Dịch giả: Cô Đơn 1 Vì Sao
“Những người này tuy cần thiết phải chú ý, nhưng không cần thiết nâng cao chí khí (ý chí và tinh thần) người khác hạ uy phong của Thương Lan Tông ta, chúng ta tu kiếm, trong lòng không sợ hãi, gặp thần sát thần, gặp phật giết phật, kiếm chi sắc bén chém hết mọi cản trở, nếu tâm còn sợ hãi kiếm đạo liền không thành, kiếm đạo không thành làm sao vượt mọi chông gai, dũng cảm tiến tới.”
Lý Phù Trần một hơi nói ra lý giải của bản thân.
“Vậy ý của ngươi là mặc kệ gặp phải ai, đều phải tiến lên chém giết, thấy chết không sờn.” Một vị Trưởng Lão nội tông chất vấn.
Lý Phù Trần trấn định nói: “Có phải thế không, xem xét thời thế trọng yếu, không sợ hãi quan trọng hơn, những người này không cần đem bọn họ yêu ma hóa, bọn họ đồng dạng cũng là người, đồng dạng có sự sống, một kiếm đâm vào chảy ra vẫn là máu, nếu có sự sống, nhìn thấy bọn họ vì sao nhất định phải tránh, lẽ nào Thương Lan Tông ta gặp phải kình địch, cũng chỉ có một con đường là tránh lui sao?”
Mới vừa rồi Triệu Vô Tẫn nói một phen, khiến cho vài tên đệ tử nội tông Thương Lan Tông xuất hiện ý khiếp đảm (mất hết hồn vía), không nói gặp phải Phong Đao Đoạn Hải, sợ rằng gặp phải kẻ có thực lực tương đương bọn họ, cũng sẽ bởi vì trong lòng sợ hãi mà bị địch nhân chém giết.
“Nói thật hay.”
Triệu Vô Tẫn không có trách mắng Lý Phù Trần, trái lại vẻ mặt tươi cười. Lão là quan tâm quá sẽ bị loạn, lão lo lắng 10 cái mầm thiên tài đều chết ở trong Bách Thảo Bí Cảnh. Lại không nhớ kiếm khách chân chính phải có can đảm chi tâm, lòng có tỳ vết, kiếm cũng sẽ có tỳ vết, làm sao tu thành kiếm đạo.
“Là lão phu có chút thiếu sót, vừa rồi ta nói vài người, các ngươi chỉ cần chú ý là được, nếu phải đánh một trận hãy tụ lại ở một chỗ đánh ra uy phong của Thương Lan tông ta, để cho bọn họ sợ chúng ta, mà không phải chúng ta sợ bọn họ, dù sao kiếm đạo Thương Lan Tông ta không phải ngồi không, kiếm là sát nhân kiếm, phải uống máu mới có thể sắc bén được.”
Lý Phù Trần và Triệu Vô Tẫn nói một phen, khiến cho mấy đệ tử trong tâm có ý sợ nhãn tình sáng lên, có khí tức bén nhọn nhè nhẹ tỏa ra, mà những đệ tử khác trong tâm không sợ hãi, nghe xong cuộc nói chuyện này kiếm đạo chi tâm càng phát ra kiên định vững chắc.
Liễu Vô Hoàng ngưng trọng nhìn thoáng qua Lý Phù Trần, trước đây còn chưa cảm thấy, hiện tại hắn cảm giác được Lý Phù Trần thập phần đáng sợ, cái gì Phong Đao Đoạn Hải hắn càng đáng sợ hơn.
Ánh mắt rơi vào trận doanh Thiên Sát môn, Triệu Vô tẫn bắt đầu giới thiệu đệ tử nội tông Thiên Sát Môn.
“Thiên Sát Môn đâu tiên phải chú ý là Huyết Sát Lệ Vô huyết, hắn là con của môn chủ Thiên Sát Môn, bản thân sở hữu năm sao Huyết Sát căn cốt, loại căn cốt này các phương diện tố chất đều không thua bất kỳ năm sao siêu phàm căn cốt nào, hơn nữa còn có một công hiệu, giết càng nhiều người sát khí càng mạnh, mà sát khí càng mạnh có thể kích thích ra tiềm năng của bản thân, tục truyền hắn đã giết quá ngàn người, thực lực mỗi võ giả bị giết đều không sai biệt lắm so với hắn.”
“Giết quá ngàn người sao?”
Mặc dù mọi người mới được khích lệ, ý sợ hãi gần như tan biến, thế nhưng nghe được Lệ Vô Huyết giết quá nghìn thì như trước không nhịn được mặt tái đi. Số người bọn họ giết sợ rằng chưa bằng số lẻ của đối phương.
“Đây quả thực là ma đầu sát nhân a!”
Bạch Thủy Kiếm Bạch Đào không nhịn được nói.
Triệu Vô Tẫn nói tiếp: “cách ba thước phía bên phải Lệ Vô Huyết là Hắc Sát Lãnh Vô Thường, kế bên là Bạch Sát Cao Sầu, hai người được xưng là Hắc Bạch Song Sát, tinh thông thuật liên thủ, thực lực từng người đã có thể đơn giản đánh giết tầm thường Địa Sát Cảnh nhất trọng võ giả, khi liên thủ thực lực bạo tăng gấp đôi, ở Thiên Sát Môn danh khí cũng không hề kém so với Lệ Vô Huyết.”
“Trảo Quỷ Trịnh Huyền, tu luyện Huyền Cấp cấp thấp Trảo Pháp U Minh Quỷ Trảo, khó luyện nhất Thiên Sát Môn, có người nói trong hàng ngũ đệ tử Thiên Sát Môn chỉ có ba người đem U Minh Quỷ Trảo tu luyện tới Xuất Thần Nhập Hóa Chi Cảnh, trong đó có hai người là đệ tử chân truyền, thực lực cường hãn vô cùng, có người nói không hề thua kém so với Lệ Vô Huyết, chẳng qua là kiêng kỵ thân phận của Lệ Vô Huyết mà thôi.”
“Người cuối cùng là Yến Khinh Vũ, thiên tài kiệt xuất nhất đại gia tộc Yến Gia thuộc Thiên Sát Môn, cô gái này thực lực có thể thua Lệ Vô Huyết, Hắc Bạch Song Sát cùng với Trảo Quỷ Trịnh Huyền, nhưng là người có tiềm lực lớn nhất, bởi vì nàng có sáu sao căn cốt.”
Cái gì Lệ Vô Huyết, cái gì Hắc Bạch Song Sát, cái gì Trảo Quỷ Trịnh huyền, mọi người nghe xong đều là nhíu chặt mày.
Từ lời nói của Triệu Vô Tẫn, mọi người có thể mơ hồ nhận biết rõ ràng không thể so mạnh yếu giữa Lệ Vô Huyết và Phong Đao Đoạn Hải, mà Hắc Bạch Song Sát thực lực cá nhân có thể yếu hơn một chút, thế nhưng khi hai người liên thủ chỉ sợ còn muốn mạnh hơn Lệ Vô Huyết, trừ cái đó ra thì Trảo Quỷ Trịnh Huyền cũng không hề kém so với Lệ Vô Huyết.
Chỉ với bốn người này, cũng đủ để thiên kiêu Thiên Sát Môn so với bất kỳ tông môn nào trong ba tông còn lại đều mạnh hơn. Đây là nhận thức chung của mọi người.
Thế nhưng khi biết được Yến Khinh Vũ là sáu sao căn cốt,thì mọi người như trước ngây ngẩn cả người. Sáu sao căn cốt là khái niệm gì?,không có người nào không biết.
Nếu như nói bốn sao căn cốt đã là thiên kiêu, năm sao căn cốt còn là nhất lưu thiên kiêu, mà sáu sao căn cốt chính là tuyệt đại thiên kiêu.
Thương Lan Tông từ khi lập tông tới nay, ngoại trừ tông chủ đời thứ nhất là sáu sao căn cốt, kế tiếp không có sản sinh ra bất kỳ một cái sáu sao căn cốt nào nữa. Có sáu sao căn cốt là có hi vọng siêu việt Thoát Thai Cảnh, đạt được cảnh giới cao hơn tồn tại. Loại cảnh giới đó, một người tương đương với một tông, một người đủ để áp đảo một tông ai dám không phục, trở tay là hủy diệt.
“Thiên Sát Môn thật là đáng sợ!” Xuyên Sơn Kiếm Lạc Nhất Sơn lẩm bẩm nói.
“Đích thật là một tông môn đáng sợ.” Lý Phù Trần trong lòng tán thành.
Lý Phù Trần có thể tưởng tượng, đến một ngày Yến Khinh Vũ trưởng thành, sẽ tạo thành uy hiếp lớn thế nào đối với tam tông.
Ánh mắt trở lên âm hàn, Triệu Vô Tẫn nói: “bất đắc dĩ ta phải yêu cầu các ngươi, nếu gặp phải cô gái này thì tận lực chém giết, ai có thể giết cô gái này thưởng cho 300 vạn điểm cống hiến, đồng thời quyền hạn đổi đồ được tăng lên tới Trưởng Lão nội tông cấp bậc, chỉ cần điểm cống hiến đủ, trên cơ bản có thể đổi bất kỳ vật gì.”
Sáu sao căn cốt uy hiếp quá lớn, vài chục năm sau, Thương Lan Tông nếu như bị diệt, có thể là bị diệt bởi cô gái này.
“Đại Trưởng Lão yên tâm, ta sẽ giết cô gái này.”
Tuy rằng Yến Khinh Vũ dung mạo tuyệt thế, Liễu Vô Hoàng cũng rất động tâm, thế nhưng có cơ hội hắn nhất định sẽ giết chết nàng.
Chỉ cần thực lực mạnh, nữ nhân dạng nào mà không có, 300 vạn điểm cống hiến và quyền hạn đổi đồ cấp bậc Trưởng Lão nội tông, có sức cám dỗ rất lớn đối với hắn.
Giống như Thương Lan Tông, Cuồng Đao Tông và Linh Ẩn Tông Đại Trưởng Lão nội tông đều hạ lệnh cho đệ tử môn hạ chém giết, chỉ cần đánh chết Yến Khinh Vũ, sẽ có phần thưởng phong phú không gì sánh được.
“Cây to đón gió lớn, thiên phú quá mức yêu nghiệt, muốn trưởng thành cũng không dễ dàng a!” Lý Phù Trần nội tâm có cảm giác áp bách rất lớn. Hắn không biết mình sau này có phải nếm thử đãi ngộ như này hay không.
Dù sao thiên phú linh hồn của hắn quá mức đáng sợ, rõ ràng chỉ là phổ thông căn cốt, ngộ tính lại vượt qua năm sao căn cốt, nếu như màu sắc linh hồn hắn biến thành màu lam nhạt, tuyệt đối sẽ đáng sợ gấp đôi trở lên.
“Lần tham gia Bách Thảo Bí Cảnh này là một cái cơ hội, ta nhất định phải mau chóng lớn mạnh hơn.”
Lý Phù Trần không biết là hắn đã trở thành cái gai trong mắt 3 tông. Trong tin tức của 3 tông: Lý Phù Trần, Liễu Vô Hoàng cùng với Tiêu Biệt Ly đều là đối tượng đáng chú ý, gặp phải liền giết, mặt khác Vũ Văn Thiên cũng nằm trong sổ đen, dù sao hắn cũng là năm sao căn cốt, chẳng qua hắn còn ít tuổi, nếu thêm một vài năm nữa, sẽ không yếu hơn so với Liễu Vô Hoàng.
Bách Thảo Bí Cảnh là một hành trình đầy cơ duyên, cũng là một lần thí luyện máu tanh, cường giả sống, người yếu chết.