuốt ve thân kiếm, thích thú không buông tay.
"Huyền cấp tầng sáu.
.
Kinh Hồng Kiếm!"Ai có thể ngờ được, Lâm Huyền luyện chế binh khí lần đầu tiên mà đã có thể làm ra được bảo kiếm Huyền cấp tầng sáu!Vương Lân trưởng lão cực kỳ quyến luyến dời ánh mắt khỏi thanh Kinh Hồng Kiếm sang Đỗ Mục trưởng lão, ra hiệu cho Đỗ Mục trưởng lão.
Đỗ Mục trưởng lão kéo Lâm Huyền sang một bên, do dự một chút, vẫn chọn mở miệng.
"Giá trị của thất thải thạch vượt xa giá trị phần thưởng đấu võ của ngoại môn, còn bị Khang Đông trưởng lão đặt trước, là Vương Lân trưởng lão hạ thấp mặt mũi, tự mình mua lại.
"Lâm Huyền có hơi bất ngờ, lão gia hỏa Khang Đông kia cũng muốn thất thải thạch này sao?"Lâm Huyền, vị lão bằng hữu này của ta có hơi cao ngạo cho nên hôm nay mới nảy ra xung đột với ngươi, ngươi đừng nên trách hắn.
"Lâm Huyền cắt ngang lời Đỗ Mục trưởng lão nói.
"Hôm nay Vương Lân trưởng lão muốn ta thi triển ra phương pháp luyện khí Huyền cấp sao?"Lâm Huyền không hề hạ giọng, Vương Lân trưởng lão cũng nghe thấy được.
Bị Lâm Huyền vạch trần tính toán của mình, Vương Lân trưởng lão hết sức khó xử.

Nhưng hắn lại không hề kiếm cớ mà sảng khoái thừa nhận.
"Được!"Lâm Huyền không hề đi lòng vòng: "Ta có thể dạy ngươi phương pháp luyện khí, nhưng chỉ có điều đây vốn là do một vị lão tiên sinh thần bí dạy cho ta, ta không thể bái hắn làm sư phụ, tự mình truyền giáo, hình như không ổn.
"Lâm Huyền đã khiến đám người hiểu nhầm là phía sau mình có người thần bí, cương quyết diễn chân thật một chút, sau này có làm ra chuyện gì khiến ba người phải chấn kinh nữa thì cũng dễ giải thích.
"Thế này đi, ta dạy ngươi trước, đợi đến lúc gặp lại lão tiên sinh, ta sẽ trình bày sau.
""Nếu lão tiên sinh đồng ý thì đương nhiên không sao, nhưng nếu không đồng ý, Lâm Huyền ta chịu trách nhiệm là được.
"Nghe thấy những lời này của Lâm Huyền, Vương Lân trưởng lão cảm động suýt chút nữa đã rơi lệ, khí phách này của Lâm Huyền, nếu so ra thì mình cũng chỉ là lão đầu keo kiệt trước mặt người ta mà thôi.
Lâm Huyền xoay chuyển lời nói: "Nhưng mà cũng không thể không có bất kỳ tên tuổi gì đã truyền thụ cho ngươi được.
""Ta truyền thụ phương pháp luyện khí, ngươi nên bái ta làm sư phụ, nhưng lão tiên sinh không phải sư phụ của ta, đương nhiên không gánh được lễ bái sư.
""Huống hồ, với thân phận của Vương Lân trưởng lão ngài, cũng không phù hợp với việc bái một đệ tử như ta làm sư phụ.
"Vương Lân trưởng lão gật đầu, chuyện bái sư này cực kỳ linh thiêng, không thể qua loa được.
"Ta đã từng truyền thụ Khôi Lỗi Thuật cho Lộ trưởng lão ở ngoại môn, hắn bái ta làm nửa sư phụ, đi nửa lễ bái sư, hai người chúng ta bắt chước như vậy cũng không sao.
""Vương Lân trưởng lão, ý của ngươi như thế nào?".



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.