Vạn Cổ Ma Tôn

Chương 86:




Chương 86

“Thành đan? Kiều lão quỷ, ông nói đi xem nào, tiểu tử Lâm Tiêu đang luyện đan gì vậy? Động tĩnh lớn như thế?” Mục lão cực kỳ tò mò.

Kiều trưởng lão lườm Mục lão một cái, nghiến răng phát ra mấy chữ: “Phương đan thất phẩm!”

Nghe vậy, Cảnh lão và Mục lão đều sững sờ.

Phương đan thất phẩm?

Lâm Tiêu đang luyện đan dược thất phẩm???

Thế chả phải là chém gió hay sao!

“Kiều lão quỷ, ông lừa ai vậy, Phương đan thất phẩm cho dù là ông tự ra tay, tỉ lệ thành đan cũng chỉ có 50-50 thôi. Đệ tử này nhà tôi, căn bản chưa từng tiếp xúc với luyện đan, sao có thể chứ!” Mục lão bày ra vẻ mặt không tin.

Kiều trưởng lão nhìn chằm chằm lão Mục với vẻ kỳ quái.

Thấy đối phương thật sự không biết điều kỳ diệu của tiểu tử Lâm Tiêu, trong lòng lại càng bất ngờ hơn.

Tiểu tử Lâm Tiêu này rốt cuộc là từ đâu chui ra vậy.

Bản lĩnh này giấu kỹ thật đấy.

“Hai lần, tiểu tử Lâm Tiêu đã thất bại hai lần rồi đấy, lần này là lần thứ ba hắn thử luyện chế Phương đan thất phẩm rồi. Hơn nữa, ta nói cho ông biết, hắn sắp dùng hết dược liệu, linh thảo, thiên tài, địa bảo của Đan Thanh Phong ta rồi.” Kiều trưởng lão phẫn nộ nói.

Mục lão và Cảnh lão hoàn toàn ngơ luôn.

Bọn họ hoàn toàn không dám tin vào tai mình nữa.

“Lão Mục này, ông yên tĩnh chút đi, tới thời khắc mấu chốt rồi!” Kiều trưởng lão suỵt một cái, ánh mắt không rời khỏi lò luyện đan.

Bang bang——Xì!

Lò luyện đan lại một lần nữa chấn động kịch liệt, sau đó dần dần ổn định lại, rồi không có động tĩnh gì nữa.

Tiếp đó, toàn bộ lửa trong lò đều bị dập đi.

Lâm Tiêu thở dài một hơi, cảm giác toàn thân sắp vỡ vụn.

Phương đan thất phẩm, độ khó quả nhiên là hoàn toàn khác biệt.

Quá khó đi ấy chứ.

Với cảnh giới tu vi hiện tại của hắn, thật sự là quá miễn cưỡng.

Nếu có thể đạt tới tu vi Luân Hải cảnh, nhất định sẽ nhẹ nhàng hơn nhiều, cũng sẽ không thể nào thất bại hai lần liên tục.

Tu vi à!

Đợi sau lần này, nhất định phải đi nâng cao tu vi cho thật tốt.

“Ủa? Mục lão? Cảnh lão? Các ngài sao lại tới đây?”

Lâm Tiêu lúc này mới kinh ngạc phát hiện ra, hai ông lão này đang đứng bên cạnh mình.

“Có thể không tới sao, nếu còn không tới, kỳ hạn mà ta và lão Cảnh đặt ra cũng sắp tới rồi!” Mục lão vẻ mặt bất mãn.

“Anh bạn nhỏ Lâm Tiêu, ngươi thật là lãng phí, mấy loại nguyên liệu này của ta đều là khó khăn lắm mới kiếm được. Ta đã nói rồi, Phương đan thất phẩm đối với ngươi mà nói thì vẫn còn sớm lắm, ngươi việc gì phải thế, đợi khi nào tu vi của ngươi tăng lên tới Luân Hải cảnh hậu kỳ, lại thử cũng không vội mà, bây giờ thật là…”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.