Vạn Yêu Chi Tổ

Chương 132: Ngự Thần Chú




Tiểu Bạch cùng Tử Phỉ tới, khiến cho Vạn Yêu Cốc sinh khí tăng lên. Vì dàn xếp cho bọn họ, Đế Thích Thiên để cho đám người Xích ở xung quanh động phủ của mình mở ra hai cái động phủ, một cái cho Bạch Hồ, cái còn lại thì cho Tiểu Bạch cùng Tử Phỉ ở.
Bởi vì Tiểu Bạch muốn sống cùng với Tử Phỉ cho nên Đế Thích Thiên mới để hai người ở chung một chỗ.
Trên đường tới động phủ, sau khi Tử Phỉ các nàng nghe Bạch Hồ mở miệng nói chuyện cũng vô cùng kinh ngạc, các nàng cố gắng mấy cũng không thể khiến Bạch Hồ mở miệng, mà Đế Thích Thiên lại có thể.
Bạch Hồ vì bức thiết muốn khôi phục tu vi, cho nên sau khi động phủ được mở ra, lập tức tiến vào sơn động, phong bế động phủ, tiến hành bế quan, muốn trong thời gian ngắn đem thương thế bản thân khôi phục đến trạng thái tốt hơn.
Lúc này trong động phủ của Đế Thích Thiên chỉ còn lại hắn cùng Tiểu Bạch. Bên ngoài, sắc trời dần muộn, từng điểm nguyệt quang (ánh sáng của trăng) từ cửa sổ trên mái nhà trút xuống, rơi vào trong động, khiến sơn động vốn u ám cũng sáng sủa hơn không ít.
- Tiểu Bạch, ngươi không phải bị những Tu Tiên giả kia bắt đi ư? Sau khi các ngươi bị bắt, đã xảy ra chuyện gì, làm sao có thể trốn về đây được. Còn có, mẫu thân cùng nhị đệ hiện tại thế nào? – Lúc này chỉ có huynh muội hai người bọn họ, cho nên Đế Thích Thiên cũng không quanh co lòng vòng, mà trực tiếp hỏi thẳng Tiểu Bạch đủ loại vướng mắc trong lòng.
Lúc nói đến tu tiên giả, hai mắt hắn bắn ra hàn quang. Nói thật, hắn hiện tại muốn biết nhất chính là những người kia đến tột cùng là ai, là Tu Tiên môn phái nào đem bọn người Tiểu Bạch bắt đi. Trong lòng hắn âm thầm thề, bất luận là môn phái nào, trong tương lai Đế Thích Thiên ta nhất định sẽ tiêu diệt các ngươi.
Hận ý nồng đậm cùng cao ngạo lúc này cũng hoàn toàn hiển lộ.
- Ca ca. - Tiểu Bạch nghe xong, hai mắt đầy nước, vội vàng nhìn về phía Đế Thích Thiên, nói: - Ca ca, ngươi nhanh đi cứu mụ mụ cùng nhị ca đi, những người xấu kia muốn đem chúng ta dưỡng thành Linh Thú, sau đó lại bán cho người xấu khác, như vậy không tốt, ca ca, ngươi nhất định phải cứu mụ mụ cùng nhị ca.
Tiểu Bạch vừa nức nở nghẹn ngào, vừa nói đứt quãng. Đế Thích Thiên cẩn thận lắng nghe, trên cơ bản cũng hiểu được ý tứ nàng muốn biểu đạt. Càng nghe, hai mắt hắn hào quang càng thêm lạnh lùng, càng thêm sắc bén, càng ngập tràn cừu hận.
- Thì ra là Vạn Thú tông. - Đế Thích Thiên rít từng chữ một qua kẽ răng, vương vân trên trán phát ra ngọn lửa màu tím khiếp người, lửa giận điên cuồng tràn ra.
Hóa ra hai tên Tu Tiên giả lúc trước chính là đệ tử có thực lực cực kỳ mạnh trong Vạn Thú tông, mà Vạn Thú tông, chữ "thú" trong đó, chính là vì ngự sử Linh Thú mà xưng, Linh Bảo trấn phái là một kiện "Vạn Thú phiên", một pháp bảo đáng sợ. Theo truyền thuyết, ở trong Phiên này có hơn một vạn tinh phách thú tộc, một khi ngự sử, có thể triệu hồi ra tinh phách vạn thú để đối địch, mà những tinh phách này, thấp nhất cũng là tinh phách cấp bậc Yêu thú. Nếu có thể đem uy năng của Vạn Thú phiên triệt để sử ra, quỷ thần cũng phải khiếp sợ.
Thế nhưng, có thể thúc giục được bao nhiêu lực lượng, còn phải dựa vào tu vi bản thân của người sử dụng, tuyệt đối không phải là người bình thường có thể khu động.
Mà bọn người Tiểu Bạch là bị hai tên đệ tử Vạn Thú tông bắt tới Vạn Thú Sơn, mỗi ngày đều phải dùng một loại linh đan gọi là Linh Thú Đan. Loại đạn dược này hết sức kỳ lạ, sau khi ăn xong, có thể mở ra linh trí, tăng linh tính bản thân, tuy nhiên, lại có tác dụng phụ cực kỳ đáng sợ.
Một khi phục dụng, linh thú cả đời đều không thể hóa hình, chỉ có thể bảo trì hình thái bản thể, cũng chính là bộ dạng dã thú, hơn nữa, khi linh thú phục dụng Linh Thú Đan, đều có tu sĩ ở bên cạnh không ngừng niệm một loại chú ngữ thập phần cổ quái, sau khi nghe sẽ có cảm giác hoảng hốt lẫn buồn ngủ.
Loại chú ngữ này, gọi là Ngự Thần Chú, chính là gốc rễ lập phái của Vạn Thú tông, vô cùng trọng yếu.
Ngày ngày bị loại Ngự Thần Chú này tẩy não, theo lời Tiểu Bạch, Bạch Hổ mụ mụ bắt đầu trở nên nóng nảy, thường xuyên không nhận ra nàng và nhị ca nữa. Tình huống như vậy, khiến Tiểu Bạch vô cùng sợ hãi. Sau khi ăn Linh Thú Đan, trí tuệ của nàng tăng lên rất nhiều, linh tính cũng tăng, lại nghĩ tới, nếu phải đợi thêm nửa năm nữa, chờ nàng lớn lên, kết cục cũng sẽ giống như Bạch Hổ mụ mụ lúc này.
Cho nên Tiểu Bạch Hổ thừa dịp Vạn Thú tông đột nhiên sinh ra biến cố, lúc chuông cảnh báo vang lên, nhờ có may mắn khó tin, chạy trốn được xuống dưới chân Vạn Thú Sơn, lại cơ duyên xảo hợp gặp được Tử Phỉ, nên mới có thể tới đây, gặp được Đế Thích Thiên. Chuyện này, có thể nói là có quá nhiều yếu tố may mắn.
Nếu không, chỉ sợ Tiểu Bạch căn bản không có khả năng tìm được đến đây.
- Vạn Thú tông? Ta khuyên ngươi tốt nhất không nên tùy tiện tìm tới Vạn Thú tông, nếu không, dùng năng lực của ngươi bây giờ, Vạn Thú Sơn cũng chỉ có thêm một con yêu thú mà thôi. Vạn Thú Sơn vô cùng khủng bố, ngay cả ta thời kỳ toàn thịnh, cũng không dám tiếp cận, trừ phi... - Ngay lúc Đế Thích Thiên lửa giận muốn phun trào, một thanh âm mềm mại đột nhiên truyền vào tai.
Liếc mắt nhìn lại, chỉ thấy ở ngoài cửa động, một con Bạch Hồ tuyết trắng đang từng bước tiếp cận bọn hắn, hai cái đuôi sau lưng nhẹ nhàng lắc lư vũ động, mùi thơm cũng theo đó tỏa ra bốn phía. Thiên Hương Hồ Vương vốn ở trong động phủ bên cạnh dưỡng thương thì đột nhiên cảm giác được một cỗ lửa giận ngập trời khiến nàng bị kinh động, nên mới xuất hiện ở đây.
Đế Thích Thiên hít sâu một hơi, ngửi thấy mùi thơm kỳ dị truyền đến, lửa giận tràn ngập trong lòng cũng yên tĩnh trở lại, dường như mùi hương này có hiệu quả ngưng thần kỳ lạ, khiến tâm tình hắn cũng chậm rãi hồi phục.
- Trừ phi cái gì? - Ánh mắt Đế Thích Thiên sáng như đuốc nhìn về phía Bạch Hồ, biết rõ lời nói của nàng còn có vế sau.
Bạch Hồ bình tĩnh đi tới trước người hắn, lạnh nhạt liếc nhìn, nói:
- Trừ phi ngươi có thể tu thành Đại Yêu, có thực lực tung hoàng khắp Tử Kim đại lục, ngươi mới có thể tới Vạn Thú Sơn, diệt Vạn Thú tông, bằng không, với thực lực Yêu thú của ngươi hiện nay, đừng nói chỉ mình ngươi, cho dù có một trăm ngươi cũng không có kết cục tốt. Muốn đi, ít nhất phải có thực lực Yêu Vương, nếu có thể đạt đến Yêu Vương đỉnh phong, nói không chừng có thể thực hiện được mục đích của ngươi.
Linh Thú, tinh quái, Yêu thú, Yêu, Yêu Vương, Đại Yêu:
- Từng cấp bậc từ thấp đến cao, mỗi một cấp bậc đều có khoảng cách cực lớn, mà nếu tiến thêm được một bước, thì so với trước đó, sẽ cường đại gấp mười, gấp trăm lần. Một Yêu Tộc bình thường, muốn từ Linh Thú trở thành Yêu, ít nhất cũng phải cần một hai ngàn năm, mà muốn đạt tới Yêu Vương càng khó khăn hơn rất nhiều, ít nhất cũng phải thêm một hai ngàn năm nữa, về phần Đại Yêu, nếu như không có thiên phú, coi như ngươi có bao lâu thời gian thì cũng chỉ dừng bước ở cảnh giới Yêu Vương.
Những điều này, trong truyền thừa của Đế Thích Thiên cũng miêu tả hơi mờ nhạt, tuy không kỹ càng lắm, nhưng hắn vẫn suy đoán được đôi chút. Sau khi nghe Bạch Hồ giảng giải một hồi, cũng không khỏi ngẩn người, trong mắt lóe lên hào quang mãnh liệt, ham muốn không ngừng trở nên mạnh mẽ càng thêm tăng vọt.
Bỏ cuộc, đây tuyệt đối không phải tính cách của hắn.
Cho dù con đường phía trước nguy nan thế nào, cũng không thể ngăn cản được tín niệm của hắn.
- Ta muốn biết tình huống của Vạn Thú tông. - Hai mắt Đế Thích Thiên sáng như đuốc nhìn chăm chú vào ánh mắt Bạch Hồ.
Không biết vì sao khi nhìn thấy ánh mắt này, hai mắt Bạch Hồ không tự giác được né qua một bên, nói:
- Vạn Thú tông không phải là ngươi hiện tại có thể lý giải, biết càng nhiều, đối với ngươi cũng không phải là chuyện tốt. Tóm lại, chút thực lực này của ngươi, coi như tính cả toàn bộ Vạn Yêu Cốc, thậm chí là cả Nam Man, đối với Vạn Thú tông không khác gì một bàn đồ ăn, có thể dễ dàng hủy diệt. Theo ta thấy, ngươi hiện giờ vẫn nên cố gắng tu luyện, tăng cường tu vị bản thân mới là chính đạo, lấy thiên phú của ngươi, tu luyện đến Yêu Vương, tuyệt đối không phải việc khó.
Lời nói ra miệng, mà trong lòng cũng âm thầm nói:
- Dùng thiên phú của hắn, từ Linh Thú đến Yêu thú mất một năm thời gian, đã đánh vỡ nhận thức thông thường, nếu từ yêu thú đến khi ngưng kết Nội Đan, chính thức thành Yêu, sẽ mất bao nhiêu thời gian đây.
Nói thật, đối với chuyện này, nàng cũng có phần hiếu kỳ.
Đế Thích Thiên sau khi nghe xong, hào quang trong mắt lập loè không ngừng, sáng tắt bất định, đột nhiên, hắn dùng ánh mắt cứng rắn nhìn Bạch Hồ, hỏi: - Ngươi có thể gảy cổ cầm không?
- Gảy cổ cầm? - Một câu hỏi không ngờ của Đế Thích Thiên khiến nội tâm Bạch Hồ nổi lên nghi hoặc.
- Đúng vậy, ta muốn học Cầm. - Giọng nói Đế Thích Thiên mang theo tín niệm kiên định: nhất định phải học được cách đánh cổ cầm. Đối với Yêu Tộc khác, có lẽ chỉ dùng năm tháng dài lâu để tôi luyện tu vị bản thân, có lẽ sau mấy nghìn năm hoặc vài vạn năm, là có thể đạt được cảnh giới Đại Yêu trong truyền thuyết, có thể dời sông lấp biển, có được sức mạnh kinh hãi thế tục.
Nhưng hắn lại không đợi được.
Nghe Tiểu Bạch nói ra tình huống trong Vạn Thú tông, hắn không biết, nếu như mình trì hoãn thêm vài chục năm, hay mấy trăm năm, hai người Bạch Hổ mụ mụ và đệ đệ sẽ biến thành dạng gì, sẽ gặp phải kinh nghiệm đáng sợ gì.
Hơn nữa, hắn sở hữu vốn liếng mà yêu tộc khác không có, chính là "Thất Tội Thần Khúc".
Dùng thất (bảy) tình làm âm, có thể khiến cho thiên địa cùng khóc, vạn vật cùng đau buồn.
Hắn tin tưởng, nếu như "Thất Tội Thần Khúc" thật sự có sức mạnh thần kỳ như miêu tả trong sách cổ, hắn có thể nắm chắc dựa vào nó, cùng Vạn Thú tông đối kháng.
Mà bây giờ, chướng ngại duy nhất bày trước mặt hắn chính là khả năng đánh đàn, trước tiên phải hoc được cách đánh đàn, thì hắn mới có thể có nền tảng để đánh "Thất Tội Thần Khúc". Cầm, hắn nhất định phải học.
- Cầm sao, ta cũng không biết. - Bạch Hồ cũng hơi ngẩn người, lắc lắc đầu nói.
Một đời yêu vương như nàng, bình thường phần lớn thời gian đều dùng để tu luyện, sao có thời gian đi học đàn nghệ, đây là chuyện thường tình.
- Nếu như ngươi muốn học đàn, chỉ có thể học ở thế tục loài người, học cũng không khó lắm. - Bạch Hồ tò mò nói: Nếu tu vị ta còn, có thể đi tới phụ cận thành trấn tìm giúp ngươi một người có cầm kỹ cao cũng không khó, nhưng hiện tại ta cũng không có biện pháp.
Dựa theo suy nghĩ của nàng, trực tiếp tìm một người tới đây là được, đáng tiếc, tình huống bây giờ tương đối phiền phức.
- Đương nhiên, nếu như ngươi thật sự muốn học cầm, ta nói không chừng còn có biện pháp giúp ngươi. - Hai mắt Bạch Hồ lộ ra thần sắc hăng hái, thời điểm đang mất hết hy vọng, đột nhiên một ý nghĩ khác lại nảy sinh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.