Vạn Pháp Đế Tôn

Chương 1: Xuyên Không






Vào một hôm trời đỗ mưa như trút nước, sấm đánh như gõ trống trên đầu.
Nhiều người vội vàng tìm chỗ trú.
Ở đó có một người đàn ông trung niên khoảng 39 tuổi vừa chạy vào 1 trạm xe bus để trú mưa.
Vừa vào đến nơi ông lập tức chửi thề:
“ Mẹ nó được được hôm chiều rảnh, đang định đi nhậu ”
Nói đoạn hắn phủi quần áo ngồi xuống chờ hết mưa, vừa ngồi đợi hắn vừa nghêu ngao hát:
“ Đừng làm rơi thêm, thêm, thêm nhiều giọt lệ

Còn đây bao câu ca anh tặng em! ”
Trong khi chờ hết mưa thì Vương suy nghĩ về cuộc đời mình.
Hắn là 1 nhân viên văn phòng làm công ăn lương sáng đi làm tối về sục c-c, hắn là dân FA sống 1 mình ít người biết tới từ khi người thân hắn mất hết.
Hắn sống 1 mình cô độc trong căn nhà cấp 4 và giờ đã 39 tuổi nhưng hắn không 1 mảnh tình vắt vai.
Mà cũng phải thôi 1 người đàn ông tương lai tăm tối như hắn thì ai thích…
Bípppp ….
Đang trong mạch suy nghĩ thì hắn giật mình nghe tiếng còi xe bus.
Vương nhìn lên trời thấy cũng tạnh mưa nên định đi về.
Anh ta bước một cách vô định về nhà và nghĩ coi về nhà nên làm gì
“ Hay là mình coi nó tiếp nhỉ! ” ( Bộ JAV giới hạn mà Vương mới mua )
Nói đoạn anh ta nở một nụ cười và rảo bước nhanh về nhà
Xoẹtttt Đùngggg ……
Một tiếng sét vang lên làm Vương giật mình nhìn vào chỗ sét đánh xuống, trong làn khói có người đang nằm tại đó.
Vương thầm cảm ơn tổ tiên gánh còng lưng khi người nằm ở đó không phải là hắn thì hắn lạnh người khi gương mặt quen thuộc hiện ra .
Đó là gương mặt của hắn, nhưng tại sao lại giống hắn như vậy, chẳng phải người thân của hắn đã chết hết rồi sao.

Hắn còn đang hoang mang suy nghĩ thì trên trời có 1 cột sáng hút lấy hắn lên trên cao rồi biến mất.
“ Này! ”
Vương nghe tiếng gọi liền tỉnh dậy.
Xung quanh hắn có 3 người đang mặc trang phục cổ trang đang nhìn hắn.
“ Mẹ nó, bọn bác sĩ dạo này thích cosplay để hù bệnh nhân à? ”
Xung quang chỗ hắn đang nằm là 1 màu trắng bao phủ.
Người vừa lên tiếng là 1 người phụ nữ mặc áo xanh với mái tóc màu lam dài đến tận kiều đồn, khuôn mặt đầy vẽ cao quý, thân hình nóng bỏng đẹp hơn cả những siêu sao hạng A hay người mẫu mà Vương từng biết.
“ Chắc số đo 3 vòng của bà này cỡ 93-60-93! ”
Vương nghĩ thầm.
Người thứ 2 là một ông cụ già áo trắng, râu trắng, tóc bạc tay cầm 1 cây gậy gỗ.
Người thứ 3 là một cậu bé mặc trên mình bộ giáp màu tím bóng loáng.
Đang quan sát xung quanh và suy nghĩ thì cô gái tóc lam lên tiếng cắt ngang:
“ Tôi biết cậu đang nghĩ gì ? Chúng tôi cũng không có nhiều thời gian để giải thích cho cậu hiểu.

Tôi là Thần Sinh Mệnh.
Người mặc áo trắng là Thần Trí Tuệ.
Còn người mặc áo giáp kia là Thần Chiến Binh chúng tôi nhờ Lôi Thần mang anh lên đây để cử tới 1 đại lục đang bị hỗn loạn và chúng tôi sẽ cho anh 1 cuộc sống mới ở đó! ’’
Thần Trí Tuệ tiếp lời :
‘‘ Chúng tôi đã ở đây chờ đợi hơn nghìn năm để tìm người phù hợp.
Cậu là người duy nhất phù hợp với điều kiện của chúng tôi.
Chúng tôi cho cậu được lựa chọn 3 món bảo vật mang theo! ’’
Tất nhiên với 1 người như Vương thì hắn đếch tin những gì 2 tên này nói.
Hắn đang đắn đo suy nghĩ làm sao thoát khỏi 3 tên khùng này thì kẻ tự xưng là Thần Chiến Binh lên tiếng :
‘‘ Thời gian lựa chọn đã hết cậu được tặng 1 bảo vật mang trí tuệ siêu phàm và 2 món ngẫu nhiên khi tới nơi! ’’
Nói đoạn Thần Chiến Binh búng tay, Vương liền rơi xuống và ngất lịm đi



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.