VAN&#39s Force: Phế Tích Thế Giới Các Thần

Chương 681: Đánh trên sông




Súng phóng giáo mau chóng được nạp đạn lại, tiếp tục bắn. Thế nhưng số lượng súng phóng giáo và số lượng quái không đồng đều, còn là không phải lúc nào cũng bắn trúng, nên chưa được bao lâu đã có quái xông lên trên con đò.
Hai con Quỷ rùa, ba con Cá sấu lớn.
Đây là lúc để những người thủy thủ khác thực hiện nhiệm vụ của mình. Họ dàn ra thành đội hình vây lấy mấy con quái, sau đó liền có ba người vung đao đối ứng với ba con Cá sấu lớn.
Cá sấu lớn có chiều dài hơn bảy mét, sở hữu bộ hàm mạnh mẽ đủ để kẹp chặt và xoắn nát bất kì vật thể gì lọt vào trong miệng. Lớp giáp bình thường ở cùng cấp độ khó mà thể hiện được chút tác dụng nào trước chúng, thế nên khi đối mặt, tốt nhất là đứng để bị cắn trúng.
Những con cá sấu lớn hơn từng được ghi nhận thậm chí có thể nuốt chửng cả người lẫn giáp vào trong bụng. Chỉ tưởng tượng thôi đã thấy vô cùng đáng sợ, nhất là hình thể lớn không có vẻ gì làm ảnh hưởng đến tốc độ hành động của chúng.
Mặt khác, Cá sấu lớn có thể xoay người và quật đuôi rất mạnh, dễ dàng quật chết hoặc trọng thương du hành giả đồng cấp được trang bị giáp đầy đủ. Trước sau hay hai bên con quái đều có nguy hiểm, chỉ riêng phía trên là tương đối an toàn. Việc di chuyển và chọn vị trí tốt trong chiến đấu với chủng quái này là cực kì quan trọng.
Vấn đề lại còn có cả Quỷ rùa. Con quái có hình dạng giống con người với làn da xanh xao và chiếc mai rùa vững chắc trên lưng. Chúng có thân hình nhỏ, giỏi bơi lội nhưng ngay cả trên cạn, tốc độ của chúng vẫn rất nhanh. Đồng thời, chúng còn sở hữu cặp răng nhọn hoắc và móng vuốt sắc, được biết sẽ gây nên các loại trạng thái bất lợi nếu bị cắn hoặc cào trúng.
Dù vậy, chủng quái này lại không thiên về cận chiến, mà là phép thuật. Đáng chú ý là phép của chúng không sử dụng ma năng, nên các phương thức quấy rối nhắm vào ma năng không có hiệu quả. Chúng dùng rất nhiều nguyên khí, và thêm một số loại năng lượng chưa rõ.
Cách tốt nhất để đối phó với Quỷ rùa là giết chúng trước khi chúng có thể tạo nên ảnh hưởng lên cuộc chiến. Bình thường chúng rất nhanh, và với chiếc mai rùa vững chắc, không khó để chúng phòng thủ hầu hết các đòn tấn công, bao gồm cả ma pháp. Vậy nhưng trong thời gian thi triển phép thuật, chúng không thể hành động nhiều, là cơ hội vô cùng tốt để tấn công.
Do đó, ngay bây giờ đã có tới bốn thủy thủ ngắm sẵn súng và nỏ vào người hai con Quỷ rùa đang ở trên đò. Ngoài ra, còn có một vài người nữa đang chờ ra tay, hoặc bất ngờ xông tới, hoặc ném ra ám khí. Sử dụng bùa chú đáng tiếc không có tác dụng lắm.
Kull do dự, không biết có nên ra tay hay không. Cậu biết đám thủy thủ này nên có thể giải quyết được đám quái, nhưng đề phòng chuyện bất trắc, có thể vẫn cần tới chính mình.


Thế rồi Kull quyết định bỏ qua. Mối nguy hại không chỉ nằm ở trên con đò, mà còn bao gồm cả những con quái đang công kích hai bên. Mục tiêu chủ yếu của bọn quái vẫn là phá hủy con đò.
– Xuống!
Người chủ đò hô lớn. Một vài thủy thủ trông có vẻ là mạnh nhất trong nhóm lập tức tuân theo hiệu lệnh nhảy khỏi đò, lao thẳng xuống nơi đang không ngưng phát ra chấn động. Muốn bảo vệ con đò, họ cần giết cả đám quái đang phá hủy từ bên dưới mặt nước. Mặc dù xuống đấy sẽ đưa bản thân vào thế khó, nhưng nếu không làm vậy thì không giết chúng được.
Kull tiếp tục dựa vào kỹ năng chủ đạo mà quan sát. Mấy con quái dưới nước chuyển từ công kích con đò sang mấy vị thủy thủ vừa lao xuống. Chúng thèm giết người hơn. Trừ phi có quái thống lĩnh hay quái đặc thù về chỉ huy ra lệnh, chúng sẽ chỉ hành động theo ý muốn. Phá hủy con đò, đến cùng chẳng phải để giết người sao. Lại nói, nếu không phản công, chẳng khác gì đưa lưng chịu chết.
Mấy thủy thủ vờn quanh, vừa công kích, vừa né tránh. Né tránh là phần nhiều, đồng thời dụ đám quái rời khỏi con đò từng chút một. Và một khi chúng vào trong tầm ngắm của súng phóng giáo, hàng loại mũi giáo liền được b ắn ra.
Đều trúng đích. Có sự giúp đỡ của những người thủy thủ dưới nước mà còn bắn hụt thì đám điều khiển súng phía trên rõ ràng là có vấn đề.
Cuộc chiến tiếp tục ở phía trên con đò. Hai con Quỷ rùa không suy nghĩ nhiều, khi thấy ba con Cá sấu lớn đã lao vào chiến đấu đến kịch liệt, liền bắt đầu huơ tay múa chân, miệng kêu ca mấy âm thanh kì dị. Cứ thế, dần dà có vài đốm sáng màu tím lẫn với xanh sẫm hiện lên xoay quanh chúng.
Nắm bắt cơ hội, hàng loạt phát súng và tên được b ắn ra, cắm đầy người hai con Quỷ rùa. Chúng bị thương nặng, bị buộc dừng lại việc thi triển phép thuật, lộ ra hoảng hốt, nhảy tới nhảy lui loạn hết cả lên. Nhìn vào, cũng không biết chúng định chạy trốn hay là đang gây rối.
Cuộc chiến từ từ tiến đến hồi kết. Đúng như lời người chủ đò đã nói, họ quá rành về con sông này. Cách thức chiến đấu của lũ quái không có mấy thay đổi nên cứ chiến đấu như thường thì sẽ chiến thắng. Tất nhiên là vẫn có người bị thương, nhưng còn tốt là không có ai chết.
Chỉ là bây giờ kết luận vẫn còn sớm. Con đò còn chưa đi được tới giữa sông.
Chờ cho con quái cuối cùng của đợt quái bị tiêu diệt, nhóm thủy thù vội vàng trở lại trên đò, nhanh chóng điều chỉnh đội hình. Những thủy thủ ở dưới nước mặc dù có kinh nghiệm và Thần cấp bản thân cũng không thấp, nhưng đối đầu với lũ quái ấy ở vị thế bất lợi thì vẫn phải chịu thiệt thòi.
Hai trong số các thủy thủ bị trọng thương, sẽ không thể tiếp tục chiến đấu. Thuốc hồi phục chẳng giúp được nhiều trong tình huống này, bởi cần có thời gian. Họ sẽ không làm quá đến mức dùng hàng đống thuốc hồi phục như Kull đã từng làm hồi ở đợt bùng nổ quái. Rõ là được không bù mất.
Khó khăn là vậy, mọi việc vẫn còn nằm trong tầm kiểm soát. Người chủ đò trên thực tế rất hài lòng với tình hình hiện tại. Nhóm thủy thủ tất nhiên vẫn còn chưa tung ra hết thực lực của mình. Còn chưa đáng. Dù sao vẫn chưa có ai mất mạng cả.
Con đò tiếp tục di chuyển về trước. Các cơn sóng đánh tới mạn đò bắt đầu yếu dần, cho thấy đợt quái đã thật sự qua đi.
Kull không hề buông lòng cảnh giác, ngược lại mở rộng thêm vùng lĩnh vực. Cậu cũng có hơi hiếu kỳ rằng sâu bên dưới con sông này sẽ có những gì.
Đáng tiếc, Kull chẳng tìm ra được gì cả. Vùng lĩnh vực mở ra đã rất rộng, lại chẳng bắt tới hình bóng một con quái nào. Đến lạ. Và vì vậy, cậu có cảm giác bất an lần đầu tiên kể từ khi con đò rời bến.
– Con quái đáng sợ nhất có thể bắt gặp trên sông là gì?
Kull không chút giấu giếm hỏi thẳng người chủ đò vừa mới chỉnh đốn nhóm thủy thủ xong. Câu hỏi của nó làm mọi người không khỏi nhíu mày. Thân là du hành giả, Thần cấp lại còn đều không thấp, họ hiểu rõ cảm giác và tính nhạy bén quan trọng như thế nào.
– Hà bá. Chủng quái này gọi chung là vậy. Nếu là có tên riêng, thế thì chẳng cần phải đánh, tự giải quyết cho bớt đau đớn.
Người chủ đò đáp, đã chuẩn bị sẵn tinh thần. Tuy nhiên, những người khách ở trên đò thì không tốt như vậy. Kể cả chiến đấu cũng không cần nhấc lên, quả thực khiến người ta rùng mình. Và tất nhiên, họ đều lộ ra vẻ hoảng sợ hoặc e ngại.
Kull gật đầu, thầm thở dài một hơi. Cậu cảm giác được có một hoặc một vài con quái khó nhằn sắp xuất hiện, nhưng nói là Hà bá thì không tới mức. Nếu thật sự là con quái ở đẳng cấp ấy, cậu hẳn đã phải cảm thấy buồn nôn chóng mặt luôn rồi.
Mặt khác, theo như Kull biết, Hà bá chỉ xuất hiện ở những tình huống đặc biệt như khi có sự kiện hoặc quân đoàn công kích quy mô lớn. Chủng quái ấy bình thường đã tồn tại như quái thống lĩnh rồi.
– Thế thì không phải.
Kull lên tiếng, tỏ vẻ thờ ơ, không hề có ý trấn an người xung quanh dù cho chính mình là kẻ đã gây chuyện. Người chủ đò lườm cậu, vẻ như thăm dò, song lại chẳng buồn nói thêm. Ông ta không xem nhẹ bất kì người khách nào, đối với Kull càng không. Trách nhiệm đưa khách sang sông tất nhiên phải làm cho tốt, chẳng những vì chuyến đò này mà còn ảnh hưởng đến cả nhiều chuyến sau.
Là có thể kiếm được rất nhiều tiền. Nếu vì sai sót không đáng mà gây nên bất mãn, truyền đi sẽ thành thiệt hại khổng lồ. Chết cả đoàn một vài lần cũng khó mà so sánh được.
Kull thấy vậy thầm thán phục. Để một hội nhóm nhỏ như đối phương có thể duy trì bến đò này đây thật không dễ, cũng chứng minh rằng người chủ đò không tầm thường. Đưa người sang sông, nếu không phải là các quân đoàn hay hội lớn, thật khó mà tưởng tượng nổi như thế nào làm được.
Còn vượt biển, Kull tạm thời không dám nghĩ. Cậu kì thực đã từng có ý định sang lục địa phía Tây, và để đến được đó tất nhiên cần vượt biển, còn là hai biển lớn. Kể cả hải đoàn hùng mạnh nhất muốn tới nơi cũng phải mất một nửa quân lực dọc đường là ít. Xui xẻo, mười không còn một.

Truyện 5000 chương đã end, phù hợp với mọi người đọc, không hệ thống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.