Việt Tinh Kỳ Truyện

Chương 17: Đăng ký Đại hội tranh đấu




Tuần sau đã là ngày khai mạc Đại hội tranh đấu của Đại học viện Sài Gòn,vừa ổn định tu vi tầng 5 sơ kỳ thể phàm, sửa soạn một chút bản thân, bây giờ hắn muốn đi đưang ký thi đấu, tranh dành danh ngạch tiến vào Bách Thảo bí cảnh tìm bảo vật, vẫn theo con đường quen thuộc quanh co qua 3 ngọn núi yên tĩnh màu xanh, mây vụ lượn lờ nhưng thiếu đi một nét thấm đạm quy tắc linh khí, giống như một bức tranh đẹp nhưng không có hồn, đôi mắt đẹp nhưng không có độ sâu. 
Đã tới trước trước tầm mắt Bão là một công trình hình vòm, bên trên là mái nhà hoàn toàn bằng các tấm kính xếp lại với nhau như bề mặt quả bóng golf vậy, nhìn từ xa bóng bẩy, sang trọng cực kỳ, tiến lại gần, Bão mới biết công trình này to lớn như thế nào, chí ít cũng bằng một cái sân vận động với mái vòm siêu bự trong Ngoại hạng Anh à nha, mặc dù to lớn thế nhưng là chật kín người đang chen chúc nhau đi đi lại lại,hầu như tất cả giao dịch, hoặc tiếp nhận hoặc trả nhiệm vụ Học viện cũng thực hiện trong này, đây là một phương thức tích lũy điểm cống hiến học viwwn, có thể đổi được rất nhiều tài nguyên quý giá, từ tài nguyên tu luyện, tài nguyên cho sang chế vũ khí, cho đến đan dược, bí kíp tầm thường võ công đều có…… Và đương nhiên cái gì cũng có thể mua thẳng bằng tiền mà không cần điểm tích lũy, nhwugn không ai ngu đi làm như vậy, vì số tiền bỏ ra cực kỳ lớn so với công sức bỏ ra để thực hiện nhiệm vụ sau đó tích đủ điểm để đổi, điều này đương nhiên là đem lại lợi thế cho học viên của Đại Học Viện, không để cho người ngoài chiếm hết tiện nghi.
Bình thường cũng đâu có đông thế này, nhưng hôm nay nằm trong đợt đăng ký Đại hội tranh đấu, nên bộ phân tiếp nhận đăng ký đang làm việc hết công suất, diện tích có phần lấn sang các giang hàng khác, nhưng việc này cũng không ai để ý, vì đây đều là Đại Học Viện quản lý mà, và hằng năm chuyện này vẫn xảy ra bình thường như thế nên bộ phận làm việc làm việc cực kỳ nhanh chóng, không có một chút vụng về.
Chiếm hơn 5 gian hàng là 5 chiếc bàn dài phủ khắn đỏ, phía sau 5 chiếc bàn là một tấm băng rôn treo cao viết rõ “Nơi dăng ký đại hội tranh đấu”, an tọa trên mỗi bàn là ba người. tổng cộng là 15 người, người ngồi bên trái môi bàn sẽ chịu trách nhiệm ghi danh học viên đăng ký, phân loại tân sinh viên và học viên cũ để chia bảng thi đấu làm 2 bảng, học viên mới sẽ một bảng, học viên cũ sẽ là một bảng, đến vòng bán kết còn 2 người mỗi bảng mới tiến hành đấu với nhau, để hàn chế tối đa việc ma mới ăn hiếp mà cũ, cũng như chênh lệch kinh nghiệm thi đấu, còn khi đã đến bán kết tổng 2 bảng thì các tân sinh viên đến được vòng này thì kinh nghiệm thi đấu đã đủ rồi.
Người ngồi giữa mỗi bàn sẽ chịu trách nhiệm đo tu vi của mỗi học viên, sau đó xếp bẳng đấu sơ bộ, và đương nhiên việc thực hiện việc này phải là người có tu vi càng cao càng tốt, vì tu vi càng cao sẽ rút ngắn việc đánh giá tu vi học viên, rất nhanh chỉ chớp mắt có thể nhận biết được, và việc này mặc định được các tiền bối trong trường đảm nhiệm, trong 5 bàn Bão thấy một người quen đó chính là người đàn ông canh giữ ở bờ hồ đang ngồi ở chính giữa bàn thứ nhất, nói ra chính ra người này cũng là một tiền bối có số má ở Đại Học Viện, nhưng Bão thắc mắc rằng sao một người như thế lại đi làm bảo vệ cho mấy tân học sinh. 
Điều làm Bão trợn mắt là, những người ngồi giữa này dường như rất thư thái, chỉ là ngồi tựa vào ghế, mỗi lần có học viên đi qua đo tu vi, những người này vẫn nhắm mắt dưỡng thần, không cần nhìn học viên, chỉ qua một hơi thở, họ nhẹ nhàng gật đầu báo hiệu đã kiểm tra xong, tức thì chiếc búa khắc tên vẫn đang lượn lờ trước mặt những người này vũ động làm vài động tác đã khắc xong tên và tu vi học viên vào thẻ bằng gỗ đặt ở trên bàn trước mặt, sau đó tấm thẻ bài tự động bay lên rơi vào tay người thứ 3 ngồi bên cạnh, người này sẽ ghi lại danh tự cùng tu vi vào sổ sách sau đó xếp lịch thi đấu sơ bộ, nói là sơ bộ vì số lượng người tham gia quá đông, cần phải về chỉnh sửa chính xác lại sau. Tu vi cao như thế nào mới có thể làm như những vị tiền bối ngồi giữa này đây, Bão biết hắn phải cố gắng thật nhiều nếu muốn thực hiện điều hắn muốn, người mạnh hơn hắn không những nhiều mà còn là sâu không lường được, vượt qua những gì hắn có thể tưởng tượng,
Bão chọn đại một hàng người xếp vào, chỉ cần né người đàn ông mà hắn vẫn kiêng kỵ ra là được,hàng hắn dứng còn khá là dài a, tầm phải hơn 50 người nửa mới tới lượt hắn, nhưng tổ làm việc rất khẩn trương, nên chỉ một lúc sau đã đến lượt hắn tới trước chiếc bàn số 3, cũng là chiếc bàn ở giữa, theo như những người đi trước làm, là tiến đến cô gái ngồi bên phải đối với hắn tiến tới, báo danh
-‘Võ Kỳ bão, tân học sinh”
-“Được rồi, tiến qua Sương tiền bối kiểm tra tu vi”
Cô gái nhẹ nhàng bảo Bão, Bão chỉ cúi nhẹ thi lễ sau đó bước qua vị trí ở giữa đói diện với vị giáo sư được gọi là Sương này, hắn chỉ vừa bước vào vị trí này, đột nhiên cảm nhận được cảm giác giống như cảm giác trong trận chiến lúc trước, là có người đang dùng lĩnh vực theo dõi hắn,.Vị giáo sư Sương vẫn điềm tĩnh từ bao ngày điềm tĩnh, nay lại hơi nhíu mày chậm rãi mở mắt nhìn thẳng vào Bão, làm Bão bất giác một cảm giác ong ong lên não, tay chân run rẩy, mồ hôi lạnh túa ra sau lưng, gáy, chân không nhịn được lùi về sau. “không lẽ có gì trục trặc sao” Bão thầm than, hoảng hốt giật mình.
Vừa ngay lúc giáo sư Sương mở mắt Bão cảm thấy có thêm 3 đạo thần niệm theo dõi từu hưu không đặt lên người hắn, hắn cảm thấy thật khó chịu, từng cm cơ thể như bị người khác lột ra mà dò xét. Lúc này riêng chỉ vị “Bảo vệ” kai không đặt thần niệm lên người Bão lúc này, chỉ ngồi mỉm cười đầy thâm ý, 2 lần trước hắn cũng phải mất một lúc mới mơ hồ nhận ra tu vi của học viên tên Bão này a, hăn không tin 4 tên còn lại có thể ngay lập tức nhân ra được gì, và hắn đoán không lầm, học viên Bão này linh vận không hiện, linh lựa ba động cục kỳ hỗn loạn không chỉ một loại, dường như có một sự đặc biệt nào đó, 
Ngay lúc phát giáo sư Sương nhận ra điều khác biệt này, thì như ngay lập tức 3 người còn lại đều cảm nhận được điều này, như thế nên mới sinh ra việc trên người Bão bị 4 đạo thần niệm khủng khiếp tra xét, những người ngồi bên cạnh mặc dù thấy Bão thối lui ngắn trở việc tiến hành đăng ký nhưng nhìn những tiền bối thái độ, vẫn nhịn được không phát tát, chờ đợi phản ứng của những cao thủ này.
Ngạc nhiên nhất không phải là những người ngồi bên cạnh mà là Bùi Thu Sương cùng 3 người cao thủ còn lại, tu vi như họ vẫn thậm chí không nhìn rõ ràng thực lực cũng như linh lực ba động của học viên này, tu vi dường như giao động hỗn loạn, nhảy bước từ thể phàm tầng 1 đến 5 nhảy loạn cả lên, sau gần 10s sau, Bùi Thu Sương mới chậm rãi nhắm mắt lại gật đầu 
Bão nhìn thấy tấm thẻ bài gỗ trước bàn khắc lên tên mình cùng tu vi: thể phàm tầng 5.
Hắn nhẹ nhàng khom người đón lấy thẻ bài đang bay lơ lững lại gần hắn, khom người thi lễ tiến đến ghi danh bảng đấu, sau đó xoay người rời đi, lúc này cảm giác bị thần niệm theo dõi đã không còn, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng. Đúng là ở gần hổ có ngày bị hù chết mà.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.