Vô Cực Chưởng Khống Giả

Chương 157: Jack Nolan




Một thanh niên tóc vàng, khoảng hai mươi hai hai mươi ba tuổi, dáng người cao gầy, gương mặt tương đối tuấn tú đang nhìn chằm chằm vào tủ kính chứa đầy đồ trang sức quí giá.
Người thanh niên này tên là Jack Nolan, hắn đã thầm yêu cô gái Khoa Robot Thiết giáp tên Alice Smirnov được hai năm nay. Chỉ còn một năm nữa thôi là hai người bọn họ sẽ tốt nghiệp Học Viện Quân Sự Smith.
Jack Nolan chọn học khoa Y Bác Sĩ tại Học Viện Quân Sự Smith, tại đây hắn học cũng rất chăm chỉ, thành tích bốn năm nay năm nào cũng trong top mười người giỏi nhất. Sau khi tốt nghiệp chắc chắn sẽ được nhận vào làm việc ở một Bệnh Viện có tiếng của Liên Bang. 
Năm này là năm 2198, mọi người trên Trái đất đều sống dưới sự cai trị của một chính quyền Liên Bang do chính họ bầu ra. Hai thế kỷ khoa học kỹ thuật phát triển như vũ bão đã giúp cho con người có điều kiện đi khám phá vũ trụ và khai thác ở các hành tinh xa xôi.
Cách đây 50 năm, trong lúc khai thác mỏ ở hành tinh Rhamatuk, loài người đã trạm trán lần đầu tiên với Trùng tộc, chiến tranh từ đó diễn ra vô cùng tàn khốc, đã có rất nhiều Chiến sĩ của Liên Bang hy sinh trong lúc làm nhiệm vụ. Chính vì vậy, không kể là dân thường hay lính xuất ngũ của Liên Bang, tất cả đều đề cao tinh thần lẫn sức mạnh.
Trong Học Viện Quân Sự Smith, tất cả các khoa ngành đều bị xem nhẹ so với Khoa Robot Thiết Giáp Chiến đấu, cũng dễ hiểu, bởi vì Khoa này chính là đào tạo ra các chiến binh điều khiển Robot Thiết giáp ưu tú nhất Liên Bang, đây chính là lực lượng chiến đấu mạnh nhất của Quân đội Liên Bang đối đầu với Trùng Tộc, vì lý do đó bất cứ người nào cũng xem trọng bọn họ.
Alice Smirnov được xem là ngôi sao sáng trong Học Viện Quân Sự Smith, năng lực điều khiển Robot Thiết giáp của nàng ở cùng cấp trong khoa chính là số 1.
Bối cảnh của nàng lại không bình thường một chút nào, cha mẹ của nàng chính là tầng lớp lãnh đạo của Liên Bang.
Jack Nolan biết rất rõ điều đó, nhưng chỉ còn một năm nữa thôi, hắn không còn nhiều thời gian để từ xa nhìn ngắm nàng như thường ngày. Vì vậy, Jack Nolan hôm nay quyết định thổ lộ với Alice Smirnov, hắn biết lần thổ lộ này tỉ lệ thành công không đến 1%, hắn xuất thân quá thấp, từ trong cô nhi viện, bản thân không có bất kỳ thân phận gì, chỉ có việc học nổi trội đôi chút nhưng cũng không phải số 1. Tuy nhiên, nếu không dám làm thì tỉ lệ 1% cơ hội cũng không có.
Để biểu lộ tấm chân tình của mình, Jack đã đi đến tiệm kim hoàng lớn nhất thành phố, tìm mua một chiếc nhẫn kim cương để tặng cho Alice Smirnov.
Jack xuất thân từ cô nhi viện, đồng tiền có được cũng nhờ vào làm thêm và chính phủ chu cấp, trừ đi tiền ăn uống và chi tiêu sinh hoạt, hắn chỉ có 10,000 đô la tiền tiết kiệm.
Chăm chú tìm kiếm cả ngày trời, hắn rốt cục mua được một chiếc nhẫn đính viên kim cương nhỏ xíu nhưng cũng tốn của hắn đến 9,900 đô la.
Về đến Học Viện, Jack tìm đến khu thao luyện của Học Viện Quân Sự Smith, nơi này hắn thường trộm nhìn bóng hình của Alice Smirnov đi qua.
Sau một thời gian chờ đợi, cuối cùng hắn cũng đã thấy thân ảnh xinh đẹp của nàng đi đến, nàng có mái tóc dài màu vàng óng ả, gương mặt trái xoan, dáng người tỉ lệ vô cùng cân đối, nàng mặc áo thun và quần jean bó sát người làm tôn lên đường nét quyến rũ của cơ thể. 
Alice đi cùng với hai người bạn gái cũng khá xinh xắn nhưng trong cái nhìn của Jack thì hai cô này không sánh bằng một góc của nàng.
Jack hít sâu một hơi, nắm chặt chiếc nhẫn kim cương trong tay, hắn lấy hết can đảm đi đến trước mắt Alice Smirnov.
“ Chào em, anh tên Jack Nolan... anh học Khoa Y Dược khóa 25 năm thứ tư... anh đã thầm thích em từ lâu... em có thể bằng lòng làm bạn gái anh không? Anh có món quà tặng cho em” Jack nhìn người con gái mà hắn thầm yêu, ngượng ngùng vừa nói vừa lấy ra chiếc nhẫn kim cương óng ánh.
Đám đông học viên thấy chuyện này thì xúm lại quan sát chuyện trò xôm tụ cả lên.
“ Whoa, tặng nhẫn kim cương luôn, bạn học này rất thành ý nha”
“ Anh yêu, em cũng thích chiếc nhẫn giống vậy”
“ Lại là một tên theo đuổi hoa khôi của Học Viện ta, hắn sẽ thất vọng thôi”
Alice vẻ mặt thản nhiên nhìn Jack, ánh mắt cũng không chú ý chút nào đến chiếc nhẫn kim cương.
“ Xin lỗi, tôi không thể, bạn trai của tôi trong tương lai phải là anh hùng bảo vệ nhân loại, hiện tại nhân loại đang cùng Trùng Tộc không chết không thôi, bạn trai của tôi phải là cường giả đỉnh cấp chứ không phải giống như bạn, bạn về đi” Alice lưu loát nhìn Jack nói. Trong mấy năm qua nàng đã gặp không ít tình huống giống vậy, nói nhiều riết cũng thành quen.
Jack nhìn hình bóng Alice rời đi mà cõi lòng tan nát, bước chân lững thững rời đi như thể xác không hồn. Hắn không hề quan tâm đến đám đông cười chế nhạo hắn ở phía sau.
Jack tìm tới một quán rượu, mua một chai rượu mạnh sau đó bắt đầu ngồi uống từng ngụm đắng chát, người ta nói uống rượu giải sầu nhưng càng uống hắn càng tỉnh táo, càng cảm thấy đau đớn vạn phần.
Hắn hối tiếc vì bản thân không đủ tiêu chuẩn theo học khoa Robot thiết giáp, không thể làm một người chiến binh như Alice đã nói. 
“ A ha, thấy tên đó rồi, cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, dám tơ tưởng đến nữ thần của chúng ta, còn dám chơi nhẫn kim cương, anh em đánh cho nó một trận” sáu tên học viên thấy Jack đang nằm gục trên bàn thì kéo đến chỉ vô mặt hắn cười nói.
Sáu người nói xong thì chia nhau ra bao vây lấy Jack, Jack muốn bỏ chạy nhưng do uống nhiều, tửu lượng lại không mạnh nên phút chốc bị một tên túm áo đá mạnh một cước giữa ngực.
Jack đau đớn té xuống đất, sáu tên học viên xúm lại đấm đá túi tụi lên người Jack.
Chủ quán rượu thấy vậy thì lại khuyên can: “Các ngươi sao lại đánh hắn?”
Sáu tên học viên nghe vậy thì dừng tay lại giải thích: “Tên này dám tỏ tình với nữ thần của chúng ta, đáng bị đánh chết”, chủ quán rượu nghe vậy thì cũng không nói gì thêm.
Jack lúc này mặt mày bầm tím, mũi miệng chảy máu, trong mơ mơ màng màng hắn thấy một cái lông vũ màu đen bay về phía mình, hắn giơ tay chụp lấy.
Chiếc lông vũ màu đen nằm trên bàn tay hắn rồi từ từ chìm sâu vào trong lòng bàn tay, Jack ngạc nhiên giơ tay lên nhìn thì không thấy chiếc lông vũ đâu nữa.
[Phát hiện tinh thần lực phù hợp, tiến trình dung hợp bắt đầu... 0%] một thanh âm kỳ quái vang lên trong đầu Jack.
[Tiến trình dung hợp đạt: 10%]
[Tiến trình dung hợp đạt: 25%]
[Tiến trình dung hợp đạt: 50%]
[Tiến trình dung hợp đạt: 75%]
[Tiến trình dung hợp đạt: 100%. Hoàn Tất]
“ Ngươi là ai? Tại sao ở trong đầu của ta” Jack sợ hãi ôm đầu la lên.
“ Tên này còn giả khùng nữa kìa, anh em đánh tiếp” sáu tên học viên lại xúm tới đá đá túi bụi Jack.
[Phát hiện kí chủ gặp nguy hiểm, kích hoạt chế độ tự động điều khiển thân thể, tiến hành tiêu diệt] thanh âm lạnh như băng lại vang lên trong đầu Jack. Hắn lúc này cảm giác mình giống như bị kéo linh hồn ra khỏi thân thể, hắn căn bản không thể khống chế được thân thể của mình, nhưng thân thể của mình lại đang hành động.
Jack chứng kiến thân thể hắn tựa robot tự động đứng lên, không có động tác dư thừa, hai tay nhanh chóng vươn hướng hai bên, trên không trung hóa thành hai đạo tàn ảnh.
Hai tên học viên ở giữa ngực, không biết từ lúc nào đã bị hai bàn tay của Jack xuyên qua, tạo thành hai cái lỗ máu khủng bố, hai tên vẻ mặt sợ hãi, ngã xuống mặt đất, mất mạng ngay tại chỗ.
Bốn tên học viên còn lại thấy một màn này thì vô cùng hoảng sợ nhìn Jack lúc này hai tay đang nhỏ máu. 
Bị khống chế, thân thể Jack ngay tức khắc không cho bốn tên học viên có thời gian phản ứng, lần nữa duỗi ra hai tay, vươn hướng ngực của bốn người. Tàn ảnh quét qua, không thể nào né kịp.
“ Bịch... bịch... bịch... bịch” bốn thanh âm nặng nề vang lên, bốn tên học viên tình cảnh cũng tương tự như hai tên đầu, ngay tức khắc bỏ mình.
“ Ah... ah... ah” nhìn sáu người nằm trên đất cùng với bàn tay của mình đang nhỏ máu tí tách, Jack sợ hãi la lên.
“ Giết người... giết người rồi... mau báo cảnh sát” 
Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, chỉ trong vòng vài giây, khi mọi người xung quanh nhìn lại thì đã thấy sáu tên học viên mắt mở trừng trừng đang nằm dưới đất, nền nhà ướt đẫm vết máu đỏ tươi.
“ Đây chỉ là giấc mơ mà thôi, chỉ là giấc mơ mà thôi...” Jack thì thầm trong miệng sau đó ngã phịch xuống đất, trước lúc ngất đi hắn còn kịp nghe một thanh âm vang lên trong đầu.
[Hắc Phong hệ thống dung hợp hoàn tất]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.