Vạn Tộc Chi Kiếp

Chương 1362: Đi Mượn Cổ Thành Lệnh




Diệp Hồng Nhạn đi rồi, ám ảnh vệ cũng đang một đường đuổi tới cổ thành.
Mà giờ khắc này.
Trong đại bản doanh của Nhân tộc.
Đại Tần vương nhìn lướt qua tình báo, thản nhiên nói: "Không cần phải để ý đến! Phân tranh dưới Vĩnh Hằng thì đừng đi quản, huống chi sự tình ở cổ thành thật sự phức tạp, Vĩnh Hằng tham dự vào thì chỉ khiến mọi thứ phiền toái hơn!"
Đối diện ông là thứ tử, tướng chủ Tiên Phong doanh Tần Hạo.
Nghe ông nói vậy, hắn liền hỏi: "Phụ thân, cổ thành nguy hiểm như vậy sao?"
Đại Tần vương trầm ngâm một lúc mới đáp: "Không phải nguy hiểm, mà là tình huống ở cổ thành bên kia có điều phức tạp. Kỳ thật cổ thành phụ trách trấn thủ một thứ gì đó... Ngươi không hiểu, huống chi, ở đó còn có cổ thành chi chủ tọa trấn, tùy tiện dính vào dễ dẫn đến thành chủ ra tay với chúng ta, việc này chỉ có thể dựa vào kẻ dưới Vĩnh Hằng đi giải quyết!"
Tần Hạo suy nghĩ một chút, mở miệng nói: "Cái kia... Hay là ta mang một vài cường giả Tiên Phong doanh đi qua hỗ trợ."
Đại Tần vương nhìn hắn một cái, trầm giọng nói: "Tiên Phong doanh không được đi, phải ở lại trấn thủ Đông Liệt cốc! Một khi Đông Liệt cốc bị phá thì tổn thất càng lớn!"
"Vậy chúng ta mặc kệ Tô Vũ à?"
Tần Hạo nhìn phụ thân, kia chính là thiên tài đỉnh cấp của đa thần văn hệ đó.
Đại Tần vương thản nhiên nói: "Không sao, bên kia còn có người đang ở đó. Vả lại cứ nhìn xem Tô Vũ có thể tự cứu không. Nếu đã không giải quyết được mà còn tự đẩy mình vào chốn nguy hiểm thì hắn chính là kẻ đồ đần độn, tự cầu phúc đi thôi!"
Không có điểm năng lực, ngươi trêu chọc ra phiền toái lớn như vậy làm gì.
Trừ phi thật sự có vô địch khác nhúng tay, bằng không ông sẽ không quản.
Nghĩ đến đây, Đại Tần vương lại dặn dò: "Mấy ngày tới ta sẽ đi tuần tra biên cảnh một chuyến, kịp thời ngăn lại cường giả các tộc muốn nhân cơ hội này tới Nhân cảnh dò xét. Ngươi phải chú ý cẩn thận hơn."
Vô địch sẽ không tùy tiện tham dự vào mấy cuộc chiến của thiên tài, bằng không thì cuộc chiến của vô địch đã sớm nổ ra.
Tô Vũ có thể qua được cửa ải này hay không thì phải xem thực lực bản thân hắn, vả lại còn có Đại Minh phủ cùng Đại Hạ phủ. Tối thiểu chưa cần tới ông ra mặt nhúng tay vào.
Huống chi, ông vẫn tin xác suất Tô Vũ xảy ra chuyện không lớn.
Tần Hạo thấy phụ thân nói vậy thì đành phải gật đầu, không tiện nói thêm cái gì.
...
Thiên Diệt thành.
Tô Vũ vào phòng.
Một lát sau, Đạo Thành cũng tới, giờ phút này, chung quanh Đạo Thành còn có vài đầu Tử Linh nhìn chằm chằm y, điều này khiến y cũng có chút bất đắc dĩ.
Thành Khải nhìn về phía y, đề nghị: "Bị ngăn chặn rồi, Đạo Thành huynh, hi vọng ngươi có thể đi tìm thành chủ, nếu dùng cổ thành lệnh của thành chủ thì chúng ta chắc chắn có khả năng mở ra phòng ở vòng thứ 18!"
Mở ra được thì Tô Vũ nhất định phải chết!
Muốn chạy cũng không có chỗ để chạy!
Đạo Thành yên lặng một hồi, gật gật đầu, "Ta đi thử xem, Thành Khải huynh hãy coi chừng hắn, Tô Vũ gian giảo vô cùng, cẩn thận để hắn chạy mất!"
"Yên tâm!"
Thành Khải không nhiều lời, gã là Sơn Hải đỉnh phong, nếu ngay cả việc giữ cửa này mà cũng để Tô Vũ chạy mất, vậy thì cũng đừng lăn lộn làm gì.
Đạo Thành không nói thêm gì nữa, quay người rời đi.
Vài con Tử Linh một mực đi theo y, đây là cái giá của việc giết chết Tử Linh, bất quá cũng không phải là không thể giải quyết, triệt để tiêu trừ tử khí rồi rời khỏi cổ thành một quãng thời gian để mài mòn ấn ký thì vấn đề liền không lớn.
Giờ phút này, Đạo Thành chỉ có thể không ngừng dùng Thiên Nguyên khí để làm hao mòn tử khí do Tử Linh mang tới.
Rất nhanh, Đạo Thành đã đến phủ thành chủ.
Phủ thành chủ cũng là cổ ốc, cửa lớn rộng mở.
Mà vài đầu Tử Linh theo tới, đến cửa chính bỗng nhiên dừng bước, không bám theo nữa.
Đạo Thành hơi nhẹ nhàng thở ra, không tiếp tục đi theo nữa là tốt.
Xem ra, phủ thành chủ vẫn còn có sức áp chế đối với đám Tử Linh kia.
Y cấp tốc vào cửa, trước cổng, tám vị thị vệ thân mặc áo giáp giống như người chết, một mực không có động tĩnh, chờ y bước vào cửa lớn, bỗng nhiên có người đưa tay ngăn cản, giọng âm u đầy tử khí: "Đại nhân có lệnh, Thiên Diệt cổ thành không tham dự vào cường tộc chi tranh!"
Đạo Thành hơi ngưng lông mày, rất nhanh hàng mày của y giãn ra, cất cao giọng nói: "Đạo Thành cũng không có ý này, ta chỉ muốn mượn dùng Thành Chủ lệnh để dùng tạm, sẽ trả lại nhanh chóng, hoặc là mượn một tấm cổ thành lệnh ở vòng 18 là đủ."
Không bao lâu sau, trong đại điện thành chủ có một vị lão nhân chậm rãi đi ra ngoài.
Ông xuất hiện ở cửa, nhìn về phía Đạo Thành, cười lộ ra hàm răng thiếu mấy cái, "Đạo Thành Tiên Quân, thành chủ đại nhân có lệnh, trước giờ chúng ta không liên quan đến vạn tộc chi tranh! Nếu mượn thì Tiên Quân sẽ mở ra cổ ốc, chém giết Tô Vũ... Nhân tộc vô địch lại tìm đến, đại nhân cũng chịu đựng không nổi việc bị Nhân tộc trả thù."
Đạo Thành không cho là đúng, y nói khẽ: "Tiên tộc..."
Có điều không đợi y nói hết câu, lão nhân thiếu răng liền cắt lời: "Nếu hiện tại Tiên giới có thể đánh giết Đại Tần vương, Đại Hạ vương, Đại Minh Vương, Đại Chu vương… Thiên Diệt cổ thành này sẽ nghe lời Tiên tộc răm rắp!"
Không giết được mấy vị này thì ngươi cũng đừng vô nghĩa!
Tiên tộc?
Tiên tộc thì bá đạo lắm sao?
Thiên Diệt cổ thành không thể chạy thoát, nói ra thì Huyền Khải nhất tộc còn đỡ hơn một chút, tốt xấu gì thì họ cũng có Huyền Khải giới, cần thiết thì có thể chạy về tránh một chút, chỗ họ đây thì trốn vào đâu?
Đạo Thành trầm giọng nói: "Chẳng qua ta chỉ mượn cổ thành lệnh..."
"Tiên Quân có thể chém giết một Sơn Hải Tử Linh, dưới tình huống bình thường, một đầu Sơn Hải Tử Linh đều sẽ có cổ thành lệnh của vòng 18, ngươi có thể tự kiếm!"
"..."
Đạo Thành không lên tiếng, đơn giản như vậy thì cũng không phải là cổ thành.
Giết một con Sơn Hải Tử Linh có thể sẽ trêu chọc tới một con Nhật Nguyệt Tử Linh đến báo thù, nếu có thể đối phó với Nhật Nguyệt Tử Linh thì y đã sớm tận diệt cổ thành, còn chờ tới bây giờ à?
Nhật Nguyệt Tử Linh bùng nổ tử khí, dù là Đạo Thành thì đại khái trong nháy mắt đều sẽ bị ăn mòn thành tro cốt.
"Không thể dàn xếp sao?"
Lão nhân cười toe toét khoe hàm răng khuyết, cười nói: "Tiểu Tiên Quân, thật sự không săn giết được Tô Vũ thì ngươi có khả năng rời đi, Huyền Khải tộc cũng có thể trở về đại giới, nhưng chúng ta thì phải làm sao bây giờ? Hiện tại chúng ta đã mắt nhắm mắt mở rồi. Đạo Thành Tiên Quân, không thể bức bách chúng ta quá nhiều được a. Cổ thành mặc dù yếu, không địch lại Tiên tộc, nhưng ở Chư Thiên chiến trường lại có không ít cổ thành, tiểu Tiên Quân tội gì phải khổ như thế chứ, không nên ép thành chủ đại nhân... đến lúc đó sẽ rất khó coi!"
Lời mềm lại mang ý cứng rắn!
Nể mặt cao tầng tộc ngươi nên các ngươi mới có thể quấy rối được trong thành tới bây giờ.
Thế mà các ngươi còn lên mũi lên mặt mà dám tới mượn cổ thành lệnh!
Cổ thành đúng là không mạnh bằng Tiên tộc nhưng các ngươi cũng cần hiểu rõ, cổ thành không phải chỉ có một tòa. Trên Chư Thiên chiến trường có mấy chục toà cổ thành, thật sự đến thời khắc mấu chốt, không phải họ không liên thủ lại được.
Ép mọi người tới mức khó coi, Tiên tộc đã suy nghĩ kỹ phải đắc tội với bao nhiêu người rồi chưa?
Đạo Thành thở dài, Tiên tộc trước giờ mọi việc đều thuận lợi nhưng cũng không phải ở đâu cũng đều có tác dụng.
Nếu đây là thiên tài tiểu tộc, Thiên Hà thành chủ tất nhiên sẽ vui lòng trợ giúp Tiên tộc.
Hết lần này tới lần khác, đó lại là cường tộc như Nhân tộc.
Lão nhân lại nói: "Mặt khác, thành chủ đại nhân bảo ta chuyển cáo tới Tiên Quân một câu, mặc dù ngài ấy mặc kệ nhưng tòa thành cổ này tự có quy củ! Bây giờ Tử Linh bạo động ở phạm vi nhỏ, đã đánh thức một vài Tử Linh thượng cổ ngủ say... Hiện tại Tử Linh đang xuất hiện đều là những thứ hình thành sau này, một khi đánh thức Tử Linh thượng cổ thì hậu quả... ta nghĩ Tiên Quân hẳn là cũng biết được một ít."
Đạo Thành khẽ cau mày: "Tử Linh thượng cổ bị đánh thức? Sao lại thế? Đến bây giờ, chúng ta cũng không hạ sát thủ với Tử Linh, ta chỉ giết nhầm một Tử Linh Đằng Không, dẫu sao cũng sẽ không khiến cho thượng cổ Tử Linh chú ý mới đúng?"
Lão nhân thản nhiên đáp: "Chuyện này thì ta không biết, có thể là lần này gây ra biến động khá lớn, một khi thượng cổ Tử Linh xuất hiện, chúng ta sẽ phong bế phủ thành chủ, đến lúc đó, cửa thành có lẽ sẽ tự động phong tỏa, Tiên Quân hãy tự suy nghĩ!"
Đạo Thành gật gật đầu, thở dài một tiếng, y không nói thêm nữa mà quay người rời đi.
Mượn không được!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.