Vạn Linh Chi Chủ

Chương 67:




Vương Minh đứng một im lặng nhìn tất cả đến khi Liễu trưởng lão nhắc đến bản thân mình.
"Liễu trưởng lão quá khen, đệ tử mới nhập tông còn nhiều điều cần phải học tập mong đến lúc đó mọi người có thể giúp đỡ, còn việc ta thắng Thanh Hà sư muội cũng chỉ do may mắn mà thôi"
Thanh Hà tiểu nương khuôn mặt rạng rỡ lên đánh mắt sang hắn như muốn nói ngươi nói tốt lắm, Thiên Phương nhìn thấy vậy liền bật cười.
"Thắng là thắng thua là thua không có lý do nào cả, ta không biết là ngươi đang tỏ ra khiêm tốn hay gì nhưng đứa bé này bị mọi người chiều hư rồi nếu không có người đứng lên chỉ ra chỗ sai của nó thì còn lâu mới tốt lên được"
Vừa nói bà vừa véo véo cái má bánh bao của Thanh Hà mặc kệ nàng tỏ ý phản đối, Vương Minh cũng chỉ cười chắp tay tỏ ý thỉnh giáo.
"Được rồi không nói chuyện phiếm nữa ngươi mới gia nhập tông môn thì trước mắt phải tìm cách hòa nhập với nơi đây đã có gì không hiểu có thể tìm đến Thanh Hà hoặc Thiên Phương, nếu bọn họ không giải quyết được thì có thể đến tìm ta chúng ta sẽ giúp đỡ ngươi trong khả năng của mình, còn lại ngươi phải tự mình cố gắng đã rõ chưa"
"Đệ tử hiểu rõ ạ, cảm ơn trưởng lão đã quan tâm"
Liễu trưởng lão gật đầu tỏ ý hài lòng sau đó dặn dò Thiên Phương cùng Thanh Hà vài câu sau đó quay người rời khỏi.
Vương Minh cũng trao đổi với hai người vài câu sau đó vội vàng cáo từ ra về do trong tay áo hắn Long Huyền đang bắt đầu biểu tình bởi chủ nhân của mình vì mê gái mà bỏ quên bảo bảo.
Nhanh chóng trở về biệt viện Vương Minh bắt đầu công tác phục vụ cái dạ dày của bản thân cùng hai con linh thú.
Sau khi ăn uống no nê thì hai con linh thú hài lòng đi ngủ
hắn bắt đầu tính toán xem đống linh dược hắn trồng đến lúc nào mới bắt đầu thu hoạch được.
Đa phần bọn chúng chỉ là linh dược bình thường vì thế chu kì sinh trưởng khá ngắn mà linh khí quanh thế giới thụ khá dư thừa vì thế tốc độ phát triển của bọn chúng khá nhanh.
Hắn mới tiếp xúc với công việc này lần đầu nên không thể tính toán chính xác được nhưng theo dự tính của hắn thì số linh dược này cứ khoảng 15 đến 20 ngày là có thể thu hoạch được một đợt.
Nếu sau này đám linh thú của hắn bắt đầu thành thạo công việc thì tiến độ có thể được đẩy nhanh hơn nữa, đến lúc đó hắn có thể tăng tốc độ thu hoạch linh dược. — QUẢNG CÁO —
Tiếp theo là vấn đề tu luyện của bản thân cùng với hai con linh thú của mình, hắn đã có một vài dự định trong đầu thế nhưng vẫn chưa tiến hành được, hắn muốn mọi thứ phải hoàn hảo vì thế trước hết phải tham quan Tàng Thư Các một vòng đã.
Nghĩ là làm hắn ngay lập tức tiến về Vạn Thú Phong, nơi đây là nơi tập trung các tòa kiến trúc chính của Vạn Thú Tông bao gồm Tàng Thư Các, Nhiệm Vụ Đường,...
Công pháp của Vạn Thú Tông ngoài Ngự Thú Tâm Kinh ra thì còn nhiều công pháp cùng loại khác thế nhưng theo hắn nghe được từ Thiên Phương thì công pháp cao cấp nhất nơi đây phải nói đến Vạn Thú Chân Giải, tất cả các loại công pháp khác đều thoát biến từ đây.
Theo lời sư phụ nàng kể thì công pháp này khởi nguồn từ Liên minh Tứ Thần Thú Đế Quốc khi bọn họ tìm ra một loại công pháp có thể giúp gia tốc tu luyện của linh thú thông qua sử dụng nhân loại làm trung gian.
Phát hiện mang tích cách mạng này đánh dấu sự ra đời của nghề nghiệp Ngự Thú Sư và khiến con người có cơ hội trở mình để trở thành tầng lớp cao cấp trong Vạn Thú Tinh.
Thế nhưng công pháp này lại có những yêu cầu khắt khe về người sử dụng để làm môi giới vì thế để nhân loại có thể dễ dàng tiếp cận thì nó dần dần được chỉnh sửa, thêm thắt cùng lược bỏ sau đó thoát biến thành nhiều loại công pháp khác nhau tuy nhiên đi kèm với nó thì hiệu quả cũng giảm bớt đi rất nhiều.
Mặc dù không rõ yêu cầu để tu luyện Vạn Thú Chân Giải là gì thế nhưng kể từ khi biết được sự tồn tại của nó thì Vương Minh không còn tha thiết gì mấy đến Ngự Thú Tâm Kinh nữa.
Đối với hắn nếu có thể có lựa chọn tốt hơn thì không dại gì mà phải chọn những phương pháp tạm bợ khác được.
Còn về phần công pháp tu luyện cho linh thú của mình nữa, trong đầu hắn có khá nhiều loại công pháp từ cấp thấp đến cao cấp thế nhưng đều chỉ phù hợp với nhân loại tu luyện, nếu muốn thay đổi chúng nó cho phù hợp với linh thú thì hắn cần phải tìm hiểu nhiều thêm.
Tàng Thư Các của Vạn Thú Tông là một trong những tòa tháp cao nhất tại đây, nó có tất cả bảy tầng, cứ lên một tầng thì các loại công pháp càng cao cấp hơn đi kèm với nó là yêu cầu để tiến vào cũng khắt khe hơn
Tầng 1 được mở cho ký danh đệ tử bao gồm các công pháp cơ sở, các loại thường thức về ngự thú thuật cùng các loại bút ký ghi chép về lịch sử địa lý hoặc phương pháp bồi luyện linh thú cơ sở.
Tầng 2 dành cho đệ tử ngoại môn cũng bao gồm các loại công pháp và phương pháp bồi dưỡng linh thú cao cấp hơn tầng 1.
Tầng 3 và 4 chỉ dành cho đệ tử nội môn, tầng 5 chỉ dành cho chân truyền đệ tử và trưởng lão, tầng 6 mở cho đệ tử bí truyền cùng điện chủ.
Riêng tầng cuối cùng chỉ có tông chủ cùng với các đời tiền nhiệm tông chủ được đặt chân vào. — QUẢNG CÁO —
Bên ngoài Tàng Thư Các có đệ tử canh gác cẩn thận, ngay cổng chính có hai đệ tử nội môn mặc áo lam đang đứng trước cửa.
Lúc Vương Minh tiến vào Tàng Thư Các thì hai người gác cổng liếc mắt về phía hắn, thấy vậy hắn nở một nụ cười mà hắn cho là thân thiện nhất gật đầu chào hai người một cái rồi bước thẳng vào.
Bước chân vào Tàng Thư Các Vương Minh mới biết trong này rộng như thế nào, tuy nhỏ hơn Tàng Thư Các của Thiên Quỷ Tông nhưng theo hắn thấy thì hơi đấy có nhiều sách hơn hẳn.
Nhưng cũng phải thôi, thoe những gì Quỷ Lão nói thì Tàng Thư Các của Thiên Quỷ Tông từng lớn hơn rất nhiều thế nhưng sau trận hạo kiếp năm đó thì bị hủy đi hơn phân nửa.
Tàng Thư Các hiện giờ là công sức bao nhiêu năm tháng hắn sửa sang và chỉnh lý lại thế nhưng so với thời điểm ban đầu thì thiếu đi rất nhiều, cũng may là thành phần cốt lõi nhất vẫn được bảo tồn hoàn hảo.
Vương Minh không vội vàng tiến lên tầng tiếp theo mà bắt đầu đi dọc theo các dãy giá sách rồi lựa những cuốn sách hắn cảm thấy hứng thú.
Hiện tại hắn đã là đệ tử nội môn nên ngoài một số loại sách đặc biệt thì hắn có quyền đọc toàn bộ các loại tài liệu ở hai tầng đầu mà không tốn điểm cống hiến.
Do đó tại tầng 1 của Tàng Thư Các bắt đầu xuất hiện một hiện tượng lạ, một đệ tử nội môn lại điên cuồng lật tung các giá sách tại đây.
Tuy mọi người đều cảm thấy lạ thế nhưng nhìn thấy trang phục đệ tử nội môn của Vương Minh thì tất cả đều lui sang một bên tránh làm phiền hắn.
Vương Minh như đắm chìm trong các cuốn sách, từ nhỏ hắn đã có đam mê đặc biệt đến sách khi hắn có thể dành thời gian hằng giờ chỉ để ngồi nghiền ngẫm một cuốn sách.
Đối với người khác đây có thẻ là một điều tẻ nhạt nhưng với hắn mỗi cuốn sách là một câu chuyện, là một chuyến hành trình và một mảnh đất mới khiến hắn gần như quên mất thời gian khi ở bên những quyển sách.
Lần này cũng vậy hắn đã chuẩn bị tinh thần sẽ tập trung công sức để nghiên cứu trong thời gian tới vì thế đã chuẩn bị sẵn một lượng lớn thức ăn dự trữ.
Ngân Nguyệt cùng Long Huyền vì thế mà được đưa vào đan điền thế giới để tự kiếm ăn, lâu lâu cũng phải để bọn nó tự hoạt động chứ không thể để bọn nó lười nhác mãi được.
Tàng Thư Các của Vạn Thú Tông rất lớn vì thế hắn chỉ tập trung vào một số nội dung chính bao gồm lịch sử, địa lý các vùng đất, các loại tài nguyên khoáng sản tại Vạn Thú Tinh. — QUẢNG CÁO —
Tiếp đến là đặc tính của các loại linh thảo cùng linh dược, hắn không có ý định luyện dược thế nhưng trong các công thức nấu ăn cho linh thú đều có sử dụng đến chúng, bên cạnh đó hắn còn muốn tìm hiểu thêm để giúp cho việc trồng dược liệu của mình.
Cuối cùng là phần quan trọng nhất liên quan đến linh thú, tuy nó không đầy đủ và chi tiết như trong Vạn Thú Đồ Giám nhưng cũng có một số thứ đáng giá để tham khảo.
Đặc biệt là hắn khá hứng thú với các loại bút ký cùng với truyền thuyết ở nơi đây, từ các vùng đất mới lạ kì bí cùng với những con linh thú bí ẩn chỉ có trong truyền thuyết.
Tất cả những thứ trên khiến hắn nhiệt huyết sôi trào, nếu không phải hắn vẫn tỉnh táo để biết trước mắt bản thân còn nhiều vấn đề quan trọng hơn phải giải quyết chắc hắn đã chuẩn bị khăn gói để lên đường rồi.
Hắn đã từng đi một chuyến chu du ngắn tại Phong Ma Đại Lục thế nhưng khi đó trong đầu hắn chỉ có suy nghĩ muốn quay lại Trái Đất nên không có quá nhiều hứng thú dừng chân tham quan các nơi đi qua.
Bây giờ ngoài sự mất tích bí ẩn của gia đình mình thì hắn không còn bận tâm gì khác vì thế hắn sẵn sàng cho một chuyến di dài hơi hơn.
Vương Minh cứ liên tục đọc sách quên đi cả khái niệm thời gian, đến khi hắn ta ở đây được năm ngày liền thì mới có người bắt đầu nhận ra.
Điều này kinh động đến cả vị trưởng lão canh giữ Tàng Thư Các, đến lúc ông ta đến kiểm tra thấy trạng thái tinh thần của Vương Minh vẫn ổn định thì mới yên tâm.
Thế nhưng sự việc không dừng tại đó hắn vẫn tiếp tục "định cư" tại đây suốt một tháng trời thậm chí kinh động đến cả tông chủ Tinh Thiên Nhai cùng mấy vị điện chủ.
Bọn họ đến tận nơi kiểm tra tình trạng của Vương Minh sau khi thấy hắn vẫn bình thường chỉ là đang trong trạng thái tập trung cao độ mà thôi, thế nhưng tập trung đến mức độ này cũng nằm ngoài tưởng tượng của bọn hắn.
Sau khi dặn dò vị trưởng lão quản lý Tàng Thư Các chú ý đến tình trạng của Vương Minh thì Tinh Thiên Nhai cùng mấy vị điện chủ rời đi.
Không ai rõ cuộc họp hôm đó diễn ra như thế nào nhưng tất cả lại tan rã trong không vui, nhìn qua có vẻ như có vấn đề nào đó mà bọn họ vẫn chưa thống nhất được với nhau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.