Vinh Quang Chúa Tể

Chương 176: Những Người Thầy




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



The Innovators đứng dưới thế giới tuyết, họ theo dõi chiến trường trên bầu trời, những người này không thấy hết được diễn biến của hai cuộc chiến, giờ đã tách làm bốn, Hion đối chiến với gã kỵ sị rồng; Ludgar với người Zaikan; Aegis Hopner với Jasper Hale và trận chiến hầu như băng ngang qua cả bầu trời của Phạm Nhã và Caius Volturi.
Họ chỉ có thể trông theo mấy thứ ánh sáng lóa mắt, từ mặt thể hiện của quy tắc để nắm bắt được cuộc chiến và những tiếng nổ rền vang để xác định xem chiến trường đó thuộc về cặp đấu nào.
Shen Long đã bất tỉnh nhân sự rồi, Chien the Great sốt vó lên nhưng Thoth bảo hắn không sao, gã Nim này nhạy cảm hơn con người nhiều, có thể nhìn thấy những thứ mà người khác không thấy.
Mọi người tin Thoth nên không quá lo cho Shen Long, trừ Chien the Great.
Hoàng nói: "Chúng ta mạnh nhỉ, làm thịt mấy đứa chặng hai, ừm, mà nói chuyện thế này hai thằng kia có nghe không?"
Thoth lắc đầu: "Họ đang tập trung hết mức, sẽ không để ý tới chúng ta.
Ở MU Continel, sức chiến đấu của chặng một, chặng hai không có cách biệt đến quá đáng, quan trọng là chúng ta được cải tạo rất nhiều lần, mỗi người trong chúng ta đều có cơ thể được rèn đúc liên tục, trữ lượng Mana của chúng ta cao, dung tích cũng lớn."
"Chúng ta lại còn được huấn luyện để chiến đấu bằng phương thức của chặng ba.
Không phải ai ở MU Continel cũng có điều kiện tốt như vậy, đồng thời, chúng ta còn phối hợp ăn ý, những kẻ này đến từ hai phe khác nhau, của Jasper Hale và của Caius Volturi, chúng không đoàn kết như chúng ta."
"Shen Long đã tỏa sáng ở trận này, anh ta đã bước lên chặng hai trong cuộc chiến và tiêu diệt tên phù thủy dùng cột lửa, tình hình biến chuyển từ lúc ấy.
Nếu không thì mọi thứ đã khác, Rengoku Kyojuro sẽ chết dưới này, hai tên võ sĩ sẽ bay lên cầm chân Shen Long và Hoàng, ngài Aegis Hopner không thể khống chế hết lũ đại bàng, chúng sẽ tham gia tấn công, giết phù thủy Anubis trước, tôi cũng chết nếu cô ấy tử vong.
Sau đó tất cả mọi trừ ngài Aegis Hopner đều bị tiêu diệt."
"Kể cả không như vậy, với diễn biến hỗn loạn lúc đó, Anubis có thể chết nếu như mất tập trung, chỉ cần cô ấy đứng yên một giây thì sẽ bị gai kim loại và cột lửa tấn công, kết quả cũng sẽ như nãy tôi nói."
The Innovators im lặng nghe Thoth phân tích, họ thấy mọi thứ nguy hiểm hơn mình tưởng nhiều, đặc biệt là Anubis, cô nàng Ai Cập rén hết cả người, quyết định lần sau không có theo mấy ông nội này đi đánh đấm chi nữa.
Rengoku Kyojuro đang ngồi bệt dưới đất, anh thanh niên ngước mắt lên trời, nói: "Khi nào chúng ta mới có thể mạnh như vậy?"
Thoth cười: "Phải đến chặng ba chặng bốn, từ chặng ba trở đi, anh sẽ có cách biệt lớn với hai chặng trước, bởi vì lúc này anh có thể thao túng được quy tắc, tìm về bản chất của con đường.
Giống như ngài Aegis Hopner có thể tạo bóng mà không cần ánh sáng, Shaka có thể thao túng quy tắc hủy diệt hay ngài Ludgar, tôi không biết ánh sáng màu bạc là gì nhưng hẳn là quy tắc của võ sĩ các anh."

Hoàng lèm bèm: "Sao chúa tể nhà mình mạnh vậy, chọi được với cả hai ông kia."
Thoth gật đầu: "Tổng hợp từ nhiều yếu tố lắm, mà quan trọng nhất là trong thời đại này, chỉ có một mình anh ta là nhận được đặc ân của một vị chúa tể đứng cuối đường.
Mà vị đó, ngài Leonidovich Hopner, cũng nhận ban ân từ một vị đứng cuối đường.
Sự cải tạo dành cho anh ta là sự cải tạo hoàn mỹ.
Tôi không biết Jasper Hale nhận đặc ân của ai nhưng tôi biết Caius Volturi."
"Aizen Volturi có rất nhiều con cái, phải mấy trăm đứa con, Caius nhận ban ân từ anh của hắn, một ông già sống từ thời Aizen Volturi chưa lên ngôi Quân Chủ nữa."
Thoth nói: "Kẻ thù của tôi là Hội Chân Lý, mà chúng thì là tay sai của Aizen Volturi, tôi đã tìm hiểu kỹ về chúng và cả gia đình này, nhà Volturi bị ám ảnh bởi việc tạo ra chúa tể, Aizen Volturi sinh con không biết mệt mỏi, ông ta không coi chúng như con cái, mà chỉ là những ứng viên để nhận ban ân, chết rồi thì thôi."
Anubis nhăn mặt: "Tàn độc quá vậy?"
Hoàng gật đầu: "Ác quá."
Thoth nhìn lên bầu trời: "Chúa tể của chúng ta ...!chà, là vị chúa tể đặc biệt nhất.
Anh ta là một thiên tài, có thể sánh với ngài Engel Hopner và ngài Leonidovich Hopner, thậm chí, còn nhỉnh hơn nữa.
Chỉ mong là chúng ta có đủ thời gian để phát triển, hiện tại, cái tài của anh ta đã hiện rõ mồn một trong mắt của rất nhiều người, anh ta, và chúng ta nữa, sẽ phải đương đầu với nhiều thứ khó khăn lắm."
...
Phạm Nhã đang chiến đấu với Caius Volturi, gần như ngang tài ngang sức, gã mặt tái rất bình tĩnh nhưng hắn bị cuốn theo phong cách quyết liệt và táo bạo của Phạm Nhã, hắn phải phòng thủ nhiều hơn là tấn công, họ đều là chúa tể, đều dùng chung một loại quy tắc, ngoại trừ các kỹ năng hơi khác đến từ Kundalini được kế thừa từ hai gia đình khác nhau thì họ có chung những thứ cơ bản.
Hỏa Long Xích được vận dụng nhuần nhuyễn, bốn sợi xích lửa như rồng cuộn trên trời, chúng quất hoặc đâm vào Caius Volturi, gã mặt tái ứng phó với chúng bằng những con dơi vàng, bản thân gã thì cận chiến với Phạm Nhã, hai vầng mặt trời vàng bay từ Đông sang Tây, rồi lại từ Tây sang Đông.
Phạm Nhã phát hiện y không thể hấp thụ được Mana từ trong sức mạnh của Caius Volturi như đã làm với Hydra được, xem ra việc hấp thụ ngược Mana từ trong quy tắc có những giới hạn của nó, dù vậy, trữ lượng Mana của y quá dồi dào, họ mới choảng nhau gần năm phút, bấy nhiêu chẳng bõ so với lượng Mana như một con đập của bất kỳ ai trong hai người.
Từ lúc lũ không tặc tuyên bố muốn đánh cướp họ, đã qua mười phút.
Hai mươi phút nữa, đoàn quân của các Vệ Thành sẽ đến để "vây quét" không tặc, đó cũng là lúc kết thúc vụ này, Caius Volturi không có vẻ vội vàng, kể cả khi tình hình bên phía Ludgar và cô gái người Zaikan đã có biến chuyển.
Không có gã kỵ sĩ chặng bốn hỗ trợ, cô ta đang bị Ludgar W.

Kresnik ép rất sát, võ sĩ vốn đã giỏi cận chiến mà người Tantalos thì lại có mật độ xương, cơ bắp vượt trội, không ngoa khi cho rằng Ludgar W.
Kresnik là một trong những võ sĩ mạnh nhất thời đại này, người Zaikan biết nếu để gã Tantalos lại gần thì sẽ nguy hiểm cho cô.
Phía Aegis Hopner, tình hình lại ngược hẳn, vị Nguyên lão từng đánh Phạm Nhã như con đẻ tỏ ra yếu thế hơn so với Jasper Hale, khi Phạm Nhã đánh với anh ta, lúc đó y vẫn chưa lên chặng ba, phong cách chiến đấu của Aegis Hopner là vắt kiệt Mana của người khác, nhưng so với Jasper Hale, một chúa tể cuối chặng ba, Aegis Hopner hầu như không có ưu thế gì cả.
Jasper Hale không mệt mỏi, hai trăm năm mươi ngàn cánh tay đen của Aegis Hopner bao phủ cậu thiếu niên này rồi bị cậu đánh tan nát, cậu ta đang tiến sát tới chỗ Aegis Hopner, cậu ta hủy diệt bao nhiêu cánh tay thì Nguyên lão liền bổ sung bấy nhiêu, những cánh tay này không quá mạnh nhưng chúng có số lượng khổng lồ, dù vậy thì tốc độ hủy diệt của Jasper Hale vẫn nhanh hơn tốc độ bổ sung của Aegis Hopner.
Đúng lúc này, ở phương xa, có một vầng mặt trời vàng rực rỡ bay tới!
Caius Volturi trông lại, gã mặt tái vui mừng: "Huynh trưởng!"
Người tới là một vị chúa tể già cỗi, ông ta bay cực nhanh, dường như muốn va chạm với Phạm Nhã, Caius Volturi hất đòn đánh của chúa tể ra rồi lùi về phía sau, Phạm Nhã gầm lên, dùng hết sức bình sinh để ngăn lão già này.
"Ầm"
Sóng xung kích khủng khiếp quét sạch chiến trường, kể cả phía Hion và Ludgar W.
Kresnik cũng bị ảnh hưởng, Aegis Hopner lùi thật sâu.
Phạm Nhã phun máu, rơi thẳng từ trên trời xuống dưới đất, người và ngựa đập xuống tuyết, cày một cái lưỡi sâu hoắm trên vùng hoang dã, The Innovators đứng ở khoảng cách xa, chỉ thấy một vầng thái dương xuất hiện và va chạm với một vầng thái dương khác, một vụ nổ rền trời vang lên rồi chúa tể của họ rơi xuống.
Phạm Nhã ngồi dậy, y leo lên yên ngựa và thở phì phò, cú va chạm vừa rồi đã khiến chúa tể bị thương nặng, Aegis Hopner bay xuống dưới, đứng cạnh Phạm Nhã, Hion và Ludgar W.
Kresnik cũng vùng khỏi cuộc chiến để tụ tập quanh vị chúa tể, nhóm The Innovators toan chạy tới nhưng bị Thoth cản lại:
"Đứng yên ở đây, không có giúp được gì đâu."
Những người đổi mới siết tay, họ biết Thoth nói đúng, họ có thể ứng phó với đám lính lác chặng hai của Jasper Hale và Caius nhưng tình hình hiện tại khác rồi, hai phe đang giằng co toàn chặng ba chặng bốn, họ tới thì thành vướng víu.
— QUẢNG CÁO —

Lão già mới đến đáp xuống đất, cùng với Caius Volturi, Jasper Hale và hai người chặng bốn.

Ludgar W.
Kresnik nạt: "Marcus Volturi, lão ỷ lớn hiếp nhỏ sao?"
Marcus Volturi, lão chúa tể già, chính là huynh trưởng của Caius Volturi, cũng có gương mặt tái, lão lắc đầu: "Trên con đường Vinh Quang thì nào có lớn và nhỏ, chỉ có người đi đường.
Tuy ta đi xa hơn cậu này một chút nhưng tiềm năng của cậu ta thì lớn hơn ta nhiều, đây là một vị cuối đường trong tương lai, ta ra tay, với tất cả sự tôn trọng."
Phạm Nhã ho ra máu, y muốn nói chuyện nhưng khó mà nói được, Aegis Hopner chau mày: "Ông đánh lén, thật bỉ ổi và vô liêm sỉ, cốt cách quý phái và cao sang của nhà Volturi bị vứt đi đâu rồi?"
Caius Volturi cười: "Vừa nãy ngài chửi ghê gớm lắm mà, sao giờ lại yêu cầu chúng ta phải tốt đẹp với các ngài?"
Lúc này, lại có giọng đàn ông vọng tới từ phương xa, rồi một vầng mặt trời vàng bay đến với tốc độ rất khủng khiếp, chẳng kém cạnh Marcus Volturi, một vị chúa tể lớn tuổi, chỉ trẻ hơn Marcus Volturi một chút, xuất hiện:
"Ngài Aegis Hopner, vừa nãy ngài bảo người thừa kế của ta là gì ấy nhỉ?"
Ludgar W.
Kresnik gằn: "Felix Oswald"
Jasper Hale nhìn thấy Felix Oswald thì cười rất tươi, cậu thanh niên vẫy tay với ông ta: "Thầy đến lúc nào vậy?"
Felix Oswald nhìn chằm chằm Phạm Nhã: "Đến từ lâu, chúng ta rời khỏi tòa thành sau các con, kẻ này rất ghê gớm, chỉ mỗi các con thì không triệt hạ được hắn.
Shaka de Virgo, ngươi đừng trách bọn ta, ngươi nên trách chính mình đã không biết cách khiêm tốn, truyền kỳ của nhà Hopner phải kết thúc, nó không thể kéo dài thêm được nữa."
Felix Oswald và Marcus Volturi đã đến, Phạm Nhã biết ở trong Vương Cung không chỉ có mỗi tám vị chúa tể tranh vị, mà còn vài người nữa, đây là các vị chúa tể già, họ ẩn náu, che giấu tung tích để bảo vệ cho người thừa kế.
Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành nguy hiểm tột cùng, bởi những kẻ đó, khi Phạm Nhã quyết định nâng cấp độ và quy mô của bàn cờ, y cũng đã tính đến những người này.
Hiện tại, phe của Phạm Nhã chỉ có hai người chặng bốn là Hion và Ludgar W.
Kresnik trong khi kẻ thù có tới bốn người, trong đó còn có hai vị chúa tể có sức chiến đấu vượt trội, ở chặng ba có mỗi y và Aegis Hopner, phe kia có Jasper Hale và Caius Volturi, lực lượng hai bên rất là lệch, Felix Oswald và Marcus Volturi dư khả năng làm thịt Ludgar W.
Kresnik, sau đó thịt tiếp Hion.
Kết quả sau cùng, trừ Aegis Hopner, tất cả có thể sẽ bị giết hết.
Phạm Nhã cũng biết họ đang chờ cái gì mà còn chưa xông lên làm gỏi phe mình.
Giống như chơi cờ, khi quân vua có dấu hiệu bị chiếu, các con cờ sẽ tìm cách ứng cứu, họ đang chờ quân của Phạm Nhã xuất hiện.

"Các ngươi định phát động chiến tranh sao, tụ tập đông thế?"
Một người phụ nữ trung tuổi bay tới từ phía xa, bà ta có tới bốn đôi cánh chim, Chien the Great nghe giọng bà này liền la làng: "Thầy!"
Người phụ nữ đáp xuống cạnh Ludgar W.
Kresnik, chọi với phe kia, đây là Emeraldy Ashtrish, thầy của Chien the Great và Yamamichi Yomaru, một con sâu rượu chính hiệu, bà ta ôm theo chai rượu mạnh, nốc ừng ực rồi phà ra một hơi: "Margaret Martha đâu rồi nhỉ, cứ tưởng bà ta sẽ xuất hiện chứ."
Marcus Volturi nhìn Emeraldy Ashtrish: "Bà cũng chọn họ à?"
Emeraldy Ashtrish nấc một hơi, nhìn người phụ nữ này xuề xòa lắm, trông không có giống một vị chặng bốn chút nào, bà ta lè nhè: "Ta đến bảo vệ thằng học trò chết bầm, khốn nỗi nó đi theo vị chúa tể này, ta cũng phải bảo vệ anh ta."
"Bà không sợ chết sao?"
Emeraldy Ashtrish nốc rượu rồi nói: "Già rồi, sợ gì nữa, trẻ tí thì còn sợ."
"Đúng rồi, già cả rồi, sợ cái gì nữa."
Lại một giọng đàn ông vọng khắp đất trời, rồi mặt tuyết rung lên rất dữ dội, từ phía xa, một người kỵ sĩ rồng khổng lồ bước tới, anh ta cao tới cả trăm mét, đôi cánh rồng giang ra trông như hai đám mây che khuất ánh trăng, người kỵ sĩ này không mặc giáp mà chỉ vận bộ áo vải màu trắng, hở ngực, anh ta cầm hai thanh kiếm cũng khổng lồ và vĩ đại.
Thế nhưng giọng nói thì không phải của anh ta, mà của một lão già đang ngồi xếp bằng trên vai người kỵ sĩ khổng lồ này, ông ta già và gầy nhom, nhìn như lúc nào cũng có thể quy tiên nhưng giọng của ông thì mạnh mẽ lắm, nghe chẳng khác gì của một gã đàn ông còn tuổi phong độ.
Marcus Volturi nhìn vị kỵ sĩ khổng lồ và lão già, vị chúa tể đăm chiêu:
"Edelgard von Hresvelg, người triệu hồi được thần thánh, ông đến vì lý do gì?"
"Gọi ta là Edelgard được rồi, tên ta dài, tới ta cũng thấy khó đọc." Edelgard von Hresvelg cười khà khà: "Ta có đứa học trò, dễ thương lắm, tên nó cũng khó đọc, cái gì mà không không không bảy, một sáu bốn bảy ..., nó năn nỉ ta tới đây.
Không thì nó chẳng chịu về chơi với ta nữa, chịu thôi, phải tới."
"Mà tới rồi mới thấy có nhiều chuyện trái khoáy, các ngài đang bắt nạt một chàng trai với đủ thứ lý do, còn nâng cậu ta lên ngang hàng để trừ diệt, hành vi của các ngài bỉ ổi lắm, biết không?"
Phạm Nhã nhìn người kỵ sĩ rồng khổng lồ một cách ngơ ngác, khác với Thái Dương Quân Chủ, y rõ ràng nhận thấy, đây là một người, là một người thật sự, thế nhưng mà người gì lại khổng lồ, vĩ đại như vậy?
Edelgard von Hresvelg hẳn là Thầy của Miharu, kẻ triệu hồi tài hoa theo lời tán dương của Margaret Martha, ông ta có thể triệu hồi một vị thần trong những áng văn sử thi của MU Continel!
Nhờ sự xuất hiện của Emeraldy Ashtrish và Edelgard von Hresvelg, lực lượng của hai bên trở nên khá cân bằng, Hion cũng nhìn vị kỵ sĩ rồng khổng lồ một cách sửng sốt, so với Thần, thì vị kỵ sĩ này mới giống thần thánh hơn, Ludgar W.
Kresnik chẳng thể ngờ The Innovators có thể kéo thêm hai người chặng bốn nức tiếng tới để hỗ trợ, điều này làm gã phải đánh giá lại những người đổi mới.
Từ lúc nào mà họ có thể tập hợp được một lực lượng mạnh như vậy?
Thoth đứng ở phía xa, trông về hướng chiến trường, gã quân sư nói như thều thào: "Nhìn đi các chiến hữu, nhìn cho rõ và hãy tự hào.
Chúng ta không hề yếu ớt đâu.".



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.