Vạn Tộc Chi Kiếp

Chương 1358: Bị Chiếu Tướng




Đao mang tại Thiên Diệt cổ thành hạ xuống.
Thành Khải cấp tốc phá không, đuổi theo hướng Tô Vũ, tuy rằng gã không cảm ứng được Tô Vũ ở đâu, thế nhưng giờ phút này đám mây vừa tiêu tán, hơn nữa Tử Linh đột nhiên xuất hiện mấy chục con, thế nên gã chắc chắn Tô Vũ đang ở đằng kia.
Oanh!
Thành Khải đâm một thương ra, đập bay một đầu Tử Linh cản đường, vọt thẳng đến chỗ đông Tử Linh tụ tập nhất, thế nhưng lại không thấy Tô Vũ đâu.
Tử khí mãnh liệt ập tới từ bốn phía.
Lực bùng nổ thoáng chốc đã ăn mòn.
Tấm cổ thành lệnh trên thân Thành Khải bộc phát ra hào quang nhỏ yếu, giúp gã chặn lại bớt một ít tử khí, có điều Tử Linh quá nhiều, sau một khắc, Thành Khải bất chợt giật mình tỉnh táo lại, cấp tốc lao ra khỏi vòng vây của Tử Linh.
Những con Tử Linh đó, có con khựng lại nhìn gã một cái, bất quá rất nhanh đều dồn dập rời đi, tiếp tục đuổi theo hướng Tô Vũ bỏ chạy.
Thành Khải không phải là mục tiêu chủ yếu của bọn chúng.
Thành Khải dõi mắt nhìn theo hướng bọn chúng rút đi, ánh mắt lạnh lùng cực độ, tâm tình vô cùng tồi tệ.
Lúc này, tên Sơn Hải lục trọng Ngân Khải và Sơn Hải nhất trọng Phần Khải cũng vừa kịp đuổi tới đây, Phần Khải thụ thương không nhẹ, trong mắt còn mang theo vẻ hoảng sợ rõ rệt.
Giờ khắc này, trừ mấy người bọn họ ra thì hầu hết Lăng Vân và Đằng Không còn lại đều đã bị một đao ban nãy của Tô Vũ thủ tiêu toàn bộ.
Tốc độ của Lăng Vân và Đằng Không vốn không nhanh như Sơn Hải, một đao bất thình lình ập tới, cơ hồ cả bọn đều không thể chạy thoát, cuối cùng táng mạng ngay tại tòa cổ thành này.
Tổn thất nặng nề!
Huyền Khải nhất tộc có nhân thủ trên trăm người tại cổ thành, yếu nhất đều là Đằng Không cảnh, Lăng Vân có không ít, Sơn Hải cảnh thì có chừng 6 vị, mà giờ khắc này, toàn bộ trên dưới chỉ còn lại có ba vị Sơn Hải là đám người Thành Khải.
Thành Khải đột nhiên nhìn về phía Đạo Thành bên kia, lúc bấy giờ Đạo Thành đang che chở cho Cửu Huyền, chuẩn bị rời đi.
Truy tung Tô Vũ rất khó!
Vả lại tình hình nơi đây càng lúc càng hung hiểm.
Thành Khải nhìn ra tâm tư của y, không khỏi giận dữ lên tiếng: "Đạo Thành huynh, Tô Vũ chưa chết thì vạn tộc còn có thể ngủ yên được sao? Đừng quên, hắn là người của đa thần văn nhất hệ! Năm nay hắn mới chỉ 19 tuổi mà đã có khả năng giết Sơn Hải tam trọng!"
Ngươi muốn đi?
Đều đã đến mức độ này, ngươi còn muốn đi?
Đạo Thành nhìn về phía gã, xấu hổ nói: "Ta cần có cường giả mạnh hơn tới trợ giúp!"
Hiện tại rất nguy hiểm.
Nơi này, kẻ có thể vững vàng áp chế Tô Vũ chỉ có Thành Khải, cả y và vị Sơn Hải lục trọng kia đều chưa hẳn có thể trấn áp lại Tô Vũ, nhất là trong hoàn cảnh vô cùng phức tạp của tòa cổ thành này.
Thế nhưng sức cảm ứng của Thành Khải quá yếu, không thể dò xét bám đuôi được đối phương, điều này rất nguy hiểm.
Mới rồi đã chết một vị Sơn Hải tam trọng, y nhất định phải cần thận trọng hơn nữa.
Nếu Tô Vũ còn đánh lén mấy lần như vậy nữa, y đoán người tiếp theo khả năng liền là Cửu Huyền hoặc là Phần Khải.
Phần Khải chết thì không có việc gì, nhưng Cửu Huyền mà gặp chuyện thì phiền toái lớn.
Cho nên y rất muốn lập tức rời đi.
Thành Khải không nói chuyện, gã đang nhìn về nơi nồng đậm tử khí phía trước, kỳ thật, gã tin chắc giờ phút này Tô Vũ trăm phần trăm là đang bị Tử Linh bao vây ở đó.
Nhưng gã phải làm sao bây giờ?
Giết vào đấy sao?
Gã bỗng nhìn về phía Đạo Thành, "Huyền Khải nhất tộc không áp chế được Tử Linh, ngược lại còn dễ dàng bị Tử Linh bao vây, ăn mòn, thôn phệ! Nhưng Tiên tộc luôn luôn là thiên địch của Tử Linh. Không bằng Đạo Thành huynh đi vào đó liều giết Tô Vũ một phen, ta sẽ ở ngoài hộ đạo cho Cửu Huyền tiên tử!"
Hai tên Tiên tộc này không muốn xuất lực mà đã định từ bỏ ư? Đừng hòng!
Thực lực của Cửu Huyền hơi yếu nên thôi bỏ qua, nhưng rõ ràng Đạo Thành ngươi cũng không yếu.
Tô Vũ chỉ giết được Sơn Hải tam trọng, mà ngươi đã từng giết qua Sơn Hải ngũ trọng!
Lực khắc chế của Tử Linh đối với các chủng tộc khác rất lớn, nhưng Tiên tộc lại có phương pháp khắc chế Tử Linh, điểm này Thành Khải biết rất rõ ràng.
Thành Khải u lãnh nói: "Đạo Thành huynh, tộc ta vì vây bắt Tô Vũ mà đã ngã xuống ba vị Sơn Hải, nhiều vị Lăng Vân cùng Đằng Không khác. Đạo Thành huynh... Chẳng lẽ không muốn xuất lực?"
"Tô Vũ nhất định đang bị vây trong đám Tử Linh đằng kia, đến bây giờ mà hắn vẫn chưa chết thì chắc chắn có biện pháp phòng tráng tử khí. Mà ta thì một khi lâm vào trong đó, dù cho có cổ thành lệnh, nhưng bởi vì đẳng cấp không đủ nên chắc chắn cũng sẽ bị Tử Linh nhằm vào... Đạo Thành huynh, ngươi cảm thấy thế nào?"
Gã lạnh lùng nhìn về phía Đạo Thành.
Tộc ta đã chết ba vị Sơn Hải, gần 20 vị cường giả Lăng Vân, Tiên tộc ngươi không trả giá gì mà đã muốn đi?
Nghĩ gì thế!
Kẻ hô hào muốn bắt Tô Vũ là các ngươi, bây giờ muốn chạy cũng là các ngươi, cuối cùng người chết đều là Huyền Khải nhất tộc. Tiên tộc cho rằng mình là ai?
Thấy Đạo Thành không đáp lời, Thành Khải lần nữa lạnh lùng nói: "Không giết được Tô Vũ cũng không sao. Tộc ta nguyện bồi thường trăm giọt Huyền Hoàng dịch để hóa giải thù này! Kể cả việc Thanh Khải, Hồng Khải bọn hắn bị giết cũng coi như tự gieo gió gặt bão, Đạo Thành huynh cảm thấy thế nào?"
Đạo Thành nhìn chằm chằm vào gã một lúc lâu, đây là gã đang đe dọa y.
"Tộc ngươi cùng Thiên Đúc vương..."
Y còn chưa nói xong, Thành Khải đã cắt ngang: "Không sao, nếu tộc trưởng đã đưa ra quyết định thì đây chính là đồng minh, ta tin tưởng Nhân tộc sẽ biết điều nhượng bộ!"
"Thành Khải huynh... Ngươi... Có thể đại biểu thay cho Huyền Khải vương?"
"Không thể!"
Thành Khải nghiêm mặt đáp: "Thế nhưng, thân là người phụ trách cứ điểm ở cổ thành, ta sẽ có gì báo nấy hết tất cả mọi điều xảy ra hôm nay với tộc trưởng. Bao gồm cả cuộc chiến giữa Nhân Thần Tiên Ma, Nhân tộc thiên kiêu, Ma tộc thiên kiêu, ta đều đã tận mắt thấy, nhưng lại thiếu may mắn không được chứng kiến sự anh dũng của thiên tài Tiên tộc."
Ý tứ của mấy lời này đã rất rõ ràng!
Nếu hôm nay Tiên tộc các ngươi không cho chúng ta thấy thành ý, vậy thì xin lỗi, chúng ta không bồi các ngươi cùng chơi nữa.
Lỡ chết vài vị Sơn Hải, chúng ta chịu!
Không chỉ chịu, mà bọn ta còn nguyện ý bồi thường cho Tô Vũ trăm giọt Nhật Nguyệt Huyền Hoàng dịch vô cùng trân quý.
Vạn tộc đầu nhập vào các cường tộc, đó là vì muốn nhìn biểu hiện của cường tộc, chứ không phải ngốc nghếch phụ thuộc!
Tiên tộc không thể mang đến cho bọn họ bất kỳ chỗ tốt gì, cũng không thể hỗ trợ bọn họ thêm phần cường đại, vậy vì sao phải đầu nhập vào Tiên tộc?
Đạo Thành lẳng lặng nhìn gã, không vội lên tiếng.
Mà Cửu Huyền bên cạnh lại nhịn không được quát khẽ: "Ý Thành Khải đạo huynh là Tiên tộc không bằng Nhân tộc?"
Thành Khải hờ hững đáp: "Tối thiểu hiện tại là như thế! Hai vị thiên kiêu có tiếng là có thể giết Sơn Hải, nhưng hiện giờ lại bị Tô Vũ đùa nghịch xoay quanh tới chóng mặt! Mà ta bất quá chỉ là lão phế vật của Huyền Khải nhất tộc thôi, tộc ta không bằng Nhân tộc, chịu đầu hàng cũng là việc bình thường."
Chỉ đơn giản như vậy!
Gã trực tiếp thừa nhận Huyền Khải nhất tộc là phế vật, lại có thể thế nào?
Ban đầu là bị Tô Vũ giết thiên tài bản tộc, sau lại có Trịnh Bình xuất hiện giết chết cường giả Nhật Nguyệt, mà nay tại cổ thành, rất nhiều tộc nhân của bọn họ đã bị Tô Vũ giết.
Là Tiên tộc đánh cược, nói rằng muốn giết Tô Vũ không có việc gì, Tiên tộc sẽ đứng ra gánh chịu hết thảy. Huyền Khải nhất tộc cũng chỉ muốn nhân cơ hội này dựa vào Tiên tộc, bởi vì bọn họ thật sự rất mạnh.
Tuy nhiên có mạnh hơn nữa mà không nguyện ý ra sức thì cũng vô dụng, Huyền Khải nhất tộc cũng không phải kẻ ngu ngốc.
Thành Khải lạnh nhạt nói: "Đạo Thành huynh và Cửu Huyền tiên tử muốn rời đi thì bây giờ cứ việc tùy tiện đi trước. Đợi các ngươi đi xong, Huyền Khải nhất tộc ta sẽ lập tức cùng Tô Vũ hoà giải!"
Đến lúc đó, Tiên tộc đừng hòng lại muốn lôi kéo Huyền Khải nhất tộc xuống hố.
Tuy rằng gã không thể đại biểu thay cho Huyền Khải vương, thế nhưng gã sẽ báo cáo hết toàn bộ sự việc ngày hôm nay, sẽ cực lực thuyết phục vương không nên kết minh cùng Tiên tộc. Tiên tộc đều là những kẻ chỉ biết bo bo giữ mình, không mang lại bất kỳ chỗ tốt gì cho Huyền Khải nhất tộc, ngược lại chỉ có tai hoạ!
Đạo Thành hít sâu một hơi.
Y biết chính mình đã bị chiếu tướng.
Nếu hôm nay rời đi, xem như triệt để cắt đứt minh ước giữa Huyền Khải nhất tộc và Tiên tộc. Trách nhiệm này y gánh không nổi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.