Vạn Cổ Ma Tôn

Chương 678:




Chương 678

Người này chính là nhân tài khó kiếm, đã bao nhiêu người tới báo danh vào Dược Sơn, nhưng đây là lần đầu có người là song đỉnh cấp.

“Ngươi cứ đi thông báo đi, ta đi vào Dược Sơn nhìn chút, có được không?” Lâm Tiêu nói.

“À? Các hạ vào Dược Sơn à? sợ là…..”Người phụ trách do dự một lát.

“Không được thì thôi, không làm phiền các ngươi nữa.” Lâm Tiêu nói xong thì quay người đi.

“Các hạ đợi chút, vào, có thể vào. Nhưng các hạ chú ý an toàn, khí tức bên trong Dược Sơn rất mạnh!” Người phụ trách vội vã gọi Lâm Tiêu lại sau đó đưa thẻ bài vào Dược Sơn cho hắn.

Đây….đây….tính người này làm gì mà vội thế!!

Nhưng hắn cũng chả dám tức giận, một thiên tài như thế này mà để đi mất. Mấy trưởng lão mà biết chuyện thì đời hắn cũng toi.

Không phải chỉ là vào Dược Sơn thôi sao, muốn vào thì cho vào. Dù gì trong Dược Sơn cũng không có nhiều nguy hiểm gây chết người. Những thiên tài thế này vận may cũng không hề kém, không thể chết ở trong Dược Sơn được.

Đội ngũ phía sau thì sững sờ, nhất là vị tiểu ca kia.

Dược Sơn, có song đỉnh cấp mà lại chọn vào Dược Sơn, cũng không biết người này tài nghệ cao hay là do gan lớn, hoặc là nghé con không sợ hổ dữ. Nếu đổi lại bọn họ có song đỉnh cấp, khẳng định đứng yên tại chỗ đợi người thần tộc tới đón về. Rượu mừng không muốn uống lại muốn uống rượu phạt.

Tên tiểu tử này đúng là trẻ người non dạ! Mọi người nhìn bóng lưng của Lâm Tiêu đều cảm khái lắc đầu.

Ngay sau đó chỉ thấy thân ảnh người phụ trách vừa nói chuyện với Lâm Tiêu động một cái bay nhanh về phía thần tộc báo tin.

Cùng lúc đó Lâm Tiêu đã cầm được thẻ bài vào Dược Sơn, sau khi đi qua tầng tầng lớp lớp bảo vệ, bước qua hai lớp kết giới thì vào được Dược Sơn. Hắn không lập tức hành động mà bay lên không trung quan sát.

Dược Sơn Dao Trì rộng không thấy biên giới, phải nói đây là một dãy núi mới đúng.

Thần tộc Dao trì lập kết giới quanh dãy núi này mà chiếm nó làm của riêng, một dãy núi lớn thế này không phải vương triều nào của Đông Vực cũng có thể khai thác hết được. Hoá ra đây là nền móng của thần tộc Dao Trì.

Thân hình Lâm Tiêu vèo cái bay tới giữa Sơn Dược bắt đầu tìm kiếm. Chưa tới mười phút sau hắn đã tìm được hơn trăm gốc Tử Huyết Linh Chi, đây là dược liệu của đan dược cấp 7, giá trị phải đến hàng vạn linh thạch.

Lâm Tiêu phất tay phải lên, linh khí ào ra.

Gốc Tử Huyết Linh Chi này đã bị cắt gốc, lúc hắn chuẩn bị cất linh chi vào hộp ngọc thì…..

Ong~~

Một luồng khí đen từ trong linh chi tuôn ra, chúng đan xen nhau một cách huyền bí, nhìn từ ngoài vào giống như từng làn sóng đen đan vào nhau.

Lòng Lâm Tiêu có chút hồi hộp, hắn híp mắt lại, đây là……khí tức kỳ dị của Dược Sơn này?

Quả nhiên kỳ dị, linh lực của hắn còn không đấu lại được luồng khí đen này. Vậy thì thử cách khác, Lâm Tiêu chỉ tay một cái.

Một tia Hoàng Hồng Dương b ắn ra, chỉ nghe thấy xèo xèo một tiếng.

Nhưng chỉ trong một cái chớp mắt luồng khí đen lại phục hồi như cũ, không những vậy nó còn dập tắt cả lửa Hoàng Hồng Dương.

“Hả?” Lâm Tiêu kinh ngạc.

Đây là ngọn lửa xếp thứ hai trong bảng hoả diễm thiên địa đấy. Sao chưa kịp phản kháng đã tắt rồi. Luồng khí đen này xem ra thật sự rất kh ủng bố, thảo nào tới người của thần tộc cũng phải sợ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.