Chiến trường của các Anh Linh nhanh chóng trở thành một đầm lầy đầy bùn sình, máu, xác chết và những mẩu thịt rơi vãi.
Dù liên tục bị chém nát, bọn quái thú vẫn hiện ra không ngừng. Xác của chúng, cùng những bộ lòng vung vãi và dịch cơ thể chẳng mấy chốc đã chất thành núi, trộn lẫn vào nhau vì bị hai đôi chân đá và khuấy. Cảnh tượng hỗn độn này còn khủng khiếp hơn cả Địa Ngục.
Không gian đầy mùi thối rữa. Mùi nội tạng của lũ quái vật dày đặc như sương mù, chẳng khác gì một loại chướng khí kịch độc. Người thường nếu hít phải thứ khí này sẽ lập tức chết vì vỡ phổi.
“liên tục tạo ra nhiều quái vật như vậy, ngoài việc ngạc nhiên ra, ta cũng không thể không thán phục trước sức mạnh ấy.”
Dù không hề tỏ ra mệt mỏi, lời thì thầm của Lancer quả nhiên đầy cay đắng.
Trong khi đó, một cách dĩ nhiên, bằng một vẻ bình tĩnh đến lạ thường cùng nụ cười mỉm, Ruler Thủy Hoàng Đế vẫn theo dõi cuộc chiến của 3 người mà không hề có một chút dấu hiệu nào mảy may muốn động chạm tay chân tới nó.
“Lancer, Caster không phải người niệm phép, mà là quyển sách ma thuật đó. Chừng nào Bảo Khí của hắn vẫn còn, tình thế cuộc chiến không thể thay đổi.”
“Ra thế, ta hiểu rồi.”
Nghe những lời của Saber, Lancer không tránh khỏi buồn bực mà thở dài. Số lượng quái vật chém giết đã quá 50, và cứ như thể con long xà Hydra, một con bị giết thì lại có tầm 10 con đứng lên.
“Nhưng muốn tước cuốn sách khỏi tay Caster, không còn cách nào khác là phải phá vỡ vòng vây.”
Bọn quái thú dần tụ lại, rồi trườn về phía họ với đám xúc tu vẫy vẫy đầy khiêu khích. Có lẽ chúng không hề sợ chết, mà cũng chẳng sợ đau.
“Lancer, trong tình thế này, anh có muốn đánh cược một chuyến không?”
“Dù rất ghét phải thừa nhận, nhưng ta nghĩ xả thịt bọn này chẳng ích lợi gì, được thôi. Kế hoạch là gì?”
Trước sự đồng thuận của Lancer, Saber chăm chú nhìn bức tường thịt gớm ghiếc đang trườn tới từ phía Caster, cẩn thận ước lượng bề dày và mật độ. Nàng sở hữu một tuyệt kĩ, trực giác phán đoán sẽ mách bảo ý tưởng của cô là “hợp lý”, đáng để đặt cược tất cả vào một đòn kết liễu.
“Tôi sẽ mở đường thoát, nhưng cơ hội chỉ có một. Lancer, anh chạy trong gió được không?”
“Hử? Hê hê, vậy thôi sao. Quá đơn giản.”
Mặc cho câu hỏi khó hiểu của Saber, Lancer gật đầu và mỉm cười.
Dù chỉ mới so gươm một lần, họ là những địch thủ từng đặt sinh mạng bên bờ sinh tử. Cả hai đã khắc sâu trong trí nhớ những kĩ năng bí mật của đối phương. Không cần đến một lời giải thích, Lancer đã hiểu ngay ý định của Servant Saber.
“Các ngươi đang thì thầm gì đấy? Lời cầu nguyện cuối cùng chăng?”
Caster bình thản khiêu khích đối thủ.
Lúc này, chẳng phải hắn mà chính Bảo Khí “Prelati’s Spellbook” đang đấu với Lancer và Saber. Caster như một khán giả quan sát trận đấu từ khán đài. Đối với Caster, chỉ việc điềm tĩnh chế nhạo đối thủ, khiến chúng tức tối cũng đủ để gọi là ‘tấn công’.
Bất chấp lời khiêu khích từ đối thủ, Saber chẳng hề mảy may dao động. Cô điềm tĩnh và quyết đoán giữ chặt thanh kiếm trong tay phải.
“Haha, gương mặt kiều diễm kia…. mau quằn quại trong nỗi thống khổ cho ta, Jeanne!”
Bầy quái thú đồng loạt rống lên ầm ĩ. Chúng đổ ập về phía mục tiêu với những tiếng gào rú chết chóc, không thể phân biệt là vui hay hận.
Nhưng cùng lúc này, bằng giọng đầy uy quyền, vị Vua Hiệp sĩ ra lệnh cho thanh thánh kiếm.
“Trảm Không (Strike Air)!”
Giữa những luồng lốc xoáy cuồn cuộn chói loá ánh sáng hoàng kim lộng lẫy.
Kĩ năng bí mật đảm bảo chiến thắng. Một cách sử dụng khác của “Invisible Air” - luồng gió bao quanh thanh kiếm nàng.
Đêm qua, trong trận chiến với Lancer, Saber đã giải phóng khí nén nhằm tăng tốc nhanh chóng. Nếu được giải phóng để triệt hạ đối thủ, nó sẽ là một cơn bão dữ dội đủ để thổi bay cả một đội quân.
Cơn bão gió nén vững chắc như đá tảng xé nát lũ quái thú, khuấy trộn máu thịt bọn quái vật cùng sỏi đá và thân cây đổ. Cảnh tượng như thể cánh tay của một người khổng lồ vô hình vừa lướt qua bề mặt Trái Đất và để lại sau lưng đường quét đầy xác chết.
Vào khoảnh khắc bị thổi tung bởi sức nén không khí, một lỗ thủng lớn xuất hiện giữa những bức tường quái vật. Sức mạnh huỷ diệt của Trảm Không (Strike Air) đã bị thuyên giảm bởi nhiều lớp quái thú, để rồi khi chạm tới Caster chỉ còn là một luồng gió mạnh thổi chiếc áo choàng của hắn bay phần phật.
Đòn tấn công phải có tác dụng mở ra một con đường. Thế nhưng với mật độ dày đặc của bọn quái vật được triệu hồi, hiệu quả đạt được chỉ có thể gọi là một lỗ thủng sẽ liền lại ngay lập tức.
“Cái gì?!”
Mặc dù vậy, Caster vẫn phải thốt lên sửng sốt. Không chỉ có luồng lốc xoáy chọc thủng bức tường quái thú.
Khi vật thể chuyển động với tốc độ cực nhanh trong không khí, chúng có thể xé rách khoảng không trước mặt và để lại phía sau một khoảng chân không.
Khoảng chân không ấy sẽ hút không khí xung quanh và trở thành một loại sóng đuổi theo vật thể đã đi qua nó. Có những kĩ thuật trong đua xe cho phép ô tô đuổi theo ngay sau ô tô trước mặt, lợi dụng mẹo đó để giảm sức cản không khí nhằm tăng tốc.
Vì vậy, người đã không ngần ngại nhảy vào giữa những làn sóng đó cũng chính là người vẫn chờ đợi thời cơ cho sự đột kích này.
“Chuẩn bị đi, Caster!”
Đây là một kĩ năng không chỉ yêu cầu thể trạng phi thường mà còn cần sự ăn ý chính xác với đồng đội. Tuy nhiên, Lancer thực hiện thành công sự phối hợp diệu kì ấy chỉ qua một lần trông thấy Saber sử dụng chiêu thức bí mật.
“Giã từ bảo bối của mi đi!”
“Hả!?”
Nhận thấy sự hoảng loạn của chủ nhân, đám quái thú đồng loạt vươn xúc tu về phía Lancer. Nhưng Lancer không quay lại. Anh vung ngọn thương ngắn trong tay trái ra phía sau như một chiếc cối xay gió chặt đứt đám xúc tu, cùng lúc xoay người tiếp cận Caster với ngọn thương dài đang giương thẳng trong tay phải.
Chiêu quyết định đã không thể dứt điểm. Đòn tấn công của ngọn thương chỉ gây ra vết xước nhỏ trên bề mặt mà không làm cho quyển sách bị xé rách.
Nhưng Bảo Khí của vị thương sĩ hào hoa là một loại vũ khí có thể quyết định thắng lợi dù chỉ với một tích tắc tiếp xúc.
“Gouge, Gáe Dearg!”
Theo ngay sau tiếng hét của Lancer là cú đâm từ bóng thương đỏ rực. Nhưng mũi thương không nhắm vào cơ thể ẻo lả của Caster, mà là bìa cuốn sách ma thuật trong tay hắn.
Đó là mũi thương đỏ đã từng vô hiệu hoá Invisible Air và phá bỏ áo giáp của Saber - mũi thương "tất sát" với các Bảo Khí, có khả năng cắt đứt mọi loại đường truyền ma lực. Đối với Caster, kẻ hoàn toàn phụ thuộc vào sức mạnh phi thường của sách phép để triệu hồi quái vật, đây quả là một đòn chí tử.
“Bùm”, âm thanh như tiếng sóng đập vào những bãi đá ven biển vang vọng giữa rừng sâu.
Trong nháy mắt, hằng hà sa số quái vật đột ngột hoá thành chất lỏng. Sinh vật dị hình sinh ra từ máu thịt của những kẻ hiến sinh, nay trở lại thành máu, chảy tràn trên mặt đất. Vào thời khắc năng lực của Prelati’s Spellbook chấm dứt, chúng mất đi nguồn ma lực duy trì sự sống của mình.
Ngay khi Caster rút tay ra khỏi vùng ảnh hưởng của Gáe Dearg, cuốn sách phép lập tức kích hoạt chức năng cung cấp ma lực khiến bìa sách lành lặn trở lại. Dòng ma lực chỉ bị cắt đứt trong giây phút ngắn ngủi khi mũi thương tiếp xúc với cuốn sách; ngọn thương không có sức mạnh làm tổn thương bản thân Bảo Khí.
Tuy nhiên, một khi đã bị vô hiệu hoá, ma thuật không thể vãn hồi được nữa. Cho dù Caster muốn tiếp tục ma thuật triệu hồi, lưỡi kiếm thánh và song thương của hai vị hiệp sĩ sẽ không để hắn có cơ hội làm việc đó.
“Khốn kiếp Khốn kiếp Khốn kiếp Khốn kiếp Khốn kiếp Khốn kiếp Khốn kiếp KHỐN KIẾPPPPPP!!”
Trong tình trạng hoàn toàn tuyệt vọng, Caster không ngừng nhăn nhó la hét cho đến khi mắt hắn trợn ngược và bọt mép sùi ra khỏi khoé miệng. Lancer tỏ vẻ thờ ơ với điệu cười giễu cợt.
Bất chợt, một diễn biến hoàn toàn mới lạ phía sau khiến cho Lancer chẳng thể cười được nữa.
Một âm thanh giống như một vụ nổ bom vang lên từ xa xa sau lưng Lancer. Người bình thường chắc chắn không nghe được âm thanh này, nhưng thính giác của Lancer đâu phải là người bình thường?
Lancer chợt vụt tắt nụ cười, âm thanh này chỉ mới diễn một ra vào buổi tối qua, thế mà Lancer cảm giác như thể hắn đã khắc cốt ghi tâm âm thanh này vậy.
Đây chính là âm thanh của vị Anh Linh Archer đã đột kích, giết chết Master đầu tiên của anh ta. Là tiếng bật cung của hắn ta.
Mũi tên này, vẫn tiếng gió rít ấy, vẫn một âm thanh như khắc vào lòng người ấy, vang lên trong không gian chỉ tràn đầy tiếng hét của Caster và tiếng xèo xèo của lũ quái thú đang giãy chết, vô cùng nổi bật.
Do Strike Air của Saber, và đòn tấn công của Lancer, cho nên một khoảng chân không hình thành, khiến cho không khí biến động tạo thành những luồng gió mãnh liệt, mũi tên khổng lồ bắn trượt qua Caster, đâm xuyên qua một thân cây.
Đương nhiên cũng do Caster đột nhiên di chuyển nữa. Vô tình, bọn họ khiến cho Caster né được một đòn chí mạng.
Không ngạc nhiên khi bọn họ vừa nghe thấy tiếng gió thì đã thấy mũi tên lao tới, một mũi tên như vậy hẳn đã đạt tới tốc độ siêu âm, nói cách khác, thời khắc nghe thấy tiếng gió rít thì mũi tên đã tới sát cạnh bên là điều bình thường.
"TÊN KHỐN!!!"
Lancer, hoàn toàn không thèm đoái hoài gì hết tới mũi tên, nhìn thằng hướng mà mũi tên bay ra từ, hắn nhìn thấy một bóng dáng của một Anh Linh hoàn toàn xa lạ, cách đó phải vài cây số.
Anh Linh này giống như một tên cốt đột, trên mình khoác một tấm áo choàng da sư tử, và, như thể làm bằng chứng cho mũi tên vừa mới được bắn ra từ Anh Linh này, trên tay hắn vẫn cầm theo một cây cung khổng lồ khắc họa những đường vân sáng chói.
Đây chính là kẻ đã một mũi tên giết chết Master của anh ta. Hơn nữa, không phải trong một cuộc chiến hoàn toàn công bằng, mà là trong một cuộc tập kích từ xa, vậy đây đơn giản chính là sự đả kích nặng nề với lòng tin hiệp sĩ của anh ta.
Giờ hắn còn định bắn hạ Caster từ xa nữa.
Hiện tại, sau khi một mũi tên bắn hụt, một mũi tên khác đang trên đà bay, bay thẳng về phía Caster.
Một khoảng khắc này, việc Lancer trong nháy mắt mất tập trung là cơ hội trời cho đối với Caster. Hắn lập tức mở ra cuốn sách Prelati"s Spellbook, lúc này đã phục hồi hoàn toàn, giải phóng một cách hỗn loạn lượng ma lực mà bảo khí vừa sinh ra.
Thứ mà hắn mong đợi, là một màn sương che phủ. Về phần mũi tên, hắn có thể né được. Một Anh Linh khó có thể bị bắn trúng dễ dàng tới mức độ đó được, dù cho mũi tên có mạnh mẽ cỡ nào.
"Ôi hỡi Gilles, có vẻ lúc này anh đang cần tới sự trợ giúp của ta."
Nhưng chẳng một ai ngờ tới, đột nhiên một giọng ca lanh lảnh cất lên, giống như một đứa trẻ vậy.
Kế đó, một bóng dáng của một đứa trẻ, trông chỉ nhỉnh hơn những đứa trẻ mà Caster bắt lấy một tẹo, lao tới, đạp bay Caster ra trong khi đang cười một cách khoái trá, và chộp lấy cuốn sách.
Một diễn biến hoàn toàn bất ngờ khiến cho cả Heracles, Lancer và Saber cùng lúc bất ngờ. Heracles bức tức, nhưng cũng tràn ngập sự khó chịu: Anh ta không cảm nhận được còn có một Anh Linh đang lao tới.
Kế đó, cậu trai vung vẩy tay, trong khi mở sách ra và múa may quay cuồng:
"Ôi Até, Ừm..xem nào, Kết Nối Hiệu Triệu."
Lập tức, từ xác của lũ quái vật, lại thêm một lũ khác đứng dậy, lần này, đáng sợ thay, còn nhiều hơn cả đợt trước. Không chỉ thế, còn có những con quái khác, lúc trước chỉ là những con trông như bạch tuộc, giờ thì còn cả những loài sinh vật như những quả cầu thịt.
"Không thể nào! Làm sao ngươi biết cách sử dụng cuốn sách của Prelati..."
Caster đứng dậy, trợn to mắt ra hét lớn, kế đó hắn tự dừng lại, kinh ngạc chỉ về phía cậu bé, hét lên:
"Ngươi.. ngươi.. cậu là.."
"Ngươi là ai? Tại sao phải trợ giúp Caster?"
Saber hét lên, nàng lúc này trong tâm tràn ngập sóng dữ.
Anh Linh bí ẩn thứ 8 chạy loanh quanh và hạ sát các Master, cậu bé kia chắc chắn là một Anh Linh, nghĩa là có đến 9 Anh Linh đang ở trong trận chiến này. Chưa kể còn một Ruler tự xưng Tần Thủy Hoàng nữa, vậy là 10 Anh Linh. Đây đã không còn là cuộc chiến bình thường rồi.
Hơn nữa, Anh Linh này nhìn qua còn rành rọt về cuốn sách này hơn cả Caster nữa.
"Ta là ai? Không phải cô là.. Ủa? À, hiểu rồi. Cô giống Jeanne thật, đến cả ta cũng suýt lầm."
Đây là người thứ hai thốt lên cái tên Jeanne trước mặt Saber. Cậu bé trai sững sờ, kế đó cúi mình thật sâu nói:
"Xin chào Saber. Cô hẳn là Vua Arthur, Vua của Các Hiệp Sĩ. Ta là Francois Prelati, bạn của Gilles đây, chủ nhân của cuốn sách này. Nói chính xác hơn, ta là người viết ra cuốn sách."