Việt Tinh Kỳ Truyện

Chương 6: Khảo nghiệm(1)




Sau đó Bác của Diễm đã an bài cho Bão và Băng một căn phòng ở chung, vì gia định thực sự không khá giả gì nên có chỗ ở đã là cực kỳ may mắn cho Bão, mà từ trước Băng lại là nữ tỳ của Bão nên không có việc gì không ổn ở đây cả, việc không ổn duy nhất là băng phải đề phòng tên biến thái cậu chủ này thôi,
Việc này cũng tính là thật oan cho Bão, mặc dù hắn thích ngắm gái, nhưng đó cũng là sự việc đơn giản của con trài mà. Hắn thực sự không biết tiếng xấu của hắn là có từ Bảo Kỳ, tên chủ cũ của thân xác này, đẫ nhiều lần chòng ghẹo gái rất nhiều cô gái trên đường, ăn chơi sa đọa khi còn ở Daklak.
Phòng của Bão ở sát với phòng của Diễm, cho nên đêm nào Diễm cũng sang để trò chuyện với Băng, lâu lâu lại quay sang đá mắt một cái với Bão làm hắn hết hồn. Tại vì thực sự là hắn đang ngắm 2 người con gái thật sự đẹp trước mặt hắn a.Có gái xinh mà không ngắm thì thật có lỗi với bản thân. Nhờ thế tình cảm giữa 3 đứa dần tốt lên.
3 ngày nữa là tới ngày khảo hạch
Hôm nay là ngày khảo hạch, Bão dậy sớm hơn thường lệ, tại vì hắn thực sự ngủ quá sớm, trước đây là sinh viên, đêm đêm combat, bây giờ đâu ra anh em xưa nữa, đâu ra máy tính để bay pub xuyên màn đêm với đam mê.Sửa soạn cơ thể một tý, lấy ra bộ đồ tốt nhất, cũng là bộ đồ duy nhất của hắn từ khi trốn thoát ở daklak, ở nahf với Băng hắn chỉ mặc mỗi quần đùi, mặc dù Băng ngại nhưng hắn cũng không cách gì khác, phải đợi bác của Diễm may cho mấy bộ mới.
Bước ra sân tieur viện nhỏ trước 2 căn phòng của 3 đứa, hít thở không khí tràn ngập mùi dược thảo đưa vào bến tàu. Ghe tiếng chân ở sau hăn quay lại, đập vào mắt là hai người con gái thực sự xinh đẹp a, Diễm đâu còn bộ dạng nhếch nhác như hồi trên tàu,dưới sự hướng dẫn của Băng, Diễm dường như dạo gần dây cũng biết ăn diện hẳn ra, Băng mặc dù vai trò là tỳ nữ của Bão nhưng ba của Bão cũng như Bão thật sự xem Băng như thành viên ruột thịt, không có nửa điểm khinh khi. Cho nên Băng cũng nhưu là con gái rượu được ông thương yêu rất nhiều, đươc ăn diện khá đầy đủ.
Diễm hôm nay vận một chiếc đầm màu đen làm nổi lên màu da trăng, chiecs cổ cao cao trắng nón ẩn hiện sau cổ áo ngây người, Băng thì càng không cần nói, quần jean rách gối, với chiến áo thun bó cực kỳ cá tính cũng như sexy khoe ra trường con chết người. Bão há hốc mồm, cằm rơi gần chạm đất, linh hồn như bay lên cung trăng, giọng nói của bác hai kéo hắn lại với thực tại:
-“Mau nào 3 đứa trễ bây giờ”
3 đứa lục tục theo bác hai đi ra ngoại trường bến tàu để bắt xe đi tới Đại Học viện, hắn đương nhiên là đi sau để ngắm 2 nàng cho rõ rồi.
Bồn người leo lên một chiếc xe tê ngưu cho 2 dầu tê ngưu kéo xe, Ngồi xe 2 tiếng đồng hồ, ê cả mông, cuối ùng chiếc xe dừng xe trước một chiếc Cổng chào cực kỳ to lớn với hàng chữ siêu to lướn bay phập phù trên chiếc cổng của hơn 30 mét, 
“5-9 ngày toàn dân đưa trẻ đến trường”
“A đù,đây là tiểu học à, zzzz” Bão âm trầm.
Bước vào cổng trường, phả vào mặt là một loại không khí mắt rượi đến từng lỗ chân lông trên cơ thể, cơ thể dường như được thả lỏng, thoải mái vô cùng. Bồn người đi thẳng trên con được rộng hơn 20 met bề rộng, toàn bộ được lát đá xanh lục đậm, toát lên vẻ hào hùng, uy nghiem của Học viện. Đi 20 phút đi bộ, phía trước có một tấm bảng chỉ hường rẽ bên tay phải, ở trên bảng có ghi chú” quảng trường khảo hạch – 500 mét”
Theo đường này bốn người tiến vào một cái quảng trường siêu rộng, cái quảng trường này toàn bộ được lát bằng đá xanh lục, có thể thấy được Đại Học viện là giàu có cỡ nào, trên quảng trường tập trung ít nhất cũng hơn 10 ngàn người, nhưng theo Bão chú ý thì người tham gia khảo hạch chỉ khoảng là một phần tư trong tổng số, phần còn lại có lẽ thân nhân đi theo con cháu mình,
Phía trước quảng trường là quảng đài rộng hơn 100 mét vuông, cao hơn 2 mét so với mặt đất, trên đó có 3 ống thủy tinh lớn xếp trên quản đài. Sau quảng đài là hàng ghế dành cho ban giám hiệu học viện và các vị lãnh đạo, và một số đại diện các thế lực tại Nam bộ. Xung quanh theo viền đường tròn quảng trường là dãy ghé cho khán giả theo hướng về quảng đài, sức chứa cực lớn nhiều nhất lên đến 1 triệu người, phía trung tâm trên cao quảng trường là một màn hình lcd cực lớn 4 mặt, phục vụ cho việc thể hiện hình ảnh trực tiếp tới khán giả, đây cũng là đấu trường chính của cả Nam Bộ.
Đứng đợi gần 2 giờ đồng hồ, một tiếng còi nổi lên báo hiệu giờ làm lễ và bắt đầu cho việc khảo hạch tư chất để xác định phương hướng đào tạo cho từng cá nhân. Trên tầng không, một thân ảnh bay từ phía xa lại là một người đàn ông râu trắng bạc phơ, trên môi là nụ cười ấm áp tươi sáng, vẫy tay với tất cả mọi người phía bên dưới, sau đó đáp xuống quảng đài, người này sau đó đưa tay làm động tác mời, sau đó có thêm hơn mười thân ảnh bay tới đáp vào ghế ngồi tại sau lưng người đàn ông tóc bạc.
-“Tróc”
Người đang ông tóc bạc búng tay một cái, tràng diện ồn ào ngay lập tức im ắng lại, tiếng búng tay rất nhỏ nhưng ai cũng có thể nghe được, cảm giác như có người nói ngay bên tai, chỉ như vậy hiểu đươc jtu vi cùng thực lực của người này là kinh khủng như thế nào.
“Chào mừng tất cả mọi người đã đến đây hôm nay với sự tín nhiệm đối với Đại Học viện từ trước đến nay, để đào tạo ra tương lai của toàn bộ Miền Nam, để tìm ra các thiên tài của đại lục, Ta, là Đỗ Minh Long, chính thức khai mạc cuộc khảo hạch tư chất học sinh năm”
“Ầm, ầm” tiếng vỗ tay cực kỳ nồng nhiệt và phấn chấn cưa đông đảo học sinh cũng như nhân thân của họ, chính bản thân Bão cũng cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, hắn cảm thấy đây có lẽ là cơ hội duy nhất của hắn để trở nên mạnh hơn, sẽ có một ngày hắn trả thù cho cha hắn, sẽ tìm ra kẻ chủ mưu đã ám sát hắn lúc còn ở Daklak, mặc dù cha hắn không nói cho hắn, nhưng một phần nào đã đươc hắn đoán ra, ở cái thế giới cường giả vi tôn này, hắn nhất quyết phải mạnh mẽ hơn, phải điên cuồng tay lên thực lực chính bản thân, để có thể tồn tại và làm những việc mình thích. Hắn ghét nhất là sự luồng cúi trước người khác, làm những việc trái với sở thích hay lương tâm của hắn, sống mũi cay cay, cơ thể gần như run lên vì kích động, hai nắm tay nắm chặt trắng bạch không thấy màu hồng mạch máu, đối với hắn, tư chất cao hay thấp không quan trọng, trước đây hắn cũng học rất ngu, nhưng bù lại hắn cực kỳ siêng nằng, có lẽ hoàn cảnh gia đình đã tạo ra đức tính này của hắn, sự tự lập tuyệt đối.
Nói qua về tu luyện ở Việt Tinh, đay là một đại lục có một loại nguyên chất không có hình dạng, thể tính, tính chất cụ thể gọi là linh khí, con người thông qua một số thủ đoạn để tổng hợp linh khí trong không gian, chuyển nó thành lực của chính bản thân gọi là “linh lực”, sau đó sử dụng linh lực vào các mục đích của mình một cách hợp lý, mà mức độ hấp thu linh khí về số lượng, chất lượng cũng như tốc độ, mật độ của linh khí phụ thuộc vào cấp độ tu luyện cũng như phẩm chất tư chất của mỗi người.
Cấp độ tu luyện hiện tại có thể thống kê được:
-Phàm nhân: tư chất cực thấp, cực khó tu luyện, người thường
-Thể phàm ( 9 tầng, 3 tần cho 1 kỳ, sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ, tầng 9 hay còn gọi là viên mãn)
-Sĩ cấp( 9 tầng)
-Úy cấp(9 tầng)
-Tá cấp (9 tầng)
-Tướng cấp(9 tầng)
-Đế cấp (3 tầng)
….
Tư chất phân hạng: hạ phẩm, trung phẩm, cao phẩm, thượng phẩm
Tư chất gồm 2 loại chính: 
-Ngủ hành tư chất: kim, mộc, thủy, hỏa, thổ
-Biến dị ngủ hành tư chất: băng, phong, lôi, thạch …..

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.