Vạn Cổ Ma Tôn

Chương 515:




Chương 515

Ngay sau đó, trường thương màu đen biến mất không rõ tung tích.

Lâm Tiêu ngơ ngác.

Tiếp đó, hắn đột nhiên cảm nhận được một uy lực mạnh mẽ từ sau lưng truyền tới.

Rắc rắc!!

Lâm Tiêu ngay cả thời gian để phản ứng cũng không có.

Trường thương màu đen xuất hiện phía sau lưng hắn, lưỡi thương đã từ phía sau xuyên vào ngay vị trí tim.

Không thể tránh né, máu tươi bắn ra.

Tim và vô số kinh mạch đã bị một sức mạnh cực lớn đánh vỡ vụn.

“Tiểu tử Lâm Tiêu!!!”

“Lâm Tiêu!!!”

“Đại sư huynh!!!”

Tất cả mọi người xung quanh đều bất ngờ.

Không ai có thể nghĩ tới, trường thương kia lại trực tiếp phá vỡ hư không, xuất hiện ở phía sau Lâm Tiêu, một đòn lấy mạng.

Tầng phòng ngự của Khí Vận Chi Lực căn bản không thể ngăn được nó, trực tiếp bị xé rách.

Thế này, thủ đoạn tấn công của đại năng Sinh Tử Cảnh này sao lại quỷ dị đến vậy.

“Lâm Tiêu đã chết, bây giờ có thể giao thánh nữ Dao Trì và những người khác của tộc ta ra đây rồi chứ.” Ông lão tóc bạc từ tốn nói.

Trong mắt lão ta, đám người thánh nữ ngoại trừ bị giấu trong Kiếm Ma tông thì không còn nơi nào khác.

Nhưng khi lão ta muốn khống chế Nghiệt Ma thương của mình, rút nó về từ trong ‘thi thể’ của Lâm Tiêu. Nghiệt Ma thương lại bị một cánh tay nắm chặt lại.

“Ngươi có chết, thì ông đây cũng sẽ không chết nhá!” Lâm Tiêu trừng mắt về phía đại năng Sinh Tử Cảnh kia, cất giọng trào phúng.

Huyết mạch kỳ lạ trong cơ thể điên cuồng sôi sục.

Tim và vô số kinh mạch bắt đầu tổ chức lại và khôi phục với tốc độ cực nhanh.

Nhưng Lâm Tiêu lại không hề có ý định trả trường thương lại.

Trường thương màu đen này, tuy là không phải là đạo khí chí bảo, nhưng cũng mạnh hơn nhiều so với linh khí thượng phẩm rồi.

Đối với một đại năng Sinh Tử Cảnh Thương Ý, đây chắc hẳn là đạo khí bản mệnh của đối phương rồi.

Nếu không có thanh trường thương màu đen này, vậy thì lực chiến đấu của đối phương ắt sẽ giảm xuống hai phần.

“Hử? Ngươi, ngươi vậy mà lại chưa chết ư? Đây là….thần thể?Ngươi rốt cuộc là….”

Ông lão tóc bạc cảm nhận được năng lượng hồi phục của Lâm Tiêu, kinh hãi nói.

Nhưng không đợi lão ta nói hết câu, khuôn mặt lão ta đã biến sắc.

“Khốn kiếp, ngươi dám!!!” Ông lão tóc bạc nổi giận nói.

Lão ta, lão ta lại cảm nhận được sức mạnh trên thanh Nghiệt Ma thương của mình, đang bị người ta hấp thụ, cướp đoạt.

Chuyện, chuyện này là sao?

Thanh Nghiệt Ma thương này đã gắn bó với lão hàng trăm năm, đã sớm bị lão luyện hóa hoàn toàn, tâm ý tương thông, cho dù dùng chí bảo tới đổi với lão, lão cũng chẳng thèm cân nhắc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.