Việt Tinh Kỳ Truyện

Chương 77: Một triệu mỗi đứa




Lên úy tầng rồi, thật không ngờ lại có bước nhảy vọt như vậy, sự linh hoạt trong mỗi bước di chuyển được Bão dần làm quen, linh lực vận hành cũng tinh tế hợp lý hơn, độ ổn định cho động cơ cũng tốt hơn rất nhiều, tốc độ được tăng đáng kể do Bão có thể khống chế hỏa linh lực tốt hơn. Động cơ Bão cũng chơi cách cũ, nhét hết cho Huyền Vũ cất giữ, coi như một cái túi không gian free, dù sao nó cũng là của mình rồi, ngại ngùng gì nữa,chơi tới luôn. 
Dạo một kiểm tra lại ổn thỏa mọi thứ, làm luôn một chuyến đến Trường Sơn kiếm một ít hắc linh thạch cho Huyền Vũ cất nốt vậy là ổn thỏa, đồng thời cũng để kiểm tra tốc độ động cơ được cải tiến bao nhiêu thôi, đây coi như một bảo bối có thể thăng cấp nè, mặt dù không chính xác lắm, nhưng hắn mạnh lên thì động cơ cũng nhanh hơn, kỹ thuật hiện đại đúng thật là một lá bài tẩy của Bão rồi.
“Zà hú……”
Bão như viên đạn lao đi khỏi bầu trời Trường Sơn, về Đại Học viện, dù sao gần cả chục ngày Bão chưa gặp lại Băng, cả Diễm nữa, nói tới đây mới nhớ, phải nhanh chóng kiểm tra cái thằng cha lưu manh giả danh mèo con kia nữa, mấy ngày hắn không ở đây, à phải là cả tháng, bởi vì đêm đó trở về hắn chỉ gặp được Băn mà thôi, không thấy bóng dáng của con mèo dâm tặc kia đâu, ai biết được nó đã thu bao nhiêu điểm lợi ích mà Bão hằng mong ước rồi.
-“Thế nào rồi, đây là lần thứ 2 Huyền Vũ xuất thế, lần trước tìm không được hẳn là có vấn đề, nay lại xuất hiện ở Đại Thành Nam Bộ, không cần nói hẳn các ngươi cũng biết như thế nào rồi chứ”
Một người áo đỏ Vẻ mặt nghiêm nghị nói, xung quanh đươc bố trí khá quen thuộc, cũng chính là cuộc họp của Tử Kim Đường, một tổ chức cực kỳ có thế lực tại cổ loa thành, là nơi tập trung một phần thế giới ngầm tại cả Việt Tinh, thâu tóm hầu hết các thông tin và thương vụ đi qua Cổ Loa thành, cũng vì thế các món đồ tốt đều bị tập trung về đây, không bằng cách này thì cách khác, và không phải tự nhiên mà xuất hiện một hệ thống bán đồ và đấu giá hội Tử Kim Đường,nói qua cuộc họp lần này lai được triệu tập và Huyền Vũ có thông tin trước đây tại Cổ Loa thành, cũng như đồ trong túi vậy, nhưng cuối cùng lại bị Nam Bộ cướp mất, 
-“Không nghi ngờ gì nữa, toàn bộ Đại Học Viện giáo viên đều đi tới đây tham gia Tứ lục thiên kiêu” rõ ràng là có mục đích, bởi vậy ta mới tập hợp mọi người lại đây tìm cách giải quyết, “
Người đần ông cao tuổi chủ trì cuộc họp lúc trước vẫn ngồi ở vị trí chủ tọa, xung quanh là một số người mặc các màu áo khác nhau,
Lãnh Đại cũng chính là người làm chủ Lãnh gia tại Sài Gòn, tự cảm thấy 
Ánh mắt mọi người có chút nghi ngờ nên buộc phải lên tiếng:
-“Ta biết các người có chút nghi ngờ Lãnh Gia ta, nhưng các ngươi cũng rõ, thông tin tình báo tại địa phương ta nhưng lại chính là người của địa phương khác, nơi các ngươi cũng vậy, rất rõ ràng là để phòng ngừa các vụ bê bít thông tin như hôm nay, các ngươi nên nhớ điều này. Với cả, theo tin tình báo, Đại học viên dường như không có sơ hở gì về vụ Huyền Vũ cả, để chuẩn bị cho sự kiện Huyền Vũ xuất thế, không đơn giản có thể giấu giếm hết thông tin nếu như có ý đồ được, cho nên việc này chúng ta phải điều tra thật kỹ, tránh đánh dây động rừng”
Mọi người cũng không phản đối lại ý kiến của Lãnh Đại, sự thực là như vậy, tại nơi của các thế lực ở đây, hệ thống thông tin tình báo đều có người của mình, việc ám ngầm làm việc ắt sẽ không thể xay ra, còn về việc Huyền Vũ không liên quan tới Đại học viện sao??, đừng đùa với con nít chứ, tại Nam Bộ có thế lực nào công khai mạnh hơn Đại học viện sao, cái nơi ngọa hổ tàng long không biết bao đời cao thủ được sản sinh ra, muốn đối kháng ắt không dễ dàng.
Trầm ngâm một lúc, lão trưởng lại lên giọng hỏi:
-“Thế các người có ý kiến gì không, dù sao cũng không thể bỏ qua chuyện này được, Huyền Vũ đã ở Nam Bộ, Đại học viện không biết có liên quan đến chuyện này không, nhưng sẽ tìm kiếm chiêu mộ người này, Nam bộ sẽ như hổ mọc thêm cánh, đến lúc đó Tử Kim Đường khó mà đối phó dễ dáng được. Chưa hết, năm nay nếu Đại học viên cử ra tên tam tư chất kia lộ liễu như vậy, chắc chắn rằng phía sau còn rất nhiều con ác chủ bài khác, không thể lơ là”
Một người đàn ông có vẻ là thủ lĩnh của những người áo đỏ lên tiếng, người này là Trọng Bình, người đại diện cho nhóm người áo đỏ đến họp ngày hôm nay:
-“Trưởng lão nói không sai, Nam bộ kỳ này rất nhiều điều bí ẩn, cần điều tra rõ ràng, nhất là cũng cố lại hệ thống tin tức ở miền Nam, đây cũng là trách nhiệm của ta, ta sẽ nhanh chóng trực tiếp thúc đẩy, nhân tiện, chúng ta đã cử một số cao thủ đến bí mật điều tra hiện trường Huyền Vũ xuất thế, sau điều tra thông tin thu được rất rõ ràng, hôm đó không phải là xuất thế, mà là được một người giải phóng khỏi trói buộc và sử dụng để chiến đấu, tu vi cực kỳ cao cường, chí ít phải nằm trên top những cao thủ của tổ chức chúng ta, với cả việc hôm đó rất nhiều người chứng kiến, nên người của chúng ta không giám manh động, theo 2 tên tá tầng trung kỳ nói rằng có một cao thủ tá tầng đỉnh phong xuất hiện, tốc độ rất nhanh rời đi với một luồng khí tức rất lạ, không hề giống với khí tức của cổ thú, theo miêu tả là giống với đội quân hắc ám 1 vạn năm trướ, những có lẽ là một tàn hồn mà thôi, để triệt để bị tiêu diệt”
Tất cả mọi người trong phòng hít một hơi lạnh, ai ở đây chẳng phải là đỉnh cấp cao thử ở mỗi vùng, chuyện cuộc chiến tiềm vực năm xưa ít nhiều cũng nghe tới, một thời kỳ đen tối, chẳng lẽ lại một lần nhen nhóm sao?.
Không khí trong phòng như trầm xuống, không như lúc xôn xao bàn luận nữa, có lẽ tin về đội quân hắc ám đã làm mọi người quá hoảng hồn.
“Vù”
Bão như mũi tên lao về phía đại học viện, phía dưới đồi núi trồi dạt nhanh chóng về phía sau, bỗng nhiên Bão nhìn thấy cách Đại học viện chừng 100 km, có ba động linh lực, rất rõ ràng có người đánh nhau, nhìn có vẻ như 2 pháp sư, đấu với một con thú sao?
Bay lại gần hơn rồi hạ thấp độ cao, thu hồi động cơ, đây chưa phải lúc công khai thứ này, hắn phải cần mạnh hơn nữa để bảo vệ bản quyền sáng chế, mặc dù nói hơi chữ sáng chế có hơi ngượng mồm, nhưng mặt hắn dày lắm, trực tiếp bỏ qua. Chuyển sang dùng khinh công tầm thấp để di chuyển, đến gần nơi giao chiến, Bão nhận ra hai tên pháp sư kia, bởi vì màu áo kia quá quen thuộc, cái màu áo choàng màu lam nhạt, cái màu mà hắn ghét nhất, bởi vì là loại áo choàng của Lam hoàng hội, cái hội của thằng oắt Lãnh Bội, mà nay lòi hẳn ra hai tên úy tầng sơ kỳ, tuyển thêm lính mới à, 
Bão đâu biết, Lam hoàng hội đã trở thành đại biểu cho Lãnh gia tại Đại học viện từ lâu rồi, coi như là mặt nổi, tiện thể điều tra Đại học viện. Cao thủ có mà đầy rẩy, úy tầng cũng có không ít, hai tên này đúng kiểu đại diện thương hiệu luôn, mặt vừa dài vừa xấu, đã thế 1 tên có hẳn con ruồi ve chó to đùng một bên, chưa nhìn đã thấy ghét, mà hai tên này đang vây công một con gì nhìn đẹp đẹp nè, mà có vẻ hình như bị dính bẩy rồi, một chân trước bị kẹp trong bẩy linh lực đang rứm máu ra, miệng cũng rỉ ra mấy tia máu, một chân kia tung ra mấy chiêu thức mặc dù tán loạn, nhưng mãnh lực là rất cường bạo a, rất thiếu độ chính xác, bộ lông đã bị vấy bẩn rất nhiều, nơi thì nhuốm máu đổ lòm, nơi thì bụi bẩn dơ dáy, nơi thì bị hỏa linh lực đốt cháy khét, trông cực kỳ thảm thương, lại gần thêm chút, Bão mới để ý con thú này mỏ khá dài, có hẳn 2 đuôi, mặc dù bị thương những vẫn chiến đấu cực kỳ anh dũng, nhưng theo Bão thấy có lẽ cũng quá đuối sức rồi, hai tên kia có vẻ rất kinh nghiệm, vẫn giữ khoảng cách an toàn và tung chiêu từ xa, cố ý đợi con linh thú này kiệt sức mới ra tay thu hoạch. Một phần cũng vì e ngại chiêu thức của linh thú quá cường bạo, nếu trúng cũng không dễ chịu gì.
-“Đệch, không lẽ cáo chín đuôi, nhưng mà nó mới có 2 đuôi à, chắc là một giống khác rồi “
Mặc dù không thích quản chuyện người khác, nhưng mà Bão là một người không thích chuyện hành hạ động vật, càng là ghét bọn Lam hoàng hội, với cả mới thăng cấp, tay chân cũng có chút ngứa ngáy, 2 tên này hội đủ yếu tố cho một ngày xui xẻo rồi.
-“Ngươi qua kia phong tỏa, bẫy linh lực này đắt sắc ra miếng a, nhiều tiền đúng là đồ xịn mà, đừng để trúng chiêu là được, ai ngờ chuyến này đi đòi nợ này còn bắt được một con Linh Ly ở cái nơi này chứ, con này bán chí ít cũng hơn 400-500 ngàn đồng nè, lần này giàu to rồi, “
-“Ok con dê”
-“Ok mày”
Tên mới đầu nói thấy có gì đo lạ lạ, ok một lần được rồi, làm éo gì chơi trả lời hai lần, sợ hắn không nghe à, chưa kịp hỏi lại thì đã thấy một bóng người bịt mặt bằng khăn đen, cả người mặc đồ đen, hai tay chắp sau lưng, đôi mắt mang vẽ cười nhìn về hai người hắn.
-“Mày là đứa này, thổ phỉ, cướp rừng cướp của gì thì né ra, ở đây không có chuyện của ngươi, cút đi trước khi bổn đại gia đổi ý”
Bão nhẹ cất giọng:
-“Đường này do ta mở, cây này do ta trồng, nơi này do ta cai quản, đi qua phải đóng lộ phí “
-“Hahahaha..”
-“hahaha..”
Hai tên Lam hoàng hội nhìn nhau rồi phì cười, đâu ra cái thằng điên này vậy, bọn này đi đòi nợ qua đây bao nhiêu lần rồi, có thấy con mẹ gì nhà cửa, trồng cây,đường xá gì đâu mà đòi lộ phí, sẵn tâm trạng đang vui cũng muốn đùa cợt một chút:
-“Ồ, thế thiếu hiệp ngươi muốn bao nhiêu để ta tính toán có đủ không, nếu không ta về xin mẹ ta thêm”
Tên còn lại không nhìn được mím môi cười rung cả vai,một tay bấu mạnh lên vai đồng đội để nín cười.
Bão cũng không mấy lạ, mấy thằng cà chớn này mà, haiz, nơi nào cũng có:
-“À tầm 1 triệu đồng, “
Hai tên kia không nhịn được phá lên cười:
-“haha, có rẻ quá không bạn ơi”
-“À quên, 1 triệu mỗi thằng đó, với cả để cái con giống cáo đó lại cho ta, ta là một người yêu mấy món thịt rừng”
Hai tên Lam hoàng cũng không muốn đùa nữa, chưa thấy quan tài chưa đổ lệ mà, Một tên ngoắc đầu ý bảo tên con lại tiến lên xử lý cái thằng lâm tặc này đi, tên kia hiểu ý, tiện tay ném một quả hỏa cầu về phía Bão, chỉ cần một chiêu là đủ xử lý mất tên mà linh lực tán loạn, nhìn qua chả thấy gì, giống hết người thường này.
Bão mỉm cười, linh lực hắn đặc thù, đến cao thủ còn không thể nhanh chóng nhìn ra tu vi của hắn, bọn tép riu này làm gì, tay phải hoa lên, một hỏa cầu to gấp mười lần bị hắn ném lại, nuốt gọn hỏa cầu nhỏ kia rồi bay đến hướng mà tiểu hỏa cầu từ đó bay tới.
Tên kai quay lưng đi thì cảm thấy lạ, bay đi với tốc độ đó chắc phải nổ rồi chứ, vừa quay lại thì một hỏa cầu to đùng đã tới nơi, né làm gì kịp, cùng may tên đồng đội nhanh chóng dựng lên một thủy thuẩn đỡ lại hỏa cầu, nhưng chỉ được một phần, hỏa cầu nổ tung” oành “ một tiếng, hất văng tên kia ra vài mét phía xa, mặt mũi đen thui, tóc tai còn tia lửa cháy xém khét nghẹt. Biết gặp phải cường địch, hai tên cùng nhau hợp sức lại, bỏ qua con Linh Ly, tập trung đối phó tên này trước rồi hẳn nói, nhìn qua chiêu thức chắc hẳn tên này cũng là một pháp sư, bay lên không là không cần thiết, cứ trực tiếp chiến đấu là được rồi

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.