VAN&#39s Force: Phế Tích Thế Giới Các Thần

Chương 252: Sâu hơn vào trong hang




Tổ đội của Athenia nghỉ ngơi sau một tiếng đồng hồ thì liền vội vã dỡ trại để tiếp tục nhiệm vụ.
Khoảng thời gian nghỉ ngơi trên thực tế là một giờ mười sáu phút, vì Athenia bận giải quyết chuyện của Yeatra nên tốn thêm ít thời gian. Và hiện tại thì bên cạnh Yeatra, lúc nào cũng có ít nhất hai người kè kè giám sát, khiến cô có muốn tìm chút cơ hội lẩn trốn cũng là không thể.
Nhưng vì tốn thêm nhân lực cho việc giám sát Yeatra, tiến độ càn quét của tổ đội bị giảm đi đáng kể. Nguyên nhân chủ yếu kì thực là vì càng đi sâu vào trong hang động, số lượng quái cấp 14 càng tăng lên, cũng đã xuất hiện quái cấp 15 rồi.
Yeatra không có chút cảm giác tội lỗi nào, ngược lại càng thêm căm ghét đám người này. Họ đối xử với cô không khác gì tù nhân cả. Thậm chí, cô còn nghi ngờ rằng họ có ý định lấy cô làm mồi nhử khi thời điểm đến.
“Turan giao du với bọn quái nào thế này…” Yeatra lẩm bẩm, vẻ bực tức hiện rõ trên mặt, không thèm ẩn giấu dù chỉ một ít.
Trong phó bản ‘Hang động Lough’, chủng quái chủ yếu là côn trùng có kích thước lớn gần bằng con người. Ở lối vào hang động, rộng hơn là phần nông, quái hầu hết đều giống loài gặm nhắm to lớn và nhanh nhẹn hoặc một vài con thỏ có hình thù hơi kì quái. Đi sâu vào trong thì những con quái này biến trở thành con mồi, là đồ ăn cho đám côn trùng mà nhiều nhất là nhện.
Những con nhện có tám cái chân dài ngoằng, động tác nhanh nhẹn thường chực phóng đến đè con mồi, cấu xé với cặp răng nanh bén nhọn hoặc đâm thủng bằng mũi chân nhọn hoắc. Khác với loài nhện thông thường, loài nhện mang tên Nhện nhảy sát thủ này không giăng tơ, cũng không dùng tới nọc độc mà phụ thuộc hoàn toàn vào sức mạnh cơ thể để hạ sát con mồi. Với kích thước của chúng, đấy quả thật là lựa chọn phù hợp hơn cả.
Yeatra rất tò mò về loài nhện này, muốn bắt một con để nghiên cứu.
Athenia dĩ nhiên là không cho phép. Tổ đội của họ mạnh, nhưng không thái quá tới mức có thể dung túng, giao mối nguy hiểm chết người đó cho một Nihr. Hơn cả, Yeatra là cần phải được bảo vệ, tránh xa khỏi tất cả các mối nguy hại.
Vậy nên, Yeatra không còn cách nào khác đành đứng từ xa quan sát. Đối với cô, đây cũng là một trải nghiệm không tồi, chỉ là chẳng đủ thỏa mãn bản tính tò mò, ham thích tìm tòi của mình.
Yeatra từ trước Đại Thánh Thế đã luôn bỏ không ít thời gian đi tìm những nguyên liệu quý hiếm hoặc kì lạ cùng quái dị để nghiên cứu, nhằm lấy được một ít loại chất phù hợp cho các công thức của cô. Đại Thánh Thế mở ra các phó bản cùng khu vực đặc biệt, làm xuất hiện các loại vật liệu, sinh vật chưa từng tồn tại trên thế giới này. Vốn đây là cơ hội cho Yeatra, chỉ tiếc là cô không được may mắn, bị các vị thần bỏ rơi, trở thành một Nihr.
Giờ, khi cơ hội ở trước mắt, Yeatra khó mà chịu ngồi yên được. Để có một đám người Thần cấp cao bảo hộ cho mình đi sâu vào phó bản, chuyện thế này chắc chắn sẽ không thể xuất hiện thêm một lần nào nữa.
Ham thích là vậy, càng đi sâu vào trong phó bản, Yeatra càng thấy rõ được sự nghiêm trọng của vấn đề. Tổ đội của Athenia, đã bắt đầu gặp khó khăn rồi.
Những con Nhện nhảy sát thủ vốn chỉ có cấp độ 14, giờ đã có con đạt đến cấp 15, số lượng cũng là không ít. Vốn dĩ, để đánh bại một đám quái cấp 14, tổ đội của Athenia phải tốn không ít công sức, giờ gặp đám quái cấp 15, họ liền thành ở thế yếu của mình.
Nhện nhảy sát thủ có sát thương lớn cùng tốc độ di chuyển rất nhanh. Ngoài ra, ở trong hang động, chúng có thể di chuyển trên vách và trần hang, lợi dụng ưu thế đó để công kích vào điểm yếu trong đội hình của tổ đội Athenia.
Đặc biệt, đám nhện này không ngốc, mà ngược lại còn lộ ra vẻ thông minh hơn người. Sau vài lần va chạm, chúng sẽ nhận ra được ai là kẻ mạnh trong đội hình để tránh né và nhằm vào người yếu hơn. Dù sao thì, mục tiêu săn giết của chúng là để thỏa mãn cơn đói, chứ không phải tự tìm tổn thương cho bản thân.
– Đội trưởng, không thể tiếp tục thế này được nữa.
Một nam thanh niên còn khá trẻ nói lớn. Cậu ta là một đấu sĩ dùng thương, đảm nhiệm việc gây sát thương và ngăn cản đám quái công phá hàng phòng thủ. Tuy nhiên, hiện giờ đám nhện đã quyết định làm ngơ cậu ta, trèo lên vách hang động để tiến vào trong.
Tổ đội của Athenia không giống như lần đầu càn quét phó bản ‘Hang động Lough’, cứ mỗi khi có con Nhện nhảy sát thủ nào leo lên vách, tìm cách chạy qua liền bị những xạ thủ phía sau tập trung hỏa lực bắn buộc phải lùi về. Những viên đạn gây sát thương không lớn lên mấy con nhện, nhưng nhiều thì lại khác.
Tuy nhiên, tình hình rõ ràng là không ổn, không thể kéo dài lâu được vì số lượng nhện kéo đến càng lúc càng đông. Tổ đội Athenia cần gây thêm sát thương, diệt bớt đám nhện để tránh bị áp đảo bởi số lượng.
Yeatra không tránh khỏi sợ hãi, cả người run cả lên, nhưng nhiều hơn hết là hưng phấn. Cô thật chờ mong xem đám Nhện này có thể làm được những gì, chúng có số lượng là bao nhiêu, cũng như có con nào cấp cao hơn hay không.
– Giữ vững đội hình. Pangol, cậu theo tôi.
Athenia lên tiếng dõng dạc rồi nghiêng người lao về trước.
– Vâng!
Một cậu trai trẻ cầm trong tay hai thanh đao hô lớn, xông tới đuổi theo ngay sau lưng Athenia.
Đám Nhện nhảy sát thủ ở gần trông thấy hai người tiến đến, liền vội vã di chuyển tránh đi. Chúng biết rõ không thể đối chọi với hai người này, ít nhất là trước khi giải quyết hết đám du hành giả còn lại. Những con nhện khác, thừa cơ hàng phòng thủ thiếu đi bộ phận quan trọng, liền ồ ạt tiến lên.
– N-này? Ổn cả chứ?
Yeatra giọng run run nói. Lời là vậy, trên gương mặt cô lại là một nụ cười.
Người đàn ông trung niên, có vẻ là người lớn tuổi nhất trong tổ đội của Athenia, trầm giọng đáp:
– Không phải lo. Cô Athenia có thể giải quyết được bọn chúng.
Người thanh niên ở phía đối diện không được an tâm như người đàn ông, nhưng vẫn bảo:
– Phải. Đội trưởng nhất định sẽ thành công.
Yeatra nụ cười càng hiện lên rõ ràng hơn. Cô nghe lời bọn họ, càng thêm mong chờ xem Athenia sẽ làm gì với đám nhện.
Nhưng trái ngược hoàn toàn với mong chờ của Yeatra, Athenia cùng anh chàng thương đấu sĩ không thèm quan tâm tới đám nhện mà xông càng sâu hơn vào trong hang động, chẳng mấy chốc khuất khỏi tầm mắt của cô.
“Họ chạy đi đâu?” Yeatra tự hỏi, mặt hiện lên sự nghi vấn.
– Tôi phải lên rồi. Tygerio, cậu chăm sóc cho cô ta.
Người đàn ông đứng cạnh Yeatra lên tiếng, xong liền lách người biến mất vào trong đêm tối. Yeatra thoáng hoảng hốt, đưa mắt nhìn chăm chú, quan sát hồi lâu mà vẫn chẳng thấy bóng dáng người đàn ông ở đâu.
“Bọn họ… thi nhau trốn à?”
Đám Nhện nhảy sát thủ tập trung ở khu vực này giờ có số lượng ít nhất đến mười bảy con, và sẽ còn tăng thêm nữa. Ngoài ra, mấy con nhện cấp 14 đã chết gần hết rồi, nên số còn lại hầu hết đều là cấp 15.
– Cố gắng cầm cự. Đội trưởng sẽ giải quyết xong nhanh thôi.
Là giọng của người đàn ông vừa đứng cạnh Yeatra. Giọng nói ở cách khá xa, và nếu cô không nghe nhầm thì ở gần một con Nhện nhảy sát thủ.
Và chính con nhện đó, chỉ vài giây sau, liền bị đứt rời một chân, hai chân rồi ba chân, khiến con quái không thể cố bám trên vách hang được nữa, vội vàng lùi về.
Đáng tiếc là con quái không có được cơ hội xa xỉ kia, vừa đi được một đoạn đã bị rớt cái đầu ra, tiếp đó là chiếc bụng bị thủng, trào ra cuồn cuộn thứ chất dịch màu xanh lục sẫm. Ấy thế mà con nhện còn chưa có chết, giãy giụa, lê lết kéo dài chất dịch của mình trên đường đi rồi mới tan biến thành đốm sáng li ti.
Đám nhện mười sáu con còn lại càng lúc càng trở nên hung hăng hơn. Sau cái chết của đồng bạn, chúng như bị thứ gì đó kích thích ồ ạt xông tới đám người chứ chẳng còn dè chừng nữa.
– Thành lập hàng phòng thủ.
Lời là vậy, những du hành giả đứng ở phía trước đội hình không có nhiều di chuyển mà chỉ đơn giản dàn thành một hàng với từng người cách đều nhau.
Những thuật sư cùng pháp sư, có bốn người cả thảy, đồng loạt thi triển kỹ năng của mình. Từng tấm bùa được kích hoạt, từng chiếc vòng ma pháp được vẽ nên và hoàn thành, tạo thành những luồng sáng xông thẳng về ngay trước hàng phòng thủ, tạo thành những lớp màn chắn vững chắc.
Đám Nhện nhảy sát thủ bị chặn ở bên ngoài trở nên điên cuồng, không ngừng xông tới công kích vào lớp màn chắn với chiếc răng nanh sắc bén. Chỉ vài giây, những lớp màn chắn liền bị phá vỡ, nhưng rất nhanh được những pháp sư bổ sung thêm bằng loại rào chắn khác, trong khi đó thì các thuật sư tiếp tục kích hoạt bùa chú của mình.
Họ vốn dĩ không có đủ năng lượng để duy trì quá lâu, nhưng nhờ có sự hỗ trợ của những người cầu khấn, tạo nên một vùng không gian hồi phục tăng cường, khiến họ có thể cầm cự thêm một đoạn thời gian.
Yeatra không hiểu về cách chiến đấu của những người này, càng không hiểu giới hạn của họ cụ thể là ở đâu. Tuy nhiên, cô vẫn có thể nhận ra được hàng phòng thủ kia sẽ không duy trì đuọc quá lâu. Hơn nữa, họ bây giờ là không thể công kích được, chẳng khác gì đang chờ chết.
Nhưng rồi, Yeatra phát hiện điều kì lạ. Đám nhện vốn có mười sáu con, vốn nên tăng thêm theo thời gian, giờ lại chỉ còn có mười lăm con.
Tưởng rằng bản thân đếm nhầm, Yeatra quan sát kỹ càng thì thấy có một con nhện bị đứt từng chân một, không khác gì con nhện bám trên vách tường cách đây không lâu.
– Là ông ta?
Yeatra nói nhỏ, căng mắt ra để nhìn xem có thấy bóng dáng kẻ nào không.
– Phải. Là kỹ năng của chú Vrolm.
Người lên tiếng là thanh niên tên Tygerio đứng bên cạnh Yeatra. Trong tình huống cả tổ đội dốc hết sức chống lại đám nhện, cậu ta vẫn cứ ở đây giám sát Yeatra, thật khiến cô buồn bực vô cùng.
Người thanh niên lộ vẻ do dự trong giây lát, nhưng rồi cũng nói tiếp:
– Kỹ năng này khiến chú ấy trở nên khó nắm bắt bởi các giác quan thông thường. Tuy nhiên, đối với kẻ bị chú ấy nhắm tới thì không có gì thay đổi, thậm chí còn trở nên dễ nắm bắt hơn. Nói cách khác, đây là kỹ năng giúp một người có thể xông vào đám đông để chiến đấu lần lượt với từng kẻ địch một.
– Lợi hại như vậy!?
Yeatra thốt lên. Thế giới các du hành giả đối với cô, thật quá kì diệu rồi.
– Nói thế, nếu ông ta dùng kỹ năng này để trộm đồ, chắc không ai có thể phát hiện ra rồi?
Người thanh niên định nói, khựng lại, nhướn mày nhìn Yeatra với ánh mắt khó hiểu. Hồi lâu, cậu ta mới đáp:
– Cũng không thể. Không có mục tiêu nhắm tới cùng sát ý đủ lớn, hiệu quả là bị giảm đi rất nhiều. Dù sao thì, bàn lý thuyết vẫn luôn dễ dàng hơn là thực hành. Hơn nữa, không thiếu các loại kỹ năng có thể phát hiện ra di chuyển của chú Vrolm.
– Hể? Vô dụng vậy?
Yeatra không chút kiêng nể bảo.
Người thanh niên nghe vậy, rất là tức, nhưng nghĩ tới thân phận khó lường của Yeatra, đành nhịn xuống, tập trung hơn vào tình thế hiện tại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.