Vạn Tộc Chi Kiếp

Chương 94: Cắt Giảm Kinh Phí




"Nhưng mà..."
Lão giả còn muốn nói tiếp, nam tử mập mạp lại ợ thêm một cái nữa, ngáp dài rồi nói: "Ta muốn ngủ trưa, nếu chút chuyện này mà Vạn Thiên Thánh đều xử lý không tốt thì còn nhắc gì tới việc cải cách!"
"Cải chế Đại Hạ phủ... Nói thì rõ là đơn giản!" Nam tử mập mạp lộ vẻ khinh thường, "Nếu dễ dàng như vậy, còn chờ tới bây giờ chắc? Đại Hạ phủ nhiều năm đi theo truyền thống như thế, thứ phải đoạt từ trên chiến trường lại không thông minh đi tìm loại thủ đoạn thứ hai mà giành!"
"Đúng vậy, kỳ thật ta cảm thấy Tiểu Hạ có chút ngớ ngẩn, IQ hơi thấp, nhưng y rất có thực lực a!" Lão giả khẽ nói.
Nam tử mập mạp cũng cảm khái: "Thực lực y rất mạnh, y hệt như gia gia của y! Lão gia tử cũng là một kiểu như thế, IQ không đủ, chỉ phát triển cơ bắp, ngươi nói rõ lí lẽ cũng chả ích gì!"
Nam tử mập mạp lắc đầu, lão giả nghe thế thì biến đổi sắc mặt một thoáng, không tiếp lời.
Nói Đại Hạ vương thành như thế thì cũng chỉ có đứa con bất hiếu như ngươi mới dám mà thôi, những người khác sẽ không dám nói lung tung như vậy.
"Cho nên nếu Vạn Thiên Thánh còn không lung lạc được đám người đó thì còn mơ mộng thay đổi gì nổi Đại Hạ phủ... Đại Hạ phủ đâu phải chỉ có mấy người này, hơn trăm triệu nhân khẩu đều bị mấy cái tên ngốc kia làm hư, gặp phải phiền toái chỉ biết chém chém chém, đánh đánh đánh, giết giết giết..."
Nam tử mập mạp khinh bỉ nói: "Ta biết bọn hắn chỉ có cơ bắp không có đầu óc, nhưng ta cũng không có cách nào, chỉ có thể đứng một bên nhìn, không phục liền bị đánh, khi còn bé lão tử bị đánh không ít đâu, còn có thể làm sao? Cái thằng bất hiếu Hạ Long Võ ngay cả thúc thúc nó mà nó cũng dám đánh, ta có thể làm sao?"
"Vạn Thiên Thánh muốn cải cách, vậy thì tự nghĩ biện pháp mà giải quyết, lão Triệu cũng là kẻ không có đầu óc chỉ có cơ bắp, ta lười nói lí lẽ với gã, cứ để Vạn Thiên Thánh tự mình giải quyết phiền toái đi!"
Nam tử mập mạp nói xong bèn đứng dậy, vừa đi vừa bảo, "Còn nữa, từ hôm nay trở đi, hạ quân lệnh, nếu Đại Hạ phủ xuất chinh, quân phí chia ba bảy, Đại Hạ phủ bỏ ra bảy phần, chính bọn họ tự giải quyết ba phần, dùng chiến lợi phẩm mà khấu trừ, không được tự mình buôn bán chiến lợi phẩm! Thương hội Hạ thị thống nhất thu mua, quy ra tiền để xử lý."
"Hầu gia!" Lão giả nói khẽ: "Quá nhanh, thế thì sẽ không ổn. Việc này sẽ dẫn đến phủ quân cùng Long Võ vệ không thuần túy nữa, ta lo họ sẽ thừa cơ trên chiến trường đầu cơ trục lợi đối với quân dụng phẩm, việc này phải nghĩ lại!"
"Chính vì thế cho nên ta đã nghĩ kỹ, Long Võ vệ, phủ quân, Trấn Ma quân đều thành lập một bộ nhỏ, tên là Thương bộ, để thương hội Hạ thị đi tiếp nhận, bọn họ chỉ phụ trách chiến tranh, những chuyện khác giao cho người của thương hội Hạ thị giải quyết."
"Hầu gia!” Lão giả nhíu mày, "Nếu muốn thành lập, vẫn nên dùng danh nghĩa Đại Hạ phủ điều động người qua..."
"Người của Đại Hạ phủ không phải chính là người của thương hội Hạ thị à?" Nam tử mập mạp kinh ngạc chất vấn: "Chẳng lẽ không phải? Ngươi còn muốn làm rõ với ta sao?"
"Không phải, Hầu gia, ý của ta là không thể dùng danh nghĩa thương hội, bằng không lực lượng quân đội sẽ biến chất..."
"Vậy đơn giản thôi, nhân viên thương hội Hạ thị phái đi sẽ không còn là người của thương hội nữa, từ hôm nay trở đi sẽ là người của Đại Hạ phủ, tùy tiện cho một cái danh, đúng rồi, về sau tiền lương tự các ngươi chi ra, không đúng, là do Đại Hạ phủ chi..."
Nam tử mập mạp không có chút khó xử nào, cấp tốc đưa ra quyết sách.
Lão giả dở khóc dở cười, bất quá suy nghĩ một chút liền gật đầu: "Vậy cứ như thế đi, làm thế cũng đỡ hơn so với lấy danh nghĩa thương hội."
Dứt lời, lão giả lại nói: "Hầu gia, bên Chiến Thần điện đưa người tới, hi vọng Đại Hạ phủ trước đó đã thu hoạch mấy thi thể Thiên Nghệ thần tộc có thể đưa một bộ qua..."
Lão giả còn chưa nói xong, nam tử mập mạp bỗng nhiên giơ tay mắng: "Đòi cái rắm ấy! Đây là do Tiểu Hạ tự mình giết, còn phải chui vào tận Thần tộc, liên quan chó gì tới bên đó, không cho!"
"Nhưng mà..."
"Không cho là không cho!" Nam tử mập mạp nổi nóng, "Ngươi bảo cha ta tự tới mà đòi! Một đám lão gia hỏa cũng không phải không có bản lĩnh đi giết, còn muốn móc đồ ăn từ trong miệng chúng ta, nghĩ gì thế!"
"Chiến Thần điện thì làm sao, ghê gớm lắm chắc? Không phải chỉ là một đám lão bất tử tạo thành điện mãng phu thôi à? Nghiên cứu cái rắm, phí tiền! Cầu Tác cảnh người ta còn biết nếu muốn nghiên cứu thì tự mình đi giết. Mấy kẻ mãng phu ấy cũng mới có bao danh tiếng, còn mượn cơ hội bắt chẹt tài nguyên của chúng ta, để bọn hắn đi chết luôn cho rồi!"
"..."
Lão giả thật mệt mỏi, ngươi mắng như thế thật sự được chăng?
Cha ngươi cũng ở trong đó đấy!
Chiến Thần điện, Cầu Tác cảnh chính là hai đại Thánh địa của nhân loại.
Văn Minh sư vào Cầu Tác cảnh, Chiến giả vào Chiến Thần điện, dĩ nhiên, không phải ai cũng có thể đi vào.
Đại Hạ vương đương nhiên là có tư cách này, mà Chiến Thần điện liền là do đời cường giả vô địch của họ dựng nên, hiện tại tìm con trai và cháu trai yêu quý đòi chút tài trợ, ngươi thân làm con trai thế này cũng quá bất cận nhân tình đi!
Nam tử mập mạp hùng hùng hổ hổ một hồi, rất nhanh lại bình tĩnh, suy nghĩ một chút bèn nói: "Đưa qua, bất quá... bắt họ đem mấy ngàn cỗ thi thể Thần Ma tới đổi, dù sao bên đó giết một mảng lớn lại không đáng tiền. Đây chính là thi thể cường giả đỉnh cấp, đòi họ đưa năm ngàn cỗ thi thể Thần ma Sơn Hải cảnh tới..."
"Khụ khụ!"
Lão giả muốn nói chuyện, nửa ngày lại nén trở về.
Mà nam tử mập mạp vẫn tiếp tục luyên thuyên: "Ta biết bọn hắn không có rồi, công phu sư tử ngoạm thôi, cái này không cho được cũng không sao, như vậy đi... Đòi họ cầm mấy cái bí cảnh tới đổi! Nghe nói lão cha ta mấy năm trước không biết từ chỗ nào mang về một khối không gian, Đại Chu vương ít năm trước cũng có một cái, đều mang qua đây đổi."
"Hầu gia... Cái này không làm được đâu. Họ có thể đáp ứng không?"
Nam tử mập mạp giơ chân, cả giận quát: "Đi đàm phán a! Ông ấy không cho hả, không cho liền đi khóc, an bài mấy ngàn người chờ ngay bên ngoài Chiến Thần điện, không cho liền khóc, khóc chết bọn họ! Chính họ hồ đồ lại không muốn trả tiền, nghĩ cái gì thế! Đâu có dễ ăn vậy!"
"Một đám lão gia hỏa chính mình ăn no rồi cũng không chịu nghĩ tới hậu thế, chúng ta còn đang đói đây này!"
"Lão cha ta nếu không cho, ngươi liền nói lão tử chuyển qua nhận Đại Minh vương làm gia gia, cho lão già ấy tức chết đi!"
"..."
Lão giả có chút không chịu nổi, y sợ chính mình sẽ bị Đại Hạ vương giết người diệt khẩu.
Ngươi còn là người sao?
Nếu ngươi gọi Đại Minh vương là gia gia thì Đại Hạ vương nên gọi vị kia là cái gì đây?
Hẳn ông ấy sẽ thịt chết ngươi!
Lão giả không dám nói nữa, cấp tốc bảo: "Ta biết rồi Hầu gia, ta sẽ sắp xếp người đi làm. Đúng rồi, thi thể phải phân chia như thế nào? Bên phía Văn Minh học phủ yêu cầu đưa toàn bộ cho họ làm nghiên cứu..."
"Bảo Vạn Thiên Thánh xéo đi!"
Nam tử mập mạp như hung thần ác sát, một mặt dữ dằn, lão giả lại nhe răng, đừng cố tỏ vẻ hung dữ, ngươi hung dữ lên chỉ hệt như con heo béo bảo vệ đồ ăn mà thôi.
"Đưa một bộ qua đó!"
Hạ Hầu gia không để ý lão giả nghĩ như thế nào, rất nhanh đã nói: "Đưa qua cũng được, bảo Vạn Thiên Thánh năm nay tốt nghiệp 80 vị Văn Minh sư cho ta, thiếu một người thì ta sẽ tìm ông ta tính sổ, không đủ liền để ông ta nôn ra đám Tu Tâm các, dám nuốt thi thể Thần tộc của ta, kinh phí sáu tháng cuối năm một xu cũng không có, bảo ông ta tự nghĩ biện pháp đi!"
"Được." Lão giả gật đầu đáp ứng, tiếp tục nói: "Bên chỗ Chiến Tranh học phủ..."
"Không cho, cho mấy giọt tinh huyết là xong! Một đám không có đầu óc, muốn thi thể cái gì, còn có thể ăn hay sao?"
Lời nam tử mập mạp nói hết sức khó nghe, hùng hùng hổ hổ không ngừng, mắng xong mới trở về chính đề: "Bên chỗ Chiến Tranh học phủ mà còn đưa vào trong quân những tên Thiên Quân gà mờ chưa thấy qua máu nữa, sáu tháng cuối năm lão tử sẽ cắt giảm năm phần kinh phí của chúng!"
"Còn có bên Nội Vụ học phủ, bảo họ tăng tốc độ bồi dưỡng con người lên cho ta, cơ sở thiếu một đám nhân tài chuyên nghiệp lớn, đúng rồi, bọn hắn mở cái lớp ẩn núp gì đó có hiệu quả sao? Bên Vạn Tộc giáo rốt cuộc có bao nhiêu người trà trộn vào, có tìm được kho báu không? Lại tìm không thấy thì rút lui, dùng tiền cũng không ít đâu!"
"Còn có học phủ nghiên cứu khoa học nữa, 50 năm trước ta liền để bọn hắn tạo chiến tranh phi thuyền! Có thể bay, có thể mang người, có thể mang theo ngàn vạn tướng sĩ lập tức bay đến Chư Thiên chiến trường, giờ thì sao? Còn chưa có tạo ra, ăn cơm khô à? Không được nữa thì cắt giảm kinh phí!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.