Vạn Cổ Ma Tôn

Chương 386:




Chương 386

Hơn nữa, thực lực thật sự của con quái vật lửa trước mắt này còn chưa rõ. Ngộ nhỡ bản thân hắn đánh không lại, thế thì khó xử rồi.

Còn về việc liệu có bị lật tẩy hay không, thì đợi chuyện này qua đi rồi tính.

Nghe Lâm Tiêu nói vậy, quái vật lửa khóc càng thảm hơn. Dung nham xung quanh cũng bắt đầu sôi sục không ngừng.

“Tôn thượng chủ nhân, bất luận ngài dùng hình dáng gì trước mặt ta, ta cũng đều nhớ rõ khí tức của ngài. Tộc nguyên tố lửa vĩnh viễn là nô bộc trung thành nhất của ngài!”

Quái vật lửa bụp một cái, quỳ xuống trước mặt Lâm Tiêu, cúi đầu, trong mắt tràn đầy kính ngưỡng.

Tộc nguyên tố lửa?

Trong lòng Lâm Tiêu kinh ngạc.

Đây chính là một sự tồn tại vô cùng thần bí. Nó không phải yêu thú, cũng không phải hung thú, mà là một loại nguyên tố giữa đất trời, sau khi bất ngờ sinh ra linh trí, thì đã trở thành một vật thể có sự sống.

Trưởng thành cực kỳ chậm, nhưng gần như là thứ bất tử, bất diệt.

Cái…cái tôn thượng này rốt cuộc là thứ gì vậy chứ?

Ngay cả nguyên tố lửa mạnh như này mà cũng đều muốn nhận nó làm chủ.

Hắn đúng là đã ăn một thứ ghê gớm rồi.

Lâm Tiêu biết, nếu không phải thể chất hắn đặc biệt, hoặc là ngộ tính đỉnh cấp, hay là nhờ đạo khí bản mệnh. Thì cho dù hắn có ăn quả trứng kia, nói không chừng, linh hồn đã bị tôn thượng kia đoạt xá rồi.

“Chủ nhân, ta thật sự không ngờ ngài sẽ lấy hình dạng con người để xuất hiện đấy.”

“Chủ nhân, ta không biết đã bị nhốt mấy ngàn năm rồi, cầu xin chủ nhân hãy đưa ta ra khỏi đây đi.”

“Chủ nhân, chắc ngài mới tỉnh lại không bao lâu phải không, xin hãy cho phép ta từ giờ trở đi được bảo vệ bên người chủ nhân.”

“Chủ nhân…..”

Nguyên tố lửa này không biết đã bao lâu không được nói chuyện rồi, sau khi nhận ra tôn thượng, miệng cứ bi ba bi bô không ngừng.

Lâm Tiêu cau mày.

Cái tên này, còn là kẻ lắm lời nữa. Tuy cái tên này trông thì rất mạnh. Nhưng mang theo một kẻ như vậy ở bên người thì phiền muốn chết. Càng chưa nhắc tới đối phương có thân hình cao gần trăm trượng.

“Câm miệng.” Lâm Tiêu lạnh lùng nói.

“Umm~~” Nguyên tố lửa này lập tức dùng ngọn lửa che miệng mình.

“Bản tôn quả thực mới tỉnh lại không bao lâu, hơn nữa hiện giờ tồn tại dưới thân phận con người. Cho nên, bản tôn không tiện mang ngươi rời đi.” Lâm Tiêu rất quả quyết nói.

“Huhu!!!”

Nguyên tố lửa này nghe thấy vậy, một đốm lửa lớn từ trong mắt chảy tong tong ra.

“Chủ nhân, huhu, cầu xin ngài hãy mang ta rời khỏi đây. Bằng cách nào cũng được, chỉ cần có thể mãi ở bên cạnh chủ nhân, ta thực sự, thực sự không muốn tiếp tục ở trong này nữa….huhu….

Nguyên tố lửa càng khóc càng thảm.

Lâm Tiêu cũng đến là bó tay.

Có một trợ thủ mạnh, hắn đương nhiên là muốn rồi. Nhưng mà hắn thực sự không tiện mang theo cái thứ này bên người, chờ chút…..

“Ngươi thực sự muốn rời khỏi đây cùng bản tôn?” Lâm Tiêu nói ý sâu xa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.