Vận Mệnh Thế Gia

Chương 14: Nghi ngờ




Sau khi Đại Đường lập quốc, đại đa số các nhà quyền quý mới tấn lên trước kia đều có xuất thân không cao, ẩm thực ăn mặc thích xa hoa, ăn cơm luôn dùng thịt cá, dầu mỡ tràn đầy mới là tốt, cho rằng như vậy mới có thể phô bày ra sự giàu có và thịnh vượng.
Đồ ăn như vậy lúc đầu ăn thấy cũng được, nhưng ăn nhiều hai phần liền thấy ngán.
Phó Minh Hoa được nuôi có cái miệng kén ăn, giả vờ cầm đôi đũa, thấy Bạch thị đặt đũa xuống thì buông theo, bưng chén trà đã pha, khẽ nhấp một miếng súc miệng.
Nước trà vừa uống vào miệng, Phó Minh Hoa liền cảm giác có cái gì không đúng lắm. Trà này ngọt mát tinh khiết, cũng không phải là loại trà Phó gia có thể có được, giống như là trà ngon Phúc Nam tiến cống vậy.
Nàng ngậm nước trà trong miệng, còn chưa nhổ ra, Bạch thị liền cười nói:
"Trà này là do Dung phi trong cung ban thưởng, mọi người nếm thử đi, nói là trà thượng hạng do Phúc Nam tiến cống đó."
Phó Minh Hoa vừa nghe xong lời này, mượn động tác cầm khăn lau miệng liền nhổ toàn bộ nước trà vào khăn.
Tất cả mọi người đều cười khen, Thẩm thị còn làm bộ uống thêm hai ngụm, trong phòng vô cùng náo nhiệt.
Nhưng Phó Minh Hoa nghe Bạch thị nhắc đến Dung phi, liền kín đáo nhìn thoáng qua Tạ thị.
Ai mà không biết, Phó gia và Tạ gia là quan hệ thông gia, mà Tạ gia lại là một trong bốn thế gia vọng tộc, có quan hệ thân thiết với Thôi thị. Đích trưởng tỷ của Tạ thị còn gả vào Thôi gia làm vợ, cô nương Thôi gia lại được đưa vào cung, hiện là quý phi của Thiên Phong Đế.
Thế nhưng Phó gia vậy mà lại qua lại thân thiết với Dung phi như thế, còn được Dung phi ban trà, hôm nay nếu không phải Bạch thị nhắc tới, chỉ sợ nàng còn không nghĩ tới.
Khóe miệng của Tạ thị ngồi bên cạnh mang theo ý cười, nhưng nụ cười không đạt đến đáy mắt, ánh mắt nàng lạnh như băng nhìn chằm chằm chén trà trong tay, chén trà lại càng làm cho ngón tay nàng càng thêm tinh tế trắng nõn.
Bạch thị vừa nói lời này ra khỏi miệng, lập tức cảm thấy không tốt, bèn cười ha hả kết thúc câu chuyện, nhưng Phó Minh Hoa lại cảm thấy có cái gì đó không ổn.
Dung phi là sủng phi của Đương Kim Thánh Thượng, tuy nói phân vị không bằng Thôi quý phi, nhưng lại được thánh sủng hơn Thôi thị. Nàng ta vốn xuất thân Dung gia ở Phạm Dương, ban đầu Dung gia ở tiền triều cũng được xem là một gia tộc hưng thịnh, sinh ra được các mỹ nhân, có quan hệ chặt chẽ với vương triều triều đại trước, lúc đó có thể miễn cưỡng đặt song song với bốn họ Thôi, Tạ, Vương, Âm. Nhưng sau khi triều đại thay đổi, vương triều triều đại trước bị tiêu diệt, lúc Đại Đường mới thành lập, Dung gia bị chèn ép đến lợi hại.
Từ thời tiên đế, liền lệnh cưỡng chế Dung gia chuyển nhà, đại bản doanh vốn ở Phạm Dương, dời đến Lạc Dương. Thế gia vọng tộc như một cây đại thụ, cắm rễ ở đó, tất nhiên cành lá sẽ phát triển rậm rạp, nhưng một khi bị cưỡng ép đào đi chỗ khác, Dung gia mất đi đại bản doanh ở Phạm Dương, thời gian chỉ cần qua vài chục năm thì liền không nên trò trống gì.
Cuối thời tiên đế, lại càng nhiều lần kiếm cớ cắt bỏ thế lực của thế gia, mà lúc đó Dung gia đứng mũi chịu sào, bị đánh ép đến lợi hại.
Lúc trước khi Thiên Phong Đế vẫn còn là thái tử, đã có quen biết với Dung thị, cô nương Dung gia dung mạo xinh đẹp, nhưng khi đó tiên đế rõ ràng không thích Dung thị, Thiên Phong Đế vì đế vị, liền ẩn nhẫn không lộ ra.
Mà Dung gia trải qua nhiều lần đả kích, đã sớm không còn rầm rộ như lúc trước.
Năm đó để khôi phục lại tình cảnh gia tộc, biết rõ khi đó Thiên Phong Đế vẫn còn là thái tử có ý với Dung thị, nhưng lại không dám chọn nàng, liền định ra hôn ước cho Dung thị và con trai thứ ba của Quách gia.
Quách gia Quách Cửu Trung nguyên là Quách Cửu, lúc trước xuất thân dân gian, chính là một trong những công thần đi theo Thái tổ giành thiên hạ, được tiên đế ban tên chữ Trung, từ đó về sau đổi tên là Quách Cửu Trung. Bởi vì dũng mãnh thiện chiến nhiều lần lập chiến công, thời Đại Đường vừa lập quốc, được tiên đế phong là Dậu Dương Vương, đất phong ở Dậu Dương, đảm nhiệm chức Binh Bộ thượng thư. Quách Cửu Trung sinh ra ba con trai, trưởng tử oai hùng hơn người, định ra hôn ước với An Dương quận chúa, con trai thứ hai cũng thừa kế nghiệp cha, trấn thủ Liêu Dương.
Duy chỉ có đứa con trai thứ ba, bởi vì lúc trước Quách phu nhân mang thai hắn, thiên hạ chưa định, trượng phu đoạt thiên hạ, Quách phu nhân liền lưu giữ hậu phương.
Khi đó đương kim Thái hậu cũng đang mang thai, lại gặp dư nghiệt của tiền triều đuổi giết. Quách phu nhân vì cứu thái hậu mà lấy thân đỡ kiếm. Khi đó Quách phu nhân đã mang thai chín tháng, sau khi trúng một kiếm tổn thương đến hài tử trong bụng, suýt nữa mẹ con một xác hai mạng. Lúc đó thái hậu cảm động trước ân cứu mạng không màng sống chết của Quách phu nhân, từng hứa hẹn chỉ phúc vi hôn, nói nếu Long thai trong bụng mình là nhi tử, hài tử trong bụng Quách phu nhân là nữ nhi, thì con nối dõi Yến gia sẽ lấy cô nương Quách gia làm vợ, nhằm báo đáp ơn cứu mạng của Quách phu nhân.
Đáng tiếc sau đó Quách phu nhân khó sinh, sinh ra nhi tử nhưng thân thể bị tổn thương, từ đó không thể mang thai được nữa. Vì duyên cớ như vậy mà đứa con trai thứ ba của Quách Cửu Trung vừa mới sinh ra đã mang bệnh tật.
Tiên đế nhớ đến Quách phu nhân nhân nghĩa trung dũng, không hổ là trung lương chi phụ, sau khi đứa nhỏ này ra đời liền tự mình ban tên là Quách Cẩn Duệ, đồng thời Quách Cửu Trung cũng thăng vị lên làm Trung thư lệnh kiêm Thái úy, trong triều mọi người tôn là thượng phụ.
Từ nhỏ Quách Cẩn Duệ đã có chỗ thiếu hụt, thật vất vả dày công mới nuôi lớn được, tiên đế từng nói, cảm động và nhớ ơn Quách phu nhân cứu thê nhi một mạng, cho dù Quách Cẩn Duệ muốn cưới công chúa cũng có thể.
Chỉ bằng một câu nói này, cuối cùng tuy Quách gia vẫn tuân thủ nghiêm ngặt bổn phận, cũng không dám lấy công chúa, nhưng lại định ra hôn ước với Dung gia cô nương, rất nhiều người ở Đại Đường triều đối với việc này cũng không thấy bất ngờ.
Tuy nói Dung gia là thế gia vọng tộc, thế nhưng đã xuống dốc rồi, danh tiếng Quách gia lại đang thịnh, cô nương Dung gia gả cho Quách Cẩn Duệ cũng không tính là gả thấp, khi đó cuộc hôn nhân này mọi người đều trầm trồ khen ngợi, còn được tiên đế khi còn sống tự mình chỉ hôn.
Chính bởi vì phần quan hệ này mà tiên đế đã mở một đường đường sống cho Dung gia, cũng không tiến hành chèn ép nữa.
Khi đó bởi vì Thiên Phong Đế có quan hệ mật thiết với Quách gia, thường xuyên mượn danh nghĩa Quách Cẩn Duệ, lén lút hẹn hò với Dung thị, đợi đến khi tiên đế qua đời, sau khi Thiên Phong Đế đăng vị, việc qua lại với Dung thị cũng không che giấu nữa.
Quách gia nghe được phong phanh, hối hận cũng đã muộn.
Đã đến tình trạng như vậy, hiển nhiên Quách gia cũng nhìn ra là bị Dung thị tính kế, lúc đó vô cùng vui mừng định ra hôn ước, lúc này mới biết Quách Cẩn Duệ chính là bị cắm sừng. Thân thể Quách Cẩn Duệ vốn không tốt, biết việc này thì thổ huyết mà chết, sau khi Dung thị giữ đạo hiếu ba năm cho hắn, kiếm đủ thanh danh thì được Thiên Phong Đế nạp vào cung.
Lúc nàng ta vào cung thì đã hơn hai mươi, nhưng sau khi tiến cung lại rất được Thiên Phong Đế sủng ái.
Chính là bởi vì có được nữ nhân này không dễ dàng, còn phải tốn biết bao công sức mới có được, vì vậy cho dù nàng ta đã qua độ tuổi xuân thì, thậm chí còn có hôn ước với Quách Cẩn Duệ, nhưng Thiên Phong Đế vẫn coi nàng ta như trân bảo.
Dung phi sinh Tứ hoàng tử Yến Tín và Tam công chúa Yến Vĩ, trong triều tuy rằng Thôi quý phi sinh được hai con trai đã đứng vững gót chân, thanh danh Thôi gia lại cường thịnh, nhưng người được đương kim hoàng thượng sủng ái lại là Dung phi, Dung phi sinh một trai một gái, Tứ hoàng tử nhỏ hơn Tam hoàng tử hai tuổi, năm nay đã mười tuổi.
Từ năm Thiên Phong thứ hai, hoàng hậu qua đời nhưng không lưu lại vị hoàng tử nào, cho đến nay cũng được mười năm rồi, hậu vị trống không, trong cung thế lực giữa Thôi quý phi và Dung phi như nước với lửa.
Con nối dõi của Thiên Phong Đế còn sống sót là chín trai sáu gái, trong đó thân phận mẹ đẻ của Đại hoàng tử và Nhị hoàng tử thực sự quá thấp, cho nên cho dù tuổi đã lớn nhưng cũng an phận thủ thường.
Trong hậu cung khi các hoàng tử vẫn còn nhỏ tuổi, thì Thôi quý phi và Dung phi chỉ là nhìn nhau không vừa mắt, nhưng một khi hai vị hoàng tử có xuất thân khác nhau càng lớn tuổi, sự tình liền trở nên phức tạp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.