Việt Tinh Kỳ Truyện

Chương 45: Bí mật Tây Nguyên




Như một cơn mưa mát mẻ dọi vào bầu không khí nống bỏng nhiệt huyết lúc trước, hiệu quả đem lại là không thể phủ nhận từ tiết mục của Băng, điều này cũng có lẽ là một chút may mắn, nếu như trước đó cũng là một tiết mục tương tự không khí như vậy, đương nhiên hiệu quả thu lại chưa chắc đã cao như bây giờ, điều này chứng tỏ, thành công không phải hoàn toàn dựa vào thực lực, mà còn có một chút may mắn làm chất xúc tác trong đó, một tiết mục hoàn hảo trong một khung cảnh phù hợp, cùng với một vẻ nhan sắc mê hoặc lòng người, thành công vang dội bước xuống sàn đấu, kéo theo iết bao nhiêu ánh mắt đắm đuối đam mê, khao khát của bao chàng trai trẻ, không ngoại lệ những gã đàn ông có một chút trưởng thành cũng là nhiệt liệt rung động, đến cả các chị em cũng là nhẹ nhẹ dâng lên một chút hâm mộ, một chút ghen tị đối người con gái tuyệt sắc kia.
Thảo khẽ mỉm cười đón chào cô trò cưng trở về, nàng rất hài lòng với tiết mục này, nàng cũng đoán trước được phần nào kết quả, nhưng không ngờ hiệu ứng đạt được lại tốt đến như vậy, có lẽ vòng một này Đại Học Viên sẽ có điểm cao rồi, mà cô trò cưng này đương nhiên là một nhân tố quan trọng trong thành công này, bây giờ nàng chỉ trông chờ vào vòng hai, cả hai cô gái của nàng sẽ phối hợ combo cho một màn trình diễn lớn hơn, 
Về phần một chàng trai khòm lưng nào đó, càng là phấn chấn, kích động không thôi, cô gái mà hắn hằng lo lắng, hắn biết nàng sẽ lo lắng cho hắn nhiều lắm, chứng kiến cái cảnh tượng nàng ngã ngồi trên ămtj đất nơi hắn đại chiến, từng giọt nước mắt rơi xuống như mỗi nhát dao cắm vào tim hắn, mỗi tiếng thít nhói lòng của Băng như mỗi thiết chùy đập lên lồng ngực hắn, mỗi tiếng nấc như một tiếng chuông điểm bên cạnh tai hắn, Bão nhiều lần không nhịn được muốn lao ra ôm chầm lấy bóng dáng gầy nếu kia, nhẹ vuốt lên hai gò má hốc hác kia, nhẹ hôn lên làn tóc khô khốc có phần khô khốc kia, nhưng phút cuối hắn đã cưỡng lại được, không phải vì thân phận hắn, hắn thậm chí có thể tiếp tục bị truy đuổi để được ôm lấy tấm thân nhỏ bé kia một chút, chỉ một chút thôi. Nhưng, điều hắn lo sợ chính là, nếu hắn tỏ ra quá thân mật với nàng, liệu chỉ mình hắn bị truy đuổi thôi sao, chỉ sợ chính người con gái mà hắn yêu thương lại bị liên lụy, cho dù một chút thôi, một chút xây xác, một lọn tóc, Bão thà rằng thêm một lần vỡ vụn tay trái, thêm một lần tàn phế nửa thân dưới, càng không muốn người hắn thương yêu nhận lấy một chút thương tổn nào.
Nay chứng kiến sự trở lại thanh xuân của Băng, lòng Bão vui lắm, cho dù khôgn biết rõ lý do nhưu thế nào, cho dù không phải chính bản thân tạo ra hay không, nhưng chỉ cần Băng trở lại tươi cười, vui vẻ như vậy, cũng là niềm động lực lớn nhất trong lòng hắn rồi, đâu phải có hàng ngàn, hàng vạn người đứng sau cỗ vũ sự thành công của bạn, hàng triệu người tung hô sự hào nhoáng của một người. Mà đơn giản chỉ cần có một người đứng sau dõi theo mỗi bước chân tiến lên phía trước, cho dù là thuận lợi hay vấp ngã vẫn không rời mắt, đó mới là hạnh phúc của chính một nam nhi, đó mới là sức mạnh mạnh mẽ nhất để cho một đấng nam nhi sẵn sàng đối chọi với thế giới ngoài kia, cho dù là tăm tối, cho dù là chông gai đến đâu đều có thể vượt qua, Sống mũi có chút cay cay, đôi mắt có phần phấn nước, cố gắng kìm xuống cảm xúc như bùng nổ trong lòng, đôi vai có chút run run do kìm nén quá mức, Bão vẫn là giấu được một thân kích động bên trong cơ thể khô héo, khòm khụa này, đôi mắt nhanh chóng chuyển vi trí trước khi bị Băng nghi ngờ, có gì đau khổ hơn chính là trốn tránh cảm xúc bản thân chứ, hai lần trong vỏ bọc, Bão hơn ai hết hiểu rõ cái đau đớn này, nhưng cái gì cũng vậy, lâu dần thành quen,cảm xúc của con ngừoi cũng vậy, vẫn lấy lai được đôi mắt lạnh lùng quay đi như không có chuyện gì.
Tiết muc cuối cùng của loạt thí sinh biến dị ngủ hành thuộc tính, giọng nói quen thuộc của nam tử to con lại ồm ồm vang lên
-“Tây Nguyên, Tây Đỗ, phong thuộc tính”
Khán đài mặc dù có chút xáo đông nhưng cũng không có mấy phản ứng đặc biệt, lại là một phong thuôc tính, mặc dù cũng là loại cực hiếm, nhưng cũng là đã ra mắt rồi, các chiêu thức cùng hệ thì cũng không có khác biêt bao nhiêu, băng có rồi, phong và thạch cũng có rồi, ….mọi người càng là trông chờ một biến dị thuộc tính khác các loại đã ra mắt trước, chứ không phải là một sự lặp lại này. Càng nhiều người cũng là suy đoán, có lẽ Tây Nguyên thực lực có lẽ là yếu nhất trong bốn vùng, đến cả một loại biến dị đặc biệt cũng không có, 
Nếu những suy nghĩ này bị một số người có hiểu biết nghe được, chắc chỉ biết lắc đầu ngao ngán, Việt Tinh tứ trụ, cái thế cân bằng này cũng không phải ngày một ngày hai, mà là có từ hơn hàng vạn năm trước, vậy nếu thực lực của Tây Nguyên mà yếu, chẳng phải đã bị 3 vùng khác nuốt gọn rồi sao, nhưng thực tế rõ ràng, Tây Nguyên không những tồn tại đến ngày hôm nay vững chắc, mà hằng năm còn diễn ra hàng trăm cuộc chiến tranh nội bộ bên trong, nhưung chẳng có thế lực bên ngoài nào dám hó hé một chút gì vào bên trong, đáng lẽ ra một vùng chia rẽ nội bộ như vậy càng là miếng bánh ngon cho đàn dê háu đói xâu xé, nhưng không biết vì một lý do nào đó, Tây Nguyên vẫn sừng sững như núi trước bao nhiêu năm tháng.
Đây cũng là hiểu biết bề ngoài, là những suy đoán bề nổi của phần đông giới tu luyện, của phần lớn các lãnh đạo quốc gia trên Việt Tinh.
Nhưng chỉ có số ít ngừoi hiểu được ngọn tình sức mạnh của Tây Nguyên cường hãn đến mức nào, bởi chỉ riêng ở nơi đây mới sản sinh ra một tư chất hoàn toàn nằm ngoài tưởng tượng của ngừoi thường, một sự kết hợp giữa tư chất vốn có của con người và sự hiểu biết về thiên nhiên của chính những bộ lạc lâu đời nhất tại nơi này, đó là một sức mạnh khiến bất kỳ tổ chức nào cũng dè chừng, và đó cũng là lý do bề nổi của Tây Nguyên tron có vẻ khá bạc nhược, đơn giản những bộ lạc này thuộc tuýp ngừoi khá cứng nhắc, sống khép kín, nhưng lai vô cùng đoàn kết mỗi khi có ngoại bang tấn công. Và phần lớn hơn hết đến từ chính sự đấu tranh quyết liệt bên trong đó, anh hùng sinh ra trong chiến đấu là nhiều vô kể, mỗi một chiến binh đều là đi ra từ biển máu, leo lên từ hàng ngàn thi thể, cũng không ngoa khi xứng danh những ngừoi này với xứ Atula.
Đó chính là họ có thể kết hợp sức mạnh, sự nhanh nhẹn, dẻo dai của các loài thú vào chính bản thân thuộc tính “Biến thể”
Màn trình diễn cũng qua đi nhanh chóng, sư jđổi mới trong chiêu thức cũng không nhiều, khác biêt chỉ là mọi tiêu thức đều không hề hoa mỹ, luôn đề cao tính thực dụng, nhất kích tất sát, điều này âu cũng là điểm kéo lai sự tập trung của mọi người, báo hiệu một màn tranh đấu quyết liệt tại vòng 3, vòng tranh đoạt.
Kết thúc vòng 1, đương nhiên chả có một thí sinh nào mang tư chất kép, càng khôgn nói là một người mang tam tư chất, cũng đúng thôi, điều này cũng dễ hiểu, nếu có những nhân vật như vậy, ngừoi nào khong phải là đặc tiêu tập trung bồi dưỡng của mỗi thế lực, của mỗi quốc gia, thậm chí là của cả một vùng, thôgn ti ntất niên sẽ bị bưng bít hoàn toàn, là con bài tẩy cảu cuộc chieén tranh ngầm vẫn im ỉm diễn ra giữa các vùng, đâu ra lai khơi khơi mang lên biểu diễn trước mặt người, Nếu vùng ngươi có vài ba tên như vậy thì mang ra một tên biểu diễn cũng được à nha, nhưung kiếm đâu ra vài ba tên, đừng chọc cười ngừoi khác chứ. 
Nhưng các học viên đi quan chiến của Đai Học Viện có lẽ có chút nghĩ khác, không phải trường của họ có một tên “Tu chất mét sáu” cùi bắp sao, có lẽ đem ra biễu diễn một chút cũng được a. Nhưng cũng nghĩ tới đây thôi, nếu như trước đây có lẽ được, bây giờ chẳng phải tên đó như ác ma atula, càng là cực kỳ mạnh mẽ sao, vừa xuất hiện đã một mạch giết liền 20 tên ban học, cho dù là chuyện ác, hay chuyện thiện nhưng đó cũng là một thiên tài trong thiên tài a, đáng được bưng bít thông tin mới đúng, có lẽ tên này là tên tư chất kép nổi đình đám nhất và không được ai coi trọng nhất từ trước tới giờ a.
Mỗi lượt thi sẽ lấy tổng điểm của các lượt thi của các thí sinh cộng lại làm điểm tổng cho vòng thi đó, thang điểm lấy trên thang điểm 10, sau vòng 1, điểm cảu các vùng nhanh chóng được cập nhập trên màn hình lớn 6 mặt trên cao
Tây Nguyên: 6+7+6+8+4+7=38 điểm xếp thứ 4
Nam Bộ: 7+7+8+8+6+9=45 điểm xếp thứ nhì
Duyên Hải: 8+6+5+8+7+7=41 điểm xếp thứ ba
Đông Hải: 8+8+7+6+8+9= 46 điểm xếp thứ nhất 
Tiếng vỗ tay vang dội đến từ khắp khán đài, có chút yếu hơn có vẻ từ khán đài tây nguyên, chắc cũng bởi số điểm họ không cao cho lắm, các vòng sau đương nhiên sẽ có áp lực nặng hơn các đội kai rất nhiều, đây là ănm đầu tiên luật thi mới áp dụng, cũng không thể để điểm số cách biệt quá xa được.
Vòng hai sẽ bắt đầu vào ngày mốt, thời gian ngày mai sẽ là khoảng thời gian các đội thi thiết kế công trình, hay trận pháp, hoặc là bất cứ thứ gì phục vụ cho cuộc biểu diễn ngày tiếp theo, đương nhiên vẫn phải thuộc phạm vi cho phép của ban tổ chức, và khi phát động không được gây ảnh hưởng đến khán giả trên khán đài, mặc dù đã được pháp trận bảo vệ đầy đủ, nhưng các điều luật vẫn là cần thiết.
Đây cũng chính là khoảng thời gian các thí sinh biểu diễn hôm nay hồi phục lại linh lực của mình để cho buổi biểu diễn thành công hơn. Ngày hôm nay vòng một đã làm cảm xúc khán giả dâng đến cực điểm, nếu như tiếp tục thêm thi đấu chỉ làm trung hòa đi cảm xúc mà thôi, sẽ không đem lại hiệu quả tích cực.
Ngồi trên giường, lưng thẳng, hai chân xếp bằng, chu thiên vận khí nhẹ nhàng luân chuyển, Bão khẽ kiểm tra chính bản thân cơ thể mình, từ khi rùa con xác nhập vào cơ thể hắn, Bão vẫn chưa có thời gian để tìm hiểu về điều kỳ diệu này, kỳ diệu đơn giản bởi vì nó cho Bão thêm sức mạnh, mà lại không gây tổn hại gì, lại còn chữa lành vết thương dai dẳng trên xương cột sống của hắn. Đây chẳng phải là điều tốt cho hắn sao.
Sau nhiều lần điều khí đến đã động đến rùa con, vẫn không có phản ứng gì, đến cả khí tức cũng không cảm nhận được, điều Bão chắc chắn rằng điều này không phải mơ chỉ là hình xăm con rùa vẫn còn trên lưng hắn, và hơn nữa cái sức mạnh cuồn cuộn kia Bão vẫn mơ hồ cảm nhân được, nhưng không cách nào kêu gọi, hay sử dụng được cả. Lúc trước dọn sân cũng là lần đầu, cũng như lần cuối hắn sử dụng được sức mạnh kia, giống như ngay lúc Bão ý định giấu đi khí tức viễn cổ kia, rùa con cũng theo đó giận dỗi mà ngủ luôn, chẳng thèm màn đến hắn nữa.
-“Haiz, đại ca ơi, đại ca, có gì anh em từ từ nói, có cần phải giận dỗi như con nít vậy không, đoán không chừng tuổi của đại ca vài chục năm cũng không chừng a, lớn rồi, có lông nách hết rồi”
Nếu mà có ngừoi nghe được những lời này chắc sẽ nhổ nước bọt hắn cho đến khi chết chìm mất, nghĩ làm sao lại bảo Huyền Vũ, loài viễn cổ thần thú này vài chục năm tuổi, có mà vài chục vạn năm thì có, đơn giản bởi vì chỉ trong thời gian còn là trứng thôi, thì cũng đã hơn 10 nghìn năm chu kỳ rồi, củng đủ mấy trăm đời nhà tên kia rồi, Dường như cũng không thèm đáp lại cái tên ếch ngồi đáy giếng này. Rùa con vẫn cứ an tĩnh nằm im trên lưung hắn, nói đúng ra là hình xăm trên lưng hắn.
Bão cũng buồn bực không thôi, nhưung cũng bỏ qua chuyện này, hắn có chuyện khác phải lo, đó là sau khi lưng hắn hồi phục, kinh mạch nối liền, thông suốt, nào còn gì ngăn cản, tu vi tăng vọt, tầng 5 sĩ tầng như muốn đột phá mọi lúc. 
Nghĩ làm ngay, Bão tiến vào Cổ Loa thành, đêm toàn bộ số tiền ít ỏi của lão hiệu phó ki bo đua cho hắn, thuê một gian phòng tu luyện, tại đây chính là một gian phong có tụ linh trận, linh khí cực kỳ dồi dào, không bao giờ thiếu hụt, và giá cũng không hề rẻ chút nào, 1 ngàn đồng cho 1 giừo tu luyện, cả tiền lão kia đưa cho, cùng với tiền vốn của hắn cũng chỉ còn có 3 ngàn 500 đồng, Bão cắn răng đăng ký 3 giờ đồng hồ, nhận lấy thẻ bài từ tiếp tân, thẻ bài có ghi chữ trên đó rõ ràng: “3h”
-“Chị tiếp tân ăn mặc sexy nhẹ nhàng lên tiếng, lầu hai, phòng 7 nhé em”
-“Ok, baby”
Mặc dù nghe không hiểu gì nhưng cô giá vẫn cười rất tưoi với Bão khi hắn rời đi, đúng là có kinh nghiệm giao tiếp à nghen, 
Theo chỉ dẫn, tiến lên lầu 2, tìm tới phong số 7, nhưng chưua biết vào kiểu gì, Bão liếc qua mấy phòng bên cạnh, may quá ngay lúc đó có một tên hình như cũng như hắn, tìm phòng tu luyện, Ngay phòng bên cạnh, tên kai tiến đến, cắm thẻ bài vào hốc đá bên cạnh cửa, cửa đá từ từ mở ra, sau đó bước vào.
THế alf rõ rồi, Bão bắt chước tiến vào phòng của mình, sau khi cửa đá đóng lại, hắn thấy một bảng điều khiển ở trên tường, nói là bảng cho oai, chứu thực ra là vài cái cần gạt có ghi chữ hướng dẫn sử dụng rõ ràng, ở bên tría cùng là cần gạt bắt đầu, ở giữa là cần tạm dừng, và cuối là cần dừng lại, vì đây là phòng tu luyện linh khí, cho nên sẽ không có cần gạt điều chỉnh mức độ như các phòng tu luyện khác.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.