Vô Cực Ma Đạo

Chương 171: Diệt Kỳ Mãn Môn 2





๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑Nữ tử vừa nghe thấy lời của Huyết Ma Liệt Sơn, khuôn mặt lại càng méo mó không thành hình người, mắt thấy quỷ khí sắp chạm đến thân lại không lùi mà tiến, nhe răng trợn mắt lao tới Huyết Ma Liệt Sơn, tựa hồ căn bản như không biết rằng Huyết Ma Liệt Sơn là cự hung trong Ma đạo vậy.Hai đạo u minh quỷ khí trực tiếp xuyên thẳng vào hai vai của nữ tử này, nhưng nàng chỉ khựng lại một lát rồi vẫn như cũ lao về phía Huyết Ma Liệt Sơn, trong lúc lao tới cả người nữ tử này căng phồng lên, giống như muốn phá quần áo mà ra vậy.Mắt thấy nữ tử sắp tới trước người, Huyết Ma Liệt Sơn hừ lạnh một tiếng, nói:- Muốn cùng lão phu ngọc thạch câu phần ? Hắc hắc, sợ rằng ngươi không có bản sự này.Nói xong, Liệt Sơn vươn tay phải ra, một bàn tay khổng lồ màu máu giống như Thái sơn áp đỉnh áp tới người nữ tử.
Một tiếng nổ vang lên, thân hình căng phồng của nữ tử đột nhiên vỡ ra, huyết nhục bay tứ tung.Huyết Ma Liệt Sơn chán ghét nhìn thoáng qua, hơi nhướng mày, một cương tráo bằng huyết khí hiện lên, đem huyết nhục bắn tới cản lại bên ngoài.Sau đó, Huyết Ma Liệt Sơn tay trái hơi động, một trữ vật thủ trạc màu tím sậm trong đám thịt vụn đột nhiên bay lên, rơi vào trong tay Liệt Sơn, nhìn Đinh Hạo khoanh chân ngồi ở hơn mười trượng phía sau, Huyết Ma Liệt Sơn kinh ngạc bay nhanh tới.- Đây là giải dược của độc vụ, tiểu tử mau ăn vào.

Có thể duy trì đến bây giờ không ngã, tiểu tử ngươi cũng có thể coi như là cường nhân.Huyết Ma Liệt Sơn khen.Đinh Hạo ngồi xếp bằng dưới đất, hai mắt nhắm nghiền, cả người tỏa ra sóng nhiệt, tựa hồ như căn bản không nghe thấy Huyết Ma Liệt Sơn nói gì.
Một lát sau, cả người Đinh Hạo run lên một trận, từ đỉnh đầu bay ra một trận khói đen, sau đó lập tức tiêu tán vào không trung.Lúc này Đinh Hạo mới mở mắt đứng dậy, quay về phía Huyết Ma Liệt Sơn nói:- Chỉ là chút tiểu độc, sao có thể làm khó tại hạ.
Nếu như không phải không ngờ tới nữ tử này thân là người trong Đạo Môn mà lại bí mật tu luyện công pháp ác độc như vậy, há có thể để cho nàng dễ dàng đắc thủ như thế.- Đều do lão phu sơ sẩy, nếu không tiểu ca cũng sẽ không trúng độc của nàng ta.Lúc này thân ảnh của Thiên Thi Thượng Nhân Âm Vô Xương đã rơi xuống giữa hai người, lão dừng một chút rồi nói tiếp:Bên trong Bích Tiêu Tông ba mươi hai người toàn bộ đã chém giết sạch sẽ, ngoại trừ vợ chồng Tông chủ chết ở trong tay Liệt lão ra, không một ai đào thoát.
Tất cả của cải của Bích Tiêu Tông lão phu lục soát được đều ở trong trữ vật giới chỉ này.Nói xong, đem trữ vật giới chỉ muốn đưa lên cho Huyết Ma Liệt Sơn, Liệt Sơn lắc đầu, Thiên Thi Thượng Nhân Âm Vô Xương hiểu ý liền đưa cho Đinh Hạo.

Đinh Hạo cũng không chút khách khí thu lại trữ vật giới chỉ đó.Huyết ma Liệt Sơn thấy Âm Vô Xương làm xong hết mọi việc rồi, hừ lạnh một tiếng, nói:- Cả sự an toàn của Tông chủ cũng không bảo đảm được, lưu lại hộ pháp trưởng lão như ngươi cũng có tác dụng gì.Nói xong liền định hạ sát thủ.Thiên Thi Thượng Nhân vừa nghe Liệt Sơn nói vậy cả kinh, nhưng không chống cự, đứng tại chỗ chờ Huyết Ma Liệt Sơn trừng phạt.Mắt thấy huyết trảo của Huyết Ma Liệt sơn sắp đến đỉnh đầu Thiên Thi Thượng Nhân Âm Vô Xương, Đinh Hạo quát khẽ:- Liệt lão dừng tay.
Tại hạ có thể khẳng định Âm trưởng lão tuyệt đối không phải cố ý, việc lần này là ngoài ý muốn.Huyết ma Liệt Sơn hừ lạnh một tiếng, thân thể chợt dừng lại giữa không trung, rồi trong nháy mắt lại trở về chỗ cũ, tựa hồ căn bản chưa từng di chuyển qua.- Lần này để lại cho ngươi một con mạng, nếu lần sau còn có việc như vậy phát sinh, lão phu sẽ cho ngươi chịu cái khổ của vạn ma xuyên thân.Vừa nghe Huyết Ma Liệt Sơn nói thế, Thiên Thi Thượng Nhân Âm Vô Xương liên tục cáo lỗi, căn bản không dám cãi nửa câu.Lúc này Đinh Hạo mới cười nói:- Tông chủ Vô Cực Ma Tông không phải là tại hạ, ta bất quá chỉ là một đệ tử đời thứ ba mà thôi, Liệt lão sợ là hiểu nhầm rồi.Liệt Sơn cùng Âm Vô Xương cười hắc hắc, Liệt Sơn âm hiểm nói:- Đợi khi tới Vô Cực Ma Tông, vị trí tông chủ kia không phải là của tiểu ca hay sao ? Hắc hắc, cứ tạm thời để cho tên Tông chủ kia ngồi tạm vài ngày cũng được.Nói xong quay đầu lại nhìn Âm Vô Xương nói:- Âm trưởng lão thấy thế nào ?- Để ý nhiều mà làm gì.

Nếu như hắn không thức thời, đem Tông chủ hiện tại tru sát đi là xong.Thiên Thi Thượng Nhân Âm Vô Xương cũng âm hiểm cười nói.Nghe hai người nói vậy, Đinh Hạo không nói gì, một lát sau mới cất tiếng:- Việc này tạm thời chưa nói vội, đợi đến khi tới Đoạn Hồn sơn bàn bạc cũng không muộn.
Bây giờ quan trọng nhất là phải hủy thi diệt tích..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.