Về Nhà

Chương 5:




Editor: Devil
———–
Tần Anh mặc quần vào, Alpha tuấn tú kéo rèm ra, ánh mặt trời xán lạn cùng mùi cỏ xanh chậm rãi tràn vào nhà. Thổi tan bầu không khí ẩm ướt, dâm đãng trong căn nhà.
Người đàn ông chỉ mặc mỗi chiếc quần ngủ, từng thớ cơ ngực rắn chắc và tuyến nhân như phô bày cả ra giống y như Thần mặt trời Apollo.
Tần Anh bước tới mép giường, nhẹ nhàng gạt cái chăn đang quấn chặt như chiếc bánh chưng, anh hôn lên đôi môi của đối phương: “ Cục cưng à, em ngủ ba ngày trời rồi đấy, mặt trời sắp cháy mông rồi kìa, dậy thôi nào.”
Trả lời anh chính là chiếc gối bị đối phương ném qua!
Tề Thao tức giận kéo chăn lên che đầu mình lại cũng che hết những dấu vết loang lổ trên người.
Từ trên xuống dưới chẳng có một chỗ nào lành lặn, dấu hôn và dấu răng trải dài khắp toàn thân.
Người này là chó à!
Nhìn thảm trạng trên người mình, người đẹp từ trước đến nay luôn săn sóc cũng chẳng nhịn được bi thương mà nói: “ Cút!”
“ Anh vốn không thích em, hiện giờ như này cũng chỉ là xuất phát từ áy náy của Alpha đối với kẻ yếu thôi. Anh đi đi. Tần Anh, em không cần người khác thương hại mình.”
“ Không, không phải như vậy.”
Tần Anh dựa vào người đối phương, trán chạm trán, đây là một tư thế rất thân mật, sau một hồi do dự, cuối cùng anh cũng quyết định nói hết sự việc: “ Anh bị ung thư, thời kỳ cuối rồi.”
Nhìn vẻ mặt khiếp sợ của đối phương, Tần Anh vỗ lưng cậu, nói hết mọi chuyện cho Tề Thao nghe.
“ Từ khi lần đầu tiên gặp em, anh đã thích em rồi, nhưng mà anh sắp chết. Anh không thể ích kỷ kéo em vào vũng lầy được. Em còn trẻ còn rất nhiều quãng thời gian đẹp đẽ không nên đắm chìm vào quãng thời gian ngắn ngủi, đón nhận tình cảm chẳng có tý hi vọng nào.”
“ Anh hy vọng em có thể hạnh phúc cho dù hạnh phúc, cho dù hạnh phúc này sẽ làm anh đau khổ. Anh từng thử đẩy em ra, anh từng thử không quấy rầy cuộc sống của em. Nhưng mà, xin lỗi em, anh không làm được, anh không phải là thánh nhân, anh là một kẻ phàm tục ích kỷ.”
“ Xin lỗi em, anh yêu em.”
Trong mắt thiếu niên tràn đầy nước mắt, cậu dịu dàng xoay người ôm anh: “ Sao anh không nói cho em chứ? Sao anh có thể chắc chắn em sẽ hạnh phúc khi không có anh?”
“ Em yêu anh, mỗi phút mỗi giây ở bên cạnh anh đều làm cho em cảm thấy như mình đang ở trên thiên đường vậy. So với việc thất tình hay vết thương của anh thì ra đi cũng là sự nhân từ của thiên sứ.”
“ Con người ai cũng sẽ chết, em không sợ chết, không sợ đau, em chỉ sợ anh không yêu em. Em tình nguyện mang theo tình yêu của anh đối với em xuống bờ bỉ ngạn cũng không muốn anh vứt bỏ nó.”
Đối phương thành kính hôn lên trán cậu: “ Anh yêu em đến tận hơi thở cuối cùng.”
“ Em cũng vậy.”
Mấy ngày kế tiếp, cuộc sống lại trở về quỹ đạo như trước đây, hai người cùng nhau mua đồ ăn, nấu cơm, quản lý nhà nghỉ, tắm cho mấy nhóc thú cưng trong nhà, cắt móng tay cho mèo béo.
Thậm chí hai người còn làm một danh sách tất cả những việc mà cặp đôi đều làm, bọn họ cùng nhau thực hiện nó.
Đến cả kẻ đầu sỏ gây nên mọi chuyện này thì Tần Anh đã phong sát đối phương, anh còn làm bộ như không có việc gì mà nói cho Tề Thao nghe.
Tề Thao gật đầu: “ Anh quyết định là được, em chẳng phải người thợ trồng hoa tốt bụng đâu.”
“ Cho nên,”
Tề Thao nói tiếp: “ Cho nên, nếu về sau anh còn có loại hoa đào nào bay vào đây nữa thì em cắt cả gốc rễ luôn đấy.”
Nói xong, Tề Thao làm một tư thế giống cái kéo cắt về hướng nào đó.
Đáng yêu quá, người đẹp ghen mà cũng có thể đáng yêu như vậy.
Tần Anh ôm chặt lấy đối phương, hai cái đầu đầy lông cũng dán lại gần.
Đúng lúc này, quang não của Tần Anh vang lên: “ Điện hạ, vô cùng xin lỗi ngài, bác sĩ thực tập đã lấy nhầm báo cáo kết quả của ngài, báo cáo trên tay ngài là kết quả của một Alpha cùng tên cùng họ với ngài. Tôi đảm bảo với ngài, hiện giờ ngài vô cùng khỏe mạnh, thậm chí còn là cực kỳ cực kỳ khỏe mạnh!”
Người đẹp ở đối diện nhếch mi, vẻ mặt hung ác: “ Mắc bệnh là giả? Còn cả điện hạ?”
Xem ra anh cần phải giải thích nhiều chuyện đây!
Nói xong, Tề Thao dẫm thật mạnh xuống chân đối phương, cậu còn cố ý di đi di lại hai cái rồi bỏ mặc đối phương quay người bỏ đi.
Tần Anh: Cục cưng à, cục cưng mọi chuyện không phải như em nghĩ đâu, em nghe anh giải thích đã.
Vừa lúc ánh mặt trời chiếu xuống, xuân về hoa nở.
Lúc này, có một con thỏ đang gặm đùi gà nhàn nhã đi ngang qua: Ồ, theo đuổi vợ sấp mặt luôn nè, thật là một gánh nặng ngọt ngào mà~
——-
~Hoàn truyện~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.