Viện Bảo Tàng Sơn Hải

Chương 105:




Editor: Kei
Beta: Hạ Y
………
Viện trưởng và quản lý viên nên duyên chồng chồng, đối với viện bảo tàng Sơn Hải mà nói, còn có chuyện gì quan trọng hơn chuyện này?
Không có!
Thế là, đám yêu quái quyết định rằng, sửa chữa phòng triển lãm gì gì đó không quan trọng.
Phòng triển lãm không sửa, tổ chức đại điển kết hôn cho viện trưởng và quản lý viên mới là quan trọng nhất.
Vì thế các fan của viện bảo tàng Sơn Hải nhìn thấy thông báo mới nhất trên weibo official.
Viện bảo tàng Sơn Hải V: Ông chủ kết hôn, viện bảo tàng đóng cửa tạm nghỉ, thời gian mở cửa cụ thể sẽ thông báo trên weibo official, mọi người cùng chúc mừng ha ha ha ha ha [tim][tim][tim]
Cả đám fan hoang mang, mới hôm qua còn báo cáo tiến độ điều chỉnh thử nghiệm thiết bị thực tế ảo của phòng quốc tế, hôm nay lại thành ông chủ kết hôn đóng cửa tự high vậy?
Rốt cuộc đây là tiết tấu gì vậy? Ngài weibo official ngài ha ha cái gì mà ha ha, mau nói rõ ràng ra cho tôi!
Khoan đã, chủ của viện bảo tàng Sơn Hải… không phải là Viện trưởng sao?!
Nam thần sắp kết hôn!!!!!!
Các fan sắc đẹp của Viện trưởng lập tức không thể bình tĩnh, rốt cuộc là tiểu yêu tinh nhà ai thông đồng với nam thần nhà bọn họ!!!
[Tiểu yêu tinh thông đồng nam thần rồi, gào gào, tui muốn đi tu một ngày.]
[Tui thất tình rồi a a a a a, nam thần kết hôn, vậy mà cô dâu không phải tui a a a a a.]
[Ngài weibo official có dám tung chứng minh nhân dân của tiểu yêu tinh không?]
[Cùng xin ảnh thẻ full HD của tiểu yêu tinh.]
[Ảnh thẻ của tiểu yêu tinh +1]
[Ảnh thẻ của tiểu yêu tinh +2]
……
[Ôi, tiểu yêu tinh từ đâu chui ra, không dám tung ảnh thẻ, nhất định rất xấu]
[Ngài weibo official ra đây, ngài dám dũng cảm công bố tin nam thần kết hôn, thì phải dám tung ảnh chứng minh của tiểu yêu tinh nha!!!]
Trên weibo official cực kì náo nhiệt, sức chiến đấu của fan sắc đẹp cực kì mạnh mẽ, chưa đến một giờ đã đưa #Ông chủ của viện bảo tàng Sơn Hải kết hôn# lên hot search, rất nhiều người qua đường đều hớn hở ăn dưa tìm “tiểu yêu tinh”, muốn nhìn người có thể bắt lấy Viện trưởng của viện bảo tàng Sơn Hải kinh diễm cỡ nào.
Mặc kệ trên Weibo tưng bừng ra sao, ngài weibo official không xuất hiện lại, bởi vì giờ phút này weibo official đang gấp rút thêu tú cầu.
Vì hôn lễ của ông chủ, đám đại yêu tiểu yêu của viện bảo tàng đều hành động, chọn mua đồ ăn, bố trí lễ đường, may áo cưới, mỗi yêu quái đều được chia việc, ngay cả Lý Cửu Gia mới đi họp ở nước ngoài về cũng bị các yêu quái bắt làm culi, để gã lên kế hoạch cho nghi lễ.
Phượng Hoàng nói với gã như này: “Sau hôn lễ của viện trưởng và Tiểu Ngư, thì là hôn lễ của anh và Kế Mông, anh xem rồi học tập, đến lúc thề nguyện sẽ không nói lắp.”
Lý Cửu Gia hoang mang: “Hôn lễ của tôi và Manh Manh?”
“Đúng vậy!” Phượng Hoàng gật đầu đương nhiên.
Lý Cửu Gia: “……” Gã sắp kết hôn, vì sao gã là người biết cuối cùng vậy?
Tất Phương tóc đỏ áo xanh ở hình người có hai chân nhìn thấy một màn này, cố ý cười xấu xa với Lý Cửu Gia: “Cái anh này, chẳng lẽ không muốn kết hôn với Kế Mông sao?”
Gì? Không muốn kết hôn?
Kế Mông nghe được, lặng yên không một tiếng động đi tới đằng sau Lý Cửu Gia, một khuôn mặt tiên nữ tối thui.
Lý Cửu Gia cảm thấy có chút lạnh, run lập cập, mặt mũi dữ tợn nhìn Tất Phương: “Cậu đừng nói bậy, tôi chưa nói tôi không muốn kết hôn với Manh Manh.”
Phượng Hoàng nhìn thấy mặt tiên nữ của Kế Mông một giây từ tối chuyển thành sáng, lộ ra một nụ cười vừa đẹp vừa tiên, cực kì hả dạ hất cằm với Tất Phương.
Tất Phương chơi xấu không thành công, nhanh chóng nói sang chuyện khác, “Này, ông anh Phượng Hoàng, Đông Quân đâu rồi? Không phải cần đo người cậu ấy à?”
Phượng Hoàng thương cảm nhìn Tất Phương, con chim ngu này, từ ngày đầu tiên khi tới viện bảo tàng đã gây rắc rối, mỗi ngày không chọc ra chút việc thì không vui, quả nhiên là điểu sinh tìm đường chết không dừng được.
“Việc đo người cho Tiểu Ngư đã có chúng nó lo, con chim ngu ngay cả tổ cũng không xây xong như mi quan tâm làm gì.” Kế Mông xoa tay, lướt qua Lý Cửu Gia xách Tất Phương lên: “Hay là chúng ta cùng nói chuyện yêu sinh đi.”
Lý Cửu Gia ngẩn người trợn mắt nhìn Kế Mông xách Tất Phương đi, nhanh chóng nghĩ tới nghĩa là vừa rồi Tất Phương hãm hại mình, giận dữ: “Thì ra Tất Phương là yêu quái âm hiểm như vậy!”
Phượng Hoàng không bị đánh trống lảng, hỏi: “Nếu anh muốn kết hôn với Kế Mông, lúc nãy hỏi anh, sao anh lại mờ mịt?”
“……” Lý Cửu Gia thấp giọng khụ một tiếng: “Tôi không định kết hôn sớm như vậy.”
“Sớm?” Phượng Hoàng vểnh mào lên thật cao: “Không sớm chút nào hết! Nội trong năm nay phải kết hôn!”
Lý Cửu Gia: “……”
Phượng Hoàng nói xong, ngạo kiều đi ra, trong lòng thầm nói: Không kết hôn thì làm sao chúng nó có thể ăn uống thỏa thích chứ.
Lý Cửu Gia vuốt cằm suy nghĩ: Nội trong năm nay phải kết hôn? Chả lẽ không kết hôn trong năm nay, mình sẽ bị tai họa đổ máu gì?
Cá nhân gã nghĩ mãi không ra nguyên nhân, nên quyết định tìm Lăng Mục Du trao đổi chút về vấn đề kết hôn.
Tới văn phòng rồi, thấy Lăng Mục Du đang gọi điện thoại với người khác, lắng nghe, hình như là đang trao đổi với tổ tiết mục, toàn nói về mấy từ “kịch bản”, “quay chụp”, “phát sóng” này kia thôi.
Đợi Lăng Mục Du cúp điện thoại, Lý Cửu Gia mới hỏi: “Cậu Lăng muốn làm chương trình gì sao?”
“Có cái tổ chương trình muốn mượn sân viện bảo tàng chúng ta quay một kỳ gameshow.” Lăng Mục Du pha hai ly trà, đưa một ly cho Lý Cửu Gia.
Lý Cửu Gia nhận ly trà hỏi: “Chương trình gì?”
Lăng Mục Du nói: “Chuyến du lịch tình yêu, là tổ CP ngôi sao rất hot gần đây cùng nhau đi du lịch thực tế. Bọn họ muốn quay ở đây vào ngày 18, tổng cộng ba ngày hai đêm, hơn nữa còn muốn chúng ta có thể dọn dẹp chỗ này vào ba ngày đó.”
“Ngày 18?” Lý Cửu Gia hoảng sợ: “Ngày đó không phải là ngày cậu kết hôn với viện trưởng sao?”
“Cho nên tôi từ chối rồi.” Lăng Mục Du cười uống một ngụm trà: “Chương trình này sẽ rất hot, cũng coi như là mối chương trình lớn nhất năm nay, tiếc cho cơ hội tốt như vậy. Nhưng mà, hôn lễ của tôi vẫn quan trọng hơn.”
Lý Cửu Gia: “……” Có thể đá bay chén cơm chó này được không?
“Đúng rồi!” Lăng Mục Du lại hỏi: “Anh và Kế Mông định ngày chưa? Định ngày nào rồi?”
Tuy rằng Lý Cửu Gia muốn tâm sự với Lăng Mục Du chuyện này, nhưng đề tài này tới quá đột ngột không kịp phản ứng, gã hoàn toàn không còn khôn khéo như xưa, dại ra vài giây, mới nói: “Tôi cảm thấy kết hôn quá đột ngột, tôi chưa chuẩn bị sẵn sàng.”
“Nếu anh chưa chuẩn bị tốt, vậy thì bàn với Kế Mông trước, hoãn lại ít lâu đã.” Lăng Mục Du giải thích: “Ban đầu chuyện này là do các yêu quái đùa thôi, Kế Mông lại ngây ngốc nên mới đồng ý.”
“Nhưng mà, nếu tôi không kết hôn, có thể Manh Manh sẽ cho rằng tôi không yêu em ấy không?” Lý Cửu Gia bối rối: “Nhưng tôi thật sự yêu em ấy, không phải em ấy thì không được, tôi không muốn em ấy vì vậy mà hiểu lầm tôi. Lần này tôi đi họp ở nước ngoài, mỗi ngày đều nhớ em ấy tới không chịu được.”
Lăng Mục Du: “……” Nói chuyện thì nói chuyện cho đàng hoàng, sao lại phát cơm chó đột ngột vậy?
Hai người ở trong văn phòng nói chuyện nửa tiếng, cũng phát cơm chó cho nhau nửa tiếng, cuối cùng Sổ Tư  mang theo một đám chim yêu tới đo người cho Lăng Mục Du, mới kết thúc trận đấu “sặc chết đối phương bằng cơm chó” âm thầm này.
Đám yêu quái chim đực của viện bảo tàng đứa nào đứa nấy đều thông minh khéo tay, làm ra món quần áo trang sức nào cũng cực kì xinh đẹp tinh xảo, ngoại trừ Tất Phương, nghe các yêu quái khác nói, cả ổ của mình Tất Phương cũng không làm được, ngu cực kì.
Nhưng mà thẩm mĩ của đám chim đực khiến quản lí viên siêu lo lắng.
Nhìn chúng nó làm đồ cưới cho Trương Sơn Bạch Trạch lúc trước, nạm đủ thứ đá quý sáng lòe lòe, cứ như sợ người ta không biết đây là đám cưới của con nhà giàu vậy.
Tuy hai bộ đồ cưới kia được làm rất tinh xảo đẹp mắt, nhưng khi ánh đèn chiếu qua, tất cả các loại đá quý phản xạ ánh sáng, Trương Sơn Bạch Trạch giống như hai cái đèn cầu màu di dộng (cái quả đèn cầu trong mấy quán bar), chẳng còn nhìn thấy hình dạng hai người bọn họ ra sao.
Dù sao Lăng Mục Du cũng không thưởng thức nổi loại thẩm mĩ lộng lẫy này, lúc chúng may quần áo cho Kế Mông, cậu cật lực yêu cầu không được nạm đá quý, không được chói mù mắt, đồ cưới của mình cũng không thể trở thành đèn màu hình người.
Sổ Tư cùng đám yêu tiếc đứt ruột, chúng nó còn đặc biệt lấy toàn bộ đá quý chúng tìm được ra, đắp thành một núi đá quý trước sân, để lúc may đồ cưới thì lấy thẳng trên đây, tiết kiệm công sức.
Sao Tiểu Ngư lại không cho chúng nó khảm đá quý lên đồ cưới chứ?
Rõ ràng là đồ được khảm đá quý mới đẹp, thẩm mĩ của Tiểu Ngư quá tệ, cực kì tệ!
Nghe đám yêu quái chê bai thẩm mĩ của mình, Lăng Mục Du cạn lời nhìn trời một lát, rồi kéo Đan Tiêu hỏi: “Thẩm mĩ của em không tốt sao?”
Đan Tiêu đáp trong 1 giây: “Làm gì có, Tiểu Ngư nhà ta rất có thẩm mĩ rất có thưởng thức, em đừng nghe cái đám ngu dốt này nói xàm.”
Lăng Tiểu Ngư hài lòng, cùng nam thần nhà mình tới phòng bếp làm đậu hủ cá dưa chua.
Các yêu quái nhìn nhau, cùng nhau dùng sức đá bay cơm chó, thở hồng hộc… Tiếp tục chuẩn bị hôn lễ.
Bên kia, tổ chương trình Chuyến du lịch tình yêu bị Lăng Mục Du từ chối cung cấp sân bãi, sản xuất và kế hoạch khó thể tin được.
Kế hoạch Giáp (Giáp Ất Bính giống A B C): “Chẳng lẽ quản lý viên của bảo tàng Sơn Hải không xem TV không lên mạng à? Rốt cuộc cậu ta có biết chương trình của chúng ta hot lắm không?”
Kế hoạch Ất: “Chúng ta quảng bá chương trình mấy kì rồi, nơi được lên sóng cũng thành thắng cảnh du lịch, viện bảo tàng Sơn Hải bỏ lỡ cơ hội nổi tiếng tốt như vậy, chậc chậc.”
Kế hoạch Bính: “Đừng nói mấy thứ vô dụng nữa, viện bảo tàng Sơn Hải không hợp tác, kế hoạch kì này của chúng ta có làm nữa không?”
Người của tổ kế hoạch vô cùng khó xử, cùng nhau nhìn về phía sản xuất, chính hắn nói sẽ quay kì mới ở viện bảo tàng Sơn Hải, giờ thì người ta không chịu hợp tác, mau nghĩ cách đi.
Sản xuất nhíu mày: “Tôi sẽ nhờ người liên hệ lại với viện bảo tàng Sơn Hải, các anh lập phương án dự bị, nếu viện bảo tàng không được, thì phải nhanh chóng chọn nơi khác để quay.”
Tổ kế hoạch gật đầu, nhìn sản xuất đi mất, sau đó lại nhỏ giọng thảo luận sôi nổi vì sao sản xuất nhất định phải quay ở viện bảo tàng Sơn Hải, bị từ chối cũng không buông tay, chẳng lẽ hắn tham quan viện bảo tàng Sơn Hải một lần, đã yêu nơi đó sâu đậm rồi à.
Sản xuất Chuyến du lịch tình yêu thông qua người có quan hệ, gián tiếp liên hệ được với Trương Sơn.
Trương Sơn vừa nghe nói muốn quay chương trình ở viện bảo tàng nhà mình, hơn nữa còn là show thực tế đang hot bây giờ, cảm thấy rất hứng thú, nhưng cậu ta cũng không thể quyết định được, phải thương lượng với quản lý viên xem sao, rồi hỏi về kế hoạch quay chụp chương trình.
“Chúng tôi lên kế hoạch quay ba ngày hai đêm, từ đêm ngày 18 đến sáng ngày 20.” Sản xuất nói.
Nghe thấy thời gian quay chụp này, Trương Sơn rất tiếc, không cần thương lượng lại, lập tức nói: “Xin lỗi, viện bảo tàng chúng tôi không thể hợp tác được, anh xem có thể thay đổi thời gian quay chụp, hoãn thêm mấy ngày hay không?”
Sản xuất mặt nhăn mày nhó: “Tổ chương trình bên chúng tôi đã quyết định kế hoạch quay chụp rồi, nếu hoãn quay chụp lại, thì các công tác khác cũng phải điều chỉnh, sẽ rất phiền toái.”
“Vậy thì không có cách nào rồi.” Trương Sơn thở dài: “Mấy ngày đó thật sự không thể được.”
“Vì sao chứ?” Sản xuất buồn bực, Lăng Mục Du cũng nói như vậy, mấy ngày đó không được. Mấy ngày đó tại sao lại không được?
Trương Sơn cười nói: “Ông chủ kết hôn, viện bảo tàng chúng tôi làm hôn lễ vào ngày 18.”
Sản xuất sửng sốt một chút, không ngờ lại là lý do này, hắn lập tức nhớ tới hot search mấy ngày trước, vội vàng nói: “Chúc mừng chúc mừng, làm phiền giám đốc Trương giúp tôi gửi lời chúc mừng tới viện trưởng.”
“Cảm ơn.” Trương Sơn cảm ơn giúp, cúp điện thoại đùa với Bạch Trạch nói viện bảo tàng chúng ta không có cơ hội trở thành thắng cảnh du lịch rồi.
Bạch Trạch thản nhiên nói: “Đương nhiên là hôn lễ của viện trưởng và Tiểu Ngư quan trọng nhất rồi. Lúc nào trở thành thắng cảnh du lịch mà chả được.” Cực kì bá đạo.
Trương Sơn cười to, ôm Bạch Trạch hôn điên cuồng một trận, hôn Bạch Trạch tới không thở nổi mới buông miệng, cậu ta thở gấp nặng nề nói: “Hôm nay không đi chọn lễ vật cho viện trưởng và anh Lăng, ngày mai hãy đi.”
“Tại… tại sao?” Bạch Trạch hỏi.
“Hôm nay tôi có chuyện quan trọng hơn phải làm.” Trương Sơn nói, đè Bạch Trạch xuống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.