Chương 571
Kế hoạch thôn tính thiên hạ trực tiếp bị ép đến hoảng loạn chạy trốn, bị buộc phải lui tới một nơi nào đó trốn trong hư không.
Sau đó, rất nhiều năm tà ma nhất tộc đã không nữa. Các chủng tộc khác cũng quên mất sự tồn tại của bọn họ, sau đó, đại chiến thượng cổ nổ ra, hàng ngàn vạn chủng tộc sa sút, kỷ nguyên lụi tàn.
Mà trong thời đại này dường như tà ma nhất tộc lại có tham vọng và muốn trỗi dậy.
Mục tiêu chính của họ là toàn lực tiêu diệt hoàn toàn hai thế lực ban đầu đã khắc chế họ.
Kể từ khi Đằng lão tiếp quản Thiên Địa Văn Cung trong hàng trăm năm, ông ta đã nhiều lần đẩy lùi các cuộc xâm lược của tà ma.
Nhưng lần này, tà ma đã chiếm lấy cơ thể của Tương Khách Khanh và ẩn giấu vào bên trong, đây là điều mà ông ta không ngờ tới.
Nếu không có sự xuất hiện của tiểu hữu Lâm Tiêu, e rằng Tương Khách Khanh đang lên kế hoạch tìm thời điểm thích hợp nhất để tung đòn chí mạng với ông ta.
Nếu ông ta chết, Thiên Địa Văn Cung của vương triều Đại Can sẽ tạm thời mất quyền kiểm soát. Khi đó, nếu tà ma nhất tộc nhân cơ hội tấn công họ thì hậu quả không thể tưởng tượng được.
Nói không chừng toàn bộ vương triều Đại Can sẽ …
Nghĩ đến đây, Đằng lão nhất thời không khỏi sợ hãi, trên trán toát ra mồ hôi lạnh.
Ông ta vẫn đánh giá thấp những thủ đoạn đáng khinh của tà ma này.
Để ám sát ông ta và phá hủy Thiên Địa Văn Cung, những tà ma này đã không từ một thủ đoạn nào.
Đằng lão nhìn về phía thiếu niên vẫn đang tập hợp tài khí và chính khí.
Vô hình trung, Thiên Địa Văn Cung, hoàng thất Đại Can và vương triều Đại Can đều nợ tiểu hữu Lâm Tiêu một ân tình lớn.
Có lẽ tà ma này đã cảm nhận được tiềm năng to lớn ẩn chứa trong cơ thể tiểu hữu Lâm Tiêu.
Nếu tiểu hữu Lâm Tiêu trưởng thành, sự uy hiếp đối với tà ma nhất tộc của họ có lẽ còn đáng sợ hơn nhiều so với toàn bộ vương triều Đại Can và Thiên Địa Văn Cung cộng lại!
Sau khi nghe Đằng lão kể lại, sắc mặt của Can Anh Túc càng trở nên khó coi.
Tà ma nhất tộc mạnh mẽ như vậy. Liệu… liệu Đại Tiêu Tiêu có thể chống đỡ được không?
“Đằng lão đầu, bây giờ không còn cách nào khác ngoài việc chờ đợi sao?” Mặt Can Anh Túc khó chịu nói.
“Trừ phi tìm được một nguồn lực lượng khác để khắc chế tà ma. Nho đạo giỏi về trấn áp, lực lượng nhất mạch đó giỏi xua đuổi và thanh lọc.”
“Đáng tiếc, ta chưa từng nghe nói về sự tồn tại của lực lượng nhất mạnh đó trong vương triều Đại Can của chúng ta.” Lão Đằng chậm rãi nói.
Đừng nói vương triều Đại Can không có mà cũng không nghe nói các vương triều xung quanh có lực lượng nhất mạch đó.
Kể từ sau đại chiến thượng cổ, lực lượng nhất mạch đó đã hoàn toàn bị ẩn giấu và không ai biết khi nào họ sẽ quay trở lại.
Nho đạo của họ tốt hơn một chút so với lực lượng nhất mạch đó đó.
Ở Đông vực, ngoài vương triều Đại Can còn có một số vương triều khác tồn tại.
“Lực lượng nhất mạch đó là gì?” Can Anh Túc nghi ngờ hỏi.
“Họ tự xưng là… Phật môn!” Đằng lão nói.
Can Anh Túc nghĩ đi nghĩ lại, thực sự nàng ta chưa bao giờ nghe nói về thế lực này.
“Đừng quá lo lắng, tiểu hữu có khí vận rất lớn, ngay cả lão phu cũng nhìn không thấu, ngẫm lại cũng sẽ không đoản mệnh như vậy đâu.” Lão Đằng an ủi.
“Vậy nếu Lâm Tiêu không trụ nổi…” Can Anh Túc lườm Đằng lão rồi nói.
“Nếu hắn biến thành tà ma, lão phu sẽ. . . đích thân ra tay!!” Đằng lão mặt không chút thay đổi nói.