Vô Cực Ma Đạo

Chương 157: Thu Hoạch Pha Phong 1





๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑Gật gật đầu, Đinh Hạo nói: “Xem ra chỉ có thể làm như vậy thôi!”Lại trầm mặc cả nửa ngày, Đinh Hạo trầm giọng nói: “Liệt lão nếu có thể nắm chắc phần khống chế được mấy người Ma Đạo, Vô Cực Ma Tông của ta thế lực yếu ớt, chính là đang cần mấy người làm Hộ Pháp Trưởng Lão?”Kỳ quái liếc nhìn Đinh Hạo, Liệt Sơn nói: “Xem ra tiểu tử ngươi từng nói muốn xưng bá tu chân giới hoàn toàn không phải là nói chơi a.

Ta thành thật nói cho ngươi biết, tu chân giới hoàn toàn không đơn giản như trong tưởng tượng của ngươi, chuyện này căn bản là khó như lên trời, ta khuyên ngươi hay thừa cơ hội này sớm bỏ đi ý này cho rồi?”“Ha ha ha, ta đương nhiên biết chuyện này khó khăn vô cùng, nếu như có thể dễ dàng đạt được mục đích, ta đã coi thường nó rồi.
Mấy chuyện này không nói trước được, Liệt lão có thể nắm chắc thu phục được mấy người không?” Đinh Hạo nói.Liệt Sơn thở ra một hơi dài nói: “Ta thử xem thế nào.”Nhưng đúng vào lúc này, tình hình trong trường đột nhiên thay đổi rất lớn!Nguyên lai đám người trong Đạo Môn tấn công đã lâu mà vẫn không hạ được đột nhiên tự lập thành một kỳ môn bát quái trận nhỏ, bát quái trận mặc dù chỉ là một tiểu trận bình thường, nhưng do nhiều cao thủ Đạo Môn thi triển, cũng vô cùng lợi hại, chỉ trong khoảnh khắc các tán tu của Ma Môn đã bị đánh cho phải liên tiếp lui lại.Trông thấy trận thế phe mình khó giữ được, người trung niên trông giống một cái xác khô trong Ma Đạo sắc mặt đột nhiên lạnh lẽo, cắn chặt răng, lấy từ trong trữ vật giới chỉ ra một vật, hóa ra là một cái Xác khô trăm năm, toàn thân được bao bọc bằng khôi giáp.
Sau đó hắn không thèm để ý đến những kiếm mang mãnh liệt của những người trong Đạo Môn, nhảy lên hướng về phía bát quái trận lao tới.- Các vị chú ý, thứ này là một bộ Bách niên cổ thi mà Thiên Thi thượng nhân Âm Vô Xương tu luyện, cổ thi da dày xương cứng, căn bản không sợ kiếm mang chân khí, ai có pháp bảo phá tà không ?Lão già cao gầy trong Đạo Môn vừa thấy cổ thi xuất hiện liền kinh hãi hô to lên.Những người trong Ma Đạo vừa thấy cổ thi của Âm Vô Xương có hiệu quả, lập tức đều đi theo phía sau cổ thi, hướng về phía bát quái trận vốn trận thế đã đại loạn xông đến, các loại pháp bảo Ma Đạo kì hình quái trạng đã lặng lẽ không một tiếng động tập kích về phía những người trong Đạo Môn.Nhưng đúng lúc này, trong bát quái trận đột nhiên có một đạo bạch quang sáng chói đột nhiên bừng lên, đem Bách niên cổ thi của Âm Vô Xương hoàn toàn vây lấy.

Thân thể đang giật giật của cổ thi đột nhiên dừng lại, tiếp theo đó trên thân phát ra một chuỗi âm thanh lạ lùng “xì xì”, chỉ phút chốc sau, bộ khôi giáp mà cổ thi mang trên thân đã bị bạch quang dung giải quá nửa.Do Bách niên cổ thi và Âm Vô Xươn có liên hệ với nhau, Âm Vô Xương cũng ngửa mặt lên trời thổ ra một ngụm máu tươi, thân thể cứng đờ từ trên không trung rơi xuống, khi còn đang rơi còn cố hô to lên một câu:Đạo hữu Ma Môn giúp ta bảo vệ cổ thi !Người trong Đạo Môn vừa mới chế trụ được Bách niên cổ thi của Âm Vô Xương, thế công của người trong Ma Môn đã đến, mắng to vài câu rồi đều rút kiếm ra tái chiến, so với trận đánh vừa rồi còn tàn khốc hơn vài phần.Chỉ thấy một lão già thấp lùn mà cường tráng trong Đạo Môn vừa mới tránh được một chiêu của Mai Thiên Lý, vẫn còn đang thở dốc thì đã bị Hạ Trường Xuyên phát ra một đoàn hắc khí bao lấy xung quanh, một lát sau đã bị hóa thành một đám máu.Mai Thiên Lý vừa quay đầu lại, lại phát hiện ra phía sau một đồng bạn trong Ma Môn bị kiếm quang của lão già cao gầy trong Đạo Môn kia xuyên qua, lập tức hét lên bay về phía người đó.Mà nữ tử Ma Môn tâm động kỳ lần trước từng trả lời Đinh Hạo đang cùng hai người khác liên thủ vây công Lưu Vũ Đình, nhưng mà Lưu Vũ Đình có Huyền Thiên Lưu Ly tráo hộ thân, lấy một địch ba nhưng một chút cũng không bị rơi xuống hạ phong, còn có vẻ vẫn còn dư lực !Lúc này trong lòng Đinh Hạo vừa động, trầm giọng nói:- Liệt lão có thể nắm chắc vô thanh vô tức đem huyễn trận của ta bố trí ra không ?Huyết Ma Liệt Sơn đang dồn toàn bộ tinh thần nhìn vào đám người đang đánh nhau, vừa nghe Đinh Hạo nói thế vẻ mặt sửng sốt, một lát sau nói:- Tiểu ca tính toán quả là cho đáo ! Không thành vấn đề, việc này giao cho ta làm là được !Dừng một chút Liệt Sơn tựa như cười mà không phải cười, nói:- Nếu trận này do ta chính tay bố trí, vậy bí mật của huyễn trận này lão phu cũng sẽ hiểu rõ ràng.

Tiểu ca ngươi thực sự nguyện ý đem bí mật của huyễn trận chia sẻ cùng ta sao ?๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.