Vị Hôn Thê Của Ta Là Kiếm Thánh

Chương 14: Giải Thi Đấu Luận Võ






Đêm khuya.
Trong phòng tràn ngập mùi rượu.
Trần Mục hơi mở mắt ra, hắn đung ánh mắt lướt qua nhìn thấy Triệu Phi Yên gần trong gang tấc.
Trên mặt Triệu Phi Yên khuôn mặt hồng nhuận hơi say rượu, khuôn mặt thanh tú, sống mũi cao, dù ở khoảng cách gần như vậy mà cũng không thể nhìn ra bất luận khuyết điểm nào.
"Đêm hôm khuya khoắt, nàng ta tới phòng ta làm cái gì?" Trần Mục thầm nói trong lòng, thầm nghĩ có phải Triệu Phi Yên uống say nên đầu óc không được tỉnh táo rồi hay không.
"Tỉnh cũng đừng có mà giả vờ ngủ.
"Triệu Phi Yên nói với giọng nói lạnh lùng.
Hơi thở Trần Mục đột nhiên hỗn loạn, không thể gạt được con mắt của Triệu Phi Yên, chỉ có thể mở mắt ra, nhỏ giọng nói: "Tiên tử tỷ tỷ, có chuyện gì không?""Khi ta trở về thì phát hiện linh khí trong phòng ngươi tương đối nồng đậm cho nên ta mới tới xem một chút.
" Lúc Triệu Phi Yên nói còn vươn tay về phía Trần Mục.
"Tiên tử tỷ tỷ, ngươi muốn làm gì?" Trần Mục mở to hai mắt, không biết phải làm sao.
Triệu Phi Yên lạnh lùng nói: "Đồ đần, ta chỉ muốn kiểm tra thân thể của ngươi.
"Nàng ta vừa quan sát qua hô hấp của Trần Mục, phương pháp hô hấp cũng không tính là rất mạnh, nhưng linh khí xung quanh gian phòng này quả thực là rất nồng đậm.
"Kinh mạch thật to khỏe!"Đuôi lông mày Triệu Phi Yên chau lên, chẳng lẽ là có thể chất đặc thù nào đó, khó trách sẽ được sư tôn nhìn trúng.

Đêm đã khuya, Triệu Phi Yên chậm rãi đứng dậy, lười biếng nói: "Ngươi nghỉ ngơi đi.
"Trần Mục tiếp tục nghỉ ngơi, hắn còn đang sử dụng phương pháp hô hấp, suy cho cùng Trần gia có Triệu Phi Yên tọa trấn.
Ngày bình thường Trần Mục đều luyện kiếm ở Diễn Võ trường, rất khó trông thấy Triệu Phi Yên, nàng ta thường xuyên ở trong phòng, không biết là làm cái gì ở bên trong, chỉ có lúc đi mua rượu thì mới đi ra ngoài.
Chẳng lẽ cường giả Kiếm Vương thì không cần luyện kiếm sao?Năm ngày sau, Trần Thiên Nam mang theo mọi người ở tiêu cục trở về Hắc Thạch thành, vừa mới tiến vào thành thì được mấy vị gia chủ vây quanh, đều là tới thương lượng việc đính hôn.
Trần Thiên Nam chẳng mấy chốc đã hiểu là có chuyện gì xảy ra, hóa ra tưởng rằng căn cốt của cháu trai nhà mình nhiều nhất chỉ tới thất phẩm, không nghĩ tới lại là cửu phầm, cực phẩm trong truyền thuyết.
Phải biết Đại Yên vương triều trong trăm năm qua, cao nhất cũng chỉ có căn cốt bát phẩm.
"Chuyện này vẫn phải xem ý kiến của đứa bé, cháu trai kia của ta còn nhỏ, chờ hắn lớn chút rồi nói sau.
" Trần Thiên Nam nói lời từ chối khéo.
Trần gia khác với rất nhiều gia tộc, Trần gia tới giờ thế nhưng là chế độ một vợ một chồng, cho nên tộc nhân không nhiều, hơn nữa lão bối đều hy vọng tiểu bối có thể được yêu đương tự do.
Đường về nhà cũng chỉ cách có hai con phố, nhưng Trần Thiên Nam phải đi mất khoảng hai canh giờ.
Hắn ở lại Hắc Thạch thành được mấy chục năm, còn chưa bao giờ được đãi ngộ như thế này, Trần Mục có căn cốt nghịch thiên khiến cho Trần gia nở mày nở mặt.
Sau khi về nhà, Trần Thiên Nam lập tức gọi Trần Nghiêm lên tổ trạch thương lượng.
"Trần Nghiêm a, ý kiến của ngươi về hôn nhân của Tiểu Mục là gì?" Trần Thiên Nam nhỏ giọng hỏi.
Trần Nghiêm vẻ mặt nghiêm túc nói: "Phụ thân, chuyện này chúng ta vẫn là không nên can thiệp vào, nếu như sau này hắn gặp được nữ tử ngưỡng mộ trong lòng, không cần biết nhà giá có bối cảnh gì, ta đều sẽ ủng hộ.

"Trần Thiên Nam gật đầu, nhỏ giọng nói: "Nói cũng đúng, Tiểu Mục là rồng phượng trong loài người, sau này chắc chắn sẽ bao trùm cửu tiêu, chúng ta không thể bó buộc hắn.
""Nói không chừng sau này hắn còn có thể cưới Thánh nữ tông môn nào đó làm rạng rỡ tổ tông.
" Trần Thiên Nam vuốt râu, trên mặt lộ rõ vẻ kiêu ngạo.
Trần Nghiêm sau đó cung kính nói: "Phụ thân, Lăng Vân tông phái đệ tử tới Trần gia bảo vệ cho Tiểu Mục, hơn nữa còn là cường giả Kiếm Vương.
""Cái gì!""Ở đâu?""Ta sắp xếp ở gian phòng của Trần Hi.
"Trần Thiên Nam lập tức tiến tới bái phỏng Triệu Phi Yên, đang lo lắng sau khi Trần Mục nổi danh, khả năng sẽ gặp phải phiền phức, không nghĩ tới đụng phải quý nhân Lăng Vân tông.
Tại Diễn Võ trường, Trần Mục còn đang luyện kiếm ở nơi đây giống như thường ngày, tuy nhiên nơi này ngoài nhị ca ra còn có thêm mấy tiểu nữ sinh.
Các nàng đều đang nhìn Trần Hạo luyện kiếm.
Trần Mục khẽ nhíu mày, chẳng mấy chốc đã hiểu là chuyện gì xảy ra, đây là nhét thanh mai trúc mã cho hắn a.
Trần Hạo trông thấy Trần Mục đi tới Diễn Võ trường, nở ra nụ cười chất phác nói: "Đó chính là tam đệ của ta, thiên tài căn cốt cửu phẩm.
"Trần Mục chớp chớp mắt.
"Tam đệ, đây là Mộ Lam của phủ thành chủ, cũng rất lợi hại.

"Trên người Mộ Lam mặc một chiếc áo khoác da với bím tóc dài mảnh mai, trông rất ngầu, khoảng chừng tám chín tuổi đã là Kiếm Đồ thất phẩm.
Phủ thành chủ là thế lực lớn nhất ở Hắc Thạch thành, Mộ Lam là dòng chính của phủ thành chủ, cảnh giới tự nhiên cao hơn so với những đứa bé cùng tuổi.
Nếu không phải Trần Hạo từng dùng Thối Thể đan thì cảnh giới của hắn còn không có cao như Mộ Lam.
Mộ Lam đánh giá Trần Mục, giọng nói trong trẻo: "Ta tên là Mộ Lam, rất hân hạnh được biết ngươi.
""Chào ngươi.
"Trần Mục mỉm cười đáp lại.
Ngay sau đó Trần Hạo lại giới thiệu: "Đây là Triệu Thanh Y, đây là Triệu Hồng Y, các nàng đều là tiểu bối của Triệu gia bên kia đường, còn là song bào thai.
"Trần Mục nhìn vào bọn họ, đều chỉ có khoảng năm sáu tuổi, Triệu Thanh Y mặc chiếc váy màu xanh lá, Triệu Hồng Y thì mặc váy màu đỏ, tên đặt rất là tùy ý.
Hai nữ đều dịu dàng nói: "Chào ngươi.
"Trần Mục gật đầu, sau đó ôm bụng, mặt lộ vẻ lo âu nói: "Nhị ca, bụng ta không thoải mái, đau tới tâm can, ta đi về nghỉ trước một lát.
""Tam đệ, ta đưa ngươi trở về nghỉ ngơi.
" Trần Hạo định đưa Trần Mục rời đi.
Trần Mục khoát tay nói: "Tự ta trở về là được rồi, bọn họ đều là khách, nhị ca, ngươi ở lại nơi này chiếu cố các nàng đi.
"Trần Hạo gãi đầu một cái, nở nụ cười ngây ngô nói: "Được, vậy nhị ca không đưa ngươi về nữa.
"Trần Mục kiếm cớ rời khỏi Diễn Võ trường, hắn không muốn bị đám tiểu nha đầu này quấn lấy.
Một tháng sau.

Trần Mục đột phá tới Kiếm Sư ngũ phẩm, hắn cảm thấy tốc độ tu luyện trở nên chậm hơn rất nhiều, thật tình không biết đã đạt tới độ cao để người đồng lứa khó mà với tới.
Hắn mới ba tuổi rưới đã là Kiếm Sư ngũ phẩm, phóng tầm mắt toàn bộ Đại Yên vương triều đều khả năng chỉ có một mình hắn.
Có lẽ chỉ có tiểu bối của Cổ tộc ẩn thế cùng với dòng chính của các thế lực siêu cấp mới có thể đánh đồng với Trần Mục.
Ngay cả Triệu Phi Yên cũng có chút biến sắc, tuổi còn nhỏ đã có thể có được thành tựu như thế này, thậm chí so với nàng năm đó đều là cân sức ngang tài.
Phải biết sau lưng nàng thế nhưng là có Lăng Vân tông.
Mỗi lần Trần Mục gặp được Triệu Phi Yên thì đều sẽ thỉnh giáo nàng ta vấn đề có quan hệ tới việc tu hành, nhưng Triệu Phi Yên một mực không trả lời.
Nếu như không phải đây là nhiệm vụ mà Khương Phục Tiên giao cho nàng, Triệu Phi Yên cũng sẽ không tới Hắc Thạch thành chứ đừng nói là sẽ dạy Trần Mục luyện kiếm, nàng ta cũng không phải tới để làm vú em.
Trời gần tối.
Mọi người ăn cơm ở tổ trạch.
Trần Thiên Nam cười nói: "Thời điểm cuối năm đang đến gần, phủ thành chủ sẽ tổ chức giải thi đấu luận võ cho các tiểu bối, Tiểu Hạo có thể đi thử một chút.
"Bách tính ở Hắc Thạch thành hàng năm đều sẽ nộp thuế cho phủ thành chủ, phủ thành chủ có tiền dư thừa thì sẽ lấy ra để tổ chức giải thi đấu luận võ, tiểu bối có thành tích tốt thì có thể cầm lấy ban thưởng, cũng xem như là tặng trở lại cho bách tính trong thành.
"Vâng.
"Trần Hạo xoa xoa tay.
"Nhiệm vụ đổi mới: Đánh dấu lôi đài trận chung kết ở giải thi đấu luận võ của Hắc Thạch thành.
""Nhiệm vụ ban thưởng: Đại Tụ Linh đan!".



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.