Vĩnh Dạ Chi Phong

Chương 147: Giải đấu quốc gia – Pháp sư (cuối)




Ngay ở khoảnh khắc đó, bình luận viên ở ngoài sân và đoàn trưởng trên khán phòng, trăm miệng một lời than: “Đừng triền đấu trên không với Odin!”
Đã muộn!
Lúc này giữa không trung, hai đường cung ánh sáng kinh diễm tuyệt luân cắt qua không khí nóng rực!
Lập tức nhìn thấy thanh máu Phi Hồng điên cuồng nhấp nháy, trong thời gian một lần hô hấp đã rớt xuống 30%.
Trước khi anh ta phản ứng lại nháy mắt đã mở lá chắn lửa, đồng thời hấp thụ ngọn lửa cùng sát thương vật lý nhất định, đáng tiếc gần như đã bị phá trong chớp mắt!
Trên lưỡi đao của Odin chảy ra ánh lửa, thậm chí để lại vết cháy trên lá chắn, đốt cho lá chắn bán trong suốt kia đến loang lổ, cho đến tận khi bang cái vỡ vụn.
Sau lá chắn, Phi Hồng dứt khoát lựa chọn đổi máu!
Gần trong gang tấc, anh lựa chọn chính là phép thuật Ánh Chớp thuấn phát không thể né tránh, cũng không thể bị “Phá pháp chi nhận” đánh tan!
Lúc này, Odin hứng chịu mấy lần sát thương do phép thuật bắn tung tóe cùng sát thương Thiêu đốt, thanh máu cũng rớt xuống 50%.
Trong thời gian rơi xuống kéo dài chừng 1.5 giây này, hai tuyển thủ cùng rơi về phía trung tâm dung nham, lúc này không ai có thể chừa tay ra để điều chỉnh hướng rơi của mình ——
So xem ai tàn nhẫn hơn, ai không để ý sinh tử hơn!
Ai dám vật lộn sống mái trong địa ngục hơn?
Trong nháy mắt đó, ngọn lửa gần như đã liếm lên trường bào pháp sư của Phi Hồng, Phi Hồng cuối cùng cũng thua!
Phép thuật thuấn phát tiếp theo của anh là “Con Đường Băng”, hình thành băng trên con đường mình đi qua, tạo ra sát thương cực yếu nhưng giờ đây tác dụng quan trọng hơn của nó là khiến Phi Hồng đi được trên dung nham!
Tiếng “Xèo xèo” không ngừng tràn ra từ trong dung nham, sương trắng như có như không bốc lên dưới chân Phi Hồng, băng và dung nham chạm nhau nháy mắt hình thành nham thạch màu đen, cho phép Pháp sư có thể đứng ở trên.
Mà trong lúc Odin rơi xuống, thế mà đã ném hai chiếc phi tiêu trước, sau đấy trước khi nó chìm vào dung nham, giẫm nhẹ lên trên mượn lực, một lên xuống dứt khoát đứng về lại trên tảng đá núi lửa to lớn bên cạnh.
Phi Hồng đứng trên dung nham rất nhanh bắt đầu chuẩn bị phép thuật kế tiếp, lúc này bởi vì anh cách dung nham quá gần nên tốc độ mất máu đã tăng vọt lên!
Khán giả xem mà kinh tâm động phách, bật ra tiếng kêu kinh ngạc.
Lúc này đoàn trưởng bình luận: “Đối thủ hung hãn hơn, Phi Hồng cũng lập tức kích động theo”
Bên cạnh anh ta, cái khác Victor không biết nhưng có một điểm cậu biết rất rõ: “Tứ gia của tôi không xúc động đâu——các anh thấy đấu pháp bạo lực vậy chứ thực ra trong lòng ảnh lạnh như băng đấy”
Dung nham không thể ảnh hưởng đến tâm cảnh của Odin, chiến đấu kịch liệt lại càng không, trên đời này không có bất kỳ thứ gì có thể dao động một bậc thầy sát thủ chấp hành nhiệm vụ.
Bởi vì hắn cai quản cái chết của mọi người, lại chưa từng để ý đến cái chết của bản thân.
Thời gian một hô hấp, “Arcane Missiles” của Phi Hồng đã nạp năng lượng xong. Năm đó ở giải đấu khu vực cũng từng có Pháp sư định dùng phi đạn áp chế Odin. Mà phi đạn của Phi Hồng cho dù cân bằng về uy lực nhưng cũng giống với hắn.
Những viên đạn này dày đặc như mưa tên, lại như ong điên liên kết chặt chẽ với nhau, sắp xếp trận hình.
Anh ta đã tìm ra cách để tránh bị “Phá pháp chi nhận” đánh tan tất cả phép thuật ở mức độ lớn nhất ——đó chính là liên tục không ngừng tạo kết cấu loại nhỏ!
Đao nhận của Odin chỉ có hai thanh, hắn có nhanh nữa cũng không thể nhanh bằng phép thuật!
Ý tưởng của anh mười phân vẹn mười, Odin xác thật không thể nào đánh tan tất cả đạn, nhưng hắn chưa từng nghĩ phải đánh tan toàn bộ!
Lúc này hắn vừa dừng lại trên dung nham núi lửa, bỗng nhiên lại từ mép  nham thạch màu đen to lớn bên cạnh nhảy một cái——
Tia chớp!
“Tứ gia vọt vào dung nham!!” Bình luận viên kinh ngạc thốt lên, “Quá dữ!”
Hai tuyển thủ này đều hung hãn đến mức khiến lòng người run rẩy, Phi Hồng mở màn nhảy xuống thác nước cao năm mươi mét, Odin máu ít thì lao vào trong dung nham!
Đoàn trưởng nói: “Loại thi đấu này đã không còn cơ hội tự bảo vệ và bày bố, chỉ cần đánh đối thủ chết trước thì coi như thắng!”
Hai tay Phi Hồng mở ra hướng về không trung, khống chế phi đạn đầy trời vẽ ra vô số quỹ tích uyển chuyển, từng cái một đuổi theo bóng lưng Odin.
Mà Odin đối mặt với Pháp sư đứng ở bề mặt dung nham, sau khi dùng một Tia chớp đi tới trước mặt anh ta, theo sau lại là một cú quét chân!
Phi Hồng bất thình lình chịu lực lùi về sau, chỉ thấy hàn quang chợt lóe rồi biến mất trong võng mạc mình, uốn lượn tựa hồng nhạn, vừa vặn xẹt qua một chút trên trán ——
Phi Hồng trong nháy mắt Flashing!
Anh để lại một điểm đặt chân nhỏ màu đen, Odin đứng lại trên đó, sau đấy đầu cũng không ngoảnh lại xoay đoản kiếm Khải Ca, hai phát “Keng keng” đánh bay hai viên Arcane Missiles gần nhất.
Lúc này Phi Hồng lại bắt đầu khống chế phi đạn di chuyển lần nữa, nhưng Tia chớp kế tiếp của Odin đã nối gót mà tới!
Quá nhanh, quả thực không giờ phút nào là không ép người liều mạng với hắn! Đối mặt với sự truy sát của Odin, phóng thích phép thuật không ngừng là không đủ, cố hết sức bố trí chiến cuộc là vội vàng, ngay cả chớp mắt nhiều thêm một cái cũng là quá xa xỉ ——nhất định phải ép rỗng tất cả bản năng cùng tiềm lực chiến đấu, mới có thể theo được loại tiết tấu thi đấu này.
Suy nghĩ của Phi Hồng thậm chí đã tiến thẳng vào gian đoạn dựa vào kinh nghiệm để thực hiện phản ứng theo bản năng, phép thuật thuấn phát tiếp theo của anh là “Áo Choàng Băng”!
Sát thương của phép thuật này cũng rất nhỏ, nhưng nó có thể tự động phát sinh tác dụng, khiến kẻ địch trong phạm vi cận chiến của Phi Hồng từ từ giảm tốc độ, sau một thời gian nhất định sẽ phát động hiệu quả Đóng băng, đồng thời làm chậm tốc độ mất máu do bản thân bị Thiêu đốt của Phi Hồng.
Nhưng mà Odin ngay cả dung nham cũng coi nhẹ, xông thẳng tới giết anh ta, làm sao có thể bị giảm tốc độ ép lùi cho được?
Lúc này đoàn trưởng nói: “Điểm đặt chân của Odin quá nguy hiểm…”
Anh ta nói xong, bình luận viên mới kêu lên: “Odin sử dụng Con Đường Băng mà Phi Hồng để lại làm điểm đặt chân!”
Dung nham đỏ đen đan xen như dòng sông đậm sệt chầm chậm chảy xuống dưới, mặt trên bởi vị hạ nhiệt độ cấp tốc mà hình thành nham thạch màu đen miễn cưỡng trôi nổi. Hai tuyển thủ đứng trên con sông dung nham thân bất do kỷ chầm chậm nhấp nhô, cùng song song di chuyển về phía hạ du.
Điểm đặt chân của Phi Hồng dựa hoàn toàn vào phép thuật hình thành đã đủ để người ta xem mà kinh hãi đến biến sắc rồi, Odin thậm chí còn tiến thêm một bước, sử dụng điểm đặt chân của Phi Hồng!
Odin vậy mà lại triển khai Ảnh vũ bộ trên hai ba điểm đặt chân bập bềnh!
Mỗi một bước đều vô cùng trùng hợp miễn cưỡng rơi ở phía trên, mỗi một lần tấn công cận thân đều như đang bước trên ngọn lửa dẫn đến cái chết, nhưng hắn vẫn không ngã xuống, thậm chí còn không ngừng tấn công áp sát Phi Hồng.
Hoàn cảnh địa ngục tàn khốc thay đổi trong nháy mắt, Phi Hồng theo bản năng dùng phép thuật thuấn phát một lần nữa tổ hợp thành một vụ nổ lớn ——
Sóng xung kích lại hất bay hai người ra ngoài!
Odin ở trên không nháy mắt vặn người xoay đầu, lại là một chiếc phi tiêu!
So với mèo rơi xuống đất còn nhanh nhẹn hơn, hắn lại mượn lực, sau khi trực tiếp giẫm lên phi tiêu thì đứng về lại một điểm.
Giờ phút này hai tuyển thủ cách nhau đủ năm mét, ở giữa không có chỗ để đặt chân.
Song song máu ít.
Phi Hồng lại cast Arcane Missiles ——tấn công! Bỏ ra chút sức lực cuối cùng, chặn cổ họng kẻ địch trước! Một mất một còn!
Bóng dáng Odin cũng nháy mắt phát động, phi tiêu của hắn bắn ra giữa không trung bị Phi Hồng trực tiếp đánh rớt, nhưng hoàn toàn mặc kệ——
Mãi cho đến khi sắp rơi vào dung nham, hắn ném đoản kiếm Khải Ca đi để mượn lực, dùng Tia chớp hai tầng đi vào trong phạm vi cận chiến của Phi Hồng!
Mất đi một lưỡi kiếm sắc bén, Odin trở tay lấy ra một chiếc phi tiêu, ngón cái đè vào lòng bàn tay, dưới bốn ngón tay đột nhiên chìa ra một mũi nhọn, hướng thẳng đến cổ họng kẻ địch!
Phi đạn đầy trời bắn tới sau lưng hắn!
Odin triển khai Ảnh vũ bộ!
Chủy thủ Sầm Tịch nảy lên như rắn trườn, ghim vào lồng ngực Phi Hồng.
Thanh máu Phi Hồng 20%!
Ảnh vũ bộ đi đến bên cạnh Phi Hồng, phi tiêu bên tay phải xẹt qua cổ họng anh, sau đó rời tay bay ra, cùng hai viên đạn đồng thời “Keng” một tiếng bay vòng ra ngoài!
Một viên đạn bắn trúng lưng hắn, Odin bước lên trước một bước lộn mèo xinh đẹp vô cùng, độ cong trên chủy thủ không ngờ lại vẽ ra một đường vòng cung——
“Chiêu thức của Vong Ưu!” Bình luận viên kích động hò hét!
Nối tiếp theo sau lại là Ảnh vũ bộ!
Hai chiếc phi tiêu lại xẹt qua lòng bàn tay, mang theo một chùm máu tươi, sau đấy không chút lưu luyến bắn ra!
Đây là lần đầu tiên Odin dùng phi tiêu làm vũ khí cận chiến, không một ai biết rằng hắn lại toàn năng đến trình độ này, giống như một Sát thủ cấp bậc tông sư có thể vận dụng tất cả đạo cụ giết người vô hình!
Thanh máu Phi Hồng bị dồn xuống 10%!
Ngay tại khoảnh khắc đó, hiệu quả của Áo Choàng Băng trên người anh lóe lên, khởi động kỹ năng giảm tốc!
Ảnh vũ bộ nháy mắt ngừng lại, Phi Hồng tìm được cơ hội sử dụng sóng xung kích, đẩy hắn ra ngoài!
Giờ phút này tim mọi người đều vọt lên cổ họng.
Người Odin ở trên không, HP còn lại 30%, tất cả Arcane Missiles đều bắn tới từ không trung, phát ra tiếng rít gào chói tai hướng về phía trung tâm.
Lúc này đây tay phải của hắn đã bị Áo Choàng Băng đóng băng.
Chỉ thấy Odin dứt khoát vung tay trái ném cả chủy thủ Sầm Tịch đi, nhẹ nhàng đạp trên dung nham đang nhấp nhô rít gào——
Tia chớp!
Một lần nữa tiến vào phạm vi cận chiến, con ngươi Phi Hồng đột nhiên co nhanh, phép thuật cuối cùng của anh ngưng bặt!
Hệ thống phán định: Phi Hồng nhận hiệu quả Im lặng.
Odin không lấy ra chiếc phi tiêu cuối cùng, mà là tay không chụp lấy cổ anh!
Lực xung kích trong tích tắc to lớn đến nỗi cả người Phi Hồng đổ về phía sau——
Odin đạp trên nham thạch dưới chân, tay phải giữ nguyên tình trạng khóa chặt cổ họng Phi Hồng, bất thình lình lại là một Tia chớp!
Tia chớp này tuyệt đối là Tia chớp chậm nhất từ khi hắn ra mắt tới nay, nhưng lại là cái trí mạng nhất!
——Odin trực tiếp quăng Phi Hồng lên gò đá nhô ra phía bên phải dòng sông dung nham!
Thanh máu nháy mắt về không!
Một giây cuối cùng trước khi hóa thành ánh sáng trắng, thứ Phi Hồng nhìn thấy chính là tròng mắt gần trong gang tấc của Odin ——
Con ngươi vàng sậm thuần túy mà đẹp đẽ, lại không ngừng co lại như loài rồng tà ác đứng trước sự giết chóc, trong đó không hề che giấu chảy ra một thứ——là phát tiết sức mạnh vô tận khi lãnh khốc cùng bạo ngược!
Trong lòng Phi Hồng bừng tỉnh có một ý nghĩ: Ma Vương…
Trong ánh sáng trắng, Odin thả lỏng bàn tay giữ cổ họng kẻ địch, đứng trên điểm đặt chân nhỏ bé phập phù trôi nôi theo dung nham di động. Hỏa diễm khiến đuôi tóc hắn bỗng có vẻ đỏ tươi bỏng mắt, con ngươi vàng sậm đột nhiên co trở về kích thước bình thường.
Sau đấy cảnh tượng khép lại, đường nét cơ thể hắn dần dần mơ hồ trong ánh sáng đỏ vàng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.