Vạn Yêu Đế Chủ

Chương 12: Hắn Là Bán Yêu!




"Mọi người cẩn thận!"
Mạc Hạo Sinh cầm kiếm nhắc nhở, con mắt chăm chú nhìn bụi bặm cuồn cuộn phía trước, chỉ lo đột nhiên Tô Dật giết ra.
Lúc này mấy vạn người trên sân trường chợt bộc phát ra tiếng hoan hô vang vọng cả bầu trời.
Bọn họ đều là người, lại là người Hoa Hạ, đều xuyên qua Hoang Cổ, tự nhiên sẽ đứng bên Tô Dật, mà không phải là Yêu Vương tàn sát bọn họ.
"Hắn là ai? Đậu má? Thật là lợi hại!"
"Hắn là Tô Dật, là học sinh đại học Bạch Kiều chúng ta, mấy ngày trước còn giết một con xà vương đấy!"
"Tô Dật? Trước đây sao ta chưa từng nghe tới!"
"Quả nhiên, ngưu nhân ẩn trong thành phố a!"
"Có hắn ở đây, chúng ta tội gì phải theo Lạc Thủy Tông?"
Mấy vạn người hưng phấn bàn tán, Mạc Hạo Sinh xử sự, để bọn họ đối với Lạc Thủy Tông tràn đầy phản cảm.
Miệng luôn nói chính đạo, nhưng lại khen ngợi yêu quái, bán người đi, thật là người trơ trẽn!
"Thật là hay quá!"
Hiệu trưởng Mạnh Kiệt Bang vung quyền cười nói, trên khuôn mặt đầy nếp nhăn cũng kích động theo, sư sinh bên cạnh hắn cũng như vậy.
Tô Dật chính là sự kiêu ngạo của đại học Bạch Kiều!
Đệ tử Lạc Thủy Tông tản ra, căng thẳng nhìn về phía trước, biểu hiện vừa nãy của Tô Dật để bọn họ sợ hãi.
Một quyền trọng thương Kỳ Dương Lão Quân!
Đây là sức mạnh cỡ nào?
"Lực lượng Long?"
Mạc Hạo Sinh nghĩ đến Nam Tiểu Pháo nắm giữ lực lượng một đầu Long, Tô Dật này có bao nhiêu lực lượng Long?
Hắn không dám tưởng tượng, da đầu càng ngày càng tê.
Lúc này, tiếng bước chân từ trong bụi bặm cuồn cuộn truyền ra, chỉ thấy chầm chậm đi ra, áo sơ mi trên người có chút rách nát, nhưng không ảnh hưởng toàn cục.
"Ngươi nói ngươi một chút, ngươi có phải hèn hạ không?"
Tô Dật nhìn chằm chằm Mạc Hạo Sinh, gằn từng chữ một, sát khí lẫm liệt.
Lời nói lúc trước Mạc Hạo Sinh nói, hắn đều nghe hết.
Bán đi đồng loại, uổng kiếp người!
Mạc Hạo Sinh bị ánh mắt của hắn sợ đến lùi về sau một bước, giơ bảo kiếm, trầm giọng nói: "Ta chính là đệ tử Lạc Thủy Tông, ngươi dám động ta, chính là đắc tội Lạc Thủy Tông!"
Mấy vạn người trên sân trường rơi vào trầm mặc, lúc trước Mạc Hạo Sinh có ra vẻ đạo mạo nhưng ở trước mặt Tô Dật lại lộ ra vẻ tiểu nhân, để bọn họ mở rộng tầm mắt.
"Trên người ngươi có yêu khí, ngươi là bán yêu!"
Một tên đệ tử Lạc Thủy Tông bỗng nhiên hô lớn, hắn hết sức đề cao âm thanh, làm cho lời nói hắn vang vọng toàn bộ đại học Bạch Kiều, mọi người nghe thấy đều trợn mắt.
Tô Dật là yêu?
Trong phút chốc, tất cả mọi người đều lùi về sau như thủy triều.
Những ngày qua, bọn họ gặp yêu ma tập kích, bạn bè người thân đều bị yêu quái giết, vì lẽ đó cực kỳ cừu hận, sợ hãi yêu quái.
Nam Tiểu Pháo đứng cách đó không xa cũng nghe thấy, nàng nháy mắt một cái, không kinh hoàng giống như những người khác, trái lại còn tỏ vẻ hưng phấn.
Bạn bè tốt nhất của nàng vậy mà lại là bán yêu!
Trong lúc nhất thời, cô nàng bắt đầu mơ mộng về tình yêu giữa người và yêu.
Cũng không trách được tư duy của cô nàng này được, Tô Dật luôn bảo vệ cho nàng, ngoại trừ mới xuyên qua thì hầu như nàng chưa nếm được sợ hãi chân chính.
Tô Dật cảm nhận mấy vạn người đang sợ hãi, ánh mắt chất vấn, nhưng hắn không thèm đếm xỉa đến, hắn không có dừng bước lại, đi tới trước mặt Mạc Hạo Sinh cách nhau không tới một mét, Tô Dật nhìn hắn với ánh mắt lạnh như băng, hai tay của Mạc Hạo Sinh không tự chủ được mà run rẩy.
"Ngươi....Ngươi muốn làm gì?"
Mạc Hạo Sinh cố gắng trấn định nói, trong lòng có chút sợ sệt, nhưng không dám biểu lộ ra ngoài.
Tô Dật nhìn chằm chằm Mạc Hạo Sinh, nói: "Ngươi vừa nãy bán ta không phải sao? Ngươi nghĩ xem ta nên làm gì với ngươi?"
Tô Dật đang suy nghĩ về Nam Tiểu Pháo, chẳng lẽ người muốn thu Nam Tiểu Pháo làm thiếp thân nha hoàn chính là Mạc Hạo Sinh?
Trước khi xuyên qua, tính cách Tô Dật là người trầm mặc ít nói, thậm chí có chút nhẫn nhịn, chỉ có đùa giỡn trước mặt Nam Tiểu Pháo, hiện tại xuyên qua lại được Long Lực Đan rèn luyện, tính cách hắn cũng từ từ mở ra, đặc biệt tính cách của rồng là kiêu ngạo, ảnh hưởng đến hắn không ít.
"Không......Không có!"
Mạc Hạo Sinh cắn răng nói, còn chưa có nói xong, Tô Dật nện một quyền lên mặt hắn, máu tươi văng tung tóe, nện đến cả răng Mạc Hạo Sinh đều gãy, liên tiếp lui về sau mấy bước, ôm mặt co quắp ngồi xuống đất.
Hắn tốt xấu gì cũng là tu sĩ Bão Đan Nhập Pháp, vậy mà không cách nào né được tốc độ công kích của Tô Dật!
Các đệ tử Lạc Thủy Tông còn lại giật mình, nhưng không dám xuất thủ, thậm chí không dám đi đỡ Mạc Hạo Sinh, chỉ có thể sợ hãi căng thẳng nhìn Tô Dật!
"Đừng giết ta, ta sai rồi, ta cũng không dám nữa!"
Mạc Hạo Sinh ôm mặt, sợ hãi mà bò dậy.
Nhớ đến lúc trước Tô Dật biểu hiện ra năng lực, hắn căn bản không dám phản kháng.
"Cú đấm này là cảnh cáo ngươi!"
Tô Dật hừ lạnh nói, để hắn giết yêu, hắn sẽ không chút do dự, nhưng giết người khó tránh khỏi có chút lúng túng.
Huống chi, nếu giết Mạc Hạo Sinh, người của cả thành phố này làm sao lấy được phương pháp tu luyện để mà sống tiếp?
Tô Dật tuy rằng quái gỡ, nhưng đáy lòng cũng có nhân từ, không nhìn thấy người thành phố chết.
Đương nhiên, nếu Mạc Hạo Sinh tái phạm, tuyệt đối Tô Dật sẽ giết ngay lập tức!
Sau đó, Tô Dật xoay người rời đi.
Đúng lúc này, Kỳ Dương Lão Quân từ trong rừng cây ngoài trường bay ra, máu me khắp người hắn, cánh tay phải ghê rợn, mơ hồ có thể nhìn thấy từng khớp xương, hắn nhìn chòng chọc Tô Dật, trong ánh mắt tràn đầy sự phẫn nộ cùng sát ý.
Tuy rằng Tô Dật rất mạnh, nhưng vừa nãy là do hắn sơ ý, hắn tuyệt đối nắm chắc có khả năng giết chết Tô Dật!
Tô Dật nhìn về phía hắn môi nhúc nhích, âm thanh chưa nói ra.
Kỳ Dương Lão Quân nhìn khẩu hình miệng Tô Dật, trong chớp mắt như bị sét đánh.
"Tô Đế Tông!"
"Lẽ nào hắn là người của Tô Đế Tông?"
Kỳ Dương Lão Quân rơi vào khiếp sợ, không dám tùy tiện ra tay.
Vị Tô Đế thần bí kia cao thâm khó dò, liền ngay cả Thanh Yếm Ma Quân của ma giáo còn đối với hắn cung kính như thế.
Thanh Yếm Ma Quân là tồn tại cỡ nào?
Ngược lại bóp chết hắn dễ dàng, cái này cũng là nguyên nhân Hắc Hổ Hoàng cùng Thanh Yếm Ma Quân nịnh nọt tâng bốc, hắn tự nhiên không dám đắc tội.
Tô Dật uốn cong miệng, nụ cười có vẻ tự phụ, làm cho người khác cảm giác có sự kiêu ngạo.
Vào lúc này, nhất định phải ngụy trang đến mức không sợ hãi, dọa sợ Kỳ Dương Lão Quân!
Hắn tiếp tục đi về hướng Nam Tiểu Pháo.
Hắn vốn định đánh giết Kỳ Dương Lão Quân, nhưng cẩn thận suy nghĩ một chút, cảm thấy Kỳ Dương Lão Quân vẫn còn tác dụng.
Dù sao Kỳ Dương Lão Quân là Yêu Vương hàng thật giá thật, hắn có thể giúp Tô Dật tiếp tục tu luyện, vừa tới đã đi trên con đường yêu tộc, Tô Dật cũng không ngờ quay đầu lại, một là hắn không có những công pháp khác, hai là trên người hắn đã có yêu khí, tông môn nhân tộc chắc chắn sẽ không thu nhận hắn.
Mặc khác, nếu tử đấu thật, Tô Dật không chắc có thể thắng, Yêu Vương khẳng định không ngừng dựa vào lực lượng thân thể chiến đấu, thi triển các loại yêu thuật, Tô Dật sẽ rơi thế bị động, đến lúc đó Tô Dật chỉ có thể dựa vào điện thoại di động mà xóa bỏ Kỳ Dương Lão Quân.
"Đáng ghét!"
Kỳ Dương Lão Quân nắm chặt song quyền, phất tay rời đi.
Hắn dự định quay về hỏi thử Tô Đế một chút, sau đó lại xử trí Tô Dật.
Tuy rằng lực lượng thân thể Tô Dật mạnh, nhưng hắn chắc chắn giết được Tô Dật.
Kỳ Dương Lão Quân rời đi làm cho mọi người nghĩ đó là hắn sợ Tô Dật, nhưng trên sân trường không có tiếng hoan hô, vẻ mặt tất cả mọi người đều có chút phức tạp.
Tô Dật đi trên sân trường, mọi người tự động nhường đường, giống như tránh né bệnh dịch, sợ đụng vào hắn.
Liền ngay cả ánh mắt sư sinh đại học Bạch Kiều nhìn về phía hắn cũng thay đổi.
Yêu!
Không trách Tô Dật lại lợi hại như vậy, hắn vậy mà lại là yêu!
"Hắn dĩ nhiên lại là yêu!"
Trong đám người, phụ đạo viên của Tô Dật là Lý Phi một mặt nghĩ mà sợ hãi.
Yêu quái tàn nhẫn, tất cả mọi người ở đây đều đã trải nghiệm qua, không cách nào lại đối với Tô Dật sinh ra cảm giác thân cận, chỉ có sợ hãi vô tận.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.