Vận Mệnh

Chương 13: Người trên bảng xếp hạng




Ý, không phải. Cô nhìn kỹ lại thì thấy bên góc Tây Bắc có một người đang cầm vũ khí chém xuống như mưa.
Tốc độ giết sói của người này cực kỳ nhanh, nhưng có điều một người chơi mới chưa đến cấp 10, dù tốc độ giết sói có nhanh đến thế nào cũng không hơn được tốc độ sói mới sinh ra. Cho nên người kia mới không càn quét ở những khu vực khác, mà chỉ tập trung ở mỗi góc Tây Bắc.
Thật may mắn, hai người mỗi người chọn một góc, ai làm việc nấy, mỗi người tự lo việc của mình.
Diệp Từ sử dụng kỹ năng Thợ Săn Bảo Hộ, sau đó liền lấy cung ra, lắp tên, đứng yên một chỗ mà giết sói với tâm trạng hết sức vui vẻ.
Không lâu sau, bỗng nhiên cô nhận được tin báo mời vào tổ đội: Bức Tượng Bằng Đồng mời bạn gia nhập tổ đội.
Bức Tượng Bằng Đồng? Diệp Từ nhìn cái tên kia mà sửng sốt, đây chẳng phải là người luôn theo sát Buông Tay Cô Ấy Ra trên bảng xếp hạng sao?
Người này theo như Diệp Từ biết, tuy không điên cuồng luyện cấp như Buông Tay Cô Ấy Ra, nhưng cũng không phải là người bình thường, tên anh ta luôn luôn xuất hiện trên bảng xếp hạng, hiện giờ không ngờ cô có thể gặp được người bằng xương bằng thịt.
Diệp Từ không hề do dự, lập tức chấp nhận, sau đó mở bản đồ lên xem thì phát hiện, không ngờ cái người đang giết sói bên góc Tây Bắc kia lại là anh chàng này.
Nghề nghiệp của anh ta là đạo tặc, tốc độ tấn công lẫn di chuyển đều nhanh, chẳng trách lại luyện cấp mau như vậy.
Chúng ta cùng đánh, như thế nhanh hơn. Bức Tượng Bằng Đồng vốn định xem thông tin nữ thợ săn vừa vào đội của mình, nhưng tiếc là cô nàng đã ẩn hết mọi thứ, nên không biết phải xưng hô như thế nào. Thực lòng anh ta vốn không muốn lập đội thế này đâu, ban nãy lúc mới nhìn thấy Diệp Từ, anh ta cũng không thay đổi suy nghĩ ấy.
Nhưng khi thấy phong thái giết quái của Diệp Từ, vô cùng thuận lợi dễ dàng, anh lập tức quyết định mời cô ấy vào đội.
Tốc độ giết quái của cô nàng thợ săn này không hề kém hắn, thậm chí còn muốn nhanh hơn hắn nữa, mời cô ấy vào nhóm nhất định sẽ nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ hơn.
Anh là Bức Tượng Bằng Đồng? Diệp Từ đưa mắt nhìn về phía đạo tặc ở cách đó không xa, cô có chút cảm giác không nói nên lời, trước giờ cô chỉ thấy tên của Bức Tượng Bằng Đồng ở trên bảng xếp hạng, tuy đã nhìn đến quen mặt nhưng nay thấy được người thật, lại có chút không quen.
Ừ, cô là...
Tôi là Công Tử U. Diệp Từ mỉm cười, lập tức điều chỉnh cài đặt cho phép người cùng đội có thể xem được tên của mình.
À... Bức Tượng Bằng Đồng nhìn gương mặt tươi cười của Diệp Từ, rồi lại so với cái tên, anh chàng không kiềm được mà bật cười nói: Cái tên thật đặc biệt.
Lại nữa rồi, lại tới nữa... tên cô do hệ thống chọn ngẫu thiên thôi, cô có phải nhân yêu đâu? (nhân yêu: nam nhưng chơi game chọn nhân vật nữ).
Cả hai trò chuyện vài câu rồi lại bắt đầu giết sói. Cả hai đều là cao thủ, lần này hợp sức lại, bầy sói trước mặt ngay lập tức bị tàn sát thảm thương, khắp nơi đều là xác bầy sói.
Xác suất xuất hiện tròng mắt sói rất ít, khoảng chừng mười con sói mới có một cái, nên Diệp Từ chỉ có thể chăm chỉ giết rồi lại giết. Nhưng từ nãy giờ, cô nghĩ mãi mà không ra vì sao Bức Tượng Bằng Đồng lại đến đây giết sói? Nếu làm nhiệm vụ thì lẽ ra anh ta phải xong từ nãy giờ rồi chứ?
Sao anh lại cần giết nhiều sói như thế, nếu làm nhiệm vụ không phải đã đủ lâu rồi sao?
Nhiệm vụ thôi. Bức Tượng Bằng Đồng nhếch môi đáp, anh chàng này rõ ràng là người không thích nói nhiều, Còn cô? Sao lại cần giết nhiều sói như thế?
Cũng giống anh thôi.
Hai người nhìn nhau bật cười, trong lúc cả hai mải mê cười nói, bầy sói xunh quanh chợt biến mất, bên một góc phía nam xuất hiện một người lùn.
Người lùn kia đi về phía hai người, chỉ tay vào họ, nói: Là hai ngươi sao? Ở đây giết nhiều sói như thế làm gì? Các người muốn đến thương lượng với ta sao?
NPC ẩn?
Hai người vừa nghe thấy thế, liếc mắt nhìn nhau, lòng thầm kích động, cả hai đồng thời quay đầu nhìn người lùn, gật đầu: Xin hỏi chúng tôi có thể giúp gì được cho ngài?”
Giúp? Đương nhiên là giúp ta đi thương lượng với tên Montenegro chết tiệt kia rồi. Cái tên khốn kiếp đó, vừa nghe thấy ta đến khai thác khoáng sản là nhốt ta lại không cho ta vào. Nó dám coi thường lời nói của ta. Các ngươi chui vào hang động phía sau ta này. Đi bảo thằng khốn Montenegro mau trả bảo bối của ta lại cho ta!
Bị nhốt? Diệp Từ nhìn người lùn đang trừng mắt với mình, nói: Ngài bị nhốt sao? Chúng tôi làm thế nào mới có thể cứu ngài?
A! Cái người khổng lồ chết tiệt. Cô nghĩ Frodo tôi sẽ nói dối sao? Không thể nào, Frodo là người thật thà nhất trong tộc người lùn đấy. Bọn họ thực sự đã nhốt tôi ở đây mà! Trời ạ! Cô đây là đang cười nhạo tôi sao? Sao còn không mau đi thương lượng với Montenegro nữa? Nếu không đi nhanh coi chừng Frodo đá cái mông của hai người đấy. Người lùn Frodo trông có vẻ khá tức giận, hắn ta nóng nảy nhảy tưng lên, hai mắt đỏ bừng.
Nhốt ai đó ở một nơi đất bằng thế này sao? Diệp Từ nhìn lại cơ thể nhỏ nhắn của Frodo, lập tức hiểu kịp vấn đề, haiz, đôi khi ưu điểm của mình lại chống lại chính bản thân mình.
Mà Bức Tượng Bằng Đồng lúc này mím môi, cười nói: Được, chúng tôi sẽ đi ngay đây.
Bỗng nhiên, trên vách núi phía sau Frodo chợt xuất hiện một màn ánh sáng, chứng tỏ nơi đây có một cái phó bản.
Hai người vừa định bước vào thì nghe thấy thông báo từ hệ thống: Phó bản yêu cầu người chơi có cấp bậc thấp nhất là 8, mỗi đội ít nhất phải có năm người. Hiện nay nhóm các bạn không đạt yêu cầu, nếu vẫn kiên quyết bước vào rất có thể sẽ bị nguy hiểm đến tính mạng, các bạn chắc chắn vẫn muốn vào chứ?
Chuyện nguy hiểm thật ra chẳng quan trọng, dù sao cả hai chưa có ai đạt đến cấp 10, có chết cũng không bị mất điểm kinh nghiệm, chẳng qua nếu vào mà chết cũng thực đáng tiếc.
Cô có bạn bè nào cấp 8 không? Bức Tượng Bằng Đồng quay sang hỏi Diệp Từ.
Cao nhất chỉ cấp 7. Diệp Từ nhìn danh sách bạn bè của mình, trong này ngoài Lưu Sướng vừa giao trả nhiệm vụ thăng lên được cấp 7, thì Ánh Mặt Trời và Bên Trái vẫn còn đang loay hoay ở cấp 4.
Bức Tượng Bằng Đồng gửi lời mời kết bạn cho Diệp Từ, đồng thời nói: Tôi có mấy người bạn cấp 8, có thể gọi đến không?
Đương nhiên, anh tìm được người thì tốt quá. Diệp Từ gật đầu đồng ý, nếu phó bản này hai người đánh không nổi, mà mình lại không tìm được người đến giúp đỡ, Bức Tượng Bằng Đồng có thì cứ để anh ta gọi, cô có lý do gì lại không đồng ý chứ?
Bức Tượng Bằng Đồng lập tức quay sang gọi bạn của mình, sau đó nói với Diệp Từ: Công tử, tôi chỉ gọi được hai người cấp 8 thôi, có điều một trong hai người đang tổ đội với một người khác cũng đạt cấp 8, không biết có thể gọi đến luôn không?
Diệp Từ thoải mái cười nói: Sao lại không thể, bạn bè quen biết nhau cũng nhờ chính những tình huống này.
Đây là những lời thật lòng của Diệp Từ, trước đây Diệp Từ không có bạn bè cũng vì cô không thích đi cùng với bất cứ ai, đặc biệt là giúp đỡ người khác, cho nên kết quả của cô là cô độc một thân một mình. Từ giờ, dù có chết cô cũng tuyệt đối không thể phạm lại sai lầm này nữa.
Câu trả lời của Diệp Từ khiến nụ cười trên khóe môi Bức Tượng Bằng Đồng càng thêm thân thiết, anh ta gật đầu, rồi lại tiếp tục nói chuyện với bạn của mình. Sau đó quay sang nói với Diệp Từ: Bọn họ cần khoảng một tiếng nữa mới có thể đến đây, cả ba đều đang chạy đến, hay là chúng ta tạm thời quay về bổ sung trang bị có được không?
Không thành vấn đề, vậy lát nữa gặp lại tại đây. Diệp Từ gật đầu chào tạm biệt Bức Tượng Bằng Đồng, sau đó nhảy lên một thân cây, biến mất rất nhanh.
Bức Tượng Bằng Đồng cũng ngay lập tức rời đi theo hướng của Diệp Từ với tộc độ nhanh không kém.
Diệp Từ trở về sửa chữa trang bị, mua thêm tên, không ngờ cô nàng Saya xinh đẹp lạnh lùng kia lại đặc biệt đưa cho cô chùm tên có đến mười hai mũi, nghe đâu vì cô mua số lượng nhiều, vượt qua chỉ tiêu, nên mới được tặng thêm.
Không ngờ hệ thống buôn bán của trò chơi còn có trò này nữa, dĩ nhiên Diệp Từ sẽ vui vẻ nhận lấy, sau đó lập tức đi về phía hang Sói Hoang.
Cô vốn nghĩ mình đã hành động rất nhanh, không ngờ có người còn nhanh hơn cô nữa. Khi cô đến nơi, Bức Tượng Bằng Đồng đã có mặt, anh ta đang ngồi dưới đất ăn bánh nướng, anh ta thấy cô đến, vội vàng vẫy tay gọi.
Cả hai ngồi im dưới đất, Diệp Từ cũng lấy bánh nướng ra ăn, bổ sung dinh dưỡng, đẩy lùi cảm giác đói khát, cả hai trò chuyện không được mấy câu liền thấy một bóng người lùn chạy đến cạnh họ, miệng không ngừng thở hổn hển, phía sau anh ta là một cô nàng người lùn khác, so với anh ta còn thở gấp hơn nữa.
Người kia vừa đến nơi, mông chưa chạm đất đã quay về phía Bức Tượng Bằng Đồng mà gào to: Cái thằng ôn thần này, ăn no rững mỡ chạy đến giữa vùng núi hoang mà đánh phó bản? Cậu không thấy chân mình ngắn sao? So làm quái gì được với mấy người chân dài của tộc Tinh Linh chứ hả?
Cô nàng người lùn kia đang thở hồng hộc, nằm luôn xuống mặt đất nhưng vẫn không quên góp vui một câu: Mệt quá, mệt chết mất, ban đầu sao mình lại chọn tộc người lùn vậy nè? Đi có một chút đã muốn lấy luôn cái mạng nhỏ của mình rồi.
Bức Tượng Bằng Đồng cười to, nhìn Diệp Từ, chỉ tay giới thiệu: Công Tử, để tôi giới thiệu với cô, người lùn kia là bạn của tôi, tên là Buông Tay Cô Ấy Ra, còn cô nàng người lùn là em gái anh ta, tên là Ước Mơ Cao 1m70.
Diệp Từ thoáng sững sờ nhìn chằm chằm người lùn, không ngờ đây lại là Buông Tay Cô Ấy Ra đứng thứ nhất trên bảng xếp hạng.
Buông Tay, Ước Mơ, đây là Công Tử U, người bạn mình mới quen, thao tác của cô ấy rất rất là tuyệt. Bức Tượng Bằng Đồng quay sang giới thiệu Diệp Từ với hai người bạn đang nằm trên mặt đất của mình.
Woo, cô là nữ thật sao? Sao lại đặt tên giống con trai thế? Trò chơi này đâu có cho chọn giới tính thứ ba? Ước Mơ Cao 1m70 nhìn chằm chằm Diệp Từ, tò mò hỏi.
Diệp Từ thật muốn đập đầu chết quách cho xong.
Ngẫu nhiên thôi. Diệp Từ nhìn trời, lòng thầm khóc than, ông trời ơi, cuộc đời con sao lại lắm bi kịch thế này...
Buông Tay Cô Ấy Ra, chiến sĩ, da dày thịt béo, là một người cuồng luyện cấp nhưng lại rất cởi mở.
Ước Mơ Cao 1m70, thuật sĩ, là một người khá đơn thuần, nói chuyện thẳng thắn.
Bốn người đang trò chuyện thì thấy có một bóng người đang đi về phía họ, cả người hắn đầy lông lá, thoáng cái lại biến thành người bình thường, hắn vừa đi về phía họ vừa cười nói: Này này này, các cậu gọi mình đến đây là không đúng rồi nha, làm sao có thể bảo người sói đi giết sói chứ hả?
Buông Tay Cô Ấy Ra ngồi bật dậy, nước mắt lưng tròng nhìn người sói: Tứ Hải, đúng là cậu thật rồi, mình còn tưởng cậu ấy tìm bừa một vú nuôi (*) chứ?
(*) vú nuôi: ý chí chức nghiệp chuyên buff
Cậu nghĩ tìm một người như mình dễ vậy sao? Mục Sư tộc người sói tên Tứ Hải vội vàng đẩy Buông Tay Cô Ấy Ra đang giơ tay bày ra một cái ôm nhiệt tình với mình, rồi đi về phía Diệp Từ...
Thông báo nhỏ: Từ ngày mai - 23/8 đến 28/8 mình đi du lịch, nên truyện sẽ không có chương. Sau đó sẽ 2 chương/ngày bù lại khoảng này:D

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.