Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc

Chương 145: Thay đổi bất ngờ




Đối với các nhân viên của Khuynh Thành Quốc Tế mà nói, họ đã trải qua không biết bao nhiêu ngày thứ hai, nhưng ngày hôm nay lại khiến nhiều nhân viên có chút mộng ảo.
Sáng sớm, nội bộ đã truyền tin tức ra ngoài, vợ chồng ông Mycroft và bà Martha của Tập đoàn thời trang S, tập đoàn đứng top 5 trên thế giới về kinh doanh thời trang sẽ đến thảo luận hợp tác làm ăn với Khuynh Thành Quốc Tế.
Đối với toàn thể nhân viên tưởng rằng công ty sắp sụp đổ, tưởng rằng Tô Ánh Tuyết sắp bị từ chức mà nói, thì đây là một tin tức hot nhất những ngày gần đây.
Không ai ngờ rằng, trong tình hình bất lợi thế này mà Tô Ánh Tuyết có thể tìm được tập đoàn S bàn việc hợp tác làm. Tập đoàn này còn đẳng cấp hơn rất nhiều so với những tập đoàn nước ngoài khác.
Mà ngay cả những đại cổ đông trong hội đồng quản trị cũng không khỏi thầm khâm phục, cô gái trẻ tuổi như vậy sao lại có khả năng “biến thái” đến thế?
Tất cả mọi người đều chờ mong, sau khi ký hợp đồng, Khuynh Thành Quốc Tế sẽ cải tử hoàn sinh.
Tô Ánh Tuyết bộ dạng phấn khởi đến công ty sớm hơn nửa tiếng so với thường ngày để cùng lãnh đạo cấp cao đàm phán một số công việc có liên quan.
Mà đến cả Tô Tinh Nguyên vẻ mặt cũng vui tươi, ai cũng có thể nhìn ra được, chung quy thì Chủ tịch vẫn hy vọng con gái mình có thể cứu vãn được tình hình.
Theo lý mà nói, là một trong những cổ đông của Khuynh Thành Quốc Tế, lại là phu nhân chủ tịch, dù gì thì Diêu Lam cũng nên tham ra vào lần hội đàm quan trọng này, nhưng việc Diêu Lam không xuất hiện khiến không ít người thầm đoán, mâu thuẫn trong nội bộ Tô gia đã gia tăng.
Trên thực tế, khi Diêu Lam biết Tô Ánh Tuyết đã ngăn được con sóng dữ, hai đêm không ngủ ngon, sắc mặt kém vô cùng, không phải ở trong bệnh viện cùng Tô Tuấn Hào thì là đi đến giáo đường cầu nguyện, đâu còn tâm tư tham gia hội đàm.
Với tư cách là vệ sĩ, Lâm Phi vốn không có nhiều cơ hội tham gia việc đàm phán nhưng lần này vai trò của hắn rất đặc biệt, là “tâm phúc” trong mắt vợ chồng ông bà Mycroft, hiển nhiên hắn phải có mặt. Hôm nay, hắn mặc bộ đồ Tây toát ra vẻ nam tính khiến cho một số nữ nhân viên trong công ty lóa mắt.
Chín giờ sáng, ông Mycroft và bà Martha ngồi trên chiếc xe Jaguar có vẻ không xứng với thân phận họ cho lắm đến Khuynh Thành Quốc Tế.
Hai cha con Tô Ánh Tuyết và Tô Tinh Nguyên nhiệt tình chào đón, Lâm Phi cũng tiến lên chào hỏi, một đám người dần tiến vào trong công ty.
Trong phòng hội nghị, các lãnh đạo cấp cao không được vào, cha con Tô gia đối mặt với vợ chồng Mycroft, ngồi bên cạnh còn có Lâm Phi và Hứa Vi.
Hứa Vi phụ trách công tác trợ lý, Lâm Phi thì thuần túy là nguyên nhân cá nhân, điều này khiến các lãnh đạo cấp cao bên ngoài đều khó hiểu, sao một vệ sĩ cỏn con lại có thể vào trong đó?
- Rất vinh dự có cơ hội được cùng Mycroft tiên sinh và Martha phu nhân hội đàm, tôi tin tưởng đây sẽ là lần hợp tác quan trọng có ảnh hưởng đến kết cấu sản nghiệp thời trang của Hạ Quốc trong tương lai.
Tô Tinh Nguyên cười tủm tỉm nói.
Ông Mycroft vẫn duy trì tư thái khiêm tốn của quý tộc:
- Chủ tịch Tô, chúng tôi có đồng ý hợp tác hay không còn phải xem hợp đồng cụ thể đã.
- Điều này là đương nhiên.
Tô Tinh Nguyên ra hiệu cho Hứa Vi bên cạnh đưa tài liệu có liên quan cho hai vợ chồng ông Mycroft.
Tô Ánh Tuyết đứng dậy, đi đến bên màn hình máy chiếu, thông qua PPT đã được chuẩn bị từ trước giới thiệu từng phần cụ thể trong kế hoạch.
Đây là bản kế hoạch cô xây dựng nên cô trình bày đâu ra đấy, nội dung sâu sắc, lời lẽ dễ hiểu. Không lâu sau, hình ảnh hợp tác tốt đẹp trong tương lai đã hiện ra trong đầu mọi người
Ông Mycroft và bà Martha hiển nhiên cũng có chút kinh ngạc về kế hoạch của Tô Ánh Tuyết. Kế hoạch của Tô Ánh Tuyết còn tốt hơn rất nhiều so với dự liệu của bọn họ.
- Tô tiểu thư, cô đúng là một nhà quyết sách tài ba, rất ít người có thể giống như cô, dám vứt bỏ sản nghiệp dây chuyền cố định để đi tìm kiếm nghiệp vụ hoàn toàn mới. Đây là mạo hiểm lớn, nhưng từ phân tích của cô, tỉ lệ thành công quả thực sẽ rất cao.
Ông Mycroft tán thưởng.
- Thời trang vĩnh viễn không bị lạc hậu, bởi vì nó xuất phát từ nhu cầu tìm kiếm cái đẹp vĩnh hằng của con người. Quan trọng là phải làm thế nào để biết được tiên cơ, để khách hàng lựa chọn sản phẩm của chúng ta. Tôi tin tưởng rằng, cùng với sự phát triển nhanh chóng của mạng lưới internet, các cửa hàng mặt tiền trong tương lai sẽ ngày càng khó kinh doanh, giống như Khuynh Thành Quốc Tế chúng tôi và quý công ty, đều chiếm nguồn bách hóa thực thể lớn, điều này không phải là chuyện tốt.
- Nếu như kéo dài lâu, tổn thất sẽ càng lớn. Nếu đã như vậy, không bằng thừa lúc còn sớm lợi dụng con đường chúng ta đã quen, cắt giảm các cửa hàng mặt tiền phổ thông, đổi thành tiêu thụ sản phẩn thông qua mạng lưới internet.
- Để đạt được mục tiêu này, xây dựng nhà xưởng là điều bắt buộc.
- Đương nhiên, các cửa hàng thực thể sẽ được giữ lại một bộ phận, nhưng chỉ nhằm vào các đối tượng có nhu cầu tiêu dùng xa xỉ, bởi chỉ có thời trang giá trị hơn vạn mới đáng để cho khách hàng đi đến cửa hàng một chuyến, cũng đáng để chúng ta thuê nhân viên phục vụ chất lượng cao.
Tô Tinh Nguyên ở bên cạnh nghe thấy những điều này đều có chút ngẩn người. Ông tin tưởng tài hoa của con gái mình nhưng lại không hiểu rõ ý định của Tô Ánh Tuyết.
Nghe xong, hiển nhiên là Tô Ánh Tuyết muốn cải cách toàn diện, đưa trọng tâm của Khuynh Thành Quốc Tế chuyển thành tiêu thụ qua mạng lưới internet và hậu cần.
Tô Tinh Nguyên nhíu mày, thoáng vẻ lo âu.
Quả nhiên, phu nhân Martha đưa ra nghi vấn:
- Tô tiểu thư, sách lược của cô không có vấn đề gì, chúng tôi cho rằng đầu tư nên nhận được báo đáp đầy đủ. Trên thực tế, người trong tập đoàn chúng tôi cũng cho rằng tình hình của Hạ Quốc phù hợp với tiêu thụ qua mạng lưới internet hơn là bách hóa thực thể.
- Nhưng cô có nghĩ tới hay không, cải cách như vậy sẽ khiến cho phần lớn nhân viên trong Khuynh Thành Quốc Tế mất đi công việc hiện tại, cắt giảm biên chế là mầm họa cực lớn khiến công ty không ổn định.
Tô Ánh Tuyết không chút hoang mang, mỉm cười:
- Trên thực tế…tôi không có ý định giảm biên chế trên quy mô lớn.
Mọi người đều sững sờ, hiển nhiên cảm thấy chuyện này là không thể.
- Không thể nào, lẽ nào Tô tiểu thư cho rằng những nhân viên hiện tại của mình sẽ tình nguyện, hoặc là có thể thích ứng với công việc sau khi chuyển đổi, hơn nữa cơ bản không cần nhiều sức lao động như vậy.
Ông Mycroft nói.
Tô Ánh Tuyết gật đầu, đôi mắt đẹp lộ ra vẻ tự tin:
- Vâng, thưa Mycroft tiên sinh, đa số nhân viên của tôi đều có sở trường trong công việc tiêu thụ sản phẩm thời trang truyền thống, nhưng điều đó không có nghĩa là họ chỉ có thể làm công tác của cửa hàng thực thể.
- Có lẽ hai vị cũng hiểu rằng, trước kia tôi đã thu mua không dưới mười công ty có liên quan đến sản nghiệp thời trang quy mô vừa và nhỏ, gần đây nhất là thu mua Tư Noãn Hôn Khánh.
- Đặc điểm của những công ty này chính là chuyên chú vào một lĩnh vực cụ thể về thời trang, hơn nữa đều là doanh nghiệp thực thể truyền thống có tính địa phương.
- Tôi dự định, hợp nhất những doanh nghiệp này vào Khuynh Thành. Trong năm năm tới, tất cả những sản nghiệp thời trang trong lĩnh vực đặc biệt này sẽ hưởng thụ những nhanh gọn và thuận tiện mà hậu cần Khuynh Thành mang tới.
- Như vậy, những nhân viên nghỉ việc ở công ty bách hóa có thể đến các công ty con, dựa vào sở trường cụ thể của từng nhân viên mà tiến hành phân công công việc hợp lý.
- Tuy nhiên, sẽ có bộ phận nhân viên bị cắt giảm, nhưng tôi cho rằng, những nhân viên thực sự có năng lực thích ứng với việc chuyển đổi sản nghiệp thời trang có thể được giữ lại.
Hai vợ chồng Mycroft giờ đã hiểu, thì ra trước kia Tô Ánh Tuyết thu mua những doanh nghiệp kia là đã có dự định cụ thể.
Không thể nghi ngờ, nếu tất cả những cải cách này có thể thuận lợi hoàn thành, vậy thì Khuynh Thành sẽ chiếm được tiên cơ của sản nghiệp thời trang Hạ Quốc, trở thành tập đoàn đứng đầu trong việc tiêu thụ thời trang qua mạng, cũng có thể chuyên tâm phục vụ các khách hàng có nhu cầu tiêu dùng xa xỉ.
Tô Tinh Nguyên nghe Tô Ánh Tuyết nói vậy cảm thấy rất hài lòng, trong lòng cũng thầm thở phào. Lão cảm thấy phương án của Tô Ánh Tuyết Tập đoàn S khó mà từ chối, dù gì bọn họ muốn kiếm một chén canh từ thị trường Hạ Quốc, mà phương án này có thể đem đến lợi nhuận lớn, mấu chốt vẫn là kế lâu dài.
Nhưng mà lúc này, ông Mycroft có chút tiếc nuối nói:
- Xin lỗi, Tô tiểu thư, Chủ tịch Tô, chúng tôi không thể hợp tác với các vị.
Đây giống như một quả bom nổ dưới nước, khiến cho cha con Tô gia vừa rồi còn nhẹ nhõm vui mừng giờ đã bị nổ đến ngây người.
Ngay cả Lâm Phi và Hứa Vi cũng kinh ngạc vô cùng.
Tô Tinh Nguyên sắc mặt có chút khó coi, Tô Ánh Tuyết kinh ngạc, nhíu chặt hàng lông mày, cô không nghĩ ra kế hoạch của mình đã xảy ra vấn đề gì.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.