Vạn Cổ Ma Tôn

Chương 590:




Chương 590

“Tiểu bằng hữu, cái, cái hệ thống báo giấy này là ngươi tự mình nghiệm chứng qua rồi sao??” Đằng lão không nhịn được mà hỏi ra vấn đề này.

Quân chủ Đại Can cũng ghé lại cẩn thận lắng nghe.

Vấn đề này rất quan trọng.

“À…vẫn chưa! Kế hoạch này mới chỉ tồn tại trong đầu của ta thôi.” Lâm Tiêu ngừng lại một chút rồi nói.

Đây là sự thật.

Thế giới này quả thật vẫn chưa có báo giấy.

Mà báo giấy này cũng chưa chắc đã thích hợp để sử dụng ở tất cả mọi nơi.

Ví như vương triều Đại Ngụy của bọn hắn, rất nhiều người ở vùng nhỏ đều không biết chữ, sao có thể đọc báo.

Duy chỉ có nơi như vương triều Đại Can, nơi trọng văn khinh võ, báo giấy mới có thể phát triển nhanh nhất.

Lại nói thêm vài phút, sau đó Lâm Tiêu mới dừng lại.

Không phải hắn không còn gì để nói.

Mà là hai người ở trước mặt hắn đã hoàn toàn ngơ ra rồi.

Đạo lí ‘cái gì quá cũng không tốt’, hắn biết chứ.

Nói nhiều như vậy đã hoàn toàn đủ rồi.

Nếu như còn nói tiếp, thì bọn họ sẽ không tiếp thu nổi đâu.

Nửa tiếng trôi qua, quân chủ Đại Can và Đằng lão vẫn đứng ngây ngốc ở đó.

Phù!!!

Hai người thở dài một cái, mới từ từ tỉnh táo lại.

Bọn họ nhìn nhau một cái, đều có thể nhìn thấy sự chấn động và kinh ngạc của đối phương.

Lâm Tiêu này tuyệt đối là nhân tài quái vật của thế gian.

Không chỉ thiên phú Nho đạo không ai bì kịp, sách lược trị quốc an khang càng khiến người ta sốc hơn.

Cứ như vậy, bọn họ còn âm thầm cảm nhận được một chuyện.

Lâm Tiêu đại tài này còn đang giấu nghề.

Thần nhân*!

(*trên cả thánh nhân)

Lâm Tiêu thật sự là thần nhân.

Quân chủ Đại Can lúc này dường như nghĩ tới chuyện gì đó, ánh mắt nhìn Lâm Tiêu càng thêm hòa ái.

Không bằng lòng với sự chiêu hiền của ông ta, không sao.

Vậy thì ông ta có thể đổi một cách khác, khiến bản thân triệt để bước lên thuyền của Lâm Tiêu.

Quân chủ Đại Can đã nhìn rõ rồi.

Nhân tài như Lâm Tiêu, đợi sau này trưởng thành, tiền đồ không thể đong đếm.

Vương triều Đại Can của bọn họ nếu có thể trèo lên được, thì chính là phúc của Đại Can.

“Đúng rồi, bệ hạ, Lâm mỗ có một chuyện muốn hỏi.” Lâm Tiêu thấy hai người đã tỉnh táo lại thì hỏi.

“Bệ hạ, khí tức giết chóc vô cùng vô tận trên người trưởng công chúa, ngài có biết căn nguyên từ đâu mà ra không?” Lâm Tiêu hỏi.

Vừa hỏi câu này, trong đại sảnh bỗng chốc yên lặng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.