Vạn Vực Thánh Tông Kỳ Truyện

Chương 1: Chết!




– Các bạn, tiết học hôm nay kết thúc!
Một người phụ nữ xinh đẹp đang đứng trên bảng mỉm cười nói với các học sinh ở trong phòng này.
Đây là Trần Ngọc Nga là cô giáo dạy môn anh và là cô giáo chủ nghiệm của lớp.
– Long Hình Thiên, em theo tôi lên phòng.
Sau đó nàng quay đầu nhìn vào cái góc bên trái của lớp, nơi đó đang có một người con trai, hắn hiện giờ đang nằm ngủ như không quan tâm những thứ xung quanh mình.
Hắn là Long Hình Thiên, năm nay 17 tuổi, ngày xưa là một học sinh giỏi, ngoan hiền, được nhiều người yêu quý. Nhưng hiện giờ lại biếnthành một tên côn đồ, học thì be bép, suốt ngày ngủ trong lớp không chú ý nghe lời giảng của thầy cô, bởi vì thế nên lúc nào điểm bàithi của hắn cũng rất thấp, khiến cho vô số thầy cô yêu thương hắn cảm thấy thất vọng vô cùng, khuyên thế nào cũng không được, dầndần họ cũng bỏ mặt hắn.
Chuyện khiến hắn trở nên như thế này là vào năm lớp 8, khi ấy hắn là một học sinh giỏi, được nhiều giải ở kì thi học sinh giỏi quốc gia,được nhiều bạn học nữ ưa thích, nhưng hắn chả ưa thích ai.
Nhưng trong một lần hắn đi học thêm về, vô tình gặp được Huyền, cô nàng cũng là một người bạn cùng lớp với hắn, nhưng nàng khôngnhư những người khác. Nàng là một người có tính cách trầm lặng, ít nói, học lực thì khá, trong lớp nàng không có một người bạn chungnào. Hắn thấy nàng té xe đằng trước, hình như là bị thương ở chân rồi, hắn lập tức chạy đến bên cạnh nàng đỡ nàng dậy nhẹ nhàng nói:
– Huyền, bạn không sao chứ?
– Mình...mình không sao, cảm ơn bạn!
Huyền giật mình vội vàng rút tay của mình lại, khuôn mặt đỏ như trái táo, nàng chưa bao giờ gần một người con trai như thế, thật là mộtcảm giác mới lạ, khiến tim nàng đập nhanh hơn.
– Bạn bị thương rồi, để mình xem nào!.
Long Hình Thiên nói xong, thì ngồi xuống lấy kéo tất chân của nàng xuống, xem vết thương ở chân của nàng.
– Bạn bị thương rồi, để mình đưa vào bệnh viện.
Hắn nói xong, lấy chiếc xe đạp ngã trên mặt đất đạp chở nàng đi bệnh viện.
Từ đó về sau hai người đã xích gần nhau hơn. Long Hình Thiên thường xuyên tụ hợp với nàng để học bài, tình cảm của hai người ở tuổi dậy thì ngày càng đậm, rồi một ngày cuối tháng 6, đến thời gian nghỉ hè hai người rủ nhau đi chơi, xem phim,... Cuộc đi chơi rất vui vẻ, nhưng mà cuộc vui này lại kết thúc một cách bi thảm, bởi vì có một người chú của Huyền đã trong thấy nàng đi chơi với Thiên nên đã báo với cha mẹ nàng. Cha mẹ nàng giận dữ sai người đến bắt nàng về nhà.
Sau đó người nhà của nàng đã đến nhà hắn cảnh cáo hắn không được qua lại với Huyền nữa và nhục mạ hắn bằng những lời ác độc, khiến cho cha mẹ hắn phải cảm thấy tủi nhục.
Khi đó Long Hình Thiên cảm thấy như thế giới này muốn sụp đổ, tình yêu đầu đời của mình, không ngờ lại kết thúc thế này. Sau đó hắn cố gắng điều tra thì phát hiện, thì ra nhà nàng là một gia đình vô cùng giàu có, từ nhỏ nàng đã được cha mẹ nàng hứa hôn cho người khác, cũng là một gia đình giàu có, môn đăng hộ đối. Bây giờ làm sao có thể để nàng qua lại với một người có gia cảnh nghèo hèn như hắn được, cho dù hắn có học giỏi đi chăng nữa.
Rồi sau ngày định mệnh đó tinh thần hắn sa sút không phanh, vào năm lớp 9 thành tích học của hắn giảm sút mạnh, đến kỳ thi lên lớp 10 chỉ miễn cưỡng đủ điểm đạt.
..........
Long Hình Thiên đi ra khỏi lớp, lên phòng cô giáo. Sau đó nghe cô răn dạy một trận. Trong trường này ai cũng hết hi vọng với hắn chỉ có cô giáo chủ nghiệm này vẫn quan tâm hắn, răn dạy hắn, khuyên hắn làm hắn cảm động, nhưng mà bây giờ dù cho có muốn học lại cũng học không được, bởi vì vốn kiến thức đã mất đi trong đầu hắn và những kiến thức mới không có thời gian dài là không bỏ sung được.
Khi ra khỏi phòng cô giáo hắn đi ra khỏi trường, đi về nhà mình, hiện tại hắn đang ở riêng, đây là một căn phòng hắn thuê với giá rẻ đểở, trong phòng cũng không có gì ngoài những vật dụng sinh hoạt cơ bản như bàn, ghế, tủ. Về nhà thay quần áo, sau đó hắn đi ra ngoàichợ, chuẩn bị mua một vài phần thịt, cá để về nhà ăn.
– Ma Long Tháp được đào ra từ cổ mộ ngàn năm, đại gia, đại gia ngài đừng nên bỏ qua a!
Gần cuối buổi, một trung niên nhân mặt áo đen, đứng ở góc đường khàn cả giọng chào đón một khách nhân.
–Bao nhiêu tiền?
Long Hình Thiên vốn định đi qua nhưng thấy chiếc tháp này quả là được chế tác rất tinh xảo không khỏi động lòng muốn mua để ở nhàtrưng cho đẹp nhà đẹp cửa, chứ ngôi nhà cứ như nhà hoang thế kia, thật không chịu nổi, nhưng bởi vì không có nhiều tiền nên cũngkhông dám mua những đồ sang trọng như tủ lạnh, máy giặt...
– Đồ quý hiếm, được làm từ 93 khối ngọc thạch trên núi thái sơn, để bên người có thể phù hộ cho thân chủ bình an, mọi việc thuận lợi, tiền đồ như ý...
– Năm nghìn.
Dương Lăng mở mở cái ví, sau đó cắt đứt lời chào hàng thao thao bất tuyệt đang vang lên của tên chủ quán.
– Không bán thì thôi!
Hắn cũng không dư giả tiền của, cũng không rảnh dùng nhiều tiền để mua những thứ vô bổ, tiền cha mẹ gửi hắn phải tiết kiệm, không thể phung phí được. Trải qua một trận trả giá cò kè Long Hình Thiên đã mua được chiếc tháp với giá chỉ mười nghìn, hắn còn mặt dày đòi khuyến mãi một chiếc túi đựng to. Vẻ mặt Long Hình Thiên đầy khoái trí còn vị trung niên rõ ràng rất bất đắc dĩ, chiếc tháp này đã vài năm chẳng có ai thèm động vào, chỉ sợ vô ý đụng vào lại làm vỡ nên không thể làm gì khác hơn là đại đại hạ giá.
Long Hình Thiên sau khi mua được tòa tháp, đi mua một vài gia vị cho buổi tối rồi về nhà.
Về đến nhà, hắn đem cái tòa tháp ra để trên bàn, sau đó đi vào bếp làm đồ ăn cho bữa ăn tối, sau khi ăn xong hắn đi tới giường cầm tòa tháp ngấm nghía.
Bỗng dưng tòa tháp phóng ra một đạo phong ảnh cắt đứt ngón tay của hắn.
– A.....
Những giọt máu từ vết cắt chảy ra thì tất cả đều được đỉnh tháp hấp thụ, sau đó ngọn tháp lóe lên biến thành một chùm sáng, sau đóbay thật nhanh vào mi tâm của Long Hình Thiên.
– Ông!
Trong đầu Long Hình Thiên nổ mạnh, sau đó hắn dần dần mất đi tri giác.
.......

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.