Vạn Linh Chi Chủ

Chương 39:




Sau một ngày một đêm Thiên Ma đã tỉnh lại, nó đã thành công tiến giai cấp 4, năng lực điều khiển bóng tối tăng cường trên diện rộng.
Sau một ngày suy nghĩ cùng với hàng loạt phương án Vương Minh nhận ra rằng hắn ta biết rất ít về thế giới xung quanh nơi hắn đang sống, nếu tùy biện bày ra một lý do chẳng mấy chốc sẽ bị điểm phá.
Vương Minh quyết định chuyển tầm mắt về phía Hắc Ám Sâm Lâm, nếu phải chọn thì đây là lựa chọn khả thi nhất khi mà nơi đây là một cấm địa sinh mệnh, hiểu biết của mọi người về nơi này là rất ít.
Sau khi quyết định Vương Minh liên lạc với Bạo Quân để phối hợp nhau tiến hành tìm hiểu sâu hơn về Hắc Ám Sâm Lâm.
Đây có vẻ như từng là một mảnh chiến trường cổ xưa Vương Minh có thể dễ dàng tìm thấy các loại tàn phá áo giáp cùng binh khí nằm lăn lóc ở khắp mọi nơi.
Không chỉ vậy thỉnh thoảng còn xuất hiện các loại quỷ vật du đãng trong khu rừng, chẳng qua đây chỉ là những loài quỷ vật cấp thấp nên không đáng ngại, còn sâu bên trong có những thứ quỷ quái còn kinh khủng hơn nữa.
Thông qua Kỵ Binh Thủ Lĩnh Vương Minh biết được xung quanh có một số nhóm quỷ vật khác, thế là Vương Minh quyết định trước mắt phải bắt chúng về để làm lớn mạnh đội ngũ đã.
Thế là Vương Minh cùng quân đoàn quỷ vật chạy khắp nơi thu phục đám quỷ vật du đãng, Vương Minh không rõ số lượng giới hạn quỷ vật mà Bạo Quân có thể khống chế là bao nhiêu thế nhưng có vẻ trước mắt vẫn chưa là gì đối với nó cả.
Chẳng mấy chốc quân đoàn của hắn đã đạt đến mấy nghìn con thuộc đủ các chủng loại, Vương Minh sau đó đưa cho Bạo Quân một số loại sách về quân sự mà hắn thu thập được để hắn tự chỉnh hợp lại quân đoàn của mình.
Một tháng sau Vương Minh tìm thấy một tòa sơn cốc lớn ẩn nấp bên trong Hắc Ám Sâ còn có một hệ thống hang động, sau khi dọn dẹp xong đám quái vật nơi đây hắn quyết định cải tạo lại nơi đây để làm nơi trú ẩn giả trong 4 năm qua của hắn.
Vương Minh bắt đầu do thám khu hang động, hắn chọn ra một địa điểm phù hợp sau đó bắt đầu cải tạo nó thành một khu vực để trồng một cánh đồng lúa nhỏ cùng một số loại cây khác hắn tìm thấy trong đan điền thế giới.
Không chỉ vậy Vương Minh còn cho đào một hồ nước ngầm bên trong hang động đồng thời thả một ao cá, cùng với một nơi nuôi một số loài động vật nhỏ.
— QUẢNG CÁO —
Sau đó Vương Minh bố trí pháp trận cùng xây dựng một căn phòng nhỏ, bên trong có bày đầy đủ thư án cùng một cái giường đá, bên cạnh là một giá sách bên trong có ghi một số các loại sách.
Cuối cùng là một bản bút ký của một tên Luyện Hư Cảnh đang tìm kiếm cơ duyên đột phá tại Hắc Ám Sâm Lâm, trong bút ký hắn nói rằng bản thân tìm được một di tích cổ nằm sâu bên trong Hắc Ám Sâm Lâm.
Hoàn thành tất cả mọi việc Vương Minh rời khỏi Hắc Ám Sâm Lâm, mục tiêu tiếp theo của hắn là Cửu Chân Thành, đấy là thành thị lớn nhất của quận Cửu Chân tại đó hắn có thể tìm hiểu được tình hình thế giới bốn năm vừa qua.
Mất hai ngày đi đường cuối cùng Vương Minh cũng đến được Cửu Chân Thành, bên ngoài thành có quân đội đóng giữ kiểm tra thế nhưng không tốn bao nhiêu khí lực hắn đã lẻn được vào trong thành.
So với những thành thị Vương Minh từng đi qua, Cửu Chân Thành chỉ là một thành trấn nhỏ toàn những người dân bình thường thế nhưng nơi đây là quê hương của hắn, nhìn khung cảnh xung quanh hắn ta lại nhớ về gia đình của mình thế nhưng hắn biết bây giờ chưa phải là lúc để trở về.
Vương Minh nén lại cảm xúc trong lòng, hắn đi dọc đường chính sau đó lẻn vào một cửa hàng sách, lục tìm trong đống sách báo cũ hắn bắt đầu tìm hiểu về thế giới 4 năm vừa qua.
Tình hình có vẻ không ổn cho lắm, các cánh cổng không gian ngày càng nhiều, cho dù có một số đã được khống chế thậm chí phá hủy thế nhưng lại có càng nhiều cổng không gian được mở ra.
Kế đến có một lượng lớn người từ các nền văn minh bên ngoài tiến về Trái Đất làm cho tình hình Trái Đất ngày càng phức tạp bởi vì không phải người ngoài hành tinh nào cũng thân thiện với người Trái Đất.
Bọn họ đến đây không chỉ vì xem Trái Đất như một chiến trường mà còn vì con người và tài nguyên sinh ra khi Trái Đất bắt đầu dị biến, Vương Minh thông qua Thiên Âm đã biết đến về Tiên Ma Đại Chiến cùng với Vạn Giới Chiến Trường, Trái Đất chỉ là một trong vô số chiến trường trong khắp vũ trụ này.
Thời gian qua có vô số sự kiện chấn động điển hình trong số đó là một con quái vật khổng lồ thông qua cổng không gian tấn công Trái Đất thế nhưng nó vùng vẫy chưa được bao lâu có một bàn tay khổng lồ xuất hiện từ trên trời ép nó thành bánh thịt.
Rồi những phi thuyền từ bên ngoài không gian ẩn hiện trong bầu khí quyển của Trái Đất, những con robot hay những loại vũ khí hiện đại mà chỉ có thể thấy được trong các phim khoa học viễn tưởng lần lượt xuất hiện.
Xích Quỷ Quốc chỉ là một nước nhỏ ở phía Đông Nam của thế giới vậy nên các thế lực lớn không có quá nhiều hứng thú nên thời gian qua cũng ít có biến động, dưới sự hợp tác cùng với Vạn Thú Tông bọn hắn cũng đau khổ chèo chống qua các cuộc tấn công của Ma Thú.
Thế nhưng tình hình càng ngày càng không ổn, bốn năm trước phòng tuyến phía Bắc bị công phá, ngay lập tức Thương Long Thành trở thành phòng tuyến mới ngăn chặn Ma Thú.— QUẢNG CÁO —
Nhiệm vụ cuối cùng của Vương Minh nhận được là sơ tán người dân của Thương Long Thành thế nhưng trên đường gặp sự cố thế là hắn lạc đến Phong Ma Đại Lục.
Gấp quyển sách lại Vương Minh bắt đầu suy nghĩ, thế giới kịch biến khiến cho Vương Minh cảm thấy việc trở nên mạnh mẽ càng cấp thiết, muốn vậy thì hắn phải gia nhập Vạn Thú Tông cho bằng được.
Thế là Vương Minh ra khỏi Cửu Chân Thành, kiếm một chỗ thay một bộ đồ bằng da thú đã chuẩn bị từ trước rồi hắn bắt đầu đi về phía cửa thành.
Đám quân lính nhìn từ đằng xa đi tới một người rừng cũng không cảm thấy quá nhiều ngạc nhiên, ma thú hoành hành thỉnh thoảng lại có một vài thành trấn nhỏ bị tàn phá từ đó có không ít dân tị nạn từ những vùng khác chạy đến đây.
“Yêu cầu anh đứng yên tại chỗ sau đó khai báo lý lịch” một người đàn ông trung niên có vẻ là chỉ huy tại chỗ đó lên tiếng.
“Tôi là Thiếu Úy Vương Minh, thuộc sư đoàn bộ binh 5, quân khu 8” Vương Minh nhanh chóng báo danh tính, đồng thời lấy ra giấy tờ định danh của mình.
Người đàn ông chỉ huy tỏ ra ngạc nhiên thế nhưng khi thấy giấy tờ Vương Minh lấy ra liền ra lệnh mở cửa thành, ông ta tiến lại gần Vương Minh nhận lấy giấy tờ trên tay hắn.
“Thiếu Úy Vương Minh tại sao anh lại ra nông nỗi này” người đàn ông vừa kiểm tra giấy tờ vừa nhìn Vương Minh hỏi.
“Chuyện dài dòng lắm bốn năm trước trong lúc làm nhiệm vụ tôi gặp sự cố bị kẹt trong Hắc Ám Sâm Lâm gần đây mới có cơ hội thoát trở về” Vương Minh cười khổ nói.
“Chắc đồng chí mệt rồi, bây giờ tôi cho người đưa đồng chí về quân bộ nghỉ ngơi” người đàn ông nói.
Tiếp đến Vương Minh được đưa lên một chiếc xe quân dụng chở về nơi đóng quân, ở đó hắn được tiếp đón cẩn thận còn có một phòng ở riêng, sau đó hắn ta bắt đầu tắm rửa thay quần áo, còn có người đến kiểm tra y tế cho hắn.
Sáng hôm sau một nhóm người đến tìm Vương Minh, bọn họ muốn Vương Minh tường trình lại vụ việc bản thân mất tích bốn năm qua.
Thế là Vương Minh kể lại câu chuyện hắn ta đã chuẩn bị sẵn rằng mình bị bắt cóc tới một hang động sâu trong Hắc Ám Sâm Lâm thế nhưng người bắt cóc hắn không biết vì lí do gì biến mất, hắn phải sống một mình trong hang động suốt 4 năm trời, gần đây Hắc Ám Sâm Lâm bạo động nên hắn nhân cơ hội thoát ra ngoài.— QUẢNG CÁO —
Nhóm người trở nên trầm tư câu chuyện của Vương Minh rất ly kỳ lại tràn đầy khó hiểu thế là bọn họ phải tạm thời giữ hắn lại để tiếp tục điều tra.
Thời gian tiếp theo ngày nào Vương Minh cũng phải đối mặt với các phiên điều tra, bọn họ muốn kiểm tra lại độ xác thực về những gì hắn nói, bên cạnh đó còn báo cáo lên cấp trên để cho người đi xác minh lại.
Một ngày đó một người quen đến gặp Vương Minh, đó là Trung Tá Trần chỉ huy trước đây của hắn, gặp lại ông ấy Vương Minh rất vui mừng.
“Thủ trưởng Trần ngài vẫn khỏe chứ ạ, không ngờ ngài đã thành trung tá rồi công việc hiện nay của ngài vẫn tốt chứ” Vương Minh vui vẻ chào đón Trung Tá Trần.
“Ta vẫn khỏe, bốn năm không gặp ta tưởng cậu đã hy sinh trong lần chấp hành nhiệm vụ năm đó rồi chứ, thật may mà cậu vẫn còn sống” Trung Tá Trần cười nói.
“Chuyện năm đó thật sự bất ngờ, ta cũng không nghĩ mình có thể sống sót trở lại nơi đây, chắc do ta mạng lớn đến ông trời cũng không thu được” Vương Minh nói.
Hai người bắt đầu cười nói với nhau, Trung Tá Trần rất thân thiện với mọi người ở đơn bị ai cũng quý ông ấy cả, còn Vương Minh trước đây là một thanh niên có triển vọng thế nên ông ấy cũng chú ý đến hắn.
Nói chuyện được một hồi lâu, Trung Tá Trần bắt đầu trầm giọng nói.
“Lần này ta đến đây ngoài việc thăm cậu ra ta còn muốn nói với cậu về chuyện gia đình của cậu”
“Không biết gia đình ta hiện nay như thế nào” Vương Minh cảm thấy không khí có phần không đúng liền lo lắng hỏi.
“Sau khi có tin ngươi mất bọn ta liền thông báo về cho gia đình ngươi, thế nhưng gia đình ngươi đã biến mất, chúng ta đã cho người tìm kiếm khắp nơi vì dù sao họ cũng là thân nhân của liệt sĩ vừa mới hy sinh trong lúc chấp hành nhiệm vụ thế nhưng không tìm thấy gì cả, họ như đột nhiên biến mất khỏi nơi này” Trung Tá Trần nói

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.