Vạn Linh Chi Chủ

Chương 16:




Sau một hồi đi đường bọn họ dừng lại trước một tòa tháp cáo, đây là phân lâu của Thiên Hải Thương Hội.
Bước chân vào Vương Minh bị choáng ngợp trước khung cảnh nơi đây, bảo vật được bày trong các tủ kính, người qua lại tấp nập, tiếng nói chuyện bàn luận huyên náo.
Đang ngơ ngác ngắm mọi thứ xung quanh, có một cô gái đến trước mặt ba người bọn họ nói:
“Chào mọi người, tôi là Phong Linh, chào mừng mọi người đến Thiên Hải Thương Hội, không biết mọi người muốn mua đồ gì, tôi có thể giúp mọi người.”
“Ta muốn bán ít đồ.” Vương Minh nói
“Vậy thì mời mọi người đi theo ta.” Phong Linh nói, sau đó cô ấy dẫn mọi người vào một căn phòng nhỏ.
Sau khi mọi người ngồi xuống, Phong Linh rót cho mỗi người một ly trà rồi nói: “Mời mọi người uống trà, không biết công tử muốn bán món đồ gì.”
Vương Minh phất tay, trên sàn liền hiện lên một đống tài liệu yêu thú cùng yêu hạch, đây là thành quả săn bắt hơn một năm nay của hắn.
Nhìn đống tài liệu Phong Linh cũng ngạc nhiên, đống đồ này cũng không phải loại cao cấp gì nhưng số lượng thật nhiều, chưa kể cô liếc mắt nhìn giới chỉ trên tay của Vương Minh
Không gian bảo vật ở Phong Ma Đại Lục rất hiếm, chỉ có Không Gian Hệ Ma Đạo Sư trở lên mới có thể chế tạo được, không chỉ giá trị liên thành mà còn thể hiện bối cảnh không đơn giản.
Ngay lập tức cô nói: “Đồ vật hơi nhiều một chút, mong công tử đợi một hồi ta cho người kiểm duyệt.”
Nói rồi Phong Linh liền ra ngoài kêu người, hai chị em Nguyệt Cầm nhìn đống yêu thú vật liệu rồi lại nhìn Vương Minh.
Bọn họ suy đoán Vương Minh đến từ thế lực lớn, lúc nãy nhìn Vương Minh như nhà quê lên tỉnh đánh giá Thiên Hải Thương Hội cũng hơi ngạc nhiên, tuy nhiên bây giờ nhìn thấy không gian bảo vật trên người Vương Minh thì không nghi ngờ gì nữa.
Thấy Vương Minh có vẻ mới xuất đạo Nguyệt Cầm bèn nói nhỏ: “Vương công tử ta có một vài thứ muốn nhắc nhở công tử, mong rằng công tử không phật ý, tiền tài không nên lộ ngoài thân nếu không có thể làm cho người khác mong nhớ, không gian bảo vật trên người công tử giá trị liên thành tốt nhất không nên để nhiều người biết nếu không có thể mang họa.”
Vương Minh suy nghĩ lời của Nguyệt Cầm, có vẻ như hắn đánh giá thấp giá trị của không gian giới chỉ, thế nhưng món đồ chơi này trên người hắn cũng có vài cái, tất cả đều từ Quỷ Lão đòi tới được.
Hắn không biết được giá trị của nó lắm, bây giờ nghe Nguyệt Cầm nhắc nhở hắn mới nhận ra được có vẻ bản thân lần sau phải chú ý nhiều hơn.
Nghĩ như vây nhưng hắn vẫn cười nói: “Cảm tạ hảo ý của Nguyệt Cầm cô nương lần sau ta sẽ chú ý hơn.” — QUẢNG CÁO —
Nguyệt Cầm nghe thấy vậy liền cười, người thông minh không cần nói nhiều, nói nhiều người khác có thể suy nghĩ không hay.
Vương Minh nhìn thấy Thanh Lâm nhìn vào không gian giới chỉ trên tay hắn tỏ vẻ hâm mộ, suy nghĩ một hồi, Vương Minh liền cầm trên tay hai cái không gian giới chỉ hắn nói:
“Thật ra món đồ chơi này ta vẫn có một ít, nếu hai người không chê có thể cầm lấy, coi như ta cảm tạ hai người đã giúp đỡ.”
Nguyệt Cầm lắc đầu từ chối: “Món đồ này quá quý giá, chúng ta cũng không giúp gì được cho công tử, trái lại công tử còn cứu ta một mạng ta không thể nhận được.”
“Không sao không sao, cái này ta có nhiều lắm, thật sự, các ngươi không cần phải ngại.” Nói rồi hắn chìa hai cái giới chỉ một trắng một đen ra trước mặt hai người.
Nguyệt Cầm định từ chối tiếp thì Thanh Lâm nhanh nhảu vươn tay ra cầm lấy viên giới chỉ màu đen nói:
“Vương đại ca thật tốt, cảm ơn Vương đại ca.”
Nguyệt Cầm trợn mắt nhìn Thanh Lâm, nàng thật sự muốn đánh hắn một trận, thế nhưng nhìn em trai mình thích thú chơi đùa với chiếc nhẫn thì nàng không đành lòng đánh hắn thật.
Chuyện đã đến nước này nàng đành ngượng ngùng nhận chiếc giới chỉ còn lại, dù sao cũng đã lấy rồi, lấy một cái hay hai cái cũng như nhau.
Chưa kể đến không gian bảo vật thật sự hiếm thấy, bỏ qua cơ hội này không biết đến khi nào mới có thể tiếp xúc đến bảo vật dạng này.
Cầm chiếc nhẫn trên tay Nguyệt Cầm vui vẻ thế nhưng hai má lại nóng lên, không biết Vương Minh có ý gì không lại đi tặng nhẫn cho nàng, dù sao ý nghĩa của nó cũng có phần ám muội.
“Còn nhỏ mà đã biết cách tán gái rồi đấy, đã thế còn bỏ ra món đồ quý giá như vậy chứ, để cho lão già kia biết được hắn không quất ngươi mấy bàn tay cũng là lạ.” trong đầu Vương Minh vang lên thanh âm của Thiên Âm.
Ý định bị xuyên phá Vương Minh cũng đỏ mặt, hắn liền nói: “Cái này, thật ra ta cũng không có ý gì cả, nếu Thiên Âm cô nương thích ta có thể đưa ngươi một viên để chơi đùa.”
“ Ta tin ngươi quỷ, ngươi cứ để đấy mà tán tỉnh mấy tiểu cô nương đó đi, ta không thèm chút đồ này của ngươi đâu.” Nói rồi Thiên Âm lẳng lặng bỏ đi lại Vương Minh đang lúng túng.
Một lát sau Phong Linh đi vào, đằng sau có thêm mấy người phụ trách kiểm đếm số lượng vật liệu.
Sau khi kiểm tra xong Phong Linh liền báo cáo:
“Tất cả 138 viên yêu hạch cấp 1, 28 viên yêu hạch cấp 2, cùng một số tài liệu yêu thú, một viên yêu hạch cấp 1 giá 10 Kim Tệ, 1 viên yêu hạch cấp 2 giá 100 Kim Tệ, cộng thêm số tài liệu này nữa bên thương hội chúng tôi có thể thu với giá 5000 Kim Tệ, không biết công tử có hài lòng hay không.” — QUẢNG CÁO —
Hắn ta không biết giá cả của mấy món hàng này cho lắm, liếc mắt nhìn qua Nguyệt Cầm, thấy Nguyệt Cầm gật đầu hắn liền nói:
“Được rồi cứ giá này đi.”
Thế là Phong Linh cho mọi người chuyển đống vật liệu đi, sau đó đưa cho Vương Minh năm cái thẻ màu trắng, cô nói, mỗi cái thẻ này trị giá 1000 Kim Tệ, công tử có thể đến bất kì chi nhánh nào của Thiên Hải Thương Hội để mua sắm hoặc rút ra giá trị tương ứng Kim Tệ.
Không biết công tử có muốn mua sắm gì không, Thiên Hải Thương Hội chúng tôi có đủ các loại mặt hàng đảm bảo có thể thỏa mãn công tử.”
Nghĩ nghĩ một hồi Vương Minh nói: “Ta muốn mua mấy bộ y phục cùng một thanh vũ khí.”
Phong Linh cười, nếu vậy mời công tử theo ta lên tầng hai, trên đấy có thể có đồ công tử muốn.
Hắn ta muốn đổi lại trang phục nếu không quá gây chú ý cũng không tốt, chưa kể lần trước đánh nhau với Đại Địa Chi Hùng hắn ta cũng cảm thấy nên kiếm một món vũ khí phù hợp, chứ tay không vật lộn với yêu thú nghe thì hay đấy nhưng không khả quan cho lắm.
Lên lầu hai trước mặt hắn vẫn là những gian hàng như tầng 1 thế nhưng lại cao cấp hơn.
Phong Linh giới thiệu với hắn mấy bộ đồ ở đó, thật là đắt, mỗi bộ tốn 300 kim tệ, thế nhưng chất liệu cũng khá tốt, lại được Phụ Ma đơn giản có thể ngăn chặn ma pháp cấp 1 nên cũng coi như là xứng đáng nên hắn mua liền 5 bộ.
Tiếp theo đến chọn vũ khí, tu luyện Vạn Huyết Tôi Thể Công khiến khí lực vào phòng ngự của hắn tăng cường thật lớn, thế nên hắn chọn một thanh hắc sắc trọng kiếm, một phần vì mấy thứ nhẹ nhẹ không thích hợp với hắn lắm, một phần thì hắn thích kiếm.
Sau đó hắn chỉ cần chọn một bộ võ kỹ phù hợp để tu luyện là được, trong đầu hắn chứa phần lớn công pháp bí tịch của Thiên Quỷ Tông không lo thiếu công pháp võ kỹ.
Rời Thiên Hải Thương Hội, ba người trở về quán trọ, Thanh Lâm vui vẻ bám theo Vương Minh trò chuyện:
“Vương đại ca, còn trẻ như đại ca mà đã tấn cấp Đại Đấu Sư thế sắp tới đại ca có muốn tham gia khảo hạch vào Tiềm Long Học Viện không?”
“Tiềm Long Học Viện là nơi nào?” Vương Minh hỏi lại.
“Ngươi không biết thật sao?” Thanh Lâm nghi ngờ nhìn Vương Minh ra điều không biết đến Tiềm Long Học Viện là điều gì đó ghê gớm lắm.
Thanh Lâm nói tiếp:
“Tiềm Long Học Viện là Học Viện lớn nhất tại Phong Ma Đại Lục, hằng năm chiêu sinh tuyển nhận thiên tài đến từ khắp nơi, tại đó có tốt nhất đạo sư, tốt nhất Minh Tưởng Bí Pháp, Ma Pháp Bí Thuật, Võ Kĩ cùng các loại điều kiện tốt nhất, tốt nghiệp từ đó ra có thể trở thành cường giả một phương.” — QUẢNG CÁO —
Vương Minh suy nghĩ một hồi liền nói: “Ta sẽ suy nghĩ thêm, nghe có vẻ rất thú vị đấy.”
Ba người kéo nhau đi dạo một vòng quanh Thương Lan Thành liền quay về khách sạn.
Sau khi ăn trưa xong mọi người ai về phòng nấy, họ quyết định dành hết ngày hôm nay để đi tham quan Thương Lan Thành sau đó ngày mai mới lên đường đi tiếp.
Ngồi trên giường, suy nghĩ một hồi Vương Minh liền rời khách sạn, hắn đi đến một tiệm sách hắn bắt gặp sáng nay khi đi dạo.
Vào tiệm sách hắn mua một đống sách về lịch sử, địa lý, phong tục tập quán cùng với các truyền thuyết, thế lực của Phong Ma Đại Lục.
Hắn cảm thấy rằng mình cần phải tìm hiểu kĩ hơn về nơi đây, dù sao hắn cũng phải tìm kiếm Linh Hồn Thụ, nếu chỉ cắm đầu chạy lung tung thì không tốt lắm.
Không tốn bao nhiêu thời gian hắn đã đọc hết thông tin trong ấy cuốn sách, hắn cũng hiểu đại khái tình hình Phong Ma Đại Lục.
Ngàn năm trước Phong Ma Đại Lục chỉ có 6 đế quốc, bao gồm: Phong Bạo Đế Quốc, Liệt Hỏa Đế Quốc, Thiên Thủy Đế Quốc, Xích Lôi Đế Quốc, Quang Minh Đế Quốc cùng Hắc Ám Đế Quốc.
Thế nhưng một trận đại chiến nổ ra, Hắc Ám Đế Quốc xua quân đánh tan Phong Bạo Đế Quốc cùng Liệt Hỏa Đế Quốc.
Lục đại đế quốc vốn quân lực cân bằng không có quốc gia nào nổi trội hơn quốc gia nào thế nhưng không hiểu Hắc Ám Đế Quốc lấy nguồn lực ở đâu mà có thể nhất cử tiêu diệt cả hai đế quốc vốn mạnh ngang ngửa mình.
Thiên Thủy Đế Quốc, Xích Lôi Đế Quốc cùng Quang Minh Đế Quốc liên hiệp với nhau mới chặn đứng được sự xâm lăng của Hắc Ám Đế Quốc, sau một thời gian dài dằng co hai bên quyết định đình chiến.
Sau ngàn năm nghỉ ngơi dưỡng sức, Hắc Ám Đế Quốc bắt đầu rục rịch mở ra một tràng chiến tranh mới, vì thế liên minh tam quốc thống nhất mở ra Tiềm Long Học Viện nhằm đào tạo nhân tài chuẩn bị cho cuộc chiến đấu sắp tới.
Suy nghĩ một hồi cuối cùng hắn cũng quyết định tham gia Tiềm Long Học Viện, đầu tiên hắn cần giải quyết vấn đề công pháp, công pháp của hắn không phù hợp với thiên địa pháp tắc nơi đây nên vận chuyển không được thông thuận điều này sẽ ảnh hưởng đến khả năng tu luyện của hắn
Thứ hai hắn cần tìm thêm thông tin về Linh Hồn Thụ, thế nhưng có vẻ ở những tiệm sách bình thường này có rất ít thông tin, nghe nói Tiềm Long Học Viện có rất nhiều sách, hắn nghĩ rằng có thể tìm thêm thông tin ở đó.
Sau khi quyết định mọi thứ xong hắn lại bắt đầu suy nghĩ mình nên sử dụng thân phận gì để đến đó, đây là một điều khó vì Tiềm Long Học Viện không tiếp nhận người không rõ lai lịch.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.