Vạn Giới Pháp Thần

Chương 298: Hỏi chuyện ông Hiệu trưởng




Sau Lễ hội Mã sẽ tới Mù Quidditch của trường, bọn học sinh cũng không phải chờ lâu, trận đấu đầu tiên được tổ chức vào thứ bảy đầu tiên của tháng 11, nên nếu tính ra thì chỉ có đúng 6 ngày nữa là tới.
Trong thời gian này cũng không phải không có thứ gì có bọn học sinh đàm luận, tiêu biểu nhất là tin đồn về sự đào hoa của Ambrose – nhân vật chính của chúng là học sinh nam nổi tiếng nhất trường.
Lời đồn là cậu trai này đang có vướng bận tình cảm, mập mờ không rõ với một con nhóc năm nhất tên là Hermione… người ta kháo nhau rằng, đôi này thường xuyên hẹn nhau ở nhà vệ sinh nam không biết làm gì. 
Tất nhiên chỉ dám nói sau lưng Ambrose thôi, nhưng trước mặt Hermione là có thể.
Thậm trí hội fan cuồng của Ambrose định xông tới rạch mặt con bé, bọn chúng còn phát tờ rơi kể rõ từng điểm xấu, điểm khiếm quyết trên người Hermione… về những chiêu hèn kế bẩn để quyến rũ thần tượng của họ.
Đám này lại càng ồn ào hơn khi moi ra được thông tin Ambrose cũng đã từng rất chiếu cố một cô học sinh năm nhất năm ngoái… (chỉ Cho Chang đó)
Mấy đứa ghen ghét Ambrose bắt đầu đá xéo Ambrose là thích các bé gái ngây thơ mới vào trường, chơi chán xong rồi bỏ đi…
Rất nhiều luồng dư luận nói về điều này, buộc Ambrose phải ra tay giải quyết, cậu tìm ngay ra đứa nào dám bôi nhọ cậu và cho nó một bài học chắc đến chết nó không nhớ được.
Một đợt cuồng sát xảy ra trong trường, phải tới mười học sinh các loại tuổi bị Ambrose xử lý… còn hội fan cuồng thì cậu chỉ cần dành thời gian nói chuyện với bọn này là ổn.
Chỉ trong một tuần là tất cả lời đồn đều không cánh mà biến mất, nhưng lại nổi lên sự chú ý khác tới Harry Potter - tên này vốn nổi tiếng rồi này lại càng được chú ý hơn trước trận đấu Quidditch khai mạc giải giữa nhà sư tử và nhà rắn.
Hai bên có một mối thù truyền kiếp về Quidditch qua rất nhiều năm.
Đặc biệt, một chuyện thú vị khác cũng được bọn học sinh giỏi hóng hớt chú ý tới.
Khi đó là lúc Harry và thằng bạn Ron của nó trở về sau buổi tập chiểu, lúc hai đứa này đi ngang qua dãy bàn nhà Slytherin, Malfoy giọng nói to hết cớ để cả trường đều nghe được:
“E nảy Potter, sao mày cũng thằng Weasley nghèo rớt mồng tơi kia hay đi cùng nhau vậy… Chúng mày ‘tập luyện’ trong nhà vệ sinh nữ hả…”
Tên này nhấn mạnh hai chữ ‘tập luyện’ như để nhấn mạnh ẩn ý gì đó.
Cả đám học sinh nhà rắn xung quanh cười ha hả phụ họa, bọn chúng vừa biết tin này qua ông chủ nhiệm Snape trong một lần lỡ miệng.
Thế là một lời đồn mới về mối quan hệ mập mờ giữa Harry và Ron bay lên, nhiều tên còn lôi cả sách báo của giới Muggle ra để giải thích về mối quan hệ này.
Rằng chính Potter khi còn sống ở thế giới người phàm kia đã nhiễm các thói xấu giờ mang tới gây bệnh cho giới phù thủy.
Kể cả mấy đứa nhà Gryffindor không quen thân với Harry và Ron cũng nhìn đôi này mới ánh mắt là lạ, nhất là có nhiều chị lớn tuổi hơn lại thấy hứng thú, thỉnh thoảng còn tới vỗ vai Potter nói:
“Chị ủng hộ chú, cố lên.”
Nghe vậy, Harry Potter khổ sở không thôi, nó muốn giải thích nhưng nào có người tin, nên nghe lời khuyên của Hermione, giữ im lặng là vàng.
Nhắc tới mới nhớ, Hermione cùng hai đứa này thân với nhau hơn sau vụ con quỷ khổng lồ, dù sao nhóc Harry cũng rất dễ làm bạn, chỉ cần Hermione không tỏ thái độ như trước quá lên là được.
Còn Ron nó thì ước gì không có Hermione trong nhóm, nhưng cô bé quá giỏi về học tập, tên này không thể không mặt dày tới hỏi bài được.
Hermione tuy bất mãn nhưng chỉ là chuyện nhỏ, cô thêm hai đứa này vào vòng bạn bè của cô (Friend zone) - coi như cảm tạ hai tên này có ý tốt muốn cứu cô.
….
Đúng sáng thứ bảy, toàn bộ học sinh trong trường tập chung tới sân Quidditch, bọn chúng đã rất chờ mong trận đầu tiên của Chúa cứu thế.
Các giáo sư đều có mặt đầy đủ, kẻ cả ông hiệu trưởng Dumbledore, ông ta rất coi trọng thằng nhóc nhà Potter, nhưng hôm nay cũng có một cuộc gặp quan trong khiến ông ta phải vắng mặt trong trận đấu.
Ở phòng Hiệu trường bây giờ, có ba người đang ngồi với nhau. Đối diện ông hiêu trường là Ambrose và Fayola. Nếu nhìn kĩ hơn, sắc mặt của Fayola không được tốt lắm.
Giáo sư Albus Dumbledore nhìn ra được điều này, không biết có phải cố ý không, nhưng ông đang phải chịu đựng từng sóng ma lực ép tới khó có thể thở được.
Ông đã biết cô bé mạnh hơn ông rồi, nhưng không ngờ lại mạnh hơn nhiều đến vậy. Không tự chủ, mấy giọt mồ hôi trên cái trán nhăn nheo của ông ta không tự chủ chảy xuống liên tục.
Ông Hiệu trường từ tốn nói:
“Hai trò hôm nay không xem Quidditch mà tới đây là có chuyện gì?”
Ambrose bình tĩnh nói: 
“Chuyện này có liên quan tới ngài, ngài Dumbledore. Về Peter Pettigrew, ngài hẳn phải nghe thấy cái tên này rồi chứ?”
Giáo sư Dumbledore nghe vậy trong lòng có dự cảm không ổn, ông gật đầu đáp lại:
“Tôi biết cậu ta, dù sao cậu ta cũng đã hy sinh… không biết là…”
….
Chuyện này phải kể lại từ khi Ambrose nhờ bác Baemyn tìm hiểu thông tin về con chuột với cái tên Peter Pettigrew.
Hai ngày sau đó, Baemyn đã gửi cho cậu một bản thông tin về tên này, trong này có ghi chính hắn đã hy sinh trong khi đuổi bắt Sirius Black… cũng nhờ vậy mà Sirius bị bắt vào Nhà tù phù thủy Akanza với tội là Tử thần thực tử, tiết lộ tin tức chi Voldemort sát hại cha mẹ Harry Potter và làm chết 23 Muggle khi cố trốn thoát.
Nhưng thế tại sao hắn lại sống lù lù ở kia, trong xác chuột. Ambrose lưu ý và yêu cầu bác quản gia điều tra chi tiết hơn.
Việc này có liên quan rất lớn tới Fayola - cha của cô bé là Regulus Black - em trai Sirius Black. Ambrose còn dặn đi dặn lại là chưa tìm được kết quả thì không được nói với Fayola.
Cậu biết, nhìn bề ngoài cô bé lạnh nhạt vậy thôi, nhưng trong lòng lại rất coi trọng người thân gia đình, giống cậu. Cả hai đều lớn lên mà không có bố hay mẹ từ nhỏ.
Và ngày kết quả tới cũng đến, Ambrose lướt qua báo cáo của Baemyn mấy người. Bọn họ đã tìm tới các nhân chứng khi vụ nổ đó.
Bằng các thủ thuật, phép thuật tinh vi, mấy vị ma pháp sư cấp bốn của cậu đã lấy được những kí ức đáng lẽ ra bị Bộ pháp thuật xóa đi khi xử lý các vụ việc liên quan tới người bình thường.
Qua những mẩu trí nhớ này, người của cậu đưa ra kết luận: Không phải Peter Pettigrew đuổi bắt Sirius Black mà là ngược lại.
Con chuột kia, hắn đã phản bội James và Lily Potter, bán đứng họ cho Voldemort. Cho nổ tung một con đường, giết chết 12 Muggle và tự tạo cái chết cho chính mình để vu cáo cho Sirius Black.
Điều tra sâu hơn, người của cậu còn nắm được chứng cứ chứng minh Peter Pettigrew là một Tử thần thực tử chứ không phải Sirius Black.
Ông bác của Fayola đã bị vu oan và ở trong ngục suốt mười năm ròng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.