Vạn Cổ Niên Hoa Chi Đấu Chiến Việt Giới

Chương 19: Nhất chiêu liên bại




"thật coi bổn tiểu thư không ra gì sao, hỗn đãn"
Lam y nữ tử nhìn đối phương nhịn không được quát lên,
"ai, như vậy đẹp người thật uổng, người không hiểu cái gì là phong tình sao"
Nghe nàng mà nói, Triệu Tuyết Anh liền thu hồi mắt nhìn lại, không cho là đối phương nói mình khinh nàng. Hắn quét một vòng nử tử khuôn mặt rồi ném cho nàng một cái đánh giá.
"thật cho mình là nam nhân liền khinh người sao, lát nữa bổn tiểu thư sẽ cho người xơi mặt"
nữ tử hét lên một tiếng, xung quanh linh lực chồng chất bay lên, cả người ngập tràn lực lượng, quần ào bó bị gió thổi tung bay đêm người bộ dáng kia phác thảo hoàn toàn, nữ tử này tuy có chút nhan sắc nhưng tính cách lại như sư thứu, giậm chân đối Triệu Tuyết Anh phóng tới.
"thật mạnh khí tức"
"nữ tử này vậy mà nắm giữ Tôi Nguyên cảnh ngũ trọng lực lượng, xem ra tiểu tử này thua chắc rồi"
Một tên mỹ phụ trong đó thấy vẫn là lắc đầu âm thầm tiếc nhìn Triệu Tuyết Anh, ngay cả một đám người cũng có chung suy nghĩ như vậy.
Nữ tử nhe răng cười cười, bàng bạc linh lực không ngừng hội tụ trên nắm tay, toàn lực đối Triệu Tuyết Anh phần ngực oanh tới. Cuồng phong thổi đầy bụi, khí thể lăng liệt, mới xuất thủ liền muốn đem người ta ép đến tuyệt lộ, quả nhiên là một nữ nhân không tốt lương thiện.
Nhìn nắm tay đầy kình phong đang áp sát lại gần sát na Triệu Tuyết Anh lười lười ngiêng người sang một bên ngáp dài, động tác này của hắn nhìn rất là tự nhiên như mới vừa ngủ dậy nhưng lại hoàn hảo tránh đi công kích của đối phương.
"tiểu tử này cũng may quá đi chứ, lúc này còn ngáp gáy đây"
"nhìn bộ dáng của hắn không giống là cố tình nha, vẫn là may đầu heo"
nhiều người xem lại không cho rằng hắn cố tình mà đơn giản liền là may mắn mà tránh ra, hầu hết mọi người không để hắn vào mắt.
"hừ"
Thấy đối phương vậy mà như thế may mắn tránh đi mình một kích, nữ tữ hừ lạnh lại một chân thuật quét qua, Tiếng gió ghít rào ầm ầm linh lực mà đền hắn vị trí phần bụng quét qua.
Triễu Tuyết Anh vỗ cái miệng ngáp của mình, chân trái thuận bước ra sau làm ý tứ bị té ra tránh đi đối phương một cước kia.
Lúc này nữ tử cũng là giật tím cả mặt, biết rõ đối phương đây là đang chơi mình, nàng liền không như vậy mềm yếu, cố kị thêm, một thân tu vi bạo động mà ra liên túc đánh ra mấy quyền.
Quyền kình mang theo tiếng gió cùng lực lượng man ngưu đánh tới, nhưng Triệu Tuyết Anh vẫn là như vậy dễ dàng vừa ngáp đơn giản tránh thoát đối phương.
Mặc cho nữ tử công kích như thế nào đều không mảy may thương tổn đến hắn một phần trăm.
Lam y nữ tử cơ hồ muốn tức điên, lúc nào nàng bị người như vậy hời hợt ép tới loại trình độ này, hai tay trước ngực huy huy một nắm linh lực cuộn trào lên, hai con mắt căng ra nhìn Triệu Tuyết Anh muốn ăn tươi nuốt sống.
"Khai hổ quyền"
Nàng ta cơ hồ bị chọc giận, hai tay như mảnh hổ vuốt nhào tới, linh lực quán thâu vào trong đó, ầm ầm rung động.
"ai nha, vẫn là đánh giá thấp thiếu niên này"
"Lam Linh tiểu thư một kích này là hắn tuyệt học thành danh không biết tiểu tử đón được không"
Nhìn trên đài nữ tử như hổ bạo động nhiều người nhịn không được cảm thán vẫn là lại nhìn qua Triệu Tuyết Anh có chút lo lắng đi qua.
Quyền như mảnh hộ hạ sơn, cơ hồ có thể toái nát cự thạch. Tôi nguyên cảnh mỗi lần nhảy lên một cảnh giới cơ hồ với 10 cân man lực, mà lúc này nữ tử quán trú nàng toàn bộ 50 ngân cự chụy nện xuống nếu là đập trúng hắn không chết cũng là xương cốt toái nát đi.
Triệu Tuyết Anh ban đầu tới giờ ngay cả một tia lực lượng cũng chưa vận dụng nên nhiều người nghi ngờ hắn là thông thường người tập võ chẳng qua có chút thực lực cùng tinh chuẩn phán đoán nên mới không bị đối phương nện lên. Nhưng khi Lam y nữ tử vận dụng ra nàng tuyệt học, mọi người không cho rằng hắn có cơ hội tránh thoát.
NHiều người cũng là chung suy nghĩ như vậy, nhưng làm họ không nghĩ đến là Triệu Tuyết Anh lúc này lại đem đến cho họ loại rung đông ngây người.
Chỉ thấy hắn hơi vận chuyển chút tinh lực lên bàn tay cùng lắm không đến 10 cân man lực, nhẹ tránh thoát nữ tử bộ kia thành danh tuyệt học đánh bại bạo người, nhẹ tay đặt lên nữ tử phần bụng đơn giản ấn xuống một cái.
"phanh"
Đây là lần đầu tiên hắn chủ động xuất kích, mặc dù vẫn như có chút lười biếng bộ giáng nhưng không ai dám xem thường qua, chỉ gặp nữ tử bị thiếu niên nắm tay cho chấn bay rớt ra ngoài, lực lượng hoàn hảo đem nàng đánh không xuống hồ nước yên tĩnh mà rơi xuống sàn nền liên tiếp lụi mấy chục bước va vào đám người mới ổn định thân hình.
Một chiêu liên bại! lại còn như vậy nhẹ nhõm. Nữ tử lúc này mới biết mình có bao nhiêu phân lượng, ngay từ đầu đối phương căn bản đã không xem bản thân làm đối thủ, đây bực nào vũ nhục. Nàng tím mặt giậm chân không muốn chấp nhận sự thật rời đi, chỉ là đi không ra xa thì nghe thiếu niên thanh âm: "Tu luyện một đường không phải dễ dàng, nhưng cũng không bởi vậy mà nản lòng, muốn thành tựu chí giả thua ít nhiều không phải vấn đề, quan trọng là chính người không vậy mà canh cánh, từ bỏ kiên trì vứt đi tâm ma một đường tiến lên mới không uổng một đời"
Thanh âm hắn mặc dù không lớn nhưng vẫn nghe lọt tai đám người.
Nữ tữ bên tai văng vảng đạo kia non nớt âm thanh liền run mình đứng đó hồi lâu tựa hồ lâm vào một loại cảm giác gì đó, phút chốc thân thể nảng như có linh lực không ngừng hướng bản thân tràn vào, đến bách chi tứ hài khiến nàng thoải mái không thôi.
Đương nhiên đây là giấu hiệu muốn đột phá a!
"cảm ơn" nữ tử quay người đối hắn nói câu cảm ơn liền không chờ được nhanh chân bước đi, trong lòng kinh hỉ không thôi.
Thấy vậy, Triệu Tuyết Anh cũng không có gì hành động đây vẫn là nằm trong hắn dữ liệu. Mới đầu gặp đố phương liền nhìn ra nàng bị kẹn ở bình cảnh hồi lâu, bên ngoài tuy có phần hơi không lương thiện nữ tử, nhưng làm hai người đời hắn làm sao không nhìn ra nàng tâm tư, nghị lực như vậy nữ tử huống chi niên đại kia dáng người cũng không tệ, hắn cũng là làm cái lời nói thôi liền hướng bình đại đi xuống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.