Vạn Giới Xuyên Qua Từ Đấu Phá Bắt Đầu

Chương 178: Cốt truyện bắt đầu




Ở trên tường thành, Tiêu Chiến mấy người nhìn thấy Tiêu Long trở về lúc, không khỏi vội vàng chạy đến hỏi thăm.
" Đã xảy ra chuyện gì a, Tiêu Long? "
" Không có gì đáng ngại, có mấy con chuột nhắt nhòm ngó đến Tiêu Gia bị ta phát hiện, bất quá tộc trưởng xin yên tâm, ta đã giải quyết ổn thoả. " Tiêu Long nói.
" Giải quyết được là tốt rồi. "
Nghe vậy Tiêu Chiến mấy người thở ra một hơi.
Lúc này Vụ Hộ Pháp tỏa ra khí tức quá mức cường đại, cho dù đột phá tới Đấu Vương bọn hắn cũng cảm thấy áp lực như núi.
Không nghĩ đến Tiêu Gia lại bị một kẻ địch cường đại như vậy nhắm đến. Cuối cùng, vẫn phải nhờ đến Tiêu Long ra mặt giải quyết.
" Được rồi, mọi người có thể tản đi, tiếp tục làm việc của mình đi. " Tiêu Chiến đối với mấy người xung quanh hô lớn.
" Vâng thưa tộc trưởng! "
Đám người đồng thanh đáp, sau đó nhanh chóng tản đi.
Tiêu Long cũng trở về phòng mình.
" Ngươi xong việc rồi? "
Tại trong phòng đợi sẵn Lam Nguyệt nhìn thấy Tiêu Long trở về, lập tức hỏi.
Đồng thời nàng cũng đi đến trợ giúp Tiêu Long cởi ra áo ngoài.
" Đã xong việc, bây giờ Tiêu Gia đã bị hồn điện nhắm đến, xem ra đợi đến khi Diệu Lão sống lại, ta sẽ an bài hắn ở lại Tiêu Gia. Đồng thời phải nhanh chóng xây xong không gian trùng động nối liền với Hắc Giác Vực bên kia Viêm Môn, như vậy ta mới yên tâm được. " Tiêu Long gật đầu nói.
" Đừng quá sức, ngươi nên nhớ còn có chúng ta nữa a. " Lam Nguyệt ôn nhu cười nói.
" Ta biết rồi. " Tiêu Long cười nói, trong nội tâm hiện lên một cảm giác ấm áp.
Trước khi thu phục được Vẫn Lạc Tâm Viêm, Tiêu Long vẫn luôn liều mạng tu luyện, hầu như chưa từng bỏ xuống.
Hắn vẫn luôn tích cực tăng lên thực lực, còn không phải muốn sớm ngày đột phá Đấu Đế, để có thể chân chính sống tiêu sái.
Chúng nữ cũng biết hắn nổi khổ, cho nên vẫn luôn ra sức giúp đỡ hắn.
" Sắc trời đã tối, chúng ta cũng nên nghỉ ngơi. " nói đến đây, Lam Nguyệt gương mặt đỏ ửng ngượng ngùng không thôi.
" Tuyết Nữ đâu, vào những lúc thế này nàng phải có mặt ở chỗ này mới phải a? " Tiêu Long cười hắc hắc nói.
Mấy ngày trước có hưởng thụ qua một lần nhất long song phượng để cho hắn có chút nghiện, Tuyết Nữ đối với chuyện này cũng rất chủ động.
Nghe vậy Lam Nguyệt gương mặt càng thêm đỏ bừng.
" Tuyết Nữ tỷ tỷ bế quan tu luyện rồi, nàng muốn đột phá lên Tứ Tinh Đấu Tôn. " Lam Nguyệt nói.
" Như vậy thật có chút đáng tiếc, bất quá không sao, có người ở đây cũng đủ rồi. "
Nói xong Tiêu Long liền đem Lam Nguyệt ném lên giường, sau đó cũng lao xuống.
Như một con sói xám bắt lấy cừu non.
Trong phòng vang lên không ngừng đỏ mặt đến mang tai ngượng ngùng chương nhạc.
…..
Qua ngày hôm sau.
Tiêu Gia nghênh đón một đoàn khách đến thăm.
Tiêu Long cũng được thị nữ gọi đi đến đại sảnh.
Đại sảnh rất rộng lớn, người ngồi bên trong cũng không ít, vài người ngồi cao nhất là Tiêu Chiến và ba vị trưởng lão.
Tại bốn người bên trái, ngồi một số trưởng bối có thực lực không kém trong gia tộc, ở bên cạnh họ cũng có một số biểu hiện kiệt xuất trong gia tộc tuổi trẻ một đời
Một bên khác, ngồi ba người đối với Tiêu Long tới nói cũng không xa lạ gì.
Một nam hai nữ.
Nam chính là Nạp Lan Túc.
Hai nữ, một vị là thành thục nữ nhân, còn một vị là thiếu nữ.
Thành thục nữ nhân ăn mặc một thân kim sắc tương tử cẩm bào bó sát người. Tam thiên thanh ti. Được vấn thành dạng phượng hoàng trường minh. Mơ hồ lộ ra nét cao quý khó có thể che dấu. Dung nhan điềm tĩnh xinh đẹp rung động lòng người.
Thiếu nữ này tuổi cùng tuổi tác khoảng mười lăm, nàng dung mạo rất xinh đẹp, tại bên trong gia tộc, cũng chỉ có giống như hoa sen Tiêu Huân Nhi có thể so sánh.
Thiếu nữ mềm mại vành tai có một cái lục sắc ngọc trụy, khẽ động một chút, phát ra thanh thúy ngọc hưởng, đột ngột hiện ra một mặt kiều quý…
Ngoài ra, tại thiếu nữ bắt đầu phát dục trên ngực, có chín khỏa kim tinh.
Cửu tinh đấu giả!
Thiếu nữ này thiên phú so với trong Tiêu Gia đại đa số người còn muốn cao hơn nhiều.
Trong đại sảnh không ít thanh niên nhìn về phía hai nữ trong mắt tràn đầy ngưỡng mộ.
Nàng chính là Nạp Lan Yên Nhiên.
" Tộc trưởng, ba vị trưởng lão! "
Tiêu Long mang theo Tuyết Nữ đi vào trong đại sảnh đối với Tiêu Chiến mấy người chào hỏi.
" Tiêu Long, Tuyết Nữ phu nhân, các ngươi rốt cuộc cũng đến, mau ngồi xuống đi. " Tiêu Chiến cười nói.
" Ùm." hai người gật đầu, sau đó ngồi xuống hai vị trí đã đặt sẵn ở chỗ cao nhất, cùng Tiêu Chiến đám người ngang hàng.
Tại Tiêu Long xuất hiện lúc, Nạp Lan Yên Nhiên trong mắt tràn đầy cao hứng.
Tại Tiêu Long cùng Tuyết Nữ đi vào không được bao lâu.
Tiêu Viêm rất nhanh cũng đi vào đại sảnh bên trong.
Ánh mắt hắn đảo qua đạ sảnh một vòng, sau đó dừng lại Vân Vận cùng Nạp Lan Yên Nhiên lúc, con ngươi hơi rung động, bất quá rất nhanh liền không tiếp tục để ý.
Nhìn thấy một màn này, Tiêu Long trong lòng thầm nghĩ.
Xem ra mấy năm nay chịu khổ để cho Tiêu Viêm tâm tính trở nên kiên định rất nhiều.
Bất quá Dược Trần tên kia cũng thật không khách khí, vậy mà đem Tiêu Viêm đấu khí hút hết chỉ chừa lại một đoạn, hắn cũng đủ tham lam.
" Phụ thân, bốn vị trưởng lão!" Bước nhanh về phía trước, Tiêu Viêm đối với năm người Tiêu Chiến cung kính hành lễ
"A a, Viêm nhi, đến rồi a, mau ngồi xuống đi." Thấy Tiêu Viêm đã đến, Tiêu Chiến dừng lại cùng khách nhân đàm tiếu, hướng về phía hắn gật gật đầu, phất tay nói.
Tiêu Viêm gật đầu, sau đó cũng đi qua một bên, ngồi xuống vị trí của mình.
Bởi vì có Tiêu Long ở đây, cho nêm nhị trưởng lão cũng không có như nguyên tác làm khó dễ Tiêu Viêm, vẫn bố trí cho hắn vị trí ngồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.