Vợ Của Tổng Tài Không Dễ

Chương 16: Người đàn ông khôi ngô tuấn tú




“Rốt cuộc đây là đâu, sao tôi lại bị nhốt trong này chứ? Các người làm như vậy, bán đấu giá tôi là phạm pháp đấy! Thả tôi ra! Mau thả tôi ra!” Đường Tinh Khanh hét lên, phẫn nộ nắm lấy song cửa của chiếc lồng sắt, chiếc xích bằng sắt bị còng trên trên tay cô va vào song cửa, phát ra tiếng kêu “loạt soạt”, khiến những người dưới khán đài càng thêm kích động hơn.
Dáng vẻ yểu điệu, nữ tính, quật cường lúc này của cô thật khiến người ta khó mà kìm được ham muốn đè chặt cô dưới người mình mà chinh phục!
Người đàn ông dưới khán đài nghe thấy lời này của Đường Tinh Khanh lập tức cười phá lên, giơ micro lên hét lên với đám người dưới khán đài: “Cô gái này nói chỗ chúng ta đây là phạm pháp, nhưng đây là cô gái mà cậu Đông Phùng muốn bán đấu giá, các người có dám mua không?”
Đông Phùng Lưu?
Đường Tinh Khanh bỗng cứng đơ người ra, trợn tròn mắt, phẫn nộ lên đến cực điềm, là Đông Phùng Lưu gửi cô đến đây sao? Sao anh ta dám… Sao anh ta có thể đối xử với cô như vậy chứ?
Trong lòng lập tức nổi giận đùng đùng, Đường Tinh Khanh tức đến nỗi cả người run lên!
“Tôi ra giá 3 tỉ mua một đêm của cô ấy!”
“Cô gái này trông cũng rất được, 4 tỉ rưỡi, tôi muốn có!”
“9 tỉ! Người phụ nữ mà cậu Đông Phùng gửi đến, sao chúng ta có thể ra cái giá rẻ thế được?”
“Tôi ra giá 15 tỉ!”
Đám người dưới sàn đấu bắt đầu cạnh tranh giá, ánh mắt như thiêu đốt quét qua quét lại trên người Đường Tinh Khanh.
Đường Tinh Khanh nắm chặt tay lại, móng tay đâm vào lòng bàn tay khiến cô đau điếng, chỉ là lúc này, lòng cô càng đau hơn, đau đến tột cùng!
Đường Tinh Khanh không ngờ rằng Đông Phùng Lưu lại có thể tuyệt tình đến vậy, giày vò cô như vậy, không tin cô thì cũng thôi đi, còn đem cô ra… bán đấu giá thế này! Khiến cô thật nhục nhã!
“Tôi ra giá 90 tỉ!!!”
Trong lúc đám người kia đang tranh nhau đấu giá, bên dưới bỗng nhiên vang lên một giọng nói trong veo, lại êm tai, khiến những người có mặt tại đó lập tức yên lặng.
90 tỉ?
Đám người đó hết sức ngạc nhiên, Đường Tinh Khanh cũng không nhin được mà ngẩng đầu lên nhìn về hướng giọng nói vừa cất lên ấy.
Người đàn ông MC dưới khán đài cũng thật không ngờ rằng giá trị của Đường Tinh Khanh lại cao đến thế, lập tức phấn khởi đến nỗi hai mắt sáng bừng lên, nói lên giọng hơn: “Ngài đây ra giá 90 tỉ để mua một đêm của cô gái này, còn có ai ra giá cao hơn không?”
“90 tỉ lần một… 90 tỉ lần hai… còn ai muốn ra giá cao hơn không?” MC làm việc công theo thường lệ hỏi.
Đường Tinh Khanh đơ ra, có chút không dám tin, mặc dù cô căn bản không muốn bị bán đấu giá, nhưng vẫn bị cái giá tiền mà người đàn ông ra giá làm cho khiếp sợ.
Đó là 90 tỉ đấy! Tiền thật vàng thật đấy!
“90 tỉ, lần ba! Mặc cả thành công!”
MC lập tức ấn chuông điện, sau đó cười rồi nói với người đàn ông đó: “Thưa ngài, cô gái ngày tối nay chính là của ngài rồi!”
Đường Tinh Khanh thấy người MC đó cầm chìa khóa trong tay, nói với người đàn ông dưới khán đài: “Thưa ngài, đây chính là chìa khóa lồng sắt và xiềng xích tay, ngài có thể chọn cách mở khóa cho cô gái đây, đương nhiên, nếu ngài muốn tăng thêm chút kịch tính, cũng có thể chọn không mở còng tay.”
Giọng điệu của người MC đó vô cùng mập mờ, lời nói cũng rất lộ liễu, khiến người dưới khán đài lập tức ầm lên.
“Ừm.”
Đường Tinh Khanh nghe thấy giọng nói lạnh nhạt của người đàn ông đó cất lên, sau đó cô liền nhìn thấy có người chậm rãi bước lên trên sân khấu.
Cả người mặc bộ vest đen may rất vừa người, đeo mặt nạ màu trắng bạc, chỉ để lộ ra đôi môi mỏng hơi nhếch lên, và chiếc cằm tinh xảo, còn cả hai con ngươi màu đen sâu thẳm.
Đường Tinh Khanh không nén nổi mà có chút ngẩn người ra, người đàn ông đó…
Chỉ thấy người đàn đó cầm lấy chìa khóa, đi đến gần Đường Tinh Khanh, cho đến sau khi nghe thấy tiếng mở khóa, Đường Tinh Khanh mới bừng tỉnh, cả người không kìm được mà run cả lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.