Vận Mệnh

Chương 74: Tu viện buren




Để cày bãi Mai Cốt Chi Địa (Nghĩa Địa Chôn Xương), Diệp Từ cố ý đổi toàn bộ mũi tên thành sơ cấp hỏa diễm tiễn(mũi tên lửa sơ cấp).. Đây cũng không có gì kỳ lạ, đơn giản vì tấn công quái hệ Khô Lâu bằng vũ khí hệ hỏa sẽ có điểm sát thương cao hơn những vũ khí hệ khác. Cho nên rất nhiều pháp sư thêm điểm thiên phú vào hệ nguyên tố khi lên tới khoảng 25 cấp đều party (tổ đội) với người khác để lên cấp.
Khi đó pháp sư đã có skill nguyên tố đầu tiên dạng AOE (skil đánh trên diện rộng) - Tinh Hỏa Trụy. Hơn mười pháp sư, cộng thêm mấy hiệp sĩ, và thợ săn lùa quái là tốc độ lên cấp sẽ giống như ngồi tên lửa vậy!
Nhưng lúc này bãi Mai Cốt Chi Địa vẫn còn là một nơi vắng vẻ. Trên bản đồ rộng lớn như thế, người ta chỉ cảm nhận được từng trận gió lạnh buốt xương thổi tới hòa cùng bài nhạc nền thê thê lương lương được thiết kế dành riêng cho nó. Mục đích của Diệp Từ là tu viện Buren nên trên đường đi, cô cũng không muốn dây dưa nhiều với đám khô lâu đang di chuyển cùng với đám động vật. Có thể dứt ra khỏi chúng được bao xa thì đi bấy xa, nếu không được thì giả chết.
Lát sau, cô đã đi đến được chỗ tu viện Buren.
Dựa theo cốt truyện của game Vận Mệnh thì tu viện Buren và tu viện Lam Y đều giống nhau, cả hai cùng từng là một trong năm tu viện lớn nhất trên đại lục phía Đông. Tuy nhiên, không giống với những tu sĩ trong tu viện Lam Y khi bị ma hoá đã quay sang tấn công quân mình, tu viện Buren là 1 trong trong những tu viện tận tâm tận lực nhất trên đại lục Larya. Những tu sĩ ở nơi này vì bảo vệ tôn nghiêm của tu viện và thánh vật cất giấu ở bên trong đã chiến đấu với quân đoàn Hắc Ám của Ma vương Naga đến cùng. Và cũng nhờ sự chiến đấu đầy anh dũng của họ mà Ma Vương Naga đã phải chịu không ít thiệt thòi. Cho nên sau khi giết sạch tất cả các tu sĩ, do vẫn còn chưa hết phẫn nộ nên Naga thậm chí còn thiêu cháy nơi này, biến nó trở thành một đống đỗ nát hoang tàn.
Núi xương cốt từ thi hài của những tu sĩ trong tu viện do bị lửa ma của Naga thiêu đốt cũng bị lây nhiễm ma tính, nhưng do lòng họ lúc nào cũng hướng về thánh quang thiên liêng thuần khiết nên đã khiến họ vô cùng đau khổ. Vì vậy sau được phục sinh thành khô lâu, họ vẫn tiếp tục ở lại đây bảo vệ nơi từng là thánh điện của bọn họ.
Mặc dù giai thoại đầy khúc chiết này đã được ghi chép lại trong không ít sử sách tại thư viện lớn nhất của thành Quan Quân một cách vô cùng cảm động, nhưng cái Diệp Từ quan tâm lại là thánh vật của tu viện Buren, cô rất muốn biết xem nó đang nằm ở đâu. Trước đây, từng có người chơi tung tin rằng thánh vật mà đại ma vương Naga cố công tìm kiếm nhưng tìm không được thật ra được cất giấu ở một nơi rất bí mật trong tu viện Buren, hơn nữa cũng đã có người tìm được nó.
Ngày chủ đề này được post lên diễn đàn gần như lập tức tạo nên một cơn chấn động hết sức mãnh liệt. Chỉ đáng tiếc là người gửi đã giấu tên, và sau bài viết đầu tiên cũng mất tích nên có rất nhiều người chơi nghi ngờ tính chân thực của thông tin này. Khi còn là một pháp sự, Diệp Từ cũng đã từng đến đây tìm cái gọi là thánh vật ấy, nhưng không thu được kết quả gì. Bẵng đi vài năm sau, chủ đề ấy lại một lần nữa được khơi dậy, lần này có người chơi xác nhận tu viện Buren quả thật có ẩn giấu thánh vật, tên gọi là mảnh vỡ của bảo thạch Erard.
Nếu như khi còn là pháp sư, Diệp Từ không chút hứng thú gì đến khối bảo thạch này, nhưng là một thợ săn, Diệp Từ lại thèm muốn nhỏ dãi. Viên ngọc Erard trong trận chiến đấu thuở xa xưa đã bị vỡ thành năm mảnh nhỏ, phân biệt nằm ở năm đại lục khác nhau, nếu tìm được đầy đủ và đúc lại thành một viên hoàn chỉnh thì nó quả thật xứng danh là một bảo vật thần cấp mà bất cứ người chơi theo hướng tấn công vật lý nào cũng sẽ đỏ mắt thèm thuồng.
Hôm nay Diệp Từ đến tu viện Buren, trừ mục đích cày level ra thì cô còn định nhân lúc những người chơi khác còn chưa tới đây, tranh thủ tìm ra mảng vỡ của viên ngọc Erard.
Khi cô đến trước cửa tu viện Buren, nhạc nền bỗng đổi thành một khúc nhạc sầu não, giai điệu âu sầu lượn lờ giữa không trung, khiến tòa tu viện đổ nát càng thêm nhuốm màu thê lương.
Trang bị trên người Diệp Từ nếu so với những người chơi cùng cấp có thể xem là khá tốt, và cũng nhờ thế mà sự ảnh hưởng từ chênh lệch cấp bậc giữa cô và khô lâu giảm bớt đôi chút. Nhưng dù như thế, Diệp Từ cũng không dám dây dưa với lượng lớn khô lâu thế này. Trên đường đi đến chỗ luyện cấp, cô cố gắng duy trì chiến thuật hit and run với một con khô lâu dạng đánh gần. Nếu như vô tình gặp phải con khô lâu hệ pháp thuật hoặc loại đánh xa thì Diệp Từ chọn đi đường vòng. Cấp bậc đã chênh lệch không ít mà còn dính vào loại khó nhai ấy thì cô chết là cái chắc.
Cũng may giết quái vượt cấp hệ thống sẽ thưởng thêm rất nhiều điểm kinh nghiệm.
Trong Vận Mệnh, quái cao hơn người chơi 5 cấp thì điểm kinh nghiệm sẽ nhân đôi, trên 8 cấp nhân bốn, trên 10 cấp nhân năm, còn nếu trên 20 cấp thì sẽ nhân đến mười lần.
Nhưng song song đó, khi đẳng cấp quái hơn xa cấp bậc người chơi thì hệ thống sẽ tự động gây ra không ít rào cản, đặc biệt là quái hơn người chơi từ 10 cấp trở nên, không chỉ điểm sát thương đánh ra rất thấp mà tỉ lệ combo cũng thưa thớt, nếu trang bị kém, công kích yếu thì chỉ toàn miss là miss. Dưới tình huống khắc nghiệt như thế, thông thường có rất ít người chơi thích vượt quá nhiều cấp để đánh quái.
Cấp bậc của đám khô lâu ở tu viện Buren đều cao hơn Diệp Từ trên 10 cấp. Cô sử dụng hit and run đánh một con quái nhỏ thôi cũng phải hơn 20 phút mới có thể xử lý xong, nhưng người ta thường nói, cho đi càng nhiều thì thành quả càng lớn, Diệp Từ nhận được lượng điểm kinh nghiệm gấp năm lần bình thường. Thế nên đánh chưa được 4 tiếng mà cô đã lên được cấp 21.
Cô vừa đánh quái vừa đi thẳng về phía bắc của tu viện Buren, đó là nơi ở của một NPC rất trâu bò. Chỉ cần bạn chấp nhận trả một số tiền nhất định thì sẽ được dạy một kỹ năng vô cùng khủng bố. Nhưng kỹ năng này có chút giới hạn là chỉ được sử dụng trong phạm vi tu viện Buren.
Có điều xung quanh nơi ở của NPC này có rất nhiều khô lâu đi qua đi lại, Diệp Từ không dám tùy tiện tiến vào đành phải bỏ qua đường bằng mà chọn cách bám vào trên trần của một hành lang đã bị tổn hại nghiêm trọng để bò tới gian phòng còn tương đối hoàn chỉnh ở hướng Bắc.
Đoạn đường này có thể nói là nguy hiểm trùng trùng.Có mấy lần Diệp Từ bị những khô lâu hệ pháp sư phát hiện. Nếu không phải cô nhanh tay giả chết trước khi chúng tấn công thì có lẽ hiện tại nàng đã chết thật rồi. Vất vả lắm cô mới bò được đến một cái lỗ thủng trên trần của gian phòng đó rồi chui vào bên trong.
Diệp Từ khổ sở nhích người từng chút một, lòng thầm mắng cái lỗ thủng này sao bé quá. Cũng may nhân vật cô chọn là tinh linh có dáng người nhỏ nhắn, chứ nếu là con người hoặc người thú thì cô thật sự không biết làm sao để chui lọt qua được cái lỗ ấy.
Sau khi chui được vào bên trong, lúc Diệp Từ phủi bụi dính đầy trên đầu không cẩn thận nhích nhân đạp trúng một miếng ngói nhỏ, khiến đám khô lâu ở bên ngoài nghe được âm thanh. Diệp Từ thầm hô nguy to rồi. Kỹ năng ngất của cô còn đang chờ coldown, mà đám khô lâu ở bên ngoài thì sắp xông vào đến nơi rồi. Cô lập tức quan sát tình hình xung quanh, chợt phát hiện phía trên nóc căn phòng xập xệ này có một cái xà ngang bị đứt đoạn. Kích thước của nó vừa vặn lại có thể che giấu được cả người cô.
Vì thế Diệp Từ không chút nghĩ ngợi tung người nhảy lên, nhẹ nhàng bò đến chỗ thanh xà ngang rồi nằm úp người xuống đấy.
Thanh xà ngang này cách cửa khoảng chừng 15 mét, hơn nữa khi ẩn nấp, người chơi có thể làm tê liệt cảm giác của đám khô lâu. Do đó nếu chúng không tiếp cận phạm vi 8 mét xung quanh thanh xà ngang, Diệp Từ sẽ không gặp nguy hiểm.
Tiếng lạch cạch khi xương cốt va chạm vào tường đá dồn dập vang lên. Diệp Từ vừa nghe liền xác định đám khô lâu đã đi vào trong phòng, dựa theo âm thanh ấy, cô đoán phải có ít nhất 7,8 con khô lâu. Cô hồi hộp nín thở, chỉ cần cô vô tình tạo ra một tiếng động nhỏ thôi thì chắc chắn sẽ lập tức chết không có chỗ chôn.
Đám khô lâu đứng ở cửa, nhìn một lượt khắp phòng bằng hốc mắt đen ngòm của chúng như muốn tìm ra thứ khiến chúng có cảm giác bất an. Sau đó bọn chúng dùng ngôn ngữ đặc biệt của khô lâu trao đổi với nhau. Diệp Từ nghe được rõ ràng từng chữ nhưng lại không hiểu bọn chúng nói gì. Trong Vận Mệnh, từng chủng tộc đều có ngôn ngữ đặc biệt của riêng mình. Chỉ có người trong tộc đó mới hiểu đối phương nói gì. Mỗi một đại lục lại có thêm một ngôn ngữ thông dụng. Theo hệ thống mặc định, người chơi ban đầu chỉ biết sử dụng ngôn ngữ thông dụng của đại lục và ngôn ngữ của chủng tộc mình. Nếu bạn muốn học ngôn ngữ của chủng tộc khác thì phải đi tìm vật phẩm nào đó hoặc đến học từ một NPC đặc thù.
Sau khi đám khô lâu bô bô ba la một thôi một hồi, có mấy tên rút khỏi đó, nhưng bỗng nhiên lại có một con hệ pháp thuật đi về phía xà ngang mà Diệp Từ đang ẩn nấp.
Dây thần kinh mới thả lỏng được một lát lại căng cứng trở lại. Nếu chỉ có một con quái quả thật cô cũng không sợ lắm, nhưng nếu nó kêu lên cho đồng bọn biết thì Diệp Từ toi đời.
Cô thầm tính nhẩm khoảng cách giữa mình và nó, còn 8 mét... 4 mét... 3 mét... 2 mét...
Thôi, tới đâu thì tới, Diệp Từ nhẹ nhàng lấy nỏ ra, lắp tên vào, Hỏa Diễm Tiễn đã sẵn sàng, nó tiến thêm một chút nữa thôi cô sẽ lập tức tấn công nó để nó không kịp trở tay.
Còn 1 mét.
Diệp Từ đang định bắn tên, bỗng nhiên con khô lâu hệ pháp thuật dừng bước, mấy con khô lâu bên ngoài lại xì xào gì đó giống như đang gọi nó trở về đội, nó nghe thấy thế liền quay người rời khỏi.
Lúc này Diệp Từ mới khẽ thở phào một hơi. Lòng bàn tay cô đã ướt nhẹp mồ hôi. Vừa rồi thực sự quá nguy hiểm.
Cất vũ khí xong cô liền nhảy xuống đất, lần này cô hành động vô cùng cẩn thận, quyết sẽ không giẫm lên vết xe đổ kia.
Trong góc căn phòng có một tu sĩ khoác áo màu tím đang ngồi, hắn tên là Hank. Có điều hắn đã chết lâu rồi, hiện giờ cái cô đang thấy là linh hồn không chịu tiêu tán của ông ta mà thôi. Ông ta vẫn khăng khăng không chịu tin mình đã chết mà vẫn cho rằng mình vẫn còn sống và đang tiếp tục quá trình nghiên cứu ngày trước.
Ồ, là 1 tinh linh. Khi Hank ngẩng đầu lên nhìn và phát hiện Diệp Từ, hắn có vẻ rất hưng phấn: Có phải cô đến đây vì nghe được những người khác kể lại thành quả nghiên cứu của ta không?
Đúng vậy thưa tu sĩ Hank. Diệp Từ cung kính cúi chào: Đại lục Larya vẫn luôn ca tụng những nghiên cứu vĩ đại của ngài.
Thật sao? Quỷ hồn của Hank có vẻ rất hưng phấn. Hắn đứng bật dậy, sau đó chạy đến vỗ vai của Diệp Từ. Tuy hình ảnh vô cùng chân thật nhưng cô lại chẳng có cảm giác gì. Cô đến đây nhất định là để báo cho ta tin tức tốt gì đó đúng không?
Đúng vậy thưa tu sĩ Hank!
Tốt, tốt, tốt!
Hank hưng phấn nói liên tục mấy chữ tốt: Để biểu đạt lòng biết ơn cả ta, ta quyết định dạy cho cô một trong những kỹ năng mà ta nghiên cứu thành công nhất.
Trước mắt của Diệp Từ xuất hiện một bảng ba kỹ năng để cô lựa chọn...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.