Chương 587
Nhưng không ngờ đối phương sẽ đem toàn bộ Văn cung ra để làm điều kiện chiêu mộ mình.
Cái này….
Cái ông này!
Đó là Thiên Địa Văn cung đó, ngài nỡ sao?
Hơn nữa, nói thế nào thì hắn cũng là người ngoài, nếu tiếp quản Thiên Địa Văn cung thật, các người cũng yên tâm sao?
Lâm Tiêu nhất thời không biết phải trả lời thế nào.
Quân chủ Đại Can cũng không sốt ruột, yên tĩnh chờ đợi.
Nửa nén hương trôi qua, Lâm Tiêu mới từ tốn nói: “Bệ hạ, e là phải làm ngài thất vọng rồi. Lâm mỗ chí không tại nơi này, cho dù cưỡng ép ở lại, cũng e là không ở lâu được.”
Quân chủ Đại Can nghe vậy, tuy có chút thất vọng, những cũng là trong dự liệu.
“Vậy, chí tại nơi nào?” Quân chủ Đại Can thật lòng hỏi.
Lâm Tiêu suy tư trong chốc lát.
Vấn đề này hắn vẫn chưa từng nghiêm túc nghĩ qua.
Trở nên mạnh hơn! Không ngừng mạnh lên, là mục tiêu của hắn.
Nhưng nói về chí hướng.
Trả lời thế nào mới có thể hoàn toàn thuyết phục đây.
Vài giây sau.
Lâm Tiêu mở miệng nói: “Vì thiên địa lập tâm, vì chúng sinh trong thiên hạ lập mệnh, vì những vị thánh đời trước mà kế thừa tuyệt học, vì vạn giới mở ra thái bình,”
Quân chủ Đại Can và Đằng lão nghe những lời này, toàn thân chấn động, ánh mắt kinh hãi không thôi.
Trong miệng lặp lại vô số lần câu nói này.
Lập tâm, lập mệnh, thái bình…..
Đây….đây…..
Đây chính là chí hướng của nhân tài Nho thánh sao?
Bọn họ nổi da gà. Thật sự nổi da gà rồi, cảm thấy toàn thân rùng mình nổi gai ốc.
Từ đầu tới chân đều tê dại.
Nhưng sau đó.
Ầm!!!
Một luồng, trăm luồng, nghìn luồng…..
Vô số hào quang huyền ảo, từ bốn góc và đỉnh đại điện, ầm ầm giáng xuống, đồng loạt chui vào trong cơ thể Lâm Tiêu.
Nho đạo ý cảnh trên người Lâm Tiêu triệt để tỏa ra, tràn khắp đại điện.
Ý Cảnh Chi Lực, đang nhanh chóng biến hóa, sức mạnh tăng thêm một bậc.
“Nho đạo Lĩnh Vực! Tiểu…tiểu bằng hữu Lâm Tiêu này, chỉ trong một ngày đã đạt tới bước này, quá…quá ghê gớm rồi!” Vẻ mặt Đằng lão kinh hoàng, không thể tin nổi.
Nhảy dựng lên, quân chủ Đại Can từ long ỷ đứng dậy, sau đó hơi khom người với Lâm Tiêu.
“Chí hướng của Lâm Tiêu đại tài, trẫm nể phục không thôi. Đại tài bậc này, quả thực không nên bị gò bó trong Đại Can và Đại Ngụy.”
Qua một nén hương.