Vạn Tộc Chi Kiếp

Chương 162: Kế Hoạch Tập Kích Của Huyết Hỏa Giáo




Sau một khắc, lão gia hỏa của Huyết Hỏa giáo lại nói: "Nói là hủy diệt thiên tài của 28 thành thì dĩ nhiên không có khả năng, chỉ là nói một chút mà thôi. Bất quá Vạn tộc thần giáo chịu nhiều thua thiệt ở Đại Hạ phủ như vậy, hằng năm thương vong vô số, bây giờ liên lụy khiến cho các phủ thành đều đang chất vấn thực lực chúng ta, người mới nhập giáo càng ngày càng ít."
"Thiên Nghệ thần giáo bị hủy diệt càng làm cho uy nghiêm của vạn tộc thần giáo bị lung lay!"
"Nếu không thể lấy lại danh dự, chỉ sợ... Vạn tộc thần giáo sẽ suy sụp!"
Nam tử thở dài nói tiếp: "Huyết Hỏa giáo ta cũng không phải đơn thuần chỉ vì báo thù, Đại Hạ phủ hiện tại bày ra cái bẫy chờ chúng ta chui vào, ta cũng không phải là không biết! Bọn họ tất nhiên sẽ nghĩ mục tiêu của chúng ta là Nam Nguyên. Nam Nguyên năm nay xuất hiện một vị thiên tài, tối thượng đẳng của Chiến Tranh học phủ và Văn Minh học phủ, phác họa thần văn hoàn chỉnh..."
"Những tin tức này truyền đi mọi người đều biết!"
"Mặc dù không có gì không ổn, nhưng theo lý thuyết, học viên thiên tài như thế thì Đại Hạ Văn Minh học phủ hẳn là phải sắp xếp người âm thầm hộ tống hắn đến học phủ, năm nay lại không hề có động tĩnh gì..."
Nam tử âm u cười nói: "Đây là mồi nhử! Là vì muốn chúng ta chui vào!"
Lời gã vừa nói ra, có người liền thấp giọng hỏi: "Nếu đã như vậy, sao Huyết Ngạc đường chủ còn tiếp tục kế hoạch đi săn?"
"Vì sao lại không?" Nam tử hỏi ngược lại: "Nếu chúng đã ném ra con mồi, vì sao ta lại không mắc câu? Huyết Hỏa giáo ta thích nhất chính là giết chóc! Thế giới không có giết chóc thì tẻ nhạt biết bao! Huyết Hỏa giáo sẽ phái người tập kích đội ngũ học viên Nam Nguyên, bất quá... mục tiêu của chúng ta chủ yếu không phải bọn họ!"
"Giương đông kích tây, ai mà không biết trò này cơ chứ!"
"Mục tiêu của chúng ta sẽ là thành lớn thứ hai của Đại Hạ phủ, Bắc Phong thành!" Nam tử cười âm lệ, "Một nhóm giáo chúng tập kích Nam Nguyên, dụ ra lực lượng mai phục âm thầm, còn chúng ta sẽ xuống tay với Bắc Phong thành! Bọn họ sẽ không nghĩ tới, chúng ta dám ra tay với Bắc Phong thành đâu!"
"Bắc Phong thành cách Đại Hạ phủ không đến 500 dặm, tối thiểu có 5 vị Đằng Không hộ tống, thậm chí có một đến hai vị Lăng Vân âm thầm theo dõi!"
"Những năm qua, chúng ta không tập kích Bắc Phong thành, Bắc Phong thành cũng rất khinh thường chúng ta, bỏ qua chúng ta, nhiều năm trôi qua họ sớm đã lười biếng!"
"Mấy thành nhỏ giống như Nam Nguyên hay Thiên Thủy, bởi vì không đủ cường đại, những năm qua đều bị tập kích, nên họ lại càng thêm cảnh giác, rất khó mai phục, cũng rất khó tập kích bọn họ..."
Nam tử cấp tốc nói: "Nếu chúng ta đột nhiên phát động tập kích Bắc Phong thành, chắc chắn có khả năng lập được đại công! Bắc Phong nhiều thiên tài, gần với Đại Hạ phủ, học viên thiên tài thượng đẳng phải gần 10 người, trung đẳng học viên hơn trăm người, giết một học viên thượng đẳng ít nhất thu về 30 điểm cống hiến, có thể so với một vị Vạn Thạch thất trọng!"
"Giết một học viên trung đẳng thì cũng có 5 điểm cống hiến, giết hai tên liền có thể bù đắp được một vị Vạn Thạch tiền kỳ..."
Nam tử điềm nhiên nói: "Nếu tiêu diệt đội ngũ học viên Bắc Phong thành, điểm cống hiến tối thiểu hơn ngàn, lại giết thêm vài kẻ hộ tống, điểm cống hiến thậm chí sẽ vượt qua 2000!"
"Mà Bắc Phong thành lại giàu có, những thiên tài kia sẽ mang theo ý chí chi văn, vạn tộc công pháp thần bản, nhập giai binh khí, Nguyên Khí dịch... Cộng chung vào một chỗ, nếu thành công thì tối thiểu chúng ta sẽ có 5000 điểm cống hiến về tay!"
Nghe gã nói như thế, tiếng hít thở lén lút bên cạnh dồn dập hẳn lên.
5000 điểm cống hiến, điểm cống hiến của vạn tộc thần giáo không khác lắm so với điểm công huân của Nhân tộc.
Đó chính là 5000 điểm cống hiến!
Là thu hoạch có thể sánh với việc đánh giết 50 vị cường giả mới vào Đằng Không!
Giết một vị Lăng Vân cảnh cũng chỉ khoảng 500 điểm, giết một vị Sơn Hải... không sai biệt lắm mới được 5000 điểm.
Nhưng Sơn Hải cảnh nào có dễ giết như vậy!
Đội ngũ học viên mà thôi, dù đội hộ vệ có mạnh hơn thì cũng kém xa một vị cường giả Sơn Hải cảnh.
Nghe tới con số 5000 điểm cống hiến từ lời của nam tử Huyết Hỏa gióa, hô hấp của mấy người nấp trong hố bên cạnh bỗng trở nên dồn dập, có một người thấp thỏm lên tiếng: "Thực lực của Bắc Phong thành rất mạnh, tối thiểu phải chuẩn bị ba vị Lăng Vân cảnh, năm hoặc sáu vị Đằng Không mới có thể nhanh chóng giết sạch bọn họ, nhưng nếu xuất động lực lượng nhiều như vậy, chút thu hoạch kia nói cho cùng chia ra lại không được nhiều."
"Ngu muội!" Nam tử Huyết Hỏa giáo cười lạnh: "Nếu có thể hủy diệt thiên tài Bắc Phong, phía trên sẽ ban thưởng ít được sao? 5000 điểm chỉ là thứ chúng ta có thể thu hoạch, còn nếu thành công, phía trên ban thưởng ít nhất phải gấp bội, có khi cả vạn điểm cống hiến!"
"Người phía dưới muốn kiếm ngàn điểm rất khó, còn như chúng ta... một người tối thiểu sẽ thu được ngàn điểm, ngươi muốn cầm nhiều điểm cống hiến như thế thì phải đợi đến ngày tháng năm nào!"
Lời này vừa nói ra, tiếng hít thở lại càng dồn dập.
Ngàn điểm cống hiến đối bọn họ mà nói là rất nhiều, rất rất nhiều.
Có đôi khi Đằng Không chấp hành một nhiệm vụ, ban thưởng cũng chỉ có mấy chục điểm, thậm chí chỉ mấy điểm cống hiến, nếu trên trăm điểm vậy cũng là phải liều hết cái mạng.
Đằng Không sơ kỳ cũng có giá trị chỉ là trăm điểm.
Hai thứ này cơ hồ gộp lại với nhau thì tương đương với việc giết mười vị Đằng Không, phải liều mạng mười lần, mà bây giờ thì chỉ cần liều mạng một lần duy nhất!
Nam tử quát khẽ lần nữa: "Làm hay không làm? Nếu thành công, có lẽ Thiên Nghệ thần tộc cũng sẽ có ban thưởng! Chúng ta xả giận cho bọn họ, hành động này là vì muốn xây dựng Thiên Nghệ thần giáo, Thiên Nghệ thần tộc tuyệt đối sẽ không hẹp hòi, nếu có cơ hội... thậm chí có thể sẽ chủ trương xây dựng Thiên Nghệ thần giáo, lập lại một phái!"
"Huyết Ngạc, có phải từ lâu ngươi đã có ý tưởng này hay không?" Vị phu nhân kia kinh ngạc nhìn gã.
Huyết Ngạc lơ đễnh đáp: "Ai mà chẳng muốn đi lên đỉnh cao! Bán mạng vì huyết hỏa Ma tộc hay là bán mạng cho Thiên Nghệ thần tộc có khác gì nhau sao? Ha ha, người như chúng ta đã định trước sẽ chẳng thể đội chung trời với Nhân tộc, néu đã như vậy, bán mạng cho ai thì phải xem bọn họ ra giá bao nhiêu!"
"Nếu có thể chủ đạo việc xây dựng lại Thiên Nghệ thần giáo, chắc chắn có thể thu được hàng loạt sự ủng hộ, có lẽ rất nhanh thôi ta sẽ có thể đột phá tới Sơn Hải, thậm chí là càng mạnh hơn nữa!"
Huyết Ngạc cũng không che giấu dã tâm của mình, ánh mắt gã lộ ra vẻ chờ mong cùng khát vọng, "Chư vị, khi đó giáo phái được gầy dựng lại, tất nhiên sẽ có hàng loạt nhu cầu, nếu có người nguyện ý tìm tới... Người thành lập phái sẽ có được lợi ích hơn nhiều so với những kẻ đến sau!"
"Huyết Ngạc, ngươi không sợ Huyết Hỏa giáo tìm ngươi gây phiền phức sao..."
Huyết Ngạc cười lạnh: "Sợ cái gì, liều thì ăn nhiều, nếu ta thành công thì ta sẽ đứng đầu một phái! Huyết Hỏa giáo sẽ không dám làm gì ta cả! Nếu thất bại, dù sao ta cũng là Lăng Vân cảnh, chẳng lẽ Huyết Hỏa giáo không cần những người như chúng ta bán mạng cho bọn họ? Nói một chút mà thôi, ta lại không thật sự phản bội, chẳng lẽ còn muốn giết ta hay sao?"
"Đây cũng không phải là Ma giới của huyết hỏa Ma tộc mà là Nhân cảnh, vì giết ta... có đáng không? Còn không bằng tiếp tục giữ ta lại bán mạng cho chúng, không phải ư?"
Huyết Ngạc nói xong, hơi mất kiên nhẫn: "Chư vị tự cân nhắc đi, bất quá... Mấy ngày nay mọi người đừng rời đi, có việc thì ta sẽ cho kẻ dưới giúp các ngươi xử lý, dù cho không tham dự thì cũng không được rời đi!"
Mọi người không phản bác, lưu lại nơi này trong những ngày hành động vốn là quy củ, đề phòng tin tức bị tiết lộ.
"Huyết Ngạc, phục kích Bắc Phong thành cũng được, bất quá Huyết Hỏa giáo ta nếu tập kích các thành thị như Nam Nguyên thì thực lực phải đủ mạnh, bằng không... liếc mắt cũng thấy được là âm mưu, khi đó không chỉ chúng ta gặp nguy hiểm, ngươi bên kia có thể làm được không?"
"Tất nhiên là có thể!" Huyết Ngạc tự tin gật đầu, "Thiên Thủy đường chủ cũng giống như ta, đều là Đằng Không lục trọng, hắn dẫn đội thì như thế nào? Nam Nguyên chỉ có một vị Long Võ vệ Đằng Không sơ kỳ, có thể giúp hắn kiếm điểm công lao, chẳng lẽ hắn lại không muốn?"
"Chư vị nếu có ý kiến gì trái ngược thì cứ việc đi tập kích các thành khác, tập kích mỗi một mình Nam Nguyên chưa hẳn có thể được chú ý, tập kích nhiều chỗ thì bẫy rập ở những nơi ấy cũng đều sẽ bị bại lộ hết, khi đó chúng ta mới có thể an toàn hơn!"
Mọi người im lặng không nói.
Trong hoàn cảnh như vậy, ai còn có ý kiến đối đầu cơ chứ.
Bình thường không tiện hạ thủ, nếu có thể mượn cơ hội diệt trừ những kẻ kia thì cũng không phải là không được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.