Vạn Thú Triều Hoàng

Chương 88: Yếu Bạo!






Đau lòng quá a a a!Lãng phí nhiều đan dược như vậy vẫn không thể đạt được mục đích.
Xem ra Toái đan không có tác dụng với cá sấu yêu, chỉ khi nào đột phá bình cảnh, luyện ra Hương Nhị Đan phẩm chất Vô hà mới có hy vọng.Chưa bao giờ là người dây dưa dài dòng, nhíu nhíu mày, Chân Tiểu Tiểu cất số đan dược còn lại, xoay người rời đi.Nếu không thể cho ăn no, vậy không cho nữa!Từ từ, từ từ!Ngươi.

.
.
ngươi mẹ nó sao đi nhanh vậy?Cá sấu yêu sững sờ, hai bên giằng co lâu như thế, thật vất vả nó mới chiếm thượng phong một lần, vẫn chưa đắc ý đủ đâu, làm sao người xem có thể đi được? Quả thật rất không lễ phép!Còn có còn có! Con cái chết tiệt, trong người ngươi rõ ràng còn giấu đan, thơm thực sự đấy, sao không cho ta ăn?Nhìn bóng lưng quyết tuyệt của Chân Tiểu Tiểu, cá sấu yêu vội vàng rụt rụt cái mông đang lắc lư, tiếp đó xông lên trước, mũi dán chặt lên Khoá Sơn Đại Trận, ánh mắt tha thiết mong chờ.Nghe thấy tiếng bước chân lộn xộn bạch bạch bạch vang lên từ phía sau, đầu Chân Tiểu Tiểu đầy vạch đen, vừa định mắng hai câu, nhưng lúc quay đầu lại đối mặt với cá sấu yêu, ánh mắt đột nhiên rơi vào một dòng xoáy hỗn loạn.Con ngươi tanh hồng dựng thẳng của cá sấu yêu đã từ một phân làm hai từ lúc nào không hay, hóa thành một đôi cá âm dương, chậm rãi xoay tròn ngược chiều kim đồng hồ.Ngay cả cá sấu yêu cũng không ngờ tới con mắt sẽ biến hoá kỳ lạ như vậy, sửng sốt chốc lát, nó cười điên cuồng, hàm trên hàm dưới gõ loạn xạ.A ha ha ha ha ha ha!Ác Mộng Tạo Ảnh!Đây là đồng thuật cường đại hiếm có của hậu duệ Ẩn Long, mặc dù trước đó nó được thừa hưởng một phần đồng lực của tổ tiên, nhưng nếu muốn thức tỉnh huyết mạch chân chính, thì chỉ có xác suất một phần triệu.Vậy tại sao hôm nay mình lại đột phá một cách khó hiểu thế này?Chẳng lẽ là vì vừa ăn mấy viên đan mê người đó?Không không không!Mới không phải nhờ viên thuốc rách, không phải công lao của con cái kia!Nhất định là do ta bị nàng sỉ nhục nhiều ngày, nên ép ra năng lực tiềm ẩn, dù sao lão tử vốn mạnh như vậy!Sự tự tin mãnh liệt dâng lên trong lòng, nhanh chóng quét sạch những suy nghĩ vớ vẩn nực cười.
Nhìn bóng dáng Chân Tiểu Tiểu dần dần mờ đi trong tầm mắt, khóe miệng cá sấu yêu gợi lên độ cong tà ác.Con cái chết tiệt, ngươi khinh người quá đáng!Hiện tại cuối cùng cũng là sân khấu của bản đại gia!Bản đại gia sẽ gieo hạt giống thần phục vào giấc mộng của ngươi, khiến ngươi trở thành nô lệ suốt đời cho lão tử, ngày ngày chỉ luyện viên thuốc nhỏ.
.

.
Không! Vậy chưa đủ, mỗi ngày đều luyện đan, còn phải nấu món ngon phục vụ lão tử, thịt rắn hấp Linh Chi, sườn sói hầm Chu Qủa, Địa Hoàng chưng Nhân Sâm,… Không thể thiếu một phần, diệt ha ha ha ha!Nghĩ đến đây, nước miếng cá sấu yêu chảy rào rào, đôi cá âm dương trong mắt xoay chuyển nhanh hơn.Nhưng vào lúc này, Chân Tiểu Tiểu chớp chớp mắt tỉnh táo lại, nàng nhìn thẳng vào hai tròng mắt biến dị của cá sấu yêu.Đây là.
.
.
cái quỷ gì vậy? Hình như là tà thuật vừa khiến máu huyết ta sôi trào?Không đau không ngứa, yếu bạo!Giật giật khóe miệng, Chân Tiểu Tiểu khinh thường giơ ngón giữa với cá sấu yêu.Mẹ nó!Thế cũng được?Con ngươi cá sấu yêu trố lồi, sắp rơi xuống đất.Điên đảo lẽ thường!Rõ ràng là đồng thuật chí cường, làm sao dùng với con cái lại không có tác dụng gì?Không, không, không! Tuyệt đối không phải do ngươi lợi hại, mà là bản đại gia vừa học được kỹ năng mới, vẫn chưa thành thạo!Nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy khinh thường của Chân Tiểu Tiểu, cá sấu yêu quá ủy khuất, sắp khóc ra tiếng luôn.Rõ ràng là đã đủ đau lòng, người nào đó còn không quên đổ thêm dầu vào lửa."Ta sai rồi.

.
.
"Chân Tiểu Tiểu lắc đầu nguầy nguậy, vẻ mặt vô cùng thất vọng."Ta vốn nghĩ ngươi là Thú vương trong Thú vương, lão đại trong lão đại, ta không ngại đường xa đến đây vãn hồi mối quan hệ, không ngờ tới ngươi lại là loại thú miệng cọp gan thỏ."_NL_"Nhân lúc mỗ Chúc không ở đây, ta phải hạ cổ Tiểu Tiểu, giành trước mỗ Chúc, kéo tiểu mỹ nhân lên giường! Diệt ha ha ha ha!" Mỗ Thần Quang đã hắc hoá giơ Nhiếp Hồn Châu chiếu vào mặt Chân Tiểu Tiểu.“Đây là hạt châu quỷ gì vậy? Sáng long lanh nha, chơi vui nha! Tặng ta? Cám ơn!" Bộp bộp bộp vỗ mỗ Thần Quang hắc hoá vài cái, vỗ tới hắn hộc máu, Tiểu Tiểu mới vui sướng khảm hạt châu lên giày mình.Huyết mạch của Thần ma thật đáng sợ ~~.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.